Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 129: Triệu Tập Chiến Đấu.
Một cột sáng tận biên vực phát ra chiếu thẳng lên trời cao, uy áp khủng kh·iếp phát tán ra như một tôn viễn cổ hung thú đang thét gào giận dữ, trận chiến thoáng chóc dừng lại tại biên giới Đông Vực.
Nhìn qua khắp chiến trường thì các tu sĩ cảnh giới cao thâm đang phát ra uy áp chí cường che trở lấy tộc nhân của mình, trong số đó vậy mà lại xuất hiện hai tôn Thần Thông Giả thuộc thế lực hai bên đối nghịch.
Hai cái sinh linh chí cường trao đổi thần thức lẫn nhau một lúc, thời gian cứ trôi qua như vậy cho đến khi hai vị này đồng nhất lại một ý kiến đó là tạm thời kết thúc chiến đấu.
Thần Thông giả phía Đông Hoang nhìn về phía phe mình rồi nói gì đó với chúng người, sắc mặt mọi người đều trở nên hưng phấn rồi tiếp tục chuyền tin về nơi xa hơn chiến trường, mấy ngày sau tin tức cuối cùng cũng lọt vào Đông Hoang lưu chuyền lại cho tu sĩ các nơi biết, mà người chủ trì điều này chắc chắn sẽ thuộc về các Tiên Môn.
...
Ở một nơi thành nhỏ của phàm nhân sinh sống, nơi đây sinh mệnh không phát hiện ra tu tiên tồn tại nhưng lại có một sự kính nể đến tôn thờ đặc biệt vơi Tiên Nhân.
Tại một tửu quán nhỏ hẻo lánh của tòa thành, tên lão nhân chủ quán đang tính toán tổng kết lại số tiền ngày hôm nay, bên cạnh lão một tên tiểu nhị đang đấm lưng cho lão vẻ mặt hắn lộ ra nụ cười rất là ôn hòa.
"Ngươi nên xuất thế rồi".
Lời nói lão nhẹ nhàng ôn hòa nhưng lại mang theo một loại đạo tắc không tên, lực lượng vô hình chuyền vào tai của tiểu nhị khiến hắn dừng lại tay trong ánh mắt hiện lên quang mang.
Trăm năm tu đạo giờ đây cuối cùng cũng được xuất thế khiến hắn làm sao không vui mừng được chứ, nhiều năm trôi qua hắn chưa bao giờ chiến đấu với bất kỳ ai, tu luyện như vậy mà không có rơi xuống nhưng ngược lại tiến triển cực nhanh đi về phía trước, đây chính là một loại chuyền thừa khó hiểu của đạo này.
...
Một nơi khác của Đông Vực, đây chính là địa điểm quan trọng của nhân tộc được chính bốn đại Tiên Môn cùng nhau chấn chỉnh, nơi đây cũng là vùng đất cấm địa duy nhất sót lại của địa phương nơi đây.
Mấy ngàn năm qua không ai biết được bên trong cấm địa có những gì mà lại được nhiều Tiên Môn thủ hộ đến vậy, chỉ biết địa phương này là quan trọng nhất của Đông Vực Nhân Tộc, dù cho là chủng tộc đồng minh khi lén lút đến đây đều phải bị vô tình diệt sát.
Mà bên trong cấm địa thì chỉ có một khu rừng nhỏ tràn ngập lấy sinh cơ, bên trong sinh cơ vậy mà lại có tử khí ngược chiều điều này gây ra khó hiểu.
Lúc này địa phương này lại chấn động một cái lộ ra quang mang rạng rỡ nhất chiếu sáng khắp nơi đây lộ ra cảnh tượng khủng kh·iếp.
Bên ngoài cấm địa có hai nhân tộc đại lão đang ở đó rơi vào giấc ngủ say thì cũng đột nhiên mở bừng ra ánh mắt, khi bọn hắn nhìn thấy biến hóa trong cấm địa thì trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
"Đại thế bắt đầu rồi sao?".
