Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Bỏ Trốn
Long Ngạo Thiên mỉm cười nói nhỏ bên tai nàng: “Chuyện sáng nay ta còn chưa tính với nàng, đêm hôm nàng tự đến, đã vậy đừng hòng rời khỏi!”
“Vậy ta đắc tội rồi, tiểu thư mong bỏ qua!” Nói xong, từ ngón tay Mộc Lang Phong đánh ra chân khí vào người Mộc Uyển Tinh, cả cơ thể nàng đứng im không thể nhúc nhích, lão nhìn Mộc Uyển Tinh, trong ánh mắt có tia sáng lóe qua.
“Ngươi... Chán ghét!” Phượng Lan xấu hổ nói nhỏ.
Nạp Lan Yên Nhiên cùng Kinh Tuyết dù rất đói, nhưng cũng chỉ ăn nhỏ nhẹ, gắp từng miếng vào miệng.
“Hí...!”
Ngày hôm qua thấy cảnh Long Ngạo Thiên phung phí tiền, Nạp Lan Yên Nhiên đã thu sạch tiền của hắn, nàng nói hắn xài quá nhiều nên giữ giùm, nên tất cả tiền của hắn đã bị nàng thu sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 39: Bỏ Trốn
Long Ngạo Thiên thấy nàng vài ngày không bị thu thập lại lên trời, tình hình bây giờ không phù hợp, nếu không hắn sẽ dạy nàng ngoan ngoãn.
“Đem từng món ngon của quán ngươi mang lên đây, mỗi thứ một món” Long Ngạo Thiên hào khí nói.
Cả đoàn người từ lúc thoát khỏi đến bây giờ mới được ăn uống linh đình, nên tất cả đều ăn như gió cuốn, Phượng Lan hai tay hai đùi mà nhét vô miệng, ăn khắp miệng đều là mỡ.
Gần đó, Phượng Kinh Tuyết và Nạp Lan Yên Nhiên chỉ mỉm cười nhìn hai người, thấy Long Ngạo Thiên vẫn ổn, hai nàng mới yên tâm hơn.
Khi chui qua, Mộc Uyển Tinh phủi bụi bẩn trên hai tay, chưa kịp vui mừng, một thân ảnh xuất hiện trước mặt làm khuôn mặt nàng cứng đờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Uyển Tinh nghe Mộc Lang Phong nói, khiến nàng xấu hổ hai bàn chân cọ sát đụng vô nhau.
Lúc này Mộc phủ đang người tới, người đi, bận rộn chuẩn bị đại hội luận võ chọn rể. Tin tức đã được lan truyền đi khắp nơi, cuộc tỷ võ sẽ diễn ra sau bốn ngày.
“Chả nhẽ có ai đang nhớ ta!” Hắn nói khẽ.
Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan bước lên trên xe ngựa trước, còn về Long Ngạo Thiên. Hắn đang đứng bên cạnh xe ngựa chờ Nạp Lan Yên Nhiên, nàng lúc này đang thanh toán tiền với chủ quán trọ.
Sáng sớm hôm sau! ! !
Long Ngạo Thiên bốn người bước vào bên trong bàn ngồi xuống, một tiểu nhị lại ân cần lau dọn rồi hỏi: “Không biết các vị ở trọ hay dùng bữa?”
Đoàn xe vẫn tiếp tục di chuyển, đến lúc trời gần tối dừng chân tạm nghỉ ngơi một quán trọ, ngày mai tiếp tục lên đường.
Không biết giờ nàng ra sao rồi? Hắn thầm nghĩ trong lòng mình.
Sau khoảng hơn hai mươi phút, cả đoàn người ăn uống no đủ mới từng người một bước vô phòng nghỉ ngơi.
Con trai đại trưởng lão phái Đường Môn, Đường Trung.
Bên dưới tỉnh lược một vạn chữ,...
“Mời khách quan dùng” Tiểu nhị nói xong rời đi.
Long Ngạo Thiên quan tâm gắp thức ăn bỏ vào chén cho ba nàng.
Khi người đã chuẩn bị xong hết, hắn ra lệnh: “Xuất phát!”
