Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 8: Mất Tất Cả.

Chương 8: Mất Tất Cả.


Chương 8: Mất Tất Cả.

"Địa Chủ, tại sao ngươi lại làm như vậy, bọn ta không phải rất khó sống rồi sao? Tại sao lại ép bọn ta đến như vậy hả?" Thành Nam giận điến cả người, ném con heo rừng lên bàn, găm thẳng con dao nhỏ vào cơ thể của con dao nhỏ, máu me văng tung tóe lên người Địa Chủ.

"Ngươi......Ngươi.....!!!"

"Mày cái thằng khốn kiếp này, mày đang làm cái trò gì vậy hả? Không nhìn thấy hai tên Hải Tặc Đỏ đang nhìn ở ngoài kia hả?" Địa Chủ tức giận đùng đùng, nhưng thân là Địa Chủ hắn cũng không có sợ Thành Nam, trong tay hắn nắm giữ cả mạng sống của cả nhà Thành Nam, cho nên hắn tin tên tiểu tử này không dám làm gì hắn.

"Địa Chủ ngươi nghe đây cho ta, Hải Tặc Đỏ cũng được, Phú Thương cũng được, mà ngươi cũng được, kẻ nào động vào gia đình ta một sợi tóc, ta liền rút gân, lột da bọn chúng ra làm từng mảnh, từng mảnh ném cho c·h·ó ăn!" Khuôn mặt Thành Nam tỏ ra vẻ kiên quyết, nếu ở nơi này không thể sống, thì hắn cùng gia đình đành đi nơi khác.

"Hừ! Thằng nhóc láo toét! Mày dám nói chuyện như vậy với tao, mày dám bất kinh với lũ Hải Tặc Đỏ, mày không s·ợ c·hết sao? Mày không sợ gia đình của mày phải c·hết hả! Thằng c·h·ó c·hết!" Khuôn mặt của Địa Chủ đỏ bừng, hắn bừng bừng tức giận, lúc này lại nhìn ra ngoài không thấy hai tên Hải Tặc Đỏ ở đâu, lúc này hắn mới là có một chút lo sợ.

Mà ở bên ngoài, hai tên Hải Tặc Đỏ cũng là nghe được lời của Thành Nam nói ra, nhưng bọn chúng cũng không vội g·iết c·hết Thành Nam, bọn chúng muốn dày vò Thành Nam cho đến c·hết.

"Địa Chủ, mày không sợ sao? Mày không sợ ngay lập tức tao sẽ g·iết mày sao?" Thành Nam ánh mắt hung ác nhìn thẳng Địa Chủ, vô cùng đáng sợ.

"Hừ! Có ngon thì đêm nay đến nhà của tao, g·iết tao đi!" Địa Chủ có một chút cường thế, khiêu khích Thành Nam, nhưng trong lòng hắn cũng có một chút sợ.

Mà Thành Nam không biết rằng lúc này ở bên ngoài, thằng con trai của Địa Chủ đã nghe toàn bộ mọi chuyện ở bên trong nhà của Thành Nam, lúc này lại được hai tên Hải Tặc Đỏ đứng ở bên cạnh cười cười, hắn càng là không sợ thứ gì, khuôn mặt hiện lên vẻ ác độc cực kỳ.

"Tên khốn kiếp, mày dám làm vậy với cha của tao? Hai vị có muốn dày vò tên khốn đó đến c·hết đi sống lại hay không?" Thanh niên con trai của Địa Chủ nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía hai tên Hải Tặc Đỏ hỏi, sau đó lại liếc mắt nhìn sang hạ nhân, sai người về nhà bẩm báo cho hai tên Hải Tặc Đỏ đang ở nhà hắn.

Hắn không tin Thành Nam sẽ sống sót trước đám Hải Tặc Đỏ kia, và hắn cũng nhanh chóng đi thông báo cho đám dân làng trong thôn, làm ra cái quyết định ác liệt nhất, t·rừng t·rị Thành Nam.

Lúc này ở bên trong nhà.

"Tiểu tử, ngươi đang nói cái gì vậy hả? Mau câm miệng! !" Cha của Thành Nam ngay lập tức dùng sức, đẩy Thành Nam ra xa, không muốn cho hắn đi vượt quá giới hạn nữa.

Sau đó ngay lập tức quỳ xuống dưới chân của Địa Chủ cầu xin, hắn không muốn Thành Nam cùng cả nhà phải chịu khổ, hắn có chịu nhục cũng phải làm cho thỏa đáng.

"Địa Chủ hắn còn nhỏ, xin ngài, xin ngài tha cho hắn, đừng nói chuyện này cho lũ Hải Tặc Đỏ, coi như ta xin ngài, coi như ta xin ngài!" Cha của Thành Nam hai mắt lo lắng, giọng nói run run dập đầu đập mạnh xuống nền đất cầu xin.

