Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Cơ Thanh Tuyền
Cơ Ngọc Long dùng ngón tay run rẩy chỉ vào Cơ Thanh Tuyền, dù tức giận nhưng hắn không làm hại nàng mà quay người bỏ đi.
“Khặc khặc khặc! Tiểu tử, ngươi cứ làm theo lời ta từ sớm, thì không chỉ phục hồi hùng phong, mà còn ôm mỹ nhân trong lòng, việc gì phải kéo dài tới hôm nay!”
Nhưng dù vậy cũng khiến hắn giật mình và đau đớn.
Cơ Ngọc Long gật đầu tỏ vẻ biết.
Hậu cung ba ngàn giai nhân và một Hoàng Hậu tuyệt sắc, lại chỉ có thể nhìn, không làm được gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thỉnh an Công Chúa...”
Một bóng hình xinh đẹp đi vào phòng, nàng áp sát người mình vào người Cơ Ngọc Long, hai cánh tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, thở khí như lan.
Còn về lão đại và lão nhị, là hai vị hoàng tử, cả ba người đều không phải là con của hắn mà đều là do hắn sai người b·ắt c·óc đem về từ khi mới sinh, cha mẹ của chúng đều đã bị g·iết c·hết để tránh tiết lộ manh mối.
Lần này nàng đến là thăm dò hắn.
“Nàng suy nghĩ nhiều rồi! Chẳng qua ta muốn vài mỏ vàng và kim loại trong tay bọn chúng mà thôi!”
Đang suy nghĩ, ngoài cửa lại có tiếng nói vang lên.
Dù vậy, sau khi lên ngôi, Cơ Ngọc Long vẫn phát chỉ xuống lấy nàng làm Hoàng Hậu, lúc mới đầu, hàng đêm hắn đều đến phòng nàng, nhưng nàng lấy dao găm đặt lên cổ, lấy c·ái c·hết để uy h·iếp.
Nói xong, Cơ Thanh Tuyền quay người bỏ đi, chả thèm quan tâm Cơ Ngọc Long, bởi nàng biết có ở lại thêm cũng chả hỏi được gì.
Tia chớp lóe lên làm hiện rõ bóng dáng kẻ đó trong đêm tối, hắn chính là Cơ Ngọc Long.
Cơ Ngọc Long nhào tới như mãnh thú vồ mồi mà đè lên người nàng.
Cơ Thanh Tuyền liếc Cơ Ngọc Long, nàng cũng chả muốn tới, chẳng qua nàng hơi tò mò việc hắn quan tâm một đoàn hải tặc, chắc chắn có nguyên nhân sâu xa, không chỉ vì vài cái mỏ mà truy bắt mãi không bỏ.
“Xoẹt.. Uỳnh!”
Nhìn nàng, Cơ Ngọc Long nói với giọng bất đắc dĩ: “Được rồi! Lát ta sẽ sai người mang qua chỗ con năm mươi người, gần đây trong thành số người m·ất t·ích ngày một nhiều, lâu dần sẽ có tin đồn truyền ra, phải tiết chế lại.”
Nghĩ tới đây, Cơ Ngọc Long dù vẫn còn tức giận, nhưng vẫn phê chuẩn cho Thanh tướng quân được thêm quân lính.
“Cha...!”
Nàng không ai khác chính là Hoàng Hậu Cơ Thanh Tuyền, một thân phận khác mà không người nào trong cung dám bàn tán, ai dám khi bị phát hiện sẽ bị lăng trì xử tử, tru di tam tộc, không bảo là không nặng.
“Vâng! Cha...!”
Cơ Ngọc Long sau vài lần bị chắn cửa, hắn đã từ bỏ không đến tẩm cung của Cơ Thanh Tuyền lần nào nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc hắn đang suy nghĩ không biết phải làm sao, một âm thanh trong đầu Cơ Ngọc Long vang lên.
Cơ Ngọc Long buông tha Cơ Thanh Tuyền, hai tay hắn run rẩy nắm vào thanh dao găm rồi từ từ rút nó ra, theo động tác tay hắn, máu từ v·ết t·hương chảy ra ngày càng nhiều.
Một tia sáng hiện lên trong căn phòng đen tối, theo đó là một dòng máu bắn lên thành giường.
Dù hắn đã vô dụng, nhưng nàng cũng đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay hắn!
“Cha! Nữ nhi cáo lui!”
Cơ Ngọc Long chợt có một cảm giác đau đớn hiện lên, hắn không kìm được mà nhìn vào vị trí b·ị đ·âm.
“Ta thắc mắc sao hôm nay nàng có nhã hứng tới đây, thì ra là vì chuyện này!”
Nay không hiểu sao nàng lại tới nơi của hắn.
Cơ Ngọc Long cũng không tức giận, bởi tình cảnh này hắn đã quen thuộc. Trong suốt những năm tháng qua, mỗi lần hắn muốn nói chuyện với nàng là lại lấy lý do bận, mệt,... Mà không quan tâm đến hắn.
Cơ Ngọc Long thấy nàng đến đây, hắn không khỏi vui mừng, phải biết từ sau lần đó, Cơ Thanh Tuyền chỉ ở trong phòng, rất ít khi ra ngoài, dù có ra cũng chỉ loanh quoanh gần đó mà thôi.
Nàng là Cơ Tuyết, tam Công Chúa của Cơ Ngọc Long.
“Bạch Diện La Sát!”
Đến khi lớn, cho đến một ngày, nàng phát hiện tính cách của đệ đệ luôn yếu đuối của mình thay đổi, trở nên máu lạnh g·iết người không gớm tay, kể cả các ca ca cũng bị hắn s·át h·ại một cách tàn nhẫn.
