Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Kinh Thương Nước Việt
Còn Lại Gì
Chương 51: Vị Thế Chưa Đủ
Vừa tới văn phòng vừa ngồi không bao lâu, một nhân viên đã đi tới gõ cửa:
Cốc cốc!
- Thưa Giám đốc, là tôi, Quốc Minh, có một cô gái tự xưng là Lệ Quân đến từ công ty Luật Minh Thành muốn gặp Giám đốc.
- Ồ. Mời cô ấy vào đây.
- Vâng, thưa Giám đốc!
Cửa phòng rất nhanh được đẩy ra, Lệ Quân xuất hiện với bộ đồ váy công sở màu đen, gương mặt lạnh lùng xinh đẹp, khi thấy hắn mới mỉm cười nhẹ:
- Chào Giám đốc Thiên, tôi đã tới.
- Mời cô ngồi, trà hay cà phê?
- Cà phê đen không đường, cảm ơn!
- Thói quen vẫn không thay đổi nhỉ.
- Tôi uống không quen loại đồ uống khác.
Rất nhanh, từ máy pha cà phê, Dương Thiên lấy ra một cốc cà phê đen không đường đưa cho Lệ Quân.
Lệ Quân trong lúc hắn pha cà phê, cô đã mở cặp tài liệu lấy ra đầy đủ các loại giấy tờ cần thiết, sắp xếp ngăn nắp trật tự, hướng cũng đã quay sang phía Dương Thiên để hắn sẵn sàng đọc.
- Cảm ơn anh. Trước đó giấy phép xây dựng tôi đã giúp anh xin xong và đưa cho Quản lý Huyền. Còn đây là hồ sơ cần thiết cho nghiệm thu năng lực xử lý rác thải. Sau gần 5 năm, rốt cuộc anh cũng bắt đầu mở rộng lĩnh vực xử lý rác thải nhỉ?
Dương Thiên gật đầu, đúng như Lệ Quân nói, trước đây khi sử dụng vi sinh phân hủy rác thải hữu cơ, hắn đã nhờ cô tập hợp giúp đầy đủ các loại giấy tờ liên quan, sẵn sàng một ngày xin cấp phép xây dựng.
Hiện tại, công trình xây dựng khu vực nuôi trồng tảo và hệ vi sinh vật đã xin được cấp phép và bắt đầu đi vào giai đoạn thi công. Kết thúc thi công sẽ tới giai đoạn nghiệm thu. Chỉ cần nghiệm thu cho kết quả khả quan, là bắt đầu có thể kinh doanh xử lý nước thải.
- Quy tắc nghề nghiệp không cho phép, nhưng nếu được tôi muốn hỏi anh một chút thông tin phạm vi chuyên môn được chứ?
Dương Thiên lần đầu thấy Lệ Quân hỏi vấn đề ngoài lề thì hơi kinh ngạc.
- Được chứ, cô cứ nói.
- Theo thông tin mà anh trao đổi, tôi thấy anh xin cả cấp phép xử lý nước thải từ rất nhiều nguồn ô nhiễm. Không biết nước thải ao hồ sông suối anh thật có thể xử lý được chứ?
- Tôi không có ý nghi ngờ năng lực công ty, nhưng điều này đối với tôi tương đối trọng yếu.
- Ồ.
Dương Thiên nghe vậy lòng sinh hứng thú, việc này giống như cô nói, không quá liên quan tới công việc mà cô phụ trách.
- Có thể. Ao hồ sông suối, chỉ cần có phương án hợp lý, tôi nghĩ có thể xử lý làm sạch được.
- Vậy tôi rất chờ mong. Nếu công ty anh nghiệm thu thành công lĩnh vực xử lý nước thải, có thể thông báo với tôi một tiếng chứ?
- Được chứ. Có chỗ nào cô muốn làm sạch à? Không ngại nói với tôi một số thông tin chứ? Để làm sạch được, tôi cần mẫu nước tại nơi đó, đem phân tích thành phần, sau đó mới quyết định được có thể làm sạch hay không.
Lệ Quân nghe vậy cảm thấy hắn nói có lý, vì thế bắt đầu tâm sự.
Lệ Quân, quê gốc ở Đà Lạt, nhà cô gần một khu vực khá nổi tiếng: Hồ Xuân Hương.
Theo như cô nói, những năm gần đây, nơi này bị đe dọa nghiêm trọng về vấn đề ô nhiễm môi trường. Xung quanh là hệ thống hồ lắng, nhận nước thải từ các khu dân cư đổ về. Những hệ thống hồ lắng này chỉ có chức năng lọc rác, lại không có chức năng lọc nước.
Màu nước dần trở lên đen ngòm, và bốc mùi hôi nồng nặc. Mùi hôi ảnh hưởng trực tiếp tới sinh hoạt của người dân xung quanh, tất cả đều phải đóng kín cửa cả ngày lẫn đêm.
Gia đình Lệ Quân ở gần đó nên không tránh khỏi cảnh nhiều hôm ngồi trong nhà phải đeo khẩu trang.