Nàng càng nghĩ càng giận, Phượng Lan ngồi lên đùi Long Ngạo Thiên, há miệng cắn lên vai hắn.
Long Ngạo Thiên mở mắt ra, hắn nhìn ba người còn đắp chăn ngủ trên giường, làm hắn nhớ lại tối hôm qua.
. . . .
“Viu... Chát!”
Trong đó có thiếu chủ phái Côn Luân, Dương Phi Vũ.
“Có ngay!” Tiểu nhị vui mừng mà chạy xuống nhà bếp phân phó.
Long Ngạo Thiên đang ngồi trong xe ngựa bỗng “hắt xì” hắn đưa ngón tay lên mũi mà chà xát.
Cơm nước no nê, tám vị hộ vệ đi chuẩn bị xe ngựa. Qua một lúc, bên ngoài có ba chiếc xe ngựa đứng trước cửa nhà trọ.
Bắt đầu là Phượng Lan tới phòng hắn, sau đó là Nạp Lan Yên Nhiên và Phượng Kinh Tuyết, hắn với lý do ai đến cũng không cho thoát, nên mới có việc sáng nay.
Long Ngạo Thiên thấy vậy, hắn dừng việc chân khí di chuyển trong cơ thể, khi đạt cảnh giới cao, chân khí sẽ luôn tự bảo vệ cơ thể, hắn làm vậy để tránh làm b·ị t·hương cho Phượng Lan. Nếu hàm răng của nàng mà bị rụng hết do chân khí hắn gây ra thì rắc rối to.
Trời tối, khi mà tất cả các nhà đã tắt hết đèn đi nghỉ ngơi. Trong một căn phòng đèn vẫn còn sáng, bên trong phòng, Mộc Uyển Tinh đang sửa soạn đồ đạc. Khi đã xong xuôi, nàng đeo tay nải vào vai, tay còn lại cầm theo một thanh kiếm.
Thổi tắt ngọn nến, nàng nhẹ nhàng mở cửa sổ sau phòng ra mà chui ra ngoài, khi đến gần bức tường. Cúi người xuống gạt mở đống gạch ra, bên dưới là một lối đi nhìn rất giống... Lối đi của c·h·ó.
Tám người khác sau khi căn dặn cẩn thận và cho ngựa ăn, bọn họ mới đặt mông ngồi xuống hai chiếc bàn bên cạnh.
“Chàng lần sau mà còn dám nhớ đến người phụ nữ khác thì coi trừng ta!” Phượng Lan nói rồi nàng hơi nhe lấy răng, rất là đáng yêu.
Hơn một ngày đi đường, đoàn xe đến lối rẽ. Khi đến đây, Long Ngạo Thiên nhớ đến cô nương mình đã từng cứu giúp.
Tối đến, Long Ngạo Thiên đang ngồi dưới đất tu luyện, bất ngờ cửa bị gõ vang.
. . . .
“Một phòng cho ba nàng và một phòng còn lại cho ta” Hắn nhìn về phía Nạp Lan Yên Nhiên, Phượng Lan cùng Phượng Kinh Tuyết, sau chỉ vào bản thân.
“Xì! Chàng lại nghĩ đến cô nương nào khác ngoài ba người bọn ta!” Bất ngờ một cánh tay đưa xuống mà vặn vẹo lấy eo Long Ngạo Thiên.
Đợi nàng đến gần, hắn vươn tay kéo nàng vào lòng mình, cả cơ thể Phượng Lan nằm trong lòng của hắn, ôn hương nhuyễn ngọc đầy cõi lòng.
“Ta không về, ta không về...” Mộc Uyển Tinh bướng bỉnh đáp.
“Tiểu thư! Mời quay về!” Mộc Lang Phong nói với Mộc Uyển Tinh.
“A... Đau! Nàng là cẩu hay sao? Mau nhả ra!” Phượng Lan thấy Long Ngạo Thiên đau đớn, nàng mới buông tha hắn.
