Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 123: Lão Quái Trương Phàm.

Chương 123: Lão Quái Trương Phàm.


Trương Phàm sau khi đưa tiễn một nhóm người đi thì ánh mắt cũng không có thu hồi lại mà vẫn nhìn ở trên núi người xuống, hắn linh hồn có thể cảm nhận đám người này là không có ý tốt lành gì đến, linh hồn mấy người này đang giao động dường như là lên một cái ý tưởng làm liều gì đó.

Hắn khi quyết định chính bản thân mình sẽ đi trừ đi lôi kiếp còn sót lại trong trận pháp không phải vì Trường Sinh Công hắn tiện ích dùng, mà là tu vi của hắn đã bày ra ở đó rồi cũng gây ra kiên kỵ cho Chủ Mạch, nhưng mà đám này chủ mạch tuy là có kiên kỵ nhưng mà thâm dò vẫn là có nên đã phái vài vị Trưởng Lão cấp thấp tới đây.

Trương Phàm có thể nhìn rõ lấy đám người kia gồm có ba người một nữ hai nam, mà có thể nhìn thấy rõ trong người mấy tên này nồng độ pháp lực vô cùng hỗn tạp, rất rõ ràng những tên này là phục dụng đan dược để tu vi kéo lên nhanh chóng, tuy vẫn là Kết Đan Đỉnh Phong nhưng thực lực tổng hợp lại vẫn không thể nào so sánh với những Kết Đan Đỉnh Cấp hắn gặp được.

Trương Phàm cũng lười cùng bọn này dây dưa tiếp, mọi chuyện ở đây cứ để mấy tên Phó Mạch nhức đầu đi.

Cũng không đợi bọn kia tới gần thì trên sơn môn cũng đã xuất hiện một bóng người đi tới, người này là một vị nữ tử luôn mang theo một nụ cười trên khóe miệng, người này mặt một bộ pháp bào tượng trưng cho Phó Mạch Trưởng Lão bao bọc lấy thân hình đầy đặn của nàng, khí chất bên trên khi mặt trên thân chiếc pháp bào cũng không làm nổi lên nét uy nghiêm mà chỉ để bộc lộ ra sự trẻ trung xinh đẹp khiến cho người ta phải bị hớp hồn bên trong sự hồn nhiên ấy.

"Các vị đạo hữu xin dừng bước".

Âm thanh nàng lại ngọt ngào như là kẹo ngọt lại mang theo một sự hồn nhiên như thiếu nữ đôi mươi, trong đôi mắt lộ ra những ánh sao lấp lánh nhìn lấy ba người đang đứng trước mắt mình, tướng hình nhỏ bé kia dường như là lộ ra khí thế một mình ta giữ ãi vạn quân khó song vậy.

Ba người kia đều dừng lại bước chân nhìn lại vị này nữ tử hồn nhiên như vậy nhưng lại trong mắt bọn hắn lộ ra thật sâu kiên kỵ, vị này Trưởng Lão là có tiếng của Thánh Tiên Môn chỉ vì ở cảnh giới Trúc Cơ nàng đã là tám mươi tuồi từng có nói nàng đại đạo không thành, nhưng mà bây giờ tuy đã là Kết Đan Tu Sĩ Trung Kỳ nhưng lại nhìn về căn cốt tuổi thọ vẫn là tám mươi, tính cách hay dáng dấp vẫn là như thế trẻ trung cùng ngây thơ, như là một cái thiếu nữ không bao giờ lớn vậy.

"Thái Liên Chân Nhân tử kiếp ở đây, bọn ta muốn đi kiểm tra một chút".

Người đứng đầu của những tên đi xuống núi từ chủ mạch nói.

"Chân nhân là c·hết ở phía trên Phó Mạch chúng ta, nếu muốn tìm tra manh mối sao không đi đến phía trên".

Thiếu nữ trong ánh mắt vẫn lại hồn nhiên như thế, ngay cả lời nói của nàng cũng đều lộ ra một chút ngây ngô khiến cho người ta phải nhìn lại mấy phần.

"Không làm phiền tới nhất mạch, bọn ta chỉ cần kiểm tra lại trận pháp phía trên liền có thể".

"Nhưng mà bọn ta không ngại nha".

Thiếu nữ ánh mắt chớp chớp nhìn lấy ba người trước mắt, dường như là trong mắt có thể nói chuyện là ta rất chân thành nha, hãy tin ta vậy.

