Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 11: Đường đến Ngọn Núi.

Chương 11: Đường đến Ngọn Núi.


Chương 11: Đường đến Ngọn Núi.

Gandalf giải thích rõ, nhưng lí do ông đến trễ Aphelion vẫn không biết.

Cả đoàn viễn chinh mau chóng trở về trại.

Họ nhanh chóng lâm vào giấc ngủ, Thorin quyết định cả nhóm sẽ tiếp tục khởi hành vào ngày mai, sau khi đã hồi phục đủ sức.

Aphelion tỉnh dậy khi mặt trời vừa bắt đầu ngã sang chiều.

Thức dậy rửa mặt một tí, người cậu vẫn còn đau vì gã quỷ khổng lồ, và có lẽ sẽ còn tiếp tục ê ẩm rất lâu.

Cả đoàn viễn chinh cũng đã thức giấc và họ đang chuẩn bị cho bữa tối.

Aphelion cũng tranh thủ dành một chút thời gian tiếp tục luyện tập bùa chú.

Và có vẻ hôm nay vẫn không phải là ngày may mắn của cậu.

Nhưng cũng không phải cái gì cũng không có tiến bộ, Aphelion đã bắt đầu điều chỉnh động tác thi pháp và đạt được hiệu quả nhất định.

Gandalf ngồi bình tĩnh bên đống lửa, miệng ngậm lấy tẩu thuốc của ông rồi nhả ra một vòng khói trắng.

Gandalf nhìn về hướng Aphelion đang luyện, rồi kỳ lạ thay, khác với mọi hôm, lần này Gandalf tiến đến chỗ Aphelion thay vì chỉ ngồi nhìn.

Thật ra, Aphelion đã nhiều lần tỏ ra bất mãn với chuyện này.

Theo như trong hợp đồng thì Gandalf vẫn có trách nhiệm trợ giúp Aphelion học ma pháp, nhưng Gandalf luôn miệng bảo rằng ông chưa từng luyện loại ma pháp này nên không có nhiều kinh nghiệm để dạy.

Aphelion chưa bao giờ tin lý do đó, dù không có bằng chứng rõ ràng nhưng Aphelion một mực tin là Gandalf luôn trộm lười khi dạy cậu học,

Hôm nay, Gandalf chủ động đến khiến Aphelion rất ngạc nhiên.

Gandalf không để ý đến ánh mắt của Aphelion, ông để Aphelion đứng sang một bên rồi bắt đầu thi pháp.

Động tác quen thuộc, chú ngữ quen thuộc nhưng lại có chút khác biệt.

Aphelion nhanh chóng tập trung quan sát động tác của Gandalf, rồi mau chóng từ bỏ quan sát mà tập trung nhắm mắt lại mà lắng nghe Gandalf ngâm tụng chú ngữ.

Động tác Gandalf hơi quá lố và tụng chú ngữ đặc biệt lớn là để cho Aphelion nghe và quan sát.

Theo việc lắng nghe Gandalf, Aphelion không chỉ tỉ mỉ phân biệt từng chỗ nhấn giọng, hạ giọng.

Và đặc biệt hơn, nghe âm giọng của Gandalf, ma lực Aphelion cũng phải theo đó mà dẫn động.

Làm sao có thể được như vậy?

Theo giọng ngâm tụng kết thúc, Gandalf phẩt tay, một tấm lá chắn lớn cao hơn cả người ông và lớn gấp ba lần Aphelion hiện ra. Nó theo chuyển động của Gandalf mà chuyển động theo.

"Thế mà ông bảo là chưa từng luyện qua." Con tim Aphelion rung động không thôi nhưng lại quay ngoắc đá đểu Gandalf.

"Đúng là ta chưa từng luyện qua. Còn bây giờ thì mau mau cảm nhận tính chất ma lực của nó đi." Gandalf không nhìn đá đểu của Aphelion, đưa lá chắn hướng về Aphelion nói.