Dương Thiên nghe vậy liền hiểu. Hắn rất phản cảm việc xả thải không qua xử lý. Điều này cũng không thể trách người dân xung quanh, vì nước thải sinh hoạt họ thải ra đều đi vào hệ thống cống của địa phương theo đúng quy định.
Chỉ tiếc rằng, thuế mặc dù đóng đủ, nhưng chính quyền địa phương lại không thể giải quyết bài toán xây dựng hệ thống xử lý nước thải.
Dương Thiên biết, nếu muốn tình trạng ô nhiễm không tiếp tục xảy ra, chỉ có cách đầu tư một hệ thống xử lý nước đảm bảo tiêu chuẩn. Mà điều này cần có chính quyền chung tay hỗ trợ.
Nghe thấy Dương Thiên nói cần chính quyền vào cuộc, Lệ Quân biết việc này không dễ thực hiện. Dù sao, ngân sách đều phải từ trên quyết xuống, giải ngân, bên dưới mới có thể ra công ra sức.
- Tôi sẽ cố gắng liên hệ thử xem.
Lệ Quân không quá chắc chắn nói.
- Ừ. Vì nếu chỉ xử lý vấn đề trong lòng hồ thì không được bao lâu sẽ ô nhiễm trở lại. Muốn giải quyết tận gốc thì phải đầu tư hệ thống lọc nước cho tất cả các hồ lắng xung quanh, trước khi cho nước chảy vào Hồ Xuân Hương.
- Tôi có thể hỗ trợ một phần chi phí công nghệ và xây dựng, nhưng ngược lại, phía chính quyền có thể xem xét để tôi xử lý nước thải của một khu vực tại thành phố Đà Lạt. Hoặc nếu không được, cho phép Kỷ Thịnh kinh doanh tại một khu vực trên Hồ Xuân Hương cũng được. Tóm lại, điều kiện có thể bàn, Kỷ Thịnh sẵn sàng hỗ trợ làm sạch ô nhiễm của hồ.
Lệ Quân hiểu đây là thiện chí của Dương Thiên rồi. Vì thế, cô sẽ cố gắng liên hệ câu thông xem sao.
Sau khi Lệ Quân rời đi, Dương Thiên khẽ lắc đầu, nhiều khi hắn có lòng muốn giúp đỡ nhưng còn phải dựa vào thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Mà điểm này, với vị thế của hắn hiện tại tương đối khó khăn.
Thu thập một chút tài liệu, hắn xuất phát đi tới khu công trình đang thi công.
Tiến độ nhìn chung tương đối nhanh, vì đội nhận thầu huy động nhân sự phân ca, đảm bảo xây dựng cả ngày lẫn đêm.
Nhà máy lần này cũng nằm ở huyện Đông Anh, cách nông trường khoảng 30 Km, được hắn chi 20 tỷ đồng mua lại một xưởng gỗ đã xuống cấp, diện tích khoảng 1000 m2.
Nơi này, hắn dự kiến phân thành các khu vực khác nhau.
Tổng qua chung, nhà máy sẽ được thiết kế dạng hình nón, với trung tâm gồm nhiều tầng.
Khu vực hạch tâm, 6 tầng, chiếm tới 2/3 diện tích. Đây sẽ là khu vực nuôi trồng tảo và hệ vi sinh. Các khu vực xung quanh sẽ được bố trí số tầng giảm dần, với mục đích là các nhà xưởng lưu trữ các bình khí dinh dưỡng, nhà xưởng sản xuất công cụ hỗ trợ, khu gia công đóng gói và khu chờ vận chuyển.
Cũng may các cung đường xung quanh nơi này đã được bê tông hóa, mặc dù không được trải nhựa nhưng đã tốt hơn so với đường đất. Điểm này giúp hắn tiết kiệm 1 bút không nhỏ tài chính theo dự trù ban đầu.
Theo tiến độ hiện tại, mặt sàn tầng 1 đã được xây dựng xong, dự kiến trong vòng 3 tháng nữa có thế bắt đầu chuyển các giống tảo và hệ vi sinh tương ứng vào nuôi cấy.
Trước đây khi hắn còn chưa về, Lý Ngọc Huyền mỗi ngày đều tự mình tới giá·m s·át tiến độ thi công, sau đó lại lái xe về công ty làm việc. Cũng may hắn có giao nhiệm vụ cho một nữ nhân viên công đoàn, mỗi đúng giờ tan làm phải tới gọi Lý Ngọc Huyền ra về. Nếu không, hắn e rằng cô sẽ thường xuyên tăng ca liên tục.
Đi dạo một vòng, lúc hắn để ý xem đồng hồ đã là hơn 6 giờ tối.
Nghĩ tới hôm nay còn có hẹn cơm tối với Lý Ngọc Huyền, hắn bàn giao giá·m s·át cho cấp dưới, rồi lái xe quay trở lại nội thành.
Trên đường chở về, đi qua cửa hàng hoa, thấy hoa rất đẹp hắn liền xuống mua một bó mang đi.