Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Tào Tặc
“Không sai, không sai, biểu hiện của ngươi hôm nay khiến ta rất hài lòng!”
“Đinh.. Phát động nhiệm vụ: Chinh phục Tống Ninh Nguyệt!”
“Tiểu thư, giày của người... Quên xỏ!” Nha hoàn lại gần bên tai Mộc Uyển Tinh nói nhỏ.
Hai người Doãn Sách và Thôi đạo trưởng lúc này đang trong gió lộn xộn.
Doãn Sách hai mắt đi lòng vòng, tranh thủ lúc không ai để ý, hắn móc từ trong ngực ra viên thuốc chữa thương uống vào, vận chân khí tăng tốc độ hấp thu dược lực, hắn đứng người lên, bay lên trời bỏ chạy.
“Ồ, còn có chuyện này, dễ nói” Mộc Thanh Thư đưa bàn tay mình ra, còn hơi ngoắc ngoắc ý bảo hắn nhanh lại đây bắt tay với mình.
“Ai dám lên chiến một trận?” Hắn nói với giọng đầy bá khí.
Nghe tiếng nói hệ thống, Long Ngạo Thiên không kìm được mỉm cười, sau khi sử dụng, không biết hai loại Đại Đạo sẽ mang cho hắn bất ngờ nào.
Khi đi ngang qua Long Ngạo Thiên, nàng hất mái tóc rồi thổi một hơi thơm mát như hương hoa lan vào mặt hắn.
“Ta đi trước, Long thiếu hiệp nếu có dịp thì đến Hắc Ngọc Môn, tỷ tỷ sẽ tự tiếp đón, khanh khách.” Nói rồi nàng cười đi mất.
. . . .
Người này một thân uy mãnh như quái thú hình người, sợi tóc hơi màu hoàng kim, trông rất giống bờm sư tử, thân hình cơ bắp cuồn cuộn không khác gì dân tập thể hình lâu năm.
“Ta tên Mộc Uyển Tinh.”
Thôi đạo trưởng bên cạnh bây giờ mới phục hồi tinh thần lại, hắn vận chân khí dùng tay điểm lên khắp cơ thể, sau đó đứng dậy cũng bay về một phương hướng khác.
Xong việc, Long Ngạo Thiên mỉm cười ngênh đón Mộc Thanh Thư và Tống Ninh Nguyệt đang lại gần.
Đến lúc hắn nhìn sang bên cạnh, tiếng của hệ thống lại vang lên.
Sau khi nhập thể, Tống Ninh Nguyệt chỉ không hiểu cảm thấy nhìn thiếu niên trước mặt càng có hảo cảm.
Tống Ninh Nguyệt nghe lời hắn mà đưa bàn tay mình ra, nàng hơi rụt rè đưa ra rồi hơi rút bàn tay lại.
Trước khi đi không quên xách theo Doãn Chí Bằng.
Nàng này chiều cao khoảng mét bảy mươi hai, khuôn mặt đẹp đẽ, chỉ khoảng ba mươi tuổi, làn da bảo dưỡng trắng nõn, tóc búi cao thể hiện người có gia đình, càng làm nàng có vẻ thành thục, nhìn nàng làm hắn nhớ đến các ngự tỷ kiếp trước, tổng thể lại là một cực phẩm, hắn muốn nàng định rồi.
Nha hoàn ngồi người xuống giúp tiểu thư xỏ giày vào chân.
Long Ngạo Thiên bây giờ mới có cơ hội quan sát đến nhạc phụ tương lai.
“Đinh.. Chúc mừng túc chủ nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng đã được gửi trong hệ thống không gian, mời kiểm tra và sử dụng.”
“Nhiệm vụ sau khi hoàn thành, nhận thưởng nhất cấp tu vi, phải chăng xác nhận nhiệm vụ?”
Cả hai không ngờ chả ai quan tâm hai người mà lo nhìn hai người Long Ngạo Thiên tú ân ái.
“Khoan đã! Ở thành Vân Khải của tại hạ có tập tục gặp trưởng bối phải bắt tay chào hỏi, nên thứ cho tại hạ phải làm xong việc này mới có thể vô trong cùng hai vị!” Long Ngạo Thiên lẽ thẳng khí hùng đáp.
“Long thiếu hiệp, cáo từ!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Yêu nữ, ngươi chờ! Long Ngạo Thiên nhìn thân hình nàng đi xa thầm nghĩ.
Long Ngạo Thiên thấy vậy, tay hắn vươn ra mà bắt lấy tay Tống Ninh Nguyệt vào lòng bàn tay mình, hắn nắm bàn tay nàng và dùng ngón cái hơi di chuyển trên bàn tay của nàng.
Nhìn khuôn mặt nàng tình ý rả rích, hắn biết mình không cần tới “Tình Chủng” cũng có thể cầm chắc nàng.
Hơi suy tư, trong mắt hắn có tia sáng tà ác lóe qua, hắn đã thề, vì thực lực hắn sẽ làm tất cả.
. . . .
Long Ngạo Thiên mỉm cười, hắn đã nhớ ra nàng là ai, không ngờ nàng lại là người Mộc phủ, cũng là con gái của Mộc Thanh Thư và là phần thưởng cho người chiến thắng cuộc thi tỷ võ lần này.
Có người đi đầu, sẽ có người thứ hai, thứ ba,... Đám người từng người một đứng dậy cáo từ rời khỏi.
Long Ngạo Thiên biết tên nàng, hắn hơi ôm chặt nàng thêm hai giây rồi mới không nỡ mà thả nàng ra.