Aphelion cũng không nhiều lời mà im lặng lấy tay chạm vào lá chắn ma thuật, cẩn thận cảm nhận.

Gandalf yên lặng nhìn Aphelion tự thân cảm nhận tính chất ma thuật của lá chắn.

Một lúc lâu rồi ông ngắt bùa chú, lá chắn biến mất rồi ông bảo:

"Bây giờ thì cậu tiếp tục luyện tập đi." Rồi ông trở về trại.

Cẩn thận chỉnh lý những gì mình vừa học được.

Aphelion cẩn thận đứng thủ thế, miệng đọc chú ngữ, và một cái lá chắn nhỏ nhanh xuất hiện, tuy vẫn như cái đĩa nhưng Aphelion đã có thể tự mình làm được.

Lại làm thêm mấy lần, mỗi lần Aphelion đều thành công tạo ra lá chắn.

Aphelion lại suy nghĩ về vấn đề kích thước của lá chắn.

Bấy giờ cậu có thể dễ dàng tạo ra lá chắn nhưng kích thước thì không khống chế được.

Theo lý giải của cậu thì nguyên nhân là do cậu chưa khống chế được ma lực.

Đăm chiêu suy nghĩ vẫn không nghĩ ra cách nào hữu hiệu để khống chế được ma lực, Aphelion bó tay, đành hướng về phía Gandalf hỏi.

"Khống chế ma lực? Cậu nằm mơ à, với thực lực hiện giờ thì còn lâu cậu mới có thể khống chế được ma lực, nếu không thì cậu lợi dụng một chút thủ đoạn, dẫn ma lực vào chú ngữ để khống chế ma lực tốt hơn, tôi nghĩ cậu có thể làm điều đó." Gandalf giải thích, nhưng chỉ nói nửa chừng, không chỉ Aphelion cách làm thế nào để dẫn ma lực vào chú ngữ, để cậu tự lần mò.

Aphelion nghĩ đến lúc Gandalf biểu diễn thi triển bùa chú khi nãy. Cậu nghĩ dẫn ma lực vào chú ngữ là giống Gandalf như thế có thể dẫn động được chú ngữ của người khác chỉ bằng cách nghe được.

Ôm trong mình suy nghĩ, Aphelion trở về trại ăn uống một chút cho chắc bụng rồi nhanh chóng trời tối xuống.

Aphelion cũng chui vào trong chăn mền mình nằm ngủ. Nghĩ lại thì chắc là do cậu còn trẻ tuổi nên Thorin đến giờ vẫn không cho cậu canh gác đêm khuya.

Và sáng sớm rất nhanh lại trở lại với bầu trời.

Aphelion bị Kili đánh thức dậy khi vẫn còn say ngủ.

"Apo nhanh thức, chúng ta có khách."

Nghe có khách, Aphelion nhanh chóng phản ứng, rút thanh kiếm, đứng dậy cảnh giác, và chỉ thấy nhóm viễn chinh nhìn hành động kì lạ của cậu.

Kili ôm bụng cười nói:

"Đừng lo, là khách của Gandalf, ông ấy là Radagast áo nâu, ông ấy đến bằng một chiếc xe kéo bằng một đám thỏ. Rất kì lạ đúng không!"

"Gandalf bảo chúng ta tập trung lại, có việc quan trọng cần nói." Kili tiếp tục nói.

Một lúc sau, một đám người lùn, một người hobbit và một con người đứng vây quanh Gandalf.

"Có chuyện gì vậy Gandalf?" Thorin hỏi.

"Radagast phát hiện một nhóm Sói Ma Trinh Thám ở xung quanh đây, cậu có tiết lộ chuyến đi này cho bất cứ ai không?" Gandalf nghiêm túc hỏi.

"Bọn chằn tinh, trên dòng dõi Durin tôi thề, tôi không tiết lộ chuyện này cho ai cả." Thorin nói.

"Chuyện gì xảy ra Gandalf?" Bilbo lo lắng hỏi.

