Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Tống Ninh Nguyệt
Một tiếng cười to sang sảng vang lên: “Ha ha ha! Không ngờ tên tiểu tử Long Ngạo Thiên có chút bản lĩnh, không chỉ lấy sức một mình tiêu diệt gia chủ hai nhà Nam Cung và Mộ Dung, mà còn cứu nữ nhi ta một mạng!”
Hắn hơi vỗ vai Phượng Lan ý bảo mình đã không sao, Phượng Lan ngước đầu nhìn Long Ngạo Thiên, thấy hắn gật đầu nàng mới yên tâm mà buông hắn ra.
Người đưa ngoại hiệu Kim Mao Sư Vương Mộc Thanh Thư, bởi tóc và râu của hắn có màu ngà vàng rất giống một con sư tử, nên người trong giang hồ đặt cho biệt hiệu này.
Tám người thấy hắn nhìn tới, tự giác ra khỏi hàng quỳ một chân trên đất.
“Tốt! Ta sẽ không để các ngươi đi theo ta một cách vô ích.”
Người đến là Mộc Uyển Tinh, nay nàng mặc một thân y phục màu vàng tương tự lần trước, có lẽ nàng có sở thích đặc biệt với màu vàng.
Khi chỉ nghe qua mỗi tên của hắn ai cũng sẽ nghĩ là một người văn nhã, ôn tồn lễ độ. Nhưng sai, tính cách của hắn hoàn toàn trái ngược.
Tám cuốn có một điểm khác biệt, đó là thuộc tám thuộc tính khác nhau.
“Nàng nghĩ chuyện này nên xử lý như thế nào? Bên phía nữ nhi... Ài...”
“Đáng tiếc Long gia bây giờ theo tin mới nhất, đã hoàn toàn bị xóa bỏ, Phượng gia cũng không thoát khỏi!”
Chẳng bao lâu, số người đã đạt gần hai mươi người.
Trước mặt hắn bây giờ chỉ còn tám người, nếu không tính tam nữ vào bên trong.
Long Ngạo Thiên xong việc, hắn lại gần tam nữ, cùng các nàng leo lên trên xe ngựa, một trong tám người tự giác ngồi vào vị trí phu xe.
Khi người đã chuẩn bị hoàn tất, Long Ngạo Thiên ra lệnh xuất phát.
Long Ngạo Thiên nhìn tám người hài lòng gật đầu, hắn có một ý tưởng táo bạo đang dần hình thành trong đầu.
Long Ngạo Thiên nhìn từng người một đi ra đứng trước mặt mình, dù đã đoán trước nhưng không ngờ nhiều người như vậy.
Người nói chuyện là phu nhân của Mộc Thanh Thư, Tống phu nhân, Tống Ninh Nguyệt.
“Phụ thân, mẫu thân, nữ nhi đến thỉnh an hai người!”
. . . .
“Ta... Ta rời khỏi! Ở nhà còn có mẫu thân đã lớn tuổi cần chăm sóc, ta không thể c·hết được.”
“Vâng! Công tử.”
Long Ngạo Thiên không vội, hắn nhìn đám người này lựa chọn.
Nữ nhân thường làm việc theo cảm tính, nên khi nghe Tống Ninh Nguyệt nói giúp cho Chí Bằng, Mộc Thanh Thư cũng không ngoài ý muốn.
“Xoạch!” Mộc Uyển Tinh quay về phòng đóng mạnh cửa lại, nàng nằm trên giường ôm chiếc gối vào trong lòng khóc thút thít. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nữ nhi ngoan, con đến vừa lúc, phụ thân đang có ý định tổ chức một buổi tỷ võ chiêu rể hiền, người nào đoạt giải nhất có thể lấy nữ nhi của ta làm nương tử, con thấy thế nào?”
Hai người Mộc Thanh Thư và Tống Ninh Nguyệt thấy là nữ nhi đến liền không bàn tiếp.
“Việc trước mắt bây giờ là đến thành Võ Vương! Tám người các ngươi mau đi mua thêm hai chiếc xe ngựa để tiện cho việc di chuyển!”
Hai người đang nói chuyện, từ phía xa, một giọng nói vang lên đánh gãy hai người.
Bên trong phủ lúc này đang có một trung niên nhân cơ bắp cuồn cuộn, bắp tay cơ hai đầu như cuồng long nhô lên, phần lưng rộng rãi, từng khối cơ lưng tạo nên một hình chữ ‘V’ hoàn mĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên nhìn đám người nói: “Hiện tại có hai con đường cho các vị, thứ nhất cùng ta đến thành Võ Vương, con đường sau này sẽ gian nan thử thách và có nguy cơ không sống được.”
“Gần đây, công tử của phái Thanh Thành là Doãn Chí Bằng luôn ngỏ lời muốn cưới Uyển Tinh làm thê tử, chàng cũng biết hai đứa nó từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Chí Bằng đứa nhỏ này từ khi còn bé đã luôn hô to sau khi lớn muốn cưới Uyển Tinh, không ngờ đến lúc lớn vẫn giữ nguyên ý định này!”
Đám người hai mặt nhìn nhau, có người chụm lại xì xào to nhỏ, có người đứng một mình suy tư.
