Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Dành Lợi Ích Cho Huynh Đệ.
Vì cứu hắn mà đã không có ít người hi sinh, không ít người thay hắn cản đao của tên chỉ huy quân địch kia, bây giờ hắn không muốn công sức của bọn hắn đổ sông đổ biển không nhận lại được cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tất nhiên là còn, vũ khí đã xong! Thì đến lương thực rồi!"
Thành Nam lúc này đã triệt để tức giận, hắn không cần số lượng binh khí đó nữa, không cần số lượng thực phẩm đó nữa, mà hắn sẽ làm cho chuyện này trở nên mất luôn kiểm soát.
"Trở về thôi!"
"Phương Cư Sĩ ngài lát nữa sai người, mang cho mỗi huynh đệ một bộ giáp, hai thanh đao, một cây thương, lấy ra 800 cây cung, 10.000 mũi tên!" Thành Nam trước khi lấy lương thực, thứ mà Hổ Đao Quân đang thiếu nhất lúc này là vũ khí, áo giáo, cung tiễn, hắn muốn chiếm cứ cho huynh đệ của hắn những thứ này.
Thành Nam lúc này thở phào nhẹ nhõm, cùng với Phương Cư Sĩ đi tới kho lương thực cùng vũ khí, lần này may mắn có Phương Cư Sĩ đứng ra, bọn hắn mới có cơ hội chiếm được lợi ích, chứ nếu không đợi phân chia số lương thực cùng vũ khí này đến chỗ bọn hắn, sợ rằng chẳng được bao nhiêu.
"Được rồi! Vậy chúng ta về nghỉ ngơi đây!" Đoàn Chính Hải lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mà những Chỉ Huy hay Trương Hoài Công ở bên cạnh cũng là như vậy.
"Phương Cư Sĩ chuyện lương thực cùng vũ khí thế nào rồi?" Đoàn Chính Hải ngay lập tức nhìn Phương Cư Sĩ hỏi, lương thực trong quân quả thật đã không còn nhiều, nếu như không cướp được lương thực, bọn hắn lại phải đi lấy gạo của người dân ở bên trong Doanh thì có một chút không tốt, vì mới ba tháng trước bọn hắn mới đi thu một lần rồi, không thể thu thêm lần nữa.
Đoàn Chính Hải cùng Trương Hoài Công cuối cùng cũng đã trở về Doanh Trại, vừa bước đến cổng Doanh Trại cả hai người đều nhìn thấy Phương Cư Sĩ đứng đó từ trước, cả hai người lúc này mới là vui vẻ thúc ngựa càng nhanh chạy lại gần.
..........
"Được! Ngươi còn cần gì nữa hay không? Đêm nay ta liền phải thống kê lại toàn bộ báo cho Tướng Quân của các ngươi rồi!"
"Đúng là có một chút không được, chuyện này ta sẽ nói lại với hắn!" Đoàn Chính Hải cũng là bình tĩnh, không có nói nhiều.
Mấy ngày sau, khi Thành Nam vết thương đã thuyên giảm đi một chút, hắn lúc này trước khi giao lên lương thực cùng vũ khí cho Tướng Quân, thì hắn cũng muốn dành lấy một chút lợi ích cho các Huynh Đệ Hổ Đao Quân của mình.
Chương 39: Dành Lợi Ích Cho Huynh Đệ.
Nhưng khi nghe Phương Cư Sĩ nói đến chỗ, một mình Thành Nam chiếm hơn 800 bộ giáp, 1600 thanh đao, 1600 trường thương, 800 cây cung, 10.000 mũi tên, toàn bộ chỉ huy liền tức giận.
Thành Nam mở ra tấm vải, kiểm tra thử xem lần này thu hoạch được loại thực phẩm nào.
"Tướng Quân chuyện này không thể để như vậy được! Hắn dám chiếm làm của riêng như vậy là không được!" Ứng Thương Quân chỉ huy tức giận đùng đùng, lần này hắn định xin toàn bộ số Trường Thương cướp được về quân của mình, nhưng một lần bị chỉ huy của Hổ Đao Quân cướp mất 1600 cây, vậy thì còn lại bao nhiêu chứ.