"Chúng ta đang bị săn đuổi." Gandalf giải thích.

"Chúng ta phải rời đi ngay thôi."

"Nhưng còn bọn ngựa?"

"Đó là sói của quân Gandabad, chúng sẽ nhanh chóng đuổi kịp."

Nhóm người lùn cãi nhau ồn ảo lên, sự việc bất lợi khiến cả đám đều bất an.

"Còn đây là giống thỏ Rhosgobel. Chưa biết ai chạy nhanh hơn đâu." Radagast lên tiếng, với giọng cực kỳ tự tin nói.

Âm thanh của Radagast bây giờ như ánh sáng, thắp lên hi vọng cho mọi người.

Thế là họ lập ra kế hoạch, Radagast chịu trách nhiệm đánh lạc hướng lũ chằn tinh, bọn họ sẽ thả lũ ngựa ra để chúng làm phân tán mùi khiến lũ chằn tinh bối rối. Nhóm bọn họ sẽ đi bộ dọc theo dòng sông để không để lại mùi, băng qua khu rừng để đến Ngọn Núi.

Nhóm viễn chinh nhanh chóng thi hành kế hoạch.

Họ thả lũ ngựa lùn ra để chúng chạy khắp nơi rồi mang hành lí lội qua chỗ cạn của một con sông tại đầy những đá và bọt biển.

Nhóm viễn chinh xông qua mảnh rừng lớn rậm rạp. Ở đằng sau còn thấy tiếng sói tru vang khắp cả khu rừng.

Lúc này mưa đã ngừng, thời tiết đã tốt hơn, không còn những đám mây xám che khắp bầu trời.

Đám người dọc theo biên giới cánh rừng đến một mảnh đồng bằng xanh mượt.

Ở nơi đó họ nhìn thấy một dãy núi lớn đang lượn xuống rất gần họ. Ngọn núi tối tăm và ảm đạm, dù dưới những tia nắng mặt trời chúng đang đang ngã sang màu nâu, và đằng sau đỉnh núi có thể thấy thấp thoáng những đỉnh tuyết trắng nhập nhoà.

"Đấy chính là Ngọn Núi đấy ư?" Aphelion hỏi với một giọng nói trịnh trọng, nhìn với đôi mắt mở tròn. Cậu chưa thấy cái gì lớn đến thế trước đây, đỉnh Everest cũng không cho cậu cảm giác hùng vĩ đến như vậy.

"Tất nhiên là không!" Balin nói. "Đấy chỉ là bắt đầu của Dãy Núi Sương Mù (Misty Mountain) và chúng ta phải băng qua, hoặc vượt qua, hoặc luồn qua theo một cách nào đó, trước khi chúng ta có thể đến được Wilderland phía dưới. Và đấy chính là con đường lý tưởng dù rằng nó dẫn đến Ngọn Núi Cô Độc ở phía Đông, nơi mà Smaug đang nằm trên đống châu báu."

Bây giờ thì Gandalf dẫn đường. "Chúng ta không được để lạc đường, hoặc chúng ta sẽ xong đời," ông nói. "Chúng ta cần thức ăn, và một điều nữa, nghỉ ngơi trong một nơi an toàn thích hợp - cũng rất cần phải băng ngang Dãy Núi Sương Mù bằng con đường thích hợp, nếu không thì các anh sẽ lạc trong nó, và sẽ phải quay lại rồi lại bắt đầu trở lại, nếu như các anh có thể quay lại được."

"Các anh bây giờ đang ở ngay sát Ngưỡng của Hoang Dã (Edge of the Wild) như một số các anh đã biết. Đâu đó phía trước chúng ta là thung lũng yên bình của Rivendell nơi Elrond đang sống. Tôi đã nhờ bạn bè của mình gửi đến một thông điệp cho họ, và chúng ta sẽ chờ đợi."

PS: Map: http://surl.li/bzhrm

Chương 11: Đường đến Ngọn Núi.