Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 130: Thiên Tài Tụ Hội.
Mưa gió nổi lên khắp Đông Vực, ở biên giới chiến trường ánh sáng phi thiên nở rộ ra cực kì lộng lẫy, pháp tắc như một đóa hoa nở rộ ra bảy màu ánh sáng lại phát ra tiếng kinh văn kỳ ảo khó hiểu, dường như là có một vị Hóa Thần còn sống mà hòa thân vào trong hư không chuyền đạo.
Ngày hôm nay là khó thể nào quên được khi các đạo thống của Đông Vực đều tụ tập lại, những tên thiên tài các nơi địa phương đều xuất hiện pháp lực trong người ẩn giấu, chờ đợi một lúc thăng hoa chiến lực cực hạn để trở thành người chiến thắng thu hoạch lớn nhất.
Lúc sau yêu tộc hiện thân khiến cho huyết khí ngày càng thêm nổi bật, trên bầu trời cảnh tượng máu tươi hiện ra sát khí bao phủ lấy nơi này thiên địa.
Không giống như nhân tộc luôn kiềm chế pháp lực trong người đợi giải phóng ra một lúc, còn yêu tộc tính tình hiếu sát lại không có kiên nể gì bùng nổ ra huyết khí thấu tận trời cao.
Bên Đông Hoang tuy là cũng có Yêu Tộc tông tại nhưng mà khi thấy cảnh tượng trước mắt cũng vô cùng khó chịu, nhìn về phía phe đối nghịch ánh mắt cũng rất bất thiện.
Lại thêm một cái phi thuyền đi đến nữa, khi nó xuất hiện thì ở bên Đông Vực người một nhóm đều phát ra rét lạnh sát ý, những cổ ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía cái kia thuyền máu, còn yêu tộc phương đối nghịch thì đều nở lên một nụ cười lạnh lùng nhìn về phía đồng minh chiến thuyền.
Chiến thuyền kia là từ huyết nhục chế thành, lấy xương tủy của Đông Vực chiến sĩ làm cột thuyền hiện ra âm u tử khí bao quanh lấy chiến trường này.
Bên trên thuyền máu có mấy bóng hình xuất hiện, ma khí xuất thế làm cho không gian tứ phương bị ô nhiễm lấy dơ bẩn khí tức, bên trong ma khí lại lộ ra từng tia tử khí khiến cho người ta chán ghét.
"Cô hồn vẫn là cô hồn, cái mùi vị h·ôi t·hối kia thật khiến cho bọn ta buồn nôn".
Một vị thiên kiêu cũng có thể xem là cường đại Thái Huyền Tiên Môn lên tiếng chêu chọc, trong lời nói của người này không chút gì để bọn này ma linh tộc vào mắt, trong mắt các thiên kiêu ở đây đều có một loại sát khí được rèn giũa ra từ trong chiến trường máu huyết, cùng cấp chém g·iết đã sớm rèn luyện cho chúng tu một loại không s·ợ c·hết dũng mảnh, bây giờ đây lại bị Ma Linh tộc lấy máu huyết đồng bào làm phi thuyền cho bọn hắn đi lại, đây là một loại xúc phạm không thể nào hóa giải.
"Một đám cô hồn giả quỷ mà thôi, tính là cái gì".
Đông Vực tu sĩ lời nói vô cùng cay nghiệt không cho người ta chút nào thở hơi ra tức giận lại có người chọc tức.
Trên thuyền máu kia lại im lặng không lên tiếng, máu tươi vậy mà như một cái cột lớn mà phóng thẳng lên bầu trời, bên trong lại có một sinh linh bước ra ánh mắt vô cùng âm u nhìn xuống các tộc trước mắt.
Mọi người đều nhìn về thiếu niên đang đứng ngạo nghễ trước thuyền kia, ánh mắt tên kia hiện ra từng tia đạo văn kỳ dị khiến cho người khác muốn hòa nhập vào bên trong.
"Người dẫn quân của Ma Linh nhất mạch thật là không tầm thường đây".
Trên bầu trời cao xuất hiện một chấm nhỏ đang ngày càng đi đến nơi đây, bầu trời dường như là bị tia sáng kia bay qua đâm rách vặn vẹo cả không gian, từng luồng uy áp nóng rực đang thiêu đốt ở kia cuống lên những thanh âm như là không gian ở đó cũng đang bị thiêu cháy vậy.
"Tiểu Bằng ngươi cũng không tệ".
Trên thuyền máu người kia ánh mắt nhìn về phía hướng đó rồi mở ra lời nói, ánh mắt hắn bây giờ nhìn về phía cái kia bóng hình đang đi đến hướng mình thần sắc vô cùng nghiêm trọng.
