Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 67: Tiêu Diệt Hải Tặc.

Chương 67: Tiêu Diệt Hải Tặc.


Chương 67: Tiêu Diệt Hải Tặc.

Thành Nam sau khi đưa ra quyết định xong xuôi, hắn cũng không có ngay lập tức t·ấn c·ông thẳng vào Huyện Nha, dù sao thì bây giờ cũng mới sáng sớm, làm loạn ảnh hưởng đến người bình thường cũng là có một chút không tốt.

"Tiểu tử ánh mắt của ngươi đang thể hiện là người muốn g·iết người sao?" Phương Cư Sĩ nhìn thấy ánh mắt của Thành Nam gợn lên sát ý, hắn liền hiểu rõ Thành Nam muốn đi g·iết người rồi.

"Đúng vậy, đêm nay ta liền ra tay, một là trả thù của quá khứ, hai là muốn giải thoát cho những người nhỏ yếu này khỏi đám Hải Tặc Đỏ kia. Ngày xưa ta không có khả năng làm chuyện này, ta đã bỏ chạy, bây giờ có khả năng rồi, ta nên tận lực mà làm!" Thành Nam nỉ non nói.

Hắn không muốn sau này sẽ có người giống như hắn, sẽ có người b·ị b·ắt đi làm Hải Tặc, hắn muốn những cái thiếu niên được trưởng thành thật tốt, được sống một cuộc sống tốt đẹp trong vòng tay của gia đình, chứ không phải là vòng tay ác liệt của đám Hải Tặc.

Hắn biết ở cái thế giới này là một thế giới loạn lạc, không có kẻ này cũng có kẻ khác xuất hiện, nhưng hắn làm được cái gì, hắn liền tận lực mà làm, chưa kể sau này khi thành lập quốc gia ở gần đây, thì Thị Trấn Vân Hồng cũng xem như là một phần địa bàn của hắn, hắn muốn bảo vệ địa bàn của mình cũng không có gì là sai.

"Tiểu tử ngươi thật là...." Phương Cư Sĩ cũng không có nói nổi Thành Nam, nhưng ý Thành Nam đã quyết, hắn cũng không thể cản được, cho nên Thành Nam muốn làm cái gì, thì lúc này hắn cũng chỉ có thể ủng hộ mà thôi.

"Chuyện giải quyêt đám Hải Tặc đó bỏ qua đi. Công tử ta có chuyện muốn hỏi?" Đường Liệt lúc này như là có một điều gì đó khá là quan trọng muốn hỏi Thành Nam.

"Hả? Có chuyện gì sao?"

"Công tử, chúng ta bây giờ ở đâu? Định cư tại thị trấn nhỏ này luôn sao?" Đường Liệt nhìn Thành Nam, muốn biết tương lai Thành Nam làm cái gì, hắn cũng có một chút nhớ Đường Môn, cũng muốn trở lại thăm Đường Môn của bây giờ, 200 năm trôi qua không biết Đường Môn đã thay đổi thành cái dạng gì rồi.

"Chuyện này sao? Ngươi không cần lo, ta đã có chỗ định cư cho chúng ta rồi, một tòa thành lớn hơn nơi này nhiều!" Thành Nam cũng biết khi sử dụng Kiếm Quốc Lệnh sẽ nhận được một tòa thành lớn, nhưng không biết so với Thị Trấn Vân Hồng thì có lớn hơn hay không? Nhưng có lẽ là lớn hơn, vì đơn giản đó được gọi là Thành khác với Thị Trấn.

"Được!" Nghe được câu trả lời của Thành Nam, Đường Liệt cũng không có hỏi gì thêm nữa, mà là tiếp tục ăn điểm tâm của mình, không quan tâm mọi chuyện tiếp theo xảy ra, đã có chỗ ở, hắn cũng không cần quan tâm sau này sống ở đâu nữa rồi.