Hắn không ai khác chính là gia chủ Mộc phủ, cũng là người sáng tạo nên ‘Tạo Khí Các’ uy danh lừng lẫy trên chốn giang hồ, Mộc Thanh Thư.
“Thành Võ Vương! Long Ngạo Thiên ta đến rồi!”
Cổ đại nữ tử bình thường lấy phu quân rất sớm, nàng gả vào Mộc phủ năm mười ba tuổi, đến lúc sinh Mộc Uyển Tinh là mười bốn. Từ đó đến nay hai vợ chồng chỉ có duy nhất một nữ nhi là Uyển Tinh, nên rất được sủng ái.
“Nghe nói hắn nay mới mười bảy tuổi, mà đã có chiến tích như vậy, không tệ, không tệ!”
. . . .
Trong thành Võ Vương! ! !
Chẳng bao lâu, hai chiếc xe ngựa cũng được đưa đến, hai chiếc này nhỏ hơn nhiều so với của Long Ngạo Thiên mua, bảy người còn lại chia nhau ngồi lên trên hai chiếc xe.
“Ta cũng rời khỏi!”
“Thiếu niên Long Ngạo Thiên này ta chưa có dịp gặp mặt, còn Chí Bằng, ta nhìn hắn từ nhỏ đến lớn, ta lại thích nó hơn là tên tiểu tử Long Ngạo Thiên!”
Chương 38: Tống Ninh Nguyệt
Khuôn mặt to tròn, mày rậm, mắt như chuông đồng. Râu quai nón kéo dài xuống tới cổ, tổng thể nhìn như hình người mãnh thú.
Long Ngạo Thiên nói xong, tay hắn phất lên, trước mặt tám người xuất hiện tám cuốn công pháp đều là Thiên giai đỉnh cấp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thứ hai! Ai không muốn, bây giờ có thể rời khỏi, từ đây không còn liên quan gì đến việc này, ta cũng có thể phân phát cho các vị một ít ngân lượng để mua nhà, mua ruộng sống sau này.”
Nói rồi tay hắn ném tới, một chiếc túi ngân lượng bay vào tay một trong tám người.
“Thiên ca! Muội nhớ huynh!” Nàng vừa khóc vừa nói, nhớ tới lời phụ thân và mẫu thân. Nàng không khỏi tưởng tượng đến cảnh một người mình không quen biết, khuôn mặt già nua xấu xí thắng trận tỷ võ và làm phu quân của mình, là nước mắt lại chảy ra nhiều hơn.
Long Ngạo Thiên nhìn đám người trước mặt không nói một lời, đám người Phượng gia không dám đối diện với ánh mắt của hắn, cả đám cúi thấp đầu.
Chiếc xe ngựa này là hắn mua chiếc to nhất, bên trong mọi thứ đều đủ, không khác gì một căn phòng.
“Chúng ta nguyện đi theo công tử, phu nhân và tiểu thư, dù c·hết cũng không hối!”
“Ta thấy phụ thân con nói có lý, con cũng đã tới tuổi nên kết hôn. Khi ta bằng tuổi con, đã kết hôn từ sớm, ta đồng ý với phụ thân của con trong việc này!” Tống phu nhân nhỏ nhẹ nói lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta...!”
Hắn đang nói thì thở dài mà quay sang nhìn một người mỹ phụ bên cạnh.
Mộc Uyển Tinh nghe cả mẫu thân cũng ủng hộ phụ thân, nàng tức giận giậm chân chạy đi mất.
Nàng này toàn thân khí tức thành thục, tư thái uyển chuyển, nàng mặc dù đã làm vợ người, nhưng nay mới vừa ba mươi.
Một trái tim của thiếu nữ mới biết yêu loạn nhịp mỗi khi nghĩ về cảnh tượng đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người cảm tạ mà rời khỏi.
Mộc Uyển Tinh từ sau khi được Long Ngạo Thiên cứu, trong đầu lúc nào cũng hiện lên khoảnh khắc hắn từ trên trời hạ xuống, phía sau đầu đội ánh sáng lan tỏa khắp xung quanh, chẳng khác nào Thần Tiên hạ phàm.
. . . .
Ý nghĩ đó có thành công hay không, phải xem tám người này rồi.
Hình ảnh kéo lại gần một tòa phủ có tấm bảng với hai chữ ‘Mộc phủ’ treo trên cao.
Long Ngạo Thiên hít một hơi thật sâu rồi thở ra, hắn phải ép buộc bản thân mình bình tĩnh lại, giờ đây trọng trách của hắn là đem đám người di chuyển tới thành Võ Vương.
Từ sau khi nữ nhi cưng của hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn và được cứu giúp, hắn đã sai người tìm hiểu về tên tiểu tử này.
Mộc Uyển Tinh đang mỉm cười nghe vậy sửng sốt: “Phụ thân...! Chuyện hôn nhân đại sự của nữ nhi, nữ nhi muốn tự quyết định!” Nàng nũng nịu nói.
Khoảng hơn năm phút, trong đám người có từng giọng nói vang lên.
Thở dài, Long Ngạo Thiên thò tay vào trong vạt áo, nhưng thực chất là câu thông hệ thống không gian, theo tay hắn thò vào lấy ra từng túi tiền được xuất hiện, hắn phát cho từng người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.