Mấy người Chủ mạch có chút nhức đầu về thiếu nữ trước mắt, muốn đối phó mạch gây ra khó khăn cho họ thì bọn hắn sẽ biết có người ngăn cản, nếu như có tu sĩ ra tay đối phó bọn hắn một cách mạnh tay thì sẽ có người phía trên đỉnh lấy, mà vị Trưởng Lão này nếu nói ôn hòa cũng không ôn hòa, nói cường thế cũng không cường thế khiến cho bọn hắn rất khó ra tay, toàn bộ thủ đoạn đều bị bóp c·hết trong trứng nước.

"Thánh Chủ đã nói không nên đi đến phó mạch, bọn ta không dám không nghe theo".

Vị nữ tử duy nhất không cam lòng lại nói, nàng trực tiếp mang ra thánh chủ muốn khiến cho trưởng lão trước mắt có thể nhường đường.

"Nhưng mà vị trưởng lão này của chúng ta tính khí có chút không được tốt lắm"

Trưởng Lão Phó Mạch nói chuyện khuyên răn, lời này là thật lòng dù là bọn hắn cũng đã từng bị người này quát lớn, đám này Chủ Mạch mà dám tới gây chuyện thì sợ rằng sẽ b·ị đ·ánh cho nhừ xương.

"Tính khí không được tốt thì có thể làm gì? Chẳng lẽ sẽ muốn đánh chúng ta sao".

Có người lên tiếng tỏ vẻ khinh thường, hai người phía sau hắn lộ ra mặt không tin, đây là chủ mạch ai dám ra tay đánh nhau cơ chứ.

Nếu như mà mấy cái kia Phó Mạch Trưởng Lão nghe thấy thì đều sẽ thở dài giống thiếu nữ phó mạch lúc này, thật sự muốn nhắc nhở bọn hắn là tên này sát tinh thật sự sẽ đánh các ngươi, nhưng mà sợ rằng mấy người này muốn ăn đòn nên cũng cắn răng im lặng lại thôi.

"Nhiên Nhiên Chân Nhân, ngươi nên tránh ra thôi".

"Đúng đúng đó nha, bọn ta chỉ điều tra một chút rồi lại đi ngay".

Ba vị Trưởng Lão liên tục thúc d·ụ·c muốn lấy thế đè người mang đi vị Trưởng Lão này rời khỏi nơi đây.

Trương Phàm lúc này ngón tay cũng dừng lại ngắm nhìn lấy thiếu nữ Trưởng Lão của Phó Mạch.

- Người này vậy mà Căn cốt sinh chỉ mới có thật sự hai mươi.

Hắn cố gắng dùng đồng thuật của mình quan xác rõ ràng Nhiên Nhiên Trưởng Lão, trong mắt hắn càng thêm lộ ra mờ mịt.

- Chẳng lẽ có cái gì công pháp đủ để che giấu cốt linh của bản thân sao?.

Trương Phàm thật sự thèm khác cái này pháp, nếu như hắn có thể nhập môn được thì sẽ là chuyện tốt nhất.

Nhiên Nhiên chân nhân hình như phát giác được một đạo ánh mắt nóng rực nhìn lấy mình thì khuôn mặt nàng liền đỏ lên, thiếu nữ nào có thể kiềm chế được một cái nam nhân tướng mạo đẹp đến yêu dị dùng một loại ánh mắt thèm khát đang nhìn lấy mình không rời cơ chứ.

Nhưng lúc này ba người phía sau nàng cũng không phát giác ra tình thế quái dị trước mắt, một vị trưởng lão lên tiếng trước nói.

"Vị đạo huynh này đừng có p·há h·oại hiện trường".

Hắn nói rồi liền nhanh tay muốn đi đến chỗ Trương Phàm vừa khắc lại xong trận pháp, muốn trực tiếp đụng tay vào.

Trương Phàm thu lại ánh mắt vô lễ của mình, lại thay vào một ánh mắt lạnh lùng nhìn về người trưởng lão muốn lao lên trước mắt.

"Thứ cặn bã, cút!".

Một tiếng quát lạnh như sấm sét nổi lên giữa trời bão, oanh minh sóng gợn trực tiếp phát ra khiến cho tinh thần của các tu sĩ đều đang chấn động, bọn hắn trong cơn mê man lại bị một loại tinh thần lực quáng thông vào trong cơ thể, khiến cho trong người bọn hắn linh khí trực tiếp bạo nổ.

'Phốc, phốc, phốc".

