Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 38: Nhị Phẩm Võ Giả Giao Chiến.

Chương 38: Nhị Phẩm Võ Giả Giao Chiến.


Chương 38: Nhị Phẩm Võ Giả Giao Chiến.

Nhìn thấy Tướng Địch bỏ chạy lúc này các binh lính của Hổ Đao Quân liền ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm, cũng may kẻ Tướng Địch đã bỏ chạy, chứ nếu không toàn bộ Hổ Đao Quân ngày hôm nay, sẽ không có người nào sống sót mà trở về,

Rất nhanh toàn bộ Hổ Đao Quân cũng đã xuất hiện, bọn họ nhanh chóng kéo lương thực, v·ũ k·hí từ ở dưới bẫy lên, ba chiếc xe ngựa đã hoàn toàn gãy bánh, số lương thực cùng v·ũ k·hí lúc này chỉ khiêng về bằng sức của chính bọn họ mà thôi.

"Haizz! Tiểu tử Chỉ Huy của các ngươi b·ị t·hương rất nặng, mọi việc còn lại nhờ vào các ngươi rồi!" Phương Cư Sĩ vừa quạt, vừa nhìn Thành Nam nói.

"Chỉ Huy ngài ấy sẽ không sao chứ Phương Cư Sĩ?" Các binh lính có một chút lo lắng nhìn Thành Nam nhắm mắt nằm đó hỏi.

"Hắn không sao? Bị thương tuy rằng nặng, nhưng không c·hết được, mạng của hắn giống như một con gián vậy, khó c·hết lắm!"

"Phương Cư Sĩ, ta chưa ngủ đâu, ngài đừng có mà nói như vậy trước mặt huynh đệ của ta!" Thành Nam lúc này tuy rằng nằm im một chỗ, không có nhúc nhích, nhưng đầu óc của hắn vẫn tỉnh táo lắm, khuôn mặt có một đen khi nghe Phương Cư Sĩ nói hắn là con gián khó g·iết.

"Không phải sao?"

"Không phải!"

"Được rồi! Không phải!"

Thành Nam hắn cũng có một chút không vui cho lắm với cái kiểu đùa dai kiểu này của Phương Cư Sĩ, nhưng dù sao nếu không có Phương Cư Sĩ đi theo, các huynh đệ b·ị t·hương khó mà sống nổi.

"Chỉ Huy, số lương thực, số v·ũ k·hí này?" Toàn bộ lương thực, v·ũ k·hí đã hoàn toàn kéo lên, bây giờ làm cách nào để di chuyển nó trở lại Doanh Trại mới chính vấn đề.

"Bánh xe ngựa cũng đã hỏng rồi! Bây giờ các ngươi phải dùng sức của các ngươi mà thôi! Ta thế này không giúp được các ngươi!"

"Tám người khiêng một xe, thay phiên nhau khiêng, khi nào trở lại được Doanh Trại thì thôi! Nhớ đem về Hổ Đao Quân!" Thành Nam nhấn mạnh một cái, lần này là bọn hắn c·ướp được lương thực, v·ũ k·hí, chắc chắn sẽ chiếm lấy một phần để lại cho các huynh đệ của hắn, không thể toàn bộ giao lên được.

"Vâng chỉ huy!"

Sau đó mọi chuyện diễn ra khá là êm đẹp, không có truy binh, cũng không có dã thú ban đêm tập kích, một đường di chuyển vài giờ đồng hồ liền một mạch đi thẳng trở về Doanh Trại.

Thành Nam lần này cũng không có đi đến Quân Y, mà là ở lại Doanh Trại của mình trị thương, hắn muốn canh gác số lương thực, v·ũ k·hí này.

Chỉ là lúc này hắn đã trở về Doanh Trại được mấy giờ đồng hồ, tại sao Tướng Quân cùng với Trương Hoài Công vẫn còn chưa có trở về Doanh Trại? Chẳng lẽ gặp điều bất trắc gì rồi sao.

Vừa rồi chiến đấu với chỉ huy quân địch, chẳng lẽ Tướng Quân lúc này đang đối đầu với một vị Nhị Phẩm Võ Giả khác sao? Còn Trương Hoài Công vì cái gì mà giờ vẫn còn chưa có về, chẳng lẽ cũng là đang bị bao vây, không có đường trốn sao.