“Không ngờ hôm nay lại được gặp thiếu hiệp uy vũ hơn người, lão phu cũng không có ý định ở lại lâu, nên cáo từ trước.” Đoàn Kiếm Tùng bước ra nói.
Một cảm giác trơn mềm không khác gì tay thiếu nữ, Tống Ninh Nguyệt do không phải lao động tay chân nên tay bảo dưỡng rất tốt.
“Xác nhận nhiệm vụ.”
“Ha ha ha! Nếu không có ai lên trên vậy xem ra cuộc tỷ võ chiêu thân đến đây là dừng lại, hoan ngênh các vị lần sau gặp lại!” Mộc Thanh Thư tiếng nói sang sảng vang lên.
Tô Mị Nhi trước khi đi, nàng nói với Mộc Thanh Thư.
Hắn nhìn nhiệm vụ hệ thống thứ hai, đây là ép hắn làm tào tặc a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên không cần nhìn cũng biết người đó là ai, Mộc Thanh Thư, phụ thân của Mộc tiểu thư. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mộc gia chủ! Hắc Ngọc Môn bọn ta đi trước, nếu có dịp, mời Mộc gia chủ đến chơi a!”
Dù không muốn thả nàng ra, nhưng hắn biết bây giờ không thích hợp để tú ân ái, bởi nhiều con mắt đang nhìn hai người, trong đó có một đôi mắt như viên đ·ạ·n muốn xuyên thủng hắn.
Uyển Tinh nàng xem, ta sợ nàng sau này sẽ cô đơn nên ta đành cố gắng mà thu cả mẫu thân của nàng luôn vậy, cạc cạc cạc! Hắn bỉ ổi nghĩ lấy.
Mộc Uyển Tinh bị người trong lòng khinh bạc, nàng không giận mà còn mừng, khuôn mặt ửng đỏ, nàng ngượng ngùng dùng hai bàn chân đá vào nhau.
“Không sao! Nàng cứ bắt tay với tên tiểu tử này” Mộc Thanh Thư bên cạnh nói với nàng.
Long Ngạo Thiên đóng lại bảng hệ thống mà quan sát người trước mắt mình.
Long Ngạo Thiên cười lạnh trong lòng, hắn tiến tới, vận chân khí màu hồng trong cơ thể thông qua bàn tay tiếp xúc mà truyền qua cho Mộc Thanh Thư, luồng khí màu hồng rất bí ẩn, dù cho Mộc Thanh Thư vận công xem xét cũng không thể phát hiện.
Long Ngạo Thiên thấy cũng bỏ mặc ba người, bởi hắn biết hiện tại ra tay g·i·ế·t c·h·ế·t ba người này không thích hợp, lần sau gặp lại, ba người này sẽ không may mắn như vậy.
Long Ngạo Thiên hắn hơi bất ngờ bởi hệ thống rất ít xuất hiện, nay lại phát động hai nhiệm vụ một lúc.
Hắn xoay người bỏ đi, đám người Độc Hỏa Thánh Giáo bên người cũng đi theo sau.
Chương 45: Tào Tặc
Long Ngạo Thiên nghe Mộc Uyển Tinh nói, hắn cảm thấy giọng nói này thật quen, như nghe ở đâu rồi, không khỏi nhớ lại cảm giác khi nãy bàn tay truyền đến.
Long Ngạo Thiên quay sang nhìn Tống Ninh Nguyệt, hắn mỉm cười chủ động đưa bàn tay của mình ra với nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . . .
Đoàn Kiếm Tùng nhìn Long Ngạo Thiên, hơi cân nhắc trong lòng, hắn dù là Thiên Nhân cảnh đỉnh phong, cũng không có niềm tin đánh thắng được tên tiểu tử này, nay xem ra đại thế đã mất, nên về lại Ma môn là hơn.
Mộc Uyển Tinh cúi xuống nhìn hai bàn chân chỉ đeo vớ của mình, mới biết khi nghe tin Long Ngạo Thiên xuất hiện, nàng vội đến nỗi quên mang cả giày.
“Cáo từ. . .”
Hắn dùng chân khí Âm Dương kết hợp với chân khí màu hồng tạo nên một hạt “Tình Chủng” cong ngón búng ra, hạt “Tình Chủng” theo đó mà nhập vào người của Tống Ninh Nguyệt.
Còn về phần phụ thân nàng! Long Ngạo Thiên hơi híp mắt mà nhìn Mộc Thanh Thư, với tính cách tuyệt đối chiếm hữu của hắn, bất kỳ người phụ nữ nào hắn đã định là của mình thì sẽ không để người nam nhân nào khác đụng vô được nàng, kể cả là phu quân.
“Nàng có thể cho ta biết tên nàng không?” Long Ngạo Thiên tranh thủ hỏi nàng.
Mọi người sau khi thấy Long Ngạo Thiên ra đao, cũng biết không phải đối thủ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mãi không có ai lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chuyện này...” Nhìn bàn tay của Long Ngạo Thiên, Tống Ninh Nguyệt hơi chần chừ.
Nha hoàn thấy hai người tách ra mới phục hồi tinh thần lại, cầm giày chạy đến bên tiểu thư.
Long Ngạo Thiên đi lại ra giữa sân, một tay cầm đao vác lên vai, ánh mắt bễ nghễ mà nhìn khắp toàn trường.
Không mất bao lâu, trong sân đã trống vắng, theo đó là tiếng hệ thống vang lên.
Mộc Thanh Thư đến trước mặt nói với Long Ngạo Thiên.
Ân, xúc cảm không tệ! Hắn thầm nghĩ lấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.