Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64: Chiến Thắng Rực Rỡ
Harry cười lớn, nghĩ:
“Malfoy tự đào hố, Harry thắng đẹp. Nhưng trò này bẩn thật.”
“Mercury, mày mà tha áo Malfoy, tui cho mày huy chương!”
“Hermione, đừng để Ron làm cậu buồn. Cậu ấy thiếu ga lăng, quá trẻ con, xứng đáng ế suốt đời! Crookshanks đáng yêu mà, đúng không?”
“Nó muốn mở tiệc trước! Để tui nhốt nó với Snitch, cho nó học bay!”
Sân Quidditch náo loạn, học sinh vây quanh rìa sân, cờ Gryffindor tung bay, nắng chiếu sáng cỏ lầy, lấp lánh ánh nước. Tiếng Lee Jordan vang qua loa:
“Harry đúng là huyền thoại. Trận này đáng nhớ!”
Cả đám Gryffindor cười phá, vài học sinh Hufflepuff vỗ tay, làm Malfoy lườm cháy mặt, kéo Crabbe và Goyle chạy mất.
Cô bé quay đi, tóc rối che mặt, bước về góc phòng, gần lò sưởi. Ron ngớ người, gãi đầu, lẩm bẩm:
“Mày mà hát bài Gryffindor, tui cho mày làm đội trưởng, Mercury!”
Malfoy lắp bắp, cố biện minh:
“Gryffindor bay cao, Snitch là của ta!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ron, cậu lúc nào cũng đổ lỗi cho Crookshanks! Scabbers là chuột, chuột thì bị mèo đuổi, cậu không hiểu à?”
“Đáng đời, Malfoy! Lần sau cải trang thành chuột đi, hợp hơn!”
“Niffler của cậu phá tiệc sớm à, Tristan?”
Mercury kêu “chít,” nhảy lên ghế, giơ viên kẹo đỏ như chiến lợi phẩm, lông bóng ánh lửa. Fred, thấy cảnh đó, cười lớn:
“Cho niffler làm giám ngục, Malfoy chạy nhanh hơn!”
Ron, mặt đỏ vì uống nước bí ngô, hào hứng kể chuyện giám ngục giả, nhưng vô tình châm ngòi drama, quay sang Hermione:
“Nếu Crookshanks không đuổi Scabbers, tui đã xuống sân đấm Malfoy rồi! Con mèo đó đúng là rắc rối!”
Ron, thấy cảnh đó, trêu lớn:
Mercury, con niffler lông bóng, kêu “chít” to, nhảy lên ghế Tristan, giơ móng nhỏ như cổ vũ Harry, mắt lấp lánh ánh nắng mờ. Tristan càm ràm:
Tristan, đứng gần, thích thú, nghĩ:
“Giám ngục trên khán đài! Harry làm gì vậy?”
“Tui chỉ nói vậy thôi mà…”
Tristan, đi cùng Hermione từ sân, vội chạy theo, dỗ dành:
Harry, mặt đỏ vì hưng phấn, giơ Snitch lên, nghĩ:
“Tui làm được! Không để chúng phá trận đấu!”
Mercury kêu “chít,” trèo lên bàn, tha một viên kẹo Every Flavor Beans đỏ rực, cọ mũi vào tay Hermione, làm cô bé cười khẽ, vuốt lông nó. Tristan càm ràm:
Nhưng ánh mắt cô McGonagall khiến hắn im bặt, mặt đỏ như cà chua. Ron, chen qua đám đông, cười lớn, chỉ vào Malfoy:
Mercury kêu “chít,” chạy vòng quanh chân Tristan, suýt cọ vào áo choàng đen Malfoy bỏ lại, làm hắn giật mình, bước hụt, suýt ngã. Tristan thì thầm:
“Cậu cần học cách nói chuyện, Ron.”
“Cho niffler lên sân, nó đuổi giám ngục nhanh hơn!”
Một học sinh Hufflepuff, tóc rối, trêu:
Một con nai bạc khổng lồ bùng nổ từ đầu đũa, ánh sáng chói lòa quét qua khán đài, như ngọn lửa xua tan bóng tối. Con nai lao tới, sừng lấp lánh, đẩy lùi ba bóng đen. Chúng lảo đảo, áo choàng bay phần phật, lùi vào bóng tối góc khán đài, như tan biến. Khán đài nín thở, rồi bùng nổ tiếng reo hò, học sinh Gryffindor gào tên Harry, tia lửa đỏ-vàng bắn khắp không.