Phương Cư Sĩ ở bên cạnh cũng có một chút hiếu kỳ, không hiểu Thành Nam kiếm đâu ra một tòa thành lớn hơn cả Thị Trấn Vân Hồng này, ở nơi này còn có nơi lớn hơn nơi này sao? Điều này chắc chắn là không thể.

Muốn tìm được một thị trấn lớn như Thị Trấn Vân Hồng ở nơi này đừng nói là tìm thấy, cho dù là lật tung nơi này lên cũng không có cái thị trấn thứ hai.

Vậy rốt cuộc Thành Nam nói có một tòa thành lớn để định cư lại là ở đâu ra? Từ trên trời rơi xuống? Có chuyện tốt như vậy sao?

Phương Cư Sĩ lúc này vô cùng mờ mịch về những điều Thành Nam vừa nói, thật sự đối với hắn đúng là một đống câu hỏi lớn.

Chuyện Đường Liệt từ trên trời xuất hiện đã làm cho hắn kinh ngạc không thôi mấy ngày liền, ngày hôm nay lại được nghe nói đến có một tòa thành định cư, hắn càng là mờ mịch hơn bao giờ hết.

Thành Nam nhìn thấy Phương Cư Sĩ mờ mịch như vậy, hắn cũng chỉ lắc đầu cười cười mà thôi, dù sao thì hệ thống là thứ gì hắn còn không biết, có thể giúp hắn trưởng thành là tốt lắm rồi, hắn cũng không biết giải thích chuyện này như thế nào cho Phương Cư Sĩ hiểu.

Tương lai có lẽ từ từ Phương Cư Sĩ sẽ thích ứng làm quen, còn hiện tại thì thật sự có một chút khó cho Phương Cư Sĩ rồi.

Đêm đến,

Lúc này Thành Nam thay đổi quần áo, thành một bộ trang phục màu đen tuyền, khuôn mặt bịt kín mít, tựa như là một sát thủ cực kỳ chuyên nghiệp vậy.

Thành Nam lặng lẽ di chuyển ra khỏi quán trọ, ngay lập tức một mạch chạy thẳng đến Huyện Nha của Thị Trấn Vân Hồng.

Mà ở đằng sau, lúc này Đường Liên cũng là bám theo Thành Nam, hắn không muốn công tử nhà mình b·ị t·hương, cho nên dù có đối đầu với những cái Võ Giả Cửu Phẩm, Bát Phẩm, nhưng hắn vẫn đi theo sau, bảo vệ Thành Nam cho nó an toàn.

Rất nhanh với tốc độ của một vị Võ Giả Ngũ Phẩm, Thành Nam đã nhanh chóng có mặt tại Huyện Nha của Thị Trấn Vân Hồng.

Lúc này tại Huyện Nha, đám Hải Tặc Đỏ cùng với Huyện Lệnh vẫn đang mở tiệc rất là vui vẻ, khắp nơi từ quan binh cho đến thuyền viên của Hải Tặc Đỏ đều ăn uống no say, nhìn ngắm mỹ nhân ca múa.

Thành Nam xuất hiện, đao trên tay ngay lập tức chém bay thủ cấp của một tên Hải Tặc Đỏ, làm cho bầu không khí ngay lập tức thay đổi, từ vui vẻ trở thành ảm đạm.

"Kẻ nào? Là kẻ nào g·iết c·hết huynh đệ của bọn ta!" Thuyền Trưởng của Hải Tặc Đỏ có một chút ngà ngà say, sách theo Đại Đao to lớn bước ra ngoài.

"Đám Hải Tặc cùng ung khuyển triều đình các ngươi không nên tồn tại!" Thành Nam như một tia chớp, sức mạnh bùng phát trên lưỡi đao, ngay lập tức sử dụng nội lực chém ra một cái Kinh Lôi Trảm mạnh nhất của mình.

Kinh Lôi Trảm này mang theo tức giận của hắn ở quá khứ, sự tức giận của hắn ở hiện tại, hắn muốn đem đám người này g·iết sạch một lần và mãi mãi, không cho bọn chúng có thêm cơ hội nào sống sót.