"Hừ! Kẻ điên thì làm sao? Lần này Hổ Đao Quân bọn chúng đừng hòng lấy được một cây trường thương, một thanh đao, hay một miếng thịt nào!" Ứng Thương Quân chỉ huy lại tiếp tục lên tiếng.
Chưa kể còn có ngàn cân thịt muối, ngàn cân thịt gác bếp, trăm cân gia vị, muối, thuốc men, đầy đủ tất cả các loại vật phẩm cần thiết, Quân Triều Đình được cung cấp thực phẩm đúng là làm cho người ta có một chút sởn cả gai góc.
"Ta không đánh lại hắn, nếu đánh nữa ta liền không xong, chuyện giải quyết tên Phản Tặc Đoàn Chính Hải phải đợi Triều Đình cử Võ Giả Nhất Phẩm đến mà thôi!" Hổ Kỵ Tướng Quân lúc này mới phun ra một ngụm máu, hắn tuy rằng là luyện thể đến cực hạn của Võ Giả Nhị Phẩm để sử dụng Song Đao, nhưng nội lực của hắn lại quá yếu, cho nên bị kiếm khí cùng nội lực cuồn cuộn Đoàn Chính Hải đánh cho b·ị t·hương từ bên trong khá là nặng.
Chưa kể tên này còn tham lam, lấy thêm 300 cân gạo, 30 cân thịt muối, 30 cân thịt gác bếp cùng vô số gia vị khác, làm cho toàn bộ các chỉ huy ngay lập tức muốn đi tìm Thành Nam nói rõ.
"Tiểu tử tham lam, lấy một lần 300 cân gạo, mỗi loại thịt 30 cân còn thêm gia vị nữa chứ!" Phương Cư Sĩ cười cười, cũng là không có để ý đến, vẫn là lấy ra cho hắn.
Đoàn Chính Hải cùng với Trương Hoài Công ung dung dẫn theo mấy ngàn binh lính mang theo trở về Doanh Trại, mà Hổ Kỵ Tướng Quân hay người nào của q·uân đ·ội Triều Đình dám ngăn cản.
"Tiểu tử ngươi tỉnh rồi sao?"
"Thế nào ngạc nhiên sao? Cũng đừng có ngạc nhiên đây chỉ là một con số nhỏ mà Triều Đình cung cấp cho Quân Đội của bọn chúng hàng năm mà thôi!" Phương Cư Sĩ nhìn số lượng lương thực cùng vũ khí trước mắt cũng chả có quan tâm bao nhiêu, tựa như hắn đã từng chứng kiến số lượng còn khủng bố hơn như thế này trước đây vậy.
"Được rồi! Bây giờ muốn lấy bao nhiêu!" Phương Cư Sĩ cũng không có thời gian đâu mà ngồi đây nói nhảm mãi với Thành Nam, hắn còn rất nhiều việc phải làm, tựa như số thuốc men đang ở trước mặt hắn.
........
Thời gian cứ như thế tiếp tục trôi qua hai ngày, trong lều của Đoàn Chính Hải. Phương Cư Sĩ đang thống kê toàn bộ số lượng vật phẩm lần này cướp được, cho toàn bộ chỉ huy, phó tướng ở đây cùng nghe, chỉ có Thành Nam bị thương không đến mà thôi.
Thành Nam lúc này ở bên ngoài cũng nghe được chuyện này, hắn định không tham gia, nhưng hắn cũng muốn xem thử mọi chuyện ở bên trong rốt cuộc là như thế nào, chỉ là vừa bước lại gần lều của Tướng Quân, thì đã nghe Ứng Thương Quân chỉ huy ngông cuồng nói lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hắn thành công cướp được rồi, các ngươi yên tâm, đợi hắn tỉnh lại! Ta sẽ đích thân phân phát lương thực đến chỗ của các ngươi!" Phương Cư Sĩ lần này chỉ là người đi theo, không phải là người hành động, cho nên cũng không có tự mình quyết định những thứ mà Thành Nam đã đổ máu đã cướp được.