Một vị tuổi thọ lâu dài trưởng lão từng đọc nhiều loại sách cổ lên tiếng, trước mắt tình thế biến hóa trong cổ sử cũng đã từng xảy ra rồi, thời gian xa xưa lúc đó nơi này bùng nổ ra một cổ lực lượng hùng hãn khiến cho nhiều tu sĩ đổ về Đông Vực tìm kiếm lấy bí bảo, nhưng mà sau đó đều bị một loại năng lượng kỳ dị cho đánh nát hết không còn chút nào sinh cơ, Nhân Hoàng lúc đó tu vi cao thâm trực tiếp ra tay cường thế trấn áp năng lượng quỷ dị kia khiến cho Cấm Địa mới rơi vào yên tĩnh.
Thời gian trôi qua mấy ngàn năm cuối cùng lịch sử tái hiện, nhưng lần này Nhân Hoàng đã rơi vào giấc ngủ say sợ rằng khó lòng thức dậy kịp thời, nhưng mà biến hóa bên trong cũng có thể khiến cho người bên ngoài phát giác ra được, trước kia các đại tu sĩ cấp cao đều đạt đến Thần Thông Giả đều bị giả man diệt sát, còn đó chỉ là Nguyên Anh cảnh phía dưới còn sống vì vậy lần này cơ duyên sẽ chỉ mở ra với mấy người ở cảnh giới này.
"Là nhân tộc hưng thịnh thời đại, hay là số tộc ta đã đến tận cùng đây".
Hai lão dù cho là đã đạt đến cấp bật lão tổ ở Đông Vực nhưng lại bây giờ hiện lên vô cùng lo lắng, dù cho là xung quanh có bao phủ trận pháp nhằm ngăn phát ra khí tức nhưng mà thời gian kéo dài sợ rằng không lâu.
...
Thời gian trôi qua cực nhanh chóng, nhiều ngày sau bốn đại Tiên Môn cũng đã chuyền ra tin tức chịu tập tu sĩ cảnh giới Kết Đan gia nhập chiến trường, bọn họ tuy không biết được là chuyện gì nhưng mà lượng người đổ về vẫn là rất nhiều.
Chiến Trường mở ra bí cảnh vậy mà lại ảnh hưởng đến tu vi của người bước vào, bên trong pháp tắc tạo thành làm ảnh hưởng trực tiếp đến mảnh vỡ đại đạo bên trong người tu luyện, khiến cho những tu sĩ cảnh giới cao thâm đi đến đều phải thành thành thật thật hạ xuống Kết Đan Sơ Kỳ, chỉ vì sức ép của pháp tắc vô cùng rộng lớn mênh mông như đại hải, đủ để diệt sát bọn họ đại đạo mảnh nhỏ trong cơ thể, khiến bọn họ hoàn toàn bị phế bỏ.
Đây chính là nơi mai tán của một vị tồn tại cấp bật Hóa Thần, ở cảnh giới này đã là cực hạn đụng chạm với pháp tắc thiên địa rồi, thậm chí mỗi đạo thần thông bọn họ dùng ra đều có thể khiến cho cổ tinh sụp đổ nhật nguyệt vỡ nát, tồn tại như thế mà đã ngã xuống mai tán đi là điều người ta khó thể tin.
Tu sĩ ở Đông Vực các phương tinh thần đều tỉnh táo lên, thậm chí khi bọn hắn nghe tin bên kia chiến tuyến các bộ tộc đối địch cũng dẫn quân đi vào bí cảnh thì điều này khiến cho các tu sĩ càng không sợ hãi mà còn thêm hưng phấn, đã là tu sĩ mà còn đứng trong thời kỳ loạn thế của Đông Vực thì có ai mà s·ợ c·hết cơ chứ, bọn hắn rất muốn trong chém g·iết chỗ tài, đến lúc đó dù cho là cường giả phía trên cũng phải nhìn bọn hắn bằng ánh mắt khác.
