Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62: Sân Quidditch Rực Rỡ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Sân Quidditch Rực Rỡ


Harry ngồi bàn Gryffindor, áo chùng chỉnh tề, tay siết chặt, mắt lấp lánh dù quầng thâm vẫn hiện rõ dưới ánh nến. Fred và George, tóc đỏ rực như ngọn lửa, khoe lớn, giọng vang khắp bàn:

“Gryffindor sẽ thắng chứ?”

Đại Sảnh Đường sáng rực ánh nến, ngọn lửa nhảy múa trên giá đồng, chiếu sáng những bức tường đá cổ kính. Bàn ăn ngập bánh mì kẹp thịt, khoai nghiền thơm lừng, bánh pudding b·ốc k·hói, và bình nước bí ngô sóng sánh ánh vàng, nhưng không khí sôi sục không phải vì đồ ăn. Trận Quidditch Gryffindor-Ravenclaw sắp diễn ra, cờ đỏ-vàng Gryffindor và xanh-đồng Ravenclaw treo khắp trần, tung bay như sóng, lấp lánh ánh nến. Hoa giấy Valentine, tàn dư tháng Hai, vẫn lơ lửng, xoay tròn trong không khí, nhưng học sinh chỉ thì thầm về Quidditch, đặc biệt là cây chổi Tia Chớp của Harry. Tiếng xì xào lan từ bàn Hufflepuff sang Ravenclaw, vài đứa chỉ trỏ Harry, mắt sáng rực như thấy thần tượng, vài đứa thì thầm về tốc độ “nhanh hơn cả thần gió” của chổi.

“Mercury chỉ thích tiền, không thích thua! Coi chừng nó lượm luôn đũa cậu, tưởng là bạc!”

Tristan nhún vai, cười:

Crabbe và Goyle cười khùng khục, ngố như hai tảng đá, vai to đùng chắn ánh nến. Harry đỏ mặt, tay nắm chặt đũa, mắt lóe giận dữ, nhưng Ron gầm gừ đáp trả:

“Cho nó đội mũ Gryffindor đi! Nó là fan cuồng Harry!”

Đội Gryffindor, áo đỏ rực như ngọn lửa, bước ra sân, Harry nắm chặt Tia Chớp, mắt sáng quyết tâm, tóc rối bay trong gió, lấp lánh mồ hôi. Fred and George vung gậy, hô lớn, giọng vang khắp sân:

Mercury kêu “chít” to, lăn tròn trên bàn, cọ mũi vào tay Tristan, làm rơi một mẩu bánh mì xuống sàn, khiến vài học sinh Gryffindor cười phá.

“Tia Chớp đó nhanh hơn cả thần gió! Ravenclaw sẽ chỉ thấy bóng Harry, rồi ngã ngửa!”

Mercury tung tăng dưới chân khán đài, kêu “chít” liên tục, móng nhỏ lẹ làng lượm Knuts, Sickl·es rơi từ học sinh, chất thành đống nhỏ bên ghế Tristan, lấp lánh như kho báu tí hon. Một học sinh Ravenclaw, tóc buộc cao, áo chùng xanh lấp ló huy hiệu, trêu:

Gió rít mang hơi lạnh giám ngục, làm học sinh rùng mình, vài đứa thì thầm lo lắng về giám ngục ngoài Rừng Cấm. Tristan ngồi góc khán đài, lấy dây bạc và đồng Sickle, chuẩn bị bói. Mercury cuộn bên chân, mắt lấp lánh, kêu “chít,” cọ mũi vào đống tiền lượm được, như cổ vũ cậu.

Đội Ravenclaw, áo xanh mát mắt, bước ra đối diện, thủ quân Davies mỉm cười tự tin, chổi Comet sáng loáng, ánh kim loại lóe lên. Harry liếc khán đài, thấy Ron vẫy tay cuồng nhiệt, khăn quàng đỏ bay phần phật, nhưng không thấy Hermione, mắt thoáng buồn, tay siết chặt cán chổi.

“Gryffindor, với Harry Potter trên cây Tia Chớp huyền thoại! Ravenclaw, dẫn đầu bởi thủ quân Davies, chổi Comet sáng loáng!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Con lắc xoay thuận, ánh bạc lóe lên dưới nắng mờ, không phải bói Muggle mà như mang sức mạnh siêu phàm, dây bạc rung nhẹ, như thì thầm bí mật từ dòng sông sao. Tristan phấn khích, thì thầm với Hermione để an ủi:

Ron cười vang, kể lại lần Harry suýt bắt Snitch trong mưa, tay vung làm đổ nước bí ngô, loang cả khăn trải bàn.