“Tuyệt lắm, Harry! Thần Hộ mệnh đẹp như tranh!”
Phòng sinh hoạt chung sáng rực, lò sưởi ấm áp, cờ đỏ-vàng lấp lánh, tiếng cười và nhạc vang vọng, át cả tiếng gió rít ngoài tháp. Bánh bí ngô vơi dần, kẹo Every Flavor Beans rơi lả tả, học sinh nhảy múa, vài đứa lén dùng bùa làm cốc nước bay vòng quanh.
Harry đứng giữa bạn bè, nâng cốc nước bí ngô, cười rạng rỡ, mắt sáng như sao. Hermione, nhờ Tristan, hòa vào tiệc, trò chuyện với Katie Bell về Quaffle, dù vẫn lườm Ron từ xa. Ron, ngượng ngùng, cố đến gần Hermione, lắp bắp xin lỗi:
“Tui làm được! Gryffindor vô địch!”
Khán đài Gryffindor bùng nổ, học sinh ôm nhau, tia lửa đỏ-vàng bắn khắp không, tiếng hét như sóng vỗ. Đội Gryffindor lao ra sân, Angelina và Katie cười rạng rỡ, Fred và George nâng Harry lên vai, hô to:
Harry, sau khi triệu thần Hộ mệnh, không dừng lại, mắt khóa vào Snitch lấp lánh gần cột gôn Ravenclaw, nhỏ xíu nhưng sáng như ngọn lửa. Cậu lao xuống, Tia Chớp rít gió, áo chùng đỏ bay phần phật, tốc độ khiến khán đài mờ mắt. Tay vươn tới, ngón tay khép chặt quanh Snitch, cảm giác kim loại mát lạnh trong lòng bàn tay. Madam Hooch thổi còi sắc lẻm, giọng vang dội:
“Malfoy, Crabbe, Goyle, Flint! Các trò dám p·há h·oại trận đấu? Cấm túc một tháng, và Slytherin bị trừ 50 điểm! Cô sẽ báo chuyện này cho thầy Dumbledore!”
“Niffler mở tiệc riêng à? Cho nó làm đội trưởng đi!”
Thầy Lupin, giọng bình tĩnh nhưng sắc, nói:
Đội Gryffindor, áo chùng đỏ, dẫn đầu đám đông, Harry đứng giữa, được nâng cốc chúc mừng, mặt đỏ vì vui. Fred và George, tóc rối, kể lại pha bắt Snitch, thêm mắm muối: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô McGonagall, đây không phải giám ngục, mà là trò đùa của Slytherin. Các em này cải trang để phá Harry.”
Hermione, đứng cạnh, đỏ mắt, siết chặt cốc nước, giọng khàn:
Tiếng cười vang dội, Gryffindor đoàn kết hơn bao giờ hết, niềm vui chiến thắng và tình bạn tỏa sáng trong ánh lửa lò sưởi.
Học sinh Gryffindor hò reo, Hagrid, đứng cạnh, vỗ tay rầm rầm, giọng vang:
“Lần này chúng không thoát được! Cảm ơn thầy Lupin!”
“Cảm ơn, Tristan. Tui chỉ… muốn Ron hiểu tui chút thôi.”
Tristan vỗ vai cô bé, nghĩ:
Sân Quidditch chìm trong ánh sáng mờ ảo, mây xám dày đặc che khuất nắng, gió rít mạnh làm cờ Gryffindor đỏ-vàng và Ravenclaw xanh-đồng rung bần bật. Khán đài hỗn loạn, tiếng hét xen lẫn giọng Lee Jordan qua loa phép thuật:
Mercury kêu “chít,” lăn tròn trên ghế, như khoe mẽ, làm vài học sinh cười khúc khích giữa không khí căng thẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Pha thần Hộ mệnh của cậu làm cả sân sáng bừng! Huyền thoại thật!”
Hermione lườm, nhưng khóe môi cong lên, lẩm bẩm:
“Gryffindor thắng, 200-20!”
“Tui thấy Malfoy mặt đỏ như tôm luộc khi bị cô McGonagall mắng!”