Tất nhiên cũng sẽ có những tu sĩ s·ợ c·hết đang do dự muốn hay không đi vào tìm kiếm cơ duyên, những người này tuy bây giờ tu vi có là cao thâm đủ để giữ vững một phương tiểu thế lực, nhưng mà điều bọn hắn do dự đã không phát giác ảnh hưởng trực tiếp đến con đường đại đạo rồi, sau này tu vi đã là cực hạn của bản thân thiên phú thì những người này cũng sẽ không dám nghịch thiên mà đi phá vỡ gông cùm xiềng xích mà bước ra siêu việt chính mình, tu sĩ này tương lai thật sự bước đi có giới hạn trong đường tu hành.
...
Ở Thánh Tiên Môn tu sĩ đã tập hợp lại đều là các đệ tử chân chuyền của những đại phong, bọn hắn ở Đông Vực này đều là thiên chi kiêu tử tu vi cao cường, nhưng lúc này khi tập hợp lại thì liền có hơn hai mươi người xuất hiện điều này khiến cho những môn phái khác phải thở dài.
Tuy là Thánh Tiên Môn nội bộ lục đục nhưng lại có tài năng trong việc bồi dưỡng đệ tử, trong số đệ tử cảnh giới còn đạt đến Kết Đan Trung Kỳ khiến cho người ta cảm thán.
Diệp Lam đi đến nơi tập hợp, hắn như là một cái kỳ lạ người khiến cho người ta nhìn ngó chỉ chỏ, trong đa số tu sĩ đều đạt đến cảnh giới Kết Đan thì lại hiện ra một cái tiểu bối Trúc Cơ thì làm sao khiến cho bọn hắn không nhìn kỹ cơ chứ.
Thiếu niên cũng không nói gì mà bỏ qua tiếng đồn thổi xung quanh, thân hình hắn thẳng tấp lại mang khí thế sắc bén nhìn vào chúng người đang cùng hắn chuẩn bị đi ra chiến trường, trong lòng không chút nào lo lắng mà chỉ có hướng tới địa phương nơi đó, tu vi của hắn đã đạt đến Trúc Cơ đỉnh cấp rồi cho nên phải tìm kiếm cơ duyên bước ra để cùng thiên phú kiếm đạo của mình sánh vai.
Bọn đệ tử đang chuẩn bị khởi hành khi đi ngang qua Diệp Lam đều lộ ra sắc mặt khó coi, bọn hắn vậy mà thấy được áp lực đến từ thiếu niên này dường như chỉ chong thoáng chóc đã bị người này dùng kiếm cắt đi yết hầu vậy.
Đây là việc Kiếm Hình của Diệp Lam là từ sát khí chủ hành, vị vậy chỉ cần địa phương này có sát khí thì hắn kiếm đạo sẽ tự động cảm ứng hấp thu, điều này có thể phát hiện ra trong địa phương này có tu sĩ đã nổi lên tâm tư g·iết hắn.
Diệp Lam vẫn thong thả bước lên phi thuyền Tiên Môn, hắn biết trận chiến trước kia của sư tôn đã gây ra ảnh hưởng toàn bộ Thánh Tiên Môn, chủ mạch cũng biết hắn là đồ đệ của người kia cho nên làm sao mà bỏ qua được.
Hắn thần sắc vẫn bình thản không chút gì lộ ra kinh sợ, dựa vào hắn thiên phú trong kiếm đạo đã lĩnh ngộ ra kiếm hình thì cùng cấp chém g·iết như là dể như lòng bàn tay, thậm chí là Kết Đan tu sĩ ngoài việc nguyên linh to hơn hắn ra thì tính về chiến lực sợ rằng cũng hơi thiếu một điểm.
Phi thuyền dẫn theo chúng thiên kiêu mà bay xa, mà mục tiêu tiến đến là chiến trường biên giới của Đông vực.