Bên kia chiến ý nổi lên bao phủ lấy một thanh niên mái tóc vàng óng, cả cơ thể hắn được bao bọc bởi giáp trụ ánh mắt kiên định nhìn thẳng về phía trước.
"Cùng cấp bật sợ cũng chỉ có ngươi xứng đáng đánh với ta một trận!".
Chiến ý bùng phát giữa không trung, tiếng ưng reo vang khắp trời khiến cho các tu sĩ phía dưới phải lùi lại về sau một bước.
"Yêu Tộc kẻ dẫn quân lần này không phải là quá mạnh phải không".
Bên Đông Vực nhân tộc nói nhỏ, có thể thấy ở đây mọi người đều vô cùng căn thằng khi thấy những đối thủ cường đại kia xuất hiện, từng vị lãnh quân đều mang khí tức áp đảo chúng sinh dưới chân, nhất là tên kia được gọi là Tiểu Bằng lại chiến ý sôi trào kia khiến bọn hắn cảm thấy không hay.
"Không ngờ thời gian không qua bao nhiêu năm vậy mà Đông Vực đã không còn người nào khiến ta nhìn vào trong mắt".
Tiểu Bằng ánh mắt tràn ngập sự khinh thường, trong lòng gã chỉ có sinh linh mạnh mẽ mới xứng cho hắn nhìn thẳng, gã có ý chí vượt xa thường nhân lại là tự cho bản thân vô địch đương thời cho nên lòng cao ngạo cực lớn.
"Tiểu Bằng! Ngươi quá phận".
Đông Vực Tiên Môn cuối cùng cũng đuổi tới kịp thời, bốn chiếc thuyền đồng thời xuất hiện trên không trung lộ ra khí tức cao cao tại thượng, trên mỗi phi thuyền tuy chỉ có cường giả ít tới đáng thương nhưng đều được tính là những thiên kiêu đương thời khó ai địch nổi.
Tiên Môn đại đệ tử cùng với các vị sư tỷ xuất hiện tại trước phi tru, cả bốn người đều phát tán ra uy áp đáng sợ.
"Đều là Kết Đan Trung Kỳ".
"Haha... Ai nói Đông Vực chúng ta không người".
"Cửu Hổ Tiên Môn Đại Sư Huynh vậy mà thật sự là một vị Đại yêu tuyệt thế, cái kia huyết khí bộc phát ra vậy mà đã có thể so sánh với đương thời cường giả cấp bật trưởng lão".
Người ở đây đều trở nên hào hứng trước sự cường đại của Đông Vực chúng tu sĩ, cái loại kia cường đại tuyệt thế khiến cho mọi người đều hưng phấn không nói nên lời, Đông Vực thế mạnh đã không thể cản trở nữa rồi, những vị thiên kiêu ở đây nếu không có c·hết sớm thì đều tương lai trở thành cường giả một phương.
Trong mắt Tiểu Bằng phát ra ánh sáng mảnh liệt, một mảnh hỏa diễm trong người hắn đang sôi sục lên, đây chính là chiến ý của hắn phát tán ra ngoài, cũng chính là phong thái vô địch đương thời muốn đè ép một thế hệ.
Khác với Tiểu Bằng thì Ma Linh Tộc kẻ dẫn quân thần sắc vô cùng âm trầm, hắn không thể tin được Đông Vực đã trải qua vô số lần thiên tài bị á·m s·át vậy mà có thể để cá lọt lưới, mà bốn con cá này lại có tốc độ trưởng thành nhanh như vậy đều có thể tính là cường giả một phương rồi.
Bốn vị dẫn đầu của Tiên Môn khi nhìn qua trên người Tiểu Bằng chiến ý thì cũng không lộ ra chút gì kỳ lạ mà còn có chút hảo cảm, tên này đừng thấy lời nói cay nghiệt nhưng lại hành động hào sảng muốn đánh thì đánh tuyệt không làm việc đâm lén sau lưng, ngược lại thì cái kia Ma Linh Tộc người khiến cho bọn hắn hận đến thấu xương, mấy năm qua tuyệt thế thiên tài ngã xuống nhiều vô kể thì đều có vết tích của Ma Linh nhất mạch, thù này đã là không c·hết không thôi.
"Tiểu Bằng huynh cũng đừng nóng vội như vậy, bên ta còn có một vị nữa đủ để ngươi ăn đủ".
Thánh Tiên Môn đại sư tỷ nở lên một nụ cười xinh đẹp nhìn lấy Tiểu Bằng nở rộ ra vô địch đạo tâm thì trong lòng cười lạnh không thôi, đối với nàng vị kia trưởng lão một mình đánh bay bốn tên Giả Anh mới thật sự là có khí thế vô địch, tên này tiểu tiểu một đầu đại bàng tuy là tính tình không tệ nhưng muốn tự xưng bản thân vô địch đương thế thì thật sự còn kém xa.