Giáo sư McGonagall, áo chùng xanh bay phần phật, đứng hiên ngang giữa sân, ánh mắt như tia lửa, tay chống hông. Thầy Lupin, áo chùng xám bạc, dẫn Harry ra rìa sân, chỉ vào nhóm Slytherin: Malfoy, Crabbe, Goyle, và Marcus Flint, đang lột áo choàng đen, mặt bối rối. Goyle, đầu kẹt trong áo, giãy giụa, suýt ngã, Crabbe đứng ngố bên cạnh, còn Malfoy đỏ mặt, cố giữ vẻ kiêu ngạo, tóc vàng rối bù.
“Đây là ngày tuyệt nhất!”
“Giám ngục chạy mất rồi! Nhưng chuyện gì đang xảy ra dưới sân?”
Tristan thì thầm:
Angelina, tay cầm bánh bí ngô, khoe cú ném Quaffle, cười rạng rỡ:
Mây xám tản ra, ánh nắng tràn xuống sân Quidditch, cỏ lầy lấp lánh như ngọc. Khán đài rung chuyển bởi tiếng hò reo, cờ Gryffindor đỏ-vàng tung bay, học sinh nhảy dựng, hát bài cổ vũ. Lee Jordan gào qua loa:
Harry, sốc vì trò đùa Slytherin, nhưng sung sướng khi thấy Malfoy bẽ mặt, nghĩ:
“Ron đúng là ngố. Hermione đáng được tôn trọng hơn thế này.”
“Potter vô địch! Gryffindor bất bại!”
Học sinh ôm nhau, đũa run run giơ lên, ánh mắt hoảng sợ, vài đứa Hufflepuff thì thầm về Patronus. Harry, lơ lửng trên không, mặt tái nhợt, tay nắm đũa phép chỉ thẳng vào ba bóng giám ngục giả, áo choàng đen phấp phới như bóng ma. Cậu hít sâu, giọng dứt khoát hét:
“Có bạn bè thế này, tui không sợ gì cả!”
“Thưa cô, bọn con chỉ… đùa thôi ạ!”
“Harry đúng là khác biệt. Nhưng giám ngục sao kỳ lạ thế?”
Harry, adrenaline dâng cao, tim đập thình thịch, nghĩ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tristan, trên khán đài, kinh ngạc trước con nai bạc, nghĩ:
“Niffler làm cố vấn tình yêu, Ron hết ế ngay!”
Chương 64: Chiến Thắng Rực Rỡ
Harry, đứng cạnh, cười lớn, quên hết chuyện giám ngục giả, nghĩ:
Seamus, nghe lỏm, trêu lớn:
“Expecto Patronum!”
“Harry lao xuống như sao băng! Ravenclaw chỉ biết há mồm!”
Phòng sinh hoạt chung Gryffindor rực rỡ, lò sưởi bùng cháy, ánh lửa nhảy múa trên tường đá, cờ đỏ-vàng treo khắp nơi, lấp lánh ánh vàng. Bàn dài ngập bánh bí ngô thơm lừng, kẹo Every Flavor Beans đủ màu, bình nước bí ngô sóng sánh, vài cốc bay lơ lửng do bùa của Fred. Học sinh nhảy múa, hát bài cổ vũ Gryffindor, tiếng cười vang dội, át cả tiếng lách tách của lò sưởi.
“Harry chưa dừng! Cậu ấy lao xuống! Snitch kìa!”
Mercury kêu “chít” nhỏ, cọ mũi vào tay Tristan, như hờn dỗi, làm vài học sinh Hufflepuff cười phá.
“Mày làm hòa giùm Ron hả? Đừng mơ, Mercury, cậu ấy phải tự xin lỗi!”
Tristan cười, nhặt Mercury lên:
Tristan vỗ vai Harry, cười:
“Mày nghĩ mày là thần Hộ mệnh thứ hai hả? Xuống đi, Mercury, đừng làm xiếc!”
Mercury kêu “chít,” nhảy lên vai Neville, cọ mũi làm Neville ngã vào Seamus, làm rơi cốc nước bí ngô, loang cả ghế gỗ. Seamus gào: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô McGonagall thét, giọng vang như sấm:
Tristan, trên khán đài, cười lớn, hòa vào tiếng hò reo, nghĩ:
“Tui… tui không cố ý, Hermione. Crookshanks cũng… ổn mà.”
Hermione mỉm cười yếu ớt, lau mắt, thì thầm:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.