Ba người cơ thể tràn ngập máu tươi chảy ra tràn ngập nơi bọn hắn đứng, hai mắt ba người đều chảy ra một ngụm máu đen lộ ra vô cùng đau đớn.

Nhiên Nhiên chân nhân ánh mắt đều muốn lòi ra ngoài, từng thấy tu sĩ đấu pháp cũng không phải kiểu này đấu, nàng còn chưa hề thấy động tác Trương Phàm ra tay liền ba tên này đã quỳ, có cần hay không quá ngưu bức một chút.

"Hỗn chướng!".

Đột nhiên có một tiếng quát từ xa xa trên chủ mạch chuyền xuống, một loại năng lượng ấm áp muốn nhập vào ba người muốn chữa trị lấy trong ba người linh khí nổ bạo sinh ra công kích.

Trương Phàm cũng không thèm nhìn tới nữa, cùng lắm một điểm lớn chút sâu kiến mà thôi không đáng là gì, nếu không phải nơi đây là không thích hợp địa phương thì bọn này đã sớm c·hết.

"Ngươi can đảm thật lớn!".

Lời nói gây ra sóng gợn tại không trung, kinh thiên sát khí như là mưa gió trực tiếp nổi lên khiến cho trên trời đột nhiên bị một cơn mưa bao phủ lấy, mà trong cơn mưa lại có s·óng t·hần lực rơi xuống khiến cho đang đứng ở đó Nhiên Nhiên chân nhân khuôn mặt có chút trắng bệt hai chân run rẩy.

Trương Phàm đứng đó nhìn lên phía bầu trời ánh mắt không có chút nào ba động tình cảm, bàn tay hắn quét qua một cái đơn giản thì ngay lập tức thân hình hắn cùng với Nhiên Nhiên Chân Nhân được bao phủ bởi một lớp màn không màu tự hành đánh bay giọt mưa trên trời, Nhiên Nhiên cơ thể cũng không chịu uy áp nữa mà đứng lên thẳng tắp khiến cho có thể ngạo nhân kia lại càng lộ ra hấp dẫn.

"Có thể cản trở ta một phần uy áp, xem như ngươi cũng có chút thực lực".

Trên trời cao lại vang lên thanh âm kia, mà lúc này khác với trước là đã không hề có sự khinh thị nào trong lời nói.

Trương Phàm cũng không để ý đến tên này nói nhảm, trong chiến đấu hắn ghét nhất là loại này nhiều chuyện, muốn đánh thì đánh có cần nhiều chuyện vậy không?.

Hắn một tay thô bạo mà trực tiếp vỗ một cái đánh nát trên trời một mảnh bạo vũ, nước mưa bị một cái vỗ này b·ị đ·ánh cho không còn.

"Cần gì phải giả thần giả quỷ".

Trương Phàm lời nói lạnh lùng phát ra, trong người hắn bùng nổ ra hào quang kinh người phát tán ra bên ngoài, ánh sáng khi chiếu đến một nơi địa phương liền chỗ đó lộ diện ánh sáng, tu sĩ đang núp trong bóng tối cũng đã bị loại này ánh sáng chiếu trúng khiến cho thân hình đều đã lộ ra trên mắt sinh linh.

"Xem thường ngươi".

Người thanh niên núp trong bóng đêm u cười, ngón tay hắn điểm lên hư không tạo nên sóng gợn ổn định lại nơi đó địa phương, trong mắt hiện lên một tia kì quái khắc văn khiến cho khí tức trên người hắn lại đột nhiên tăng vọt không ngừng.

"Tu sĩ Giả Anh của Chủ Mạch, ngài muốn gây chuyện hay sao".

Nhiên Nhiên Chân Nhân khuôn mặt trắng bệt lộ ra khó coi mà nói, nàng thật sự sẽ không nghĩ đến ngay cả Giả Ánh cũng mời ra rồi.

"Đây là hiện trường xảy ra tử án của một tên Kết Đan quan trọng trong mạch ta, hắn đang p·há h·oại hiện trường cần phải bắt giữ".

"Ngươi tưởng ta là quả hồng mềm sao".

Trương Phàm lạnh lùng cười, trong ánh mắt lộ ra sát cơ băng lãnh, dù cho là Giả Anh cũng dám bắt nạt hắn thì tương lai không cần đi lăn lộn.

"Không biết trình độ của ngươi bao nhiêu".

Chương 123: Lão Quái Trương Phàm.