“Cẩn thận, Mercury mà lượm hết Knuts, cậu phải đi xin việc ở Gringotts! Đừng để nó thấy đũa cậu, nó tưởng là vàng!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thư hay lắm, Seamus, lần sau nhờ Mercury viết dài hơn, thêm thơ nữa!”

“Niffler của cậu cá cược Gryffindor thua à? Nó lượm tiền để an ủi Harry hả?”

“Mercury, mày đứng về phe Seamus hả? Đừng để tui nhốt mày với Crookshanks, nó sẽ biến mày thành găng tay!”

Sân Quidditch lầy lội sau mưa, cỏ ướt ánh nắng mờ, long lanh như ngọc. Khán đài hò reo rung chuyển, tiếng học sinh hòa tiếng gió, như sóng vỗ. Cờ Gryffindor đỏ-vàng và Ravenclaw xanh-đồng tung bay, ánh màu rực rỡ trên nền trời xám. Lee Jordan gầm qua loa phép thuật, giọng sôi nổi:

Mercury không chịu yên, đào túi áo Tristan, móng nhỏ lẹ làng tha ra một mẩu giấy Valentine cũ, nhàu nhĩ, trên viết “Seamus yêu Dean.” Seamus đỏ mặt, gào, tay chỉ vào Mercury:

Gió lạnh thổi qua, giám ngục lởn vởn xa xa, ẩn sau Rừng Cấm, làm học sinh rùng mình, vài đứa siết chặt áo chùng, thì thầm về Patronus.

Tristan nhún vai, cười, nhặt một chiếc Knuts từ đống của Mercury:

“Nó chỉ mượn tạm thôi! Cá cược Gryffindor đi, Mercury ủng hộ đấy, thấy nó giơ Sickle chưa?”

Mercury kêu “chít” to, nhảy lên ghế, giơ chiếc Sickle lấp lánh, như cá cược Gryffindor, làm cả nhóm Hufflepuff cười phá, vài đứa vung đũa phun tia lửa đỏ-vàng, cổ vũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chào mừng đến với trận Gryffindor-Ravenclaw! Harry Potter trên Tia Chớp, sẵn sàng chưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tristan cười, nhặt một chiếc Knuts từ đống của Mercury:

Khán đài Quidditch chật kín, cờ Gryffindor đỏ-vàng và Ravenclaw xanh-đồng tung bay, phấp phới như sóng biển, học sinh hò reo, giậm chân làm khán đài gỗ rung chuyển, tiếng kêu rền vang như sấm. Gió lạnh thổi qua, mang hơi sương mù từ Rừng Cấm, nơi giám ngục lởn vởn xa xa, ẩn hiện trong bóng tối, làm học sinh rùng mình, siết chặt áo chùng. Học sinh vung đũa phun tia lửa đỏ-vàng hoặc xanh-đồng, tạo thành những vệt sáng rực trên không, vài đứa cuồng nhiệt quá đánh rơi Knuts, Sickl·es, lấp lánh trên sàn gỗ, lẫn vào hoa giấy Valentine rơi lả tả.

Khán đài ồn ào, tiếng Lee Jordan bình luận qua loa phép thuật vang dội, giọng sôi nổi át cả tiếng gió:

Tristan cười, thì thầm:

“Malfoy đúng là cái gai trong mắt. Harry căng thẳng hơn mọi người nghĩ. Có gì đó đang chờ cậu ấy trên sân, tui cảm được qua bùa Barnaby.”

“Nó định mua cả sân Quidditch à?” Neville hỏi, mắt sáng, tay siết khăn quàng Gryffindor.

Tristan Prewett ngồi cạnh Seamus, lơ đãng gắp khoai, bùa Barnaby rung nhẹ trong túi áo chùng, nóng lên như đồng hành. Cậu quan sát Draco, ánh mắt sắc lẻm của hắn, rồi nhìn Harry, nghĩ:

“Niffler của cậu định mở ngân hàng à, Tristan?”

Mercury, như hiểu, kêu “chít” to, nhảy lên ghế, cọ mũi vào tay Tristan, làm rơi một đồng Knuts, lăn xuống khe gỗ, khiến Neville cười sặc.

Tristan, trên khán đài, siết bùa Barnaby, răng nhựa nóng lên, cảm giác linh tính rung động, như bánh xe kêu lạch cạch trong tâm trí. Mercury kêu “chít,” cọ mũi vào chân cậu, lông bóng ánh nắng, như cổ vũ Gryffindor. Một học sinh Hufflepuff, tóc rối, áo chùng lấm bùn, gào:

“Tristan, năm sau cậu thành học trò cưng của Trelawney chắc! Chuẩn bị khăn mùi xoa, kính lồi, và trà lá đi!”

Hermione, ngồi xa cuối bàn, lật *Hogwarts: A History* giả vờ không nghe, nhưng vai cô bé căng cứng, tóc rối che mắt đỏ hoe, ngón tay siết chặt mép sách.