“Ân!”
Cơ Thanh Tuyền sợ hãi hô to nhưng không một ai đáp lại, nàng lui bước về cạnh giường, chân nàng vấp té mà ngã lên chiếc giường phía sau.
Hắn nhìn Cơ Tuyết quay người bỏ đi, hai mắt của hắn hơi lửa nóng. Nhưng rồi trên khuôn mặt hắn hiện vẻ căm phẫn, không ai có thể hiểu được cảm giác của hắn lúc này.
Cơ Thanh Tuyền cố chịu đựng cảm giác sợ hãi, bàn tay với tới dưới tấm chăn, đến khi bắt được một thứ, tay nàng vung lên.
Nàng này đã gần ba mươi, sóng mắt lưu chuyển, mị thái l·ẳng l·ơ chứng tỏ không phải loại tốt lành gì.
Cơ Tuyết đạt được mong muốn, nàng nở một nụ cười hài lòng.
“Cha...! Đám nam nhân vừa đến thật không có tí sức lực nào, không chịu nổi một lần. Ngài tìm thêm nam nhân cho nữ nhi, nhất là nam nhân chất lượng tốt nữ nhi càng hài lòng.”
Quả thế, câu nói tiếp theo đã chứng thực điều đó.
Trong đầu nàng nghĩ lại hình ảnh từng vị ca ca mỉm cười, quan tâm với mình và nghĩ tới cảnh ngày hôm nay. Trong mắt nàng từ sự sợ hãi biến thành vẻ kiên định, nàng quyết định từ nay chăm học võ công để trả thù cho các ca ca và mối nhục ngày hôm nay.
Ánh mắt hắn nhìn nàng không còn là đệ đệ nhìn tỷ tỷ, không khác gì nhiều người nam nhân khác khi nhìn mình, ánh mắt của tham muốn chiếm giữ.
“Cơ Ngọc Long! Ngươi chắc chắn biết chuyện gì liên quan đến đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ, hay người ngươi quan tâm là...” Nói tới đây nàng hơi dừng lại.
Cơ Thanh Tuyền từ nhỏ đã xinh đẹp động lòng người, lúc nào trên khóe miệng cũng nở một nụ cười hồn nhiên ngây thơ, nàng rất hạnh phúc vì có các ca ca luôn thương yêu mình, ngoài ra nàng còn có một đệ đệ, nàng dành tình thương của các ca ca cho mình để thương yêu, che chở cho hắn.
“Hừ! Thật vậy sao?”
Cơ Ngọc Long sau khi lên làm Vua, việc đầu tiên hắn làm đó là s·át h·ại hết tất cả huynh đệ của mình, chỉ riêng Cơ Thanh Tuyền là ngoại lệ.
Đoàn hải tặc do là thủy tặc xuất thân, nên rất thiện nghệ việc chiến đấu trên biển, nên muốn bắt được thuyền trưởng của đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ phải có kế sách vẹn toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân phận khác của nàng đó là... Nàng chính là tỷ tỷ ruột của Cơ Ngọc Long, cùng cha khác mẹ sinh ra.
Đến khi rút ra hết, một cảm giác đau tê tâm liệt phế lan tỏa khắp toàn thân.
“Ách! A....” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong mắt Cơ Ngọc Long có ánh sáng lạnh lóe qua.
Vào một đêm m·ưa b·ão sấm chớp, chiếc cửa nơi phòng Cơ Thanh Tuyền đang đóng chặt bị người đá văng mở ra, một bóng hình đen tối xuất hiện trước cửa phòng của nàng.
Cơ Ngọc Long nghe vậy, trong lòng kịch chấn: “Nàng đã biết gì rồi?” Hắn thầm nghĩ.
Hắn từ từ tiến tới gần Cơ Thanh Tuyền, trong mắt tràn ngập ham muốn chiếm lấy.
Tiếng nói của nàng xốp giòn, rất là câu nhân.
Thấy hắn đã đi mất, Cơ Thanh Tuyền lấy chăn che lại cơ thể mình mà khóc thút thít, nàng cảm thấy cơ thể mình thật dơ bẩn, tay nàng run rẩy cầm con dao đưa lên chiếc cổ trắng nõn nà của mình tính t·ự s·át.
Chương 35: Cơ Thanh Tuyền
. . . . .
Cơ Ngọc Long thầm hô tiểu yêu tinh, nàng là tiểu yêu tinh còn Hoàng Hậu là đại yêu tinh, không so sánh được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phía dưới phần bụng của hắn đang có một dao găm đâm vào người, có lẽ vì là lần đầu ra tay nên hơi trật qua một bên, vết đâm hơi sâu.
Sau này vì v·ết t·hương đó, Cơ Ngọc Long đã không thể trải qua việc động phòng, chuyện hậu cung ba ngàn của hắn chỉ để che mắt người đời, thậm chí ngay cả việc có con cũng là dối trá, nàng là người rõ hơn ai hết.
“Bạch Hải Phú! Khi xưa ngươi thà c·hết không chịu giao bí mật ra, ngay cả con gái của mình cũng nỡ hủy hoại dung mạo, giờ đây ta đã biết thân phận của con gái ngươi ẩn núp bao năm nay. Ngày ta bắt được ả cũng là lúc ta được trường sinh!”
Cơ Thanh Tuyền nhìn Cơ Ngọc Long, mỗi lần nàng nhìn hắn là ký ức khi xưa lại quay trở về, nó giống như cơn ác mộng của cuộc đời nàng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.