Địa Chủ lúc này vẫn ngồi đó uống trà, tuy rằng đã khiêu khích Thành Nam, nhưng hắn cũng không muốn ở nơi này thêm một chút nào nữa, hắn cũng sợ tên tiểu s·ú·c sinh như Thành Nam nổi điên lên thì không hay.

Hắn nghĩ đúng rồi, Thành Nam đúng là điên tiết lên rồi, hắn ngay lập tức đẩy ngã cha hắn ra ngoài, rút mũi tên sau lưng của mình, cắm thẳng vào bờ vai của Địa Chủ.

"Mũi tên này là cảnh cáo, mày còn dám khiêu khích tao? Tao liền sẽ g·iết c·hết mày, cho dù là Hải Tặc Đỏ cũng không cứu được mày!" Lời tức giận Thành Nam lập lại hai lần, như là muốn in sâu ký ức này vào trong đầu của Địa Chủ.

"Hừ! Cha con chúng mày được lắm, được lắm........ Đợi đó cho tao! !" Địa Chủ ôm lấy v·ết t·hương trên vai, vội vàng bỏ chạy ra ngoài, không còn dáng vẻ như lúc ban đầu nữa.

Nhìn thấy Địa Chủ rời đi với vẻ tức giận, Cha của Thành Nam lúc này càng là lo lắng hơn bao giờ hết.

"Haizz! Tiểu tử, ngươi làm như vậy hắn sẽ ngay lập tức đi thông báo với Hải Tặc Đỏ, cả nhà chúng ta c·hết chắc !"

"Hải Tặc Đỏ? Bọn chúng dám đến, Ta liền g·iết sạch bọn chúng, ngày cả một tên cũng không chừa lại, Cha ngài đi tìm Mẹ cùng Tiểu Quyên đi, tối nay ta sẽ giải quyết mọi chuyện, sau đó chúng ta rời đi!" Thành Nam khuôn mặt nhăn lại, cầm lấy cung tên từ từ bước ra ngoài, hắn tuy là người sống hai đời, nhưng chịu cảnh chèn ép như thế này, hắn thật sự chịu không nổi, cho dù là người trưởng thành ở hiện đại cũng không thể nào sống như thế này, hắn hôm nay liền muốn điên cuồng một lần.

"Cha ngài bây giờ muốn g·iết hắn cũng đã là quá muộn, nếu như là trước đây ngài mạnh mẽ một chút, thì hắn cũng không dám phách lối đến nhà chúng ta càn quấy hết lần này đến lần khác!" Thành Nam tiếp tục quay đầu sang chỉ trích Cha của mình, vì nếu như Cha hắn không nhu nhược, thì hắn cũng không phải sống trong cái cảnh bần hàn như thế này mãi.

"Tiểu Nam, ngươi đừng làm chuyện ngu ngốc, ngươi sẽ c·hết đấy, mọi chuyện cứ để cho người cha già này giải quyết là được rồi" Cha của hắn tức giận, ông cố gắng mọi thứ cũng vì gia đình, hắn không hiểu ông chấp nhận, hắn nói ông nhu nhược ông chấp nhận, nhưng ông không để cho gia đình mình phải đói, nhưng bây giờ đã không còn cách nào khác ngoài g·iết Địa Chủ sau đó bỏ trốn.

"Cha! Chuyện này người không làm được, để cho ta đi! Để ta làm đi!"

"Tiểu Nam ngươi....... cẩn thận một chút!"

"Cha ngài yên tâm, bọn chúng không làm gì được ta!"

Thành Nam lúc này cầm cung bước ra bên ngoài, muốn đuổi theo Địa Chủ, hắn muốn làm thịt Địa Chủ ngay lập tức, để xả đi cơn giận của chính mình, xả đi mọi sự áp bức mà từ trước đến nay mà gia đình hắn phải chịu.

Từ trong nhà Cha của Thành Nam nhìn bóng dáng của hắn đi ra bên ngoài, trong lòng ông có một chút khó chịu, giá như ông là người làm chuyện này thì tốt biết mấy.

"Mong rằng Tiểu Nam có thể g·iết được Địa Chủ, chạy trốn khỏi đám Hải Tặc Đỏ!"

Ông cũng không có chần chừ thêm nữa, ngay lập tức thu dọn một chút đồ đạc bước ra bên ngoài, ông muốn nhanh chóng đi qua nhà kho tìm kiếm Tiểu Quyên, kiếm Mẹ của hai đứa nhỏ, đưa ra khỏi thôn ngay lập tức, vì ông biết sớm thôi thôn này sẽ loạn cả lên.

.......

Ở bên ngoài, thằng con trai của Địa Chủ đã bàn giao mọi việc cho đám thanh niên trong làng, hắn muốn nhìn thấy cảnh tượng Thành Nam mất đi tất cả, mất đi tất cả mọi thứ mà hắn đang có.