"Tiểu tử đang lo lắng cái gì? Nằm im dưỡng thương đi!" Phương Cư Sĩ đi lại gần, nhìn thấy Thành Nam đăm chiêu, cũng có một chút tò mò nhìn hắn nói.

"Chúng ta trở về lâu như vậy, nhưng Tướng Quân cùng với Trương Hoài Công bây giờ vẫn chưa có trở lại, rốt cuộc bọn họ có bị làm sao hay không đây!"

"Đừng lo, với thực lực của Tướng Quân của các ngươi, cho dù là gặp Võ Giả cùng cấp cũng không làm khó được hắn đâu!"

Phương Cư Sĩ là người khá là hiểu rõ về thực lực của của Tướng Quân, cũng hiểu rõ sức mạnh chân chính của Tướng Quân là như thế nào, tuy rằng không được mạnh như các Võ Giả của Thập Đại Môn Phái, nhưng ở ngoài Giang Hồ cũng không phải là một cái người dễ dàng bị người khác trêu vào, cho nên cho dù là Võ Giả của Triều Đình đi chăng nữa, muốn cầm xuống Tướng Quân cũng không được.

........

Lúc này ở chỗ của Trương Hoài Công, hắn ban đầu cứ tưởng rằng đối đầu với hắn là một cái Bát Phẩm Võ Giả, nhưng không ngờ hắn lại gặp hai tên Cửu Phẩm Võ Giả Đỉnh Phong có cùng với tu vi với hắn.

Đấu với một tên Bát Phẩm có thể hắn không thắng, nhưng cũng sẽ không thua quá nặng giống như chiến một lúc với hai tên Võ Giả Cửu Phẩm Đỉnh Phong.

"Hừ! Trương Hoài Công ngươi bỏ lại binh lính bỏ chạy? Đúng là làm mất mặt cánh Chỉ Huy như chúng ta! Hahaha!" Hai tên kia dẫn theo vài ngàn binh lính, một đường cong đít, đuổi theo Trương Hoài Công t·ruy s·át.

Trương Hoài Công lần này lại bỏ các binh lính của mình bỏ chạy sao? Không phải như thế, hắn lần này là để các binh lính chạy toán loạn, người nào xui xẻo b·ị b·ắt lại thì chính là người đó hết vận may, còn những người khác may mắn có thể trở lại Doanh Trại an toàn.

Nhưng không hai cái tên Cửu Phẩm Đỉnh Phong này, không để cho binh lính của mình đi t·ruy s·át các binh lính của hắn, mà dẫn theo toàn bộ binh lính một đường rượt hắn chạy khắp mấy đoạn đường.

Thành ra các binh lính của Trương Hoài Công chỉ huy không t·hiệt m·ạng một người nào, mà là còn thuận lợi trở về Doanh Trại, chỉ có hắn lúc này phải đối mặt với hai cái Cửu Phẩm Võ Giả, và hơn vài ngàn binh lính đuổi theo sao.

"Con mẹ nó chúng mày! Có cần dẫn theo đông người như thế không hả?" Trương Hoài Công vừa tức giận, vừa quát lớn, vừa thúc ngựa cực nhanh hướng phía trước mà chạy, hắn phải nhanh chóng để chỗ của Tướng Quân.

"HAHA! Trương Hoài Công ngươi bây giờ có muốn đến chỗ của tên Phản Tặc kia hắn cũng không cứu được ngươi! " Hai người này cực kỳ tự tin, dù sao thì Tướng Quân của bọn hắn cũng đã tự thân mình tiếp đón tên Trùm Phản Tặc kia.

Nhưng khi cả ba người vừa bước tới khu vực giao chiến của hai vị Tướng Quân của hai phe, thì nhìn thấy quân lính hai bên đứng im bất động, ánh mắt người nào người nấy đều đang chăm chú vào hai bóng hình đang giao chiến ở giữa trung tâm.

Mà cả người Trương Hoài Công cùng với hai tên Chỉ Huy địch cũng là như vậy, bọn hắn đang nhìn chằm chằm trận chiến cực kỳ kinh khủng của hai vị Tướng Quân.