Ngay lập tức Kinh Lôi Trảm của Thành Nam chém xuống, chém bay đầu của Thuyền Trưởng của đám Hải Tặc Đỏ, làm cho toàn bộ mọi người ở bên cạnh im lặng đến đáng sợ.

"Thuyền.....Thuyền Trưởng....Thuyền Trưởng c·hết rồi, mau.....mau chạy!" Một thành viên của đám Hải Tặc đỏ ngay lập tức hoàn hồn trở lại, hét lớn.

"Muốn chạy! Hải Tặc các ngươi ngày hôm nay đừng hòng có kẻ nào sống sót rời khỏi nơi này!" Thành Nam đạp mạnh bước chân một cái, như là nước chảy mây bay, chỉ trong một cái chớp mắt, hắn đã đem toàn bộ Hải Tặc Đỏ có mặt ở nơi này xử lý sạch sẽ toàn bộ.

Lúc này chỉ còn sót lại đám quan binh của Huyện Nha cùng Huyện Lệnh mà thôi, hắn lúc này cũng từ từ bước tới trước mặt Huyện Lệnh, nâng đao lên chuẩn bị trảm xuống.

"Đại hiệp, đại hiệp, xin ngài tha mạng, xin tha mạng......" Ngay lập tức Huyện Lệnh nước mắt, nước mũi bù lu bù loa, dập đầu cầu xin Thành Nam tha mạng.

Nhưng ánh mắt Thành Nam vô cùng kiên định, đao trên tay vẫn là chém xuống, chém bay thủ cấp của Huyện Lệnh xuống ngay lập tức.

Quan binh thấy vậy cũng là xông thẳng lên, muốn cùng Thành Nam quyết chiến một trận, nhưng đám quan binh này cũng chỉ là người bình thường, làm sao có thể chịu nổi sức mạnh của Thành Nam được cơ chứ, cho nên ngay lập tức Huyện Nha không còn một ai sống sót.

Đó là Thành Nam nghỉ vậy, chứ thực ra trong lúc Thành Nam g·iết Hải Tặc Đỏ thì đã có một vài quan binh chạy xuống nhà lao, cứu được Tống Văn Long thoát ra ngoài.

"Tống Đại Nhân có người xông vào Huyện Nha, g·iết sạch Hải Tặc Đỏ, g·iết cả Huyện Lệnh rồi?"

"Có cao thủ đến sao? Mau theo ta ra ngoài!" Tống Văn Long tuy rằng bị Huyện Lệnh bắt nhốt vì không làm theo kế hoạch của hắn, nhưng Huyện Nha bị t·ấn c·ông, hắn thân là Cai Tổng cũng nên ra ngoài xem một chút.

Vừa bước ra ngay lập tức Tống Văn Long nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trước mặt hắn.

Mà Thành Nam cũng là như vậy, hắn nhìn thấy Tống Văn Long, người đã chính bản thân chém bay đầu của hắn xuống.

"Ngươi.....Ngươi còn sống?" Tống Văn Long có một chút hoảng sợ, nhìn Thành Nam nói.

"Hôm nay tha cho ngươi một mạng! Lần sau gặp lại chính là lấy mạng của ngươi!" Thành Nam khuôn mặt lãnh khốc, hắn cũng có một chút không tin rằng hắn đã bịt kín như vậy mà Tống Văn Long vẫn nhận ra được hắn, cho nên hắn cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, không muốn nán lại đây thêm một chút nào nữa.

Thành Nam đã thành công trả thù cho bản thân ở quá khứ, tiêu diệt sạch sẽ đám Hải Tặc Đỏ cùng tên Huyện Lệnh đáng c·hết của Thị Trấn Vân Hồng, mọi liên hệ ở quá khứ của Thành Nam đã dần dần ít đi một phần, cuộc đời hắn cũng từ từ bước sang một trang hoàn toàn khác.

Chương 67: Tiêu Diệt Hải Tặc.