Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Linh hồn báo thù

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Linh hồn báo thù


Mỗi một linh hồn xuất hiện đều tỏa ra nguồn năng lượng mờ nhạt của siêu phàm giả, hơn nữa linh hồn còn biết suy nghĩ và hành động chừng mực.

Trong nháy mắt, hắn tranh thủ đám linh hồn đang hăng say tấn công, giữ chặt thanh Định Mệnh Chi Kiếm và kích hoạt kỹ năng Huyết Kiếm.

"Đó chẳng qua chỉ là cách thức đánh lừa thị giác của người khác mà thôi, siêu phàm giả có khả năng sống lại, mọi người đều bị sự bất tử che mắt rồi!

Mà hắn còn hứng trọn toàn bộ đòn công kích của đám linh hồn, cơ thể gánh chịu sức sát thương lớn, khoảnh khắc đó hắn cảm nhận mình như bị xé toạc ra.

Đối với đòn tấn công trực diện bình thường, hiệu quả từ vũ khí mới có thể tác động được lên đối phương, cũng như có khả năng liên kết với các kỹ năng bị động.

Trần Phương Vọng nhìn lại căn hầm này lần cuối, sau đó bước lên những bậc thang, thoát khỏi tầng hầm bí ẩn, tâm trạng cũng bắt đầu thay đổi theo đống tiêu cực vừa chứng kiến.

Kẻ tự xưng là Chúa chắc chắn đang muốn tạo ra một câu chuyện, nhằm thao túng những người khác tin vào sự bất tử, hoặc g·i·ế·t những kẻ biết về sự bất tử.

Bấy giờ, đúng vào lúc hắn chuẩn bị chém đôi năm linh hồn cuối cùng xuất hiện trong căn hầm, một linh hồn mang hình dạng gần giống với con người tạo ra màn chắn ngăn chặn đồn tấn công.

"Bất kể điều gì ngươi ra nói đều sai trái, một kẻ tham gia nghiên cứu và g·i·ế·t người để tìm kiếm sự bất tử vô thực kia, xứng đáng c·h·ế·t không nguyên vẹn."

Tuy rằng đã dùng kỹ năng phản công lại đòn tấn công liên hoàn của đám linh hồn, chỉ là nó không có tác dụng với bọn chúng, điều này trái ngược hoàn toàn so với ban đầu.

Trần Phương Vọng chém liên tục vào linh hồn, mỗi một nhát đều cắt đứt từng phần của linh hồn, khiến nó phân tách khắp nơi, rồi tan biến vào hư vô.

"Đúng rồi! Bọn họ chính là những nghiên cứu giả đã bị Chúa g·i·ế·t, vậy nên bọn họ mới trở thành oán linh để đi báo thù Chúa sao?"

"Bất kỳ người nào cũng có khả năng trở thành siêu phàm giả, nhưng không một ai giúp bọn họ làm điều đó, đám người vô nhân tính các ngươi chỉ nghĩ đến bản thân mình."

"Ngươi cũng chẳng khác gì bọn ta cả, đừng tự hào bởi vì ngươi đang sống trong hình hài của con người, khi ta c·h·ế·t, ta sẽ nguyền rủa ngươi..."

Trần Phương Vọng lần nữa sử dụng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm, vô số vết chém màu đỏ hiện giữa khoảng không, chưa đến nửa giây liền chém ra vô số đạo kiếm khí rực đỏ.

Chỉ là Trần Phương Vọng có chút đắn đo, chưa vội dùng đến Mãn Khai - Lưu Thủy Liên Hoa, kỹ năng tấn công tầm xa và diện rộng này sẽ khiến đám linh hồn đó khó tránh né.

"Cuộc đời này vốn đã là một lời nguyền rồi, và tôi ghét nó, mang sự nguyền rủa của ngươi xuống địa ngục đi!"

Kỹ năng khác với đòn tấn công bình thường, kỹ năng là một dạng năng lượng dùng vũ khí để khuếch đại nó, không bao gồm hiệu quả của vũ khí.

Cho đến khi lớp da bên ngoài không còn chịu tác động từ năng lượng của bọn chúng nữa, và các bộ phận bên trong ít đau đớn hơn, hắn mới bắt đầu phản công.

Chẳng qua, sức mạnh của bọn chúng chưa đủ g·i·ế·t hắn, nếu không thể g·i·ế·t được hắn, điều đó sẽ giúp hắn trở nên mạnh hơn, vì hắn cần chất xúc tác để phát triển thiên phú.

Khả năng hồi phục từ Chữa Lành phần nào đó giảm bớt thiệt hại vừa nhận, hắn mới may mắn sống sót, người khác hứng chịu vụ nổ, ít nhất cũng mất đi vài bộ phận.

"Kết liễu chúng nhanh chóng rồi lên mặt đất thôi, mình mất hơi nhiều thời gian rồi."

Đòn tấn công chớp nhoáng đó cắt đôi linh hồn, khiến nó tan biến thành những hạt ánh sáng nhỏ ti li, c·h·ế·t mà không kịp phản kháng.

Lập tức, hàng loạt những luồng sóng năng lượng phóng thẳng về phía hắn, tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh, chẳng qua, hắn không có ý định tránh né.