Lần này bọn hắn không phải chiến đấu quá nhiều, chỉ có Trương Hoài Công là vất vả hơn một chút, nhưng cũng không có phải dùng sức bao nhiêu, cho nên nói lần này hành động này, toàn bộ Quân Khởi Nghĩa của bọn hắn thắng lớn, cướp được ba xe lương thực cùng vũ khí quả thật là một món hời không nhỏ một chút nào.
"Haizz! Các ngươi nên cân nhắc một chút, hắn là kẻ điên đấy!" Phương Cư Sĩ thở dài một hơi, biết trước sau cũng có chuyện này xảy ra, nhưng hắn vẫn nhắc nhở những khác một chút, trước khi mọi chuyện đi quá xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vậy mọi chuyện nhờ vào Phương Cư Sĩ ngài vậy!" Thành Nam cuối người đa tạ một cái, sau đó đi lại gần một sâu thịt gác bếp. lấy nhẹ một thanh đao, cắt ra một đoạn lớn, tầm mười mấy cân mang đi, hắn lần này là muốn chiêu đãi các huynh đệ của mình một hồi.
"Đa tạ Phương Cư Sĩ!"
"À! Đúng rồi ngài lấy cho ta thêm hai bộ giáp, hai cây trường thương, hai thanh trường đao nha! Ta cũng không thể quên bản thân mình được!" Thành Nam cười ha ha, hắn cũng không thể nào quên bản thân hắn được, hắn cũng rất thiếu vũ khí nha, cũng cần trường thương để bắt đầu luyện Thiên Vương Thương Pháp rồi.
Tuy rằng khi chia ra, mỗi người cũng chỉ được một hai lát thịt nhỏ mà thôi, cũng ít ra có thịt còn hơn không có gì.
"Đúng vậy! Vật là do các ngươi cướp, ta nào dám giao cho người khác, cho dù là Tướng Quân ta cũng đã từ chối giao ra rồi đấy!" Phương Cư Sĩ mỉm cười nhẹ nhàng nói.
"Tướng Quân, chúng ta thả hắn đi như vậy liệu có ổn hay không?"
"300 cân gạo, 30 cân thịt muối, 30 cân thịt gác bếp, gia vị mỗi loại 3 cân, thuốc men có lẽ cũng cần thêm một ít, chỉ là bọn ta không biết dùng thuốc, cho nên ngài cân nhắc lấy được bao nhiêu thì cứ lấy!" Thành Nam thật sự không biết thuốc men dùng làm sao, cho nên để cho Phương Cư Sĩ quyết định thay hắn,
Chương 39: Dành Lợi Ích Cho Huynh Đệ.
Đầu tiên đập vào mắt hắn chính là gạo, nhiều vô số kể, có thể lên đến chục ngàn cân gạo, hèn gì chở tận ba bốn cái xe đầy như vậy.
"Tất nhiên là ngạc nhiên rồi! Ta chỉ làm một cái nông dân nhỏ, nhìn nhiều lương thực như vậy không kinh ngạc mới là lạ!" Thành Nam trả lời, cho dù là ở kiếp trước hắn cũng chưa từng nhìn thấy số lượng gạo lớn như vậy, chứ đừng nói là kiếp này là một cái nông dân nghèo.
"Ừm! Phương Cư Sĩ những thứ mà bọn ta cướp về vẫn chưa nộp lên trên đúng không?"
................
Cho dù là ngày xưa gia đình hắn thu hoạch ở mảnh ruộng kia, cũng chỉ được bảy đến tám tấn lúa mà thôi, xay ra gạo cũng không còn lại bao nhiêu, ấy vậy mà bây giờ hắn chỉ cướp một lần, liền nhận được số lượng gấp mấy lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn chỉ dám lấy 300 cân gạo, 30 cân thịt gác bếp, 30 cân thịt muối để dành, lấy nhiều quá người ta sẽ dị nghị, cho nên lần này lỡ lấy, hắn liền lấy luôn mười mấy cân ra ngoài, chiêu đãi 800 huynh đệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.