Ngay cả Ma giáo, Độc Hỏa Thánh Giáo cũng sẽ tham gia, Ma giáo Độc Hỏa Thánh Giáo là môn phái đứng đầu trong ngũ đại Ma Môn.
Phượng Lan đang ngồi bên cạnh dùng hai tay chống cằm nhìn ra bên ngoài cửa sổ, từ miệng Long Ngạo Thiên nàng nghe được hắn tự luyến làm nàng không khỏi tức giận. Nam nhân đúng là không biết đủ, có ba người đẹp như hoa như ngọc bên cạnh mà trong lòng vẫn còn nghĩ đến người phụ nữ khác.
Khi nàng chui vào, phần mông hơi ưỡn lên tạo thành hình ảnh tuyệt vời, nhìn cơ thể nàng nhỏ bé, không ngờ lại phát triển không tệ.
Không bao lâu, tiểu nhị bưng từng món ăn đặt lên bàn, theo từng món được dọn lên, cả ba bên bàn đã xếp đầy.
Kể từ sau khi tám người Phượng gia quyết ý đi theo Long Ngạo Thiên, bọn hắn tự nhận là hộ vệ, tùy Long Ngạo Thiên sai bảo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên mặc y phục chỉnh tề, mở cửa đi xuống bên dưới, gọi tiểu nhị đem món ngon lên, bên cạnh hắn là tám người Phượng gia.
“Ngươi.. Ngươi tính làm gì? Đừng làm loạn!” Phượng Lan hoảng sợ kêu lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngũ đại Ma giáo gồm đứng đầu Độc Hỏa Thánh Giáo, Tinh Tú Môn, Xuyên Sơn Giáo, Hắc Ngọc Môn và Ám Nguyệt. Nghe đồn Ám Nguyệt đã bị Độc Hỏa Thánh Giáo thu phục, Độc Hỏa Thánh Giáo đã mạnh nay lại còn thu phục Ám Nguyệt dưới chướng, thêm chuyện thành Vân Khải, giang hồ ngày càng loạn.
Tiếng roi vang lên kèm theo tiếng ngựa hí, móng ngựa bắt đầu di chuyển, bánh xe ba chiếc xe ngựa tiếp tục lăn. Đoàn xe tiếp tục hành trình đến thành Võ Vương.
“Hừ! Gia chủ đoán quả không sai, tiểu thư lại có ý định bỏ trốn, sai ta canh giữ bên ngoài!”
Nạp Lan Yên Nhiên lấy từ trong túi ra một thỏi bạc đưa cho ông chủ quán trọ, thanh toán hoàn tất, nàng bước lại bên xe ngựa, Long Ngạo Thiên cầm một bàn tay của nàng và dìu lên xe.
Long Ngạo Thiên mở mắt nhìn người tới là Phượng Lan, hắn thầm nghĩ: “Vừa hay nàng đến, ta phải thu phục nàng, phải cho nàng biết sự lợi hại của gia pháp hầu hạ!”
Thời gian trôi qua khoảng ba mươi phút sau, từ trên lầu, ba người Nạp Lan Yên Nhiên mới từ từ đi xuống lầu, đợi đến lúc ba người ngồi xuống bàn, tất cả mới bắt đầu dùng bữa.
“Vừa đúng quán trọ chúng ta còn sáu phòng, công tử đến thật đúng lúc! Không biết khách quan ngài bây giờ gọi món gì?”
“Phong thúc...!” Mộc Uyển Tinh giọng hơi ỉu xìu nói với người trước mặt.
. . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
“Từ từ thôi, không ai giành với nàng” Hắn mỉm cười nói với Phượng Lan.
Nhìn dáng vẻ của nàng, Mộc Lang Phong thầm hô tiểu tử kia có gì, mà khiến tiểu thư tình nguyện bỏ trốn cũng không muốn chờ kết quả luận võ chọn rể, theo tin tức hắn biết, lần này sẽ có rất nhiều anh tài ưu tú đến tham gia.
Long Ngạo Thiên đứng dậy bế ngang nàng lên.
“Cốc cốc cốc” Sau đó một cái đầu nhỏ ngó vào bên trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.