Hắn khó hiểu vì những linh hồn từng là con người này, đã g·i·ế·t hại biết bao đồng loại, lại đi nói hắn là con quái vật máu lạnh, nên đổi ngược sẽ đúng hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hự!"

Chứng kiến khung cảnh đó, những linh hồn còn lại hiện lên vẻ hoảng sợ, tựa cơn gió lùi về một góc, cố gắng tránh khỏi tầm mắt hắn.

Mỗi một người có những giá trị riêng, không ai sinh ra đều hoàn hảo cả, tất cả phải trải qua quá trình nhận thức và mở rộng thế giới quan của mình.

Hắn đứng yên hứng chịu toàn bộ luồng sóng năng lượng, dường như biết rằng những luồng sóng năng lượng không thể tác động quá lớn lên cơ thể hắn.

Mà lúc bấy giờ, một đám dị thú trên cấp 60 đột ngột xuất hiện, chúng bị thu hút bởi vụ nổ, và bao vây hắn, đồng loạt sử dụng kỹ năng xông thẳng tới chỗ hắn.

Việc hắn hủy diệt linh hồn của bọn họ, chính là dọn đi đống rác rưởi thối nát của quá khứ, tuyệt đối không cho phép bọn họ tồn tại trên thế giới này.

Trần Phương Vọng chẳng cần phải quan tâm tới những chuyện đó, vì hắn chỉ cần biết mình sẽ làm được gì trong tình huống này, và nghĩ cách khắc phục điểm yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những đóa liên hoa phát nổ khắp căn hầm, nhưng không hề tạo ra một chút thương tổn nào lên đám linh hồn, bọn chúng hoàn toàn miễn nhiễm với đòn tấn công này.

Lo lắng lúc đầu giờ đã trở thành hiện thực, đối đầu với một kẻ địch và không gây bất kỳ thương tổn nào, thì kết quả hiện lên quá rõ rồi, không thể thắng.

Trần Phương Vọng khó chịu lẩm bẩm vài lời, hắn chỉ muốn sống và tìm kiếm tung tích của cha mẹ, nhưng lại biết đến những lý tưởng viễn vông của đám người sống trong thời đại này.

"Nếu không trở thành siêu phàm giả ngay từ đầu, thì đừng mong sau này may mắn thức tỉnh, thất bại trong lần thức tỉnh đầu tiên, đồng nghĩa với việc mất đi giá trị của một con người."

"Hahaha, nghe những lời này từ chính miệng ngươi, một linh hồn như ta cũng khó mà nhịn cười, chính bản thân ngươi phải hiểu điều đó hơn ai hết!"

Việc siêu phàm giả có khả năng xuất hồn là điều vô cùng đơn giản, chỉ cần bọn họ tu luyện tu thần tới một mức độ nhất định, bọn họ sẽ làm được điều đó.

Trần Phương Vọng bất động tại chỗ, chỉ muốn tiếp tục hứng chịu sát thương từ những linh hồn này, càng lúc thương tổn phải nhận càng suy giảm, vừa đúng ý định của hắn.

Ngoại trừ Triệu Hồi Sư, Tử Linh Sư, và Triệu Hoán Sư, không một chức nghiệp nào có khả năng điều khiển linh hồn hay những thứ tương tự.

"Ngươi đúng là một con quái vật máu lạnh, tại sao lại làm điều đó với chúng tôi?"

Ngay cả bản thân hắn còn nhận được cơ hội sống lại lần hai, những siêu phàm giả có khả năng tương tự vẫn tồn tại như thường.

"Thế giới này chỉ tồn tại hai thứ, một là siêu phàm giả, những người được chọn, hai là nô lệ, những kẻ bị thần linh chối bỏ."

Ngay khi Trần Phương Vọng sử dụng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm, toàn bộ linh hồn đều vô thức lùi về sau, không dám tiến lên dù chỉ nửa bước, cách xa mười mét.

Năm linh hồn kia hoàn toàn buông tây chịu c·h·ế·t, hắn lạnh lùng chém lìa linh hồn bọn họ, không chừa đường lui cho bất kỳ linh hồn nào.

"Ngày hôm nay lại nghe thấy và chứng kiến những thứ kỳ lạ, rốt cuộc con người muốn hướng tới sự bất tử để tìm kiếm điều gì, mình không muốn dính líu đến những chuyện này..."

Một phần cơ thể đằng sau lưng bị hủy hoại, cảm giác đau đớn cùng cực này hằn sâu trong tâm trí, khiến hắn dù muốn hét cũng chẳng hét nổi.

Chương 33: Linh hồn báo thù

Nhưng không phải do đám linh hồn sợ hãi, mà bởi vì chúng biết sức mạnh từ kỹ năng này có thể tác động lên cơ thể chúng, cho nên mới dè chừng trước hắn.

Mặt khác, hắn cảm thấy bọn họ cực kỳ quen thuộc, và phải có lý do nào đó những linh hồn này mới nổi dậy mạnh mẽ như vậy, không ngừng thể hiện sát ý muốn g·i·ế·t hắn.

Nhờ đó thiên phú Hồi Phục và kỹ năng Chữa Lành liên tục hoạt động, tăng cường khả năng hồi phục nhiều hơn, mỗi một lần gánh chịu