Mercury kêu “chít,” lăn tròn, làm vài học sinh Hufflepuff vỗ tay, một đứa tóc xoăn hét:

“Niffler của cậu p·há h·oại danh dự tui! Đưa đây, tui đốt nó!”

Tristan đứng dậy, siết bùa Barnaby, linh tính siêu phàm dẫn dắt cậu về ánh mắt bí ẩn và bí mật Scabbers, như dòng sông sao lấp lánh trong màn sương. Mercury kêu “chít,” nhảy lên ghế, giơ chiếc Sickle cuối cùng, lấp lánh ánh nắng, như cổ vũ Harry.

Tristan lẩm bẩm:

“Con lắc nói Gryffindor thắng, tui tin. Mấy người cứ chờ xem, Harry sẽ làm Ravenclaw ngã ngửa!”

Neville, ngồi cạnh, cười lớn khi Mercury tha một chiếc Sickle sáng loáng, cọ mũi vào chân Tristan, giơ lên như chiến lợi phẩm, lông bóng ánh nắng mờ.

Tristan nhún vai, siết bùa Barnaby, cảm giác linh tính siêu phàm dẫn dắt, như dòng sông lấp lánh trong tâm trí.

“Potter, cậu chắc cầm nổi Tia Chớp không? Lần trước té khỏi chổi vì giám ngục, nhớ chứ? Hay cần tớ dạy cách ngồi, kẻo ngã trước mặt cả trường?”

“Gryffindor thắng chắc! Con lắc không bao giờ sai, tui cá Harry bắt Snitch trước khi Ravenclaw kịp blink!”

Cả nhóm cười phá, Mercury kêu “chít,” nhảy lên đùi Tristan, làm rơi đồng Sickle, lăn lóc xuống sàn gỗ, lấp lánh ánh nắng. Tristan đỏ mặt, càm ràm:

“Trận đấu sắp bắt đầu! Harry Potter trên Tia Chớp, sẵn sàng chưa? Davies, Gryffindor, Ravenclaw, ai sẽ thắng?”

“Mercury mà đội mũ, tui cá nó đào nguyên cái sân trước khi trận đấu bắt đầu! Đừng để nó thấy cờ, nó sẽ tha về phòng!”

Draco Malfoy, tóc vàng lấp lánh ánh nến, lẻn đến gần cùng Crabbe và Goyle, áo chùng Slytherin phẳng phiu. Hắn mỉm cười nham hiểm, giọng mỉa mai:

Chương 62: Sân Quidditch Rực Rỡ

Tristan, không mê Quidditch, vẫn chen giữa đám đông, áo chùng nhàu nhĩ, mũ len đỏ lệch một bên. Cậu liếc thấy Hermione ở góc xa khán đài, ôm sách, mắt đỏ như vừa khóc, tóc rối bay trong gió lạnh, tránh ánh nhìn Ron và Harry dưới sân. Cậu lách qua vài học sinh Hufflepuff, vấp phải một chiếc Sickle lăn lóc, ngồi gần Hermione, nhưng cô bé chỉ gật nhẹ, không nói, ánh mắt dán vào trang sách.

“Mày mà cá cược, tui tin mày chọn Gryffindor! Nhưng đừng lượm hết tiền khán đài, nghe chưa, Mercury?”

“Đè bẹp Ravenclaw! Gryffindor vô địch!”

Dean, ngồi cạnh, cười khùng khục, nhặt mẩu giấy lên:

“Niffler của cậu ă·n t·rộm Knuts tui! Đưa lại đây!”

“Cậu tin cái đó thật à? Tui tưởng chỉ có cô Trelawney mê mấy thứ huyền bí này.”

Tristan lắc đầu, càm ràm:

Seamus, nghe lỏm, cười lớn, tay vung làm rơi mẩu bánh mì:

Mercury, con niffler lông bóng, kêu “chít,” trèo lên bàn, móng nhỏ lẹ làng tha một đồng Knuts từ đĩa bánh mì, giơ lên như chiến lợi phẩm, mắt lấp lánh ánh nến. Seamus phì cười, nước bí ngô suýt sặc: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lo đội Slytherin đi, Malfoy! Bọn tớ sắp đè bẹp Ravenclaw, còn cậu chỉ biết ngồi lườm!”

Cậu nhìn sân, nơi Harry nắm Tia Chớp, mắt sáng quyết tâm, sẵn sàng bay lên, cảm giác mọi thứ đang chuyển động theo dòng sông lấp lánh, dẫn dắt cậu vào bí mật lớn hơn.

Hermione nhíu mày, giọng khàn, mắt vẫn dán vào sách:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62: Sân Quidditch Rực Rỡ