"Cha, ta đã sai người xử lý hai cái đàn bà kia!" Nhìn thấy Cha của hắn chạy ra khỏi nhà của Thành Nam, hắn cũng nhanh chóng đi lại gần nhắc nhở cha của hắn.

"Ngươi làm tốt lắm, Cảm ơn hai vị Đại Nhân đã giúp sức cho nhà ta trả thù!" Khuôn mặt trắng bệt của Địa Chủ hiện ra, vừa rồi hắn hoảng sợ tột độ, lúc này con trai của hắn lại giúp hắn một chuyện tốt, cũng may có hai tên Hải Tặc Đỏ ở bên hỗ trợ, chứ nếu không thằng con trai của hắn có mười cái lá gan cũng không đủ để làm chuyện này.

"Không có gì, khôn có gì, hai người các ngươi trở về đi, bọn ta ở đây xem trò vui một chút! Hahaha!" Hai tên Hải Tặc Đỏ một gầy một béo lên tiếng, khuôn mặt của bọn chúng vô cùng biến thái.

"Cảm ơn hai vị Đại Nhân, cảm ơn hai vị Đại Nhân!" Địa Chủ cùng con trai của mình ngay lập tức quay người trở về nhà của mình, bọn chúng không muốn ở nơi này thêm một chút nào nữa.

Lúc này Cha của Thành Nam thì đang ở bên trong thu thập một chút đồ để chạy trốn, Thành Nam thì vừa bước ra ngoài chưa được mấy bước, thì từ xa đã nghe thấy một tiếng hét kinh thiên động địa của những người hàng xóm.

"KHÔNG HAY RỒI, KHÔNG HAY RỒI, BÊN NGOÀI CÓ CHÁY!"

"CHÁY RỒI! LÀ NHÀ KHO CỦA NHÀ LÃO NGUYỄN CHÁY RỒI!!!"

Nghe được câu này, Thành Nam đang đi tìm Địa Chủ cũng là hoảng hồn, quay đầu trở lại nhà kho của nhà mình.

Mà Cha của Thành Nam cũng là như thế, hắn đang ở trong nhà chuẩn bị đồ đạc thì nghe tiếng của dân làng hô hào, hắn ngay lập tức hoảng hồn, cháy rồi, nhà kho cháy rồi?

Lương thực phải làm sao đây?

Không,

Mẹ của bọn nhỏ, Tiểu Quyên đang ở bên trong nhà kho, nhà kho cháy rồi vậy Mẹ của bọn nhỏ cùng Tiểu Quyên thì sao? Còn sống hay không?

Ngay lập tức Cha của Thành Nam, cùng Thành Nam từ hai hướng khác nhau, cả người xoay đi, tốc độ cực nhanh hướng về phía nhà kho mà đi tới, trong thâm tâm của hai người lúc này chỉ mong có một điều, cho dù là lương thực có cháy hết, thì Mẹ (Mẹ của bọn nhỏ) cùng Tiểu Quyên cũng đừng có xảy ra chuyện.

"KHỐN KIẾP!!!" Cha của hắn ngã quỵ xuống mặt đất, nhìn thấy cái nhà kho b·ốc c·háy trước mặt, tiếng la hét từ bên trong vang ra, làm cho ông đau đớn đến tận tim gan.

Mà Thành Nam cũng nghe được giọng hét lớn quen thuộc ở bên trong nhà kho, là Tiểu Quyên là tiếng của Tiểu Quyên, Tiểu Quyên muội muội của hắn bị thiêu cháy rồi.

"Không ổn! Mẹ cùng Tiểu Quyên vẫn còn ở trong đó!"

"Ta phải đi cứu họ!" Thành Nam trở nên điên cuồng, muốn lao vào bên trong cứu hai người, nhưng lại bị Cha của hắn cản lại.

"Không được, không được, cháy quá lớn ngươi không thể vào bên trong!" Cha của Thành Nam ôm chặt hắn lại, không cho hắn nhúc nhích một bước nào vào trong.

"Cha ngài thả thả ta ra...... Ngài thả ta ra, ta phải đi cứu muội muội, đi cứu Mẹ!" Thành Nam dãy dụa trong đau đớn, dãy dụa trong tuyệt vọng

"Bây giờ không còn kịp nữa rồi!"

"Cháy! Cháy! Cháy hết rồi, Mẹ của bọn nhỏ, Tiểu Quyên, đều cháy hết rồi!"

Nhìn ngọn lửa từ từ tắt đi, vắng lặng, im ắng, làm cho cả hai người đứng sừng sững như trời trồng, mà không làm được cái gì.

Gia đình của Thành Nam ngày hôm nay mất đi hai người, hai người mà hắn yêu thương nhất, Tiểu Quyên đi rồi, Mẹ hắn cũng đi rồi, hắn đã không còn lại cái gì, chẳng còn lại cái gì.

Chương 8: Mất Tất Cả.