Một người mang Hoàng Kim Giáp cực sáng bóng tay cầm Song Đao thực lực mạnh mẽ vô song, Nội Công tràn ra làm cho toàn bộ mọi thứ xung quanh dường như là b·ốc c·háy cả lên.

Một người mang Hắc Giáp u tối đến cực điểm, tay cầm Chân Hoài Kiếm thực lực không một chút nào thua kém Hoàng Kim Giáp Tướng Quân bên kia, kiếm khí xung thiên, tỏa ra khắp cả một khu vực, nội công cuồn cuộn như sóng vỗ.

KENG! KENG!

XOẸT!

KENG!

Tốc độ ra đòn của cả hai quá nhanh, nội công quá mạnh, kiếm cùng song đao chạm vào nhau, như hai v·ụ n·ổ to lớn, có quét sạch toàn bộ mọi thứ xung hai.

Hai vị Nhị Phẩm Võ Giả giao chiến cực kỳ kinh liệt, cực kỳ đáng sợ, làm cho người khác kinh tâm động phách.

Hoàng Kim Giáp Tướng Quân cùng Hắc Giáp Đại Tướng Quân trận chiến của Nhị Võ Giả không phải là trận chiến những người bình thường có thể xen vào, cho nên lúc này hai bên quân lính, cho dù là Võ Giả hay là người bình thường đều sợ hãi không dám nhích lên một bước tới gần hai người, không dám bước lại gần hai vị sát thần này.

Mà Hoàng Kim Giáp Tướng Quân chính là Hổ Kỵ Tướng Quân kẻ đứng đầu của Quân Đội Triều Đình được là kẻ mạnh nhất lúc này ở Tam Hoang Đảo, chỉ huy ba quân chống lại Phản Tặc.

Còn lại Hắc Giáp Đại Tướng Quân không ai khác chính là vị Tướng Quân Nhị Phẩm Võ Giả kia của Quân Khởi Nghĩa, thực lực lại vô cùng đáng sợ, không một chút nào thua kém Hoàng Kim Đại Tướng Quân.

Nhưng cho dù là đều là Võ Giả Nhị Nhẩm như nhau, nhưng tâm pháp nội công hai người lại khác nhau, một người thì chuyên gia luyện thể để song đao, còn một còn người là chuyên gia tinh luyện nội công để sử dụng kiếm khí.

Cho nên cho dù là đồng cảnh giới, nội lực cũng sẽ có người mạnh, có người yếu, trận chiến tiếp giằng co chắc chắn một trong hai người sẽ phải ngã xuống tại đây.

Nhưng cả hai là Nhị Phẩm Võ Giả, tu luyện đến bước này, cả hai cũng hiểu, có đánh nữa cũng là vô dụng, chỉ tổn hao thêm nội lực, mà chưa chắc g·iết được đối phương, thậm chí là bỏ mình luôn ở nơi này, cho nên một chiêu cuối cùng tung ra, cả hai liền dừng lại.

"Hổ Kỵ Tướng Quân trận chiến ngày hôm nay xem như là hòa, ngươi cảm thấy thế nào?" Tướng Quân phe Quân Khởi Nghĩa, cất Chân Hoàng Kiếm vào trong vỏ, đứng nhìn Hổ Kỵ Tướng Quân nói.

"Hừ! Đoàn Chính Hải, ngươi phản Triều Đình, trở thành Phản Tặc, ngày hôm nay ta bỏ qua ngươi, nhưng sẽ có ngày song đao của ta sẽ trảm đầu của ngươi xuống!" Hổ Kỵ Tướng Quân gọi người trước mặt là Đoàn Chính Hải, vậy tên của Tướng Quân chính là Đoàn Chính Hải.

"HAHA! CÁC HUYNH ĐỆ RÚT QUÂN!" Đoàn Chính Hải cười lớn, sau đó dẫn theo các huynh đệ trở lại Doanh Trại của mình, lần này chiến một trận, hắn đã nhận ra bản thân mình còn thiếu sót những gì rồi.

Chương 38: Nhị Phẩm Võ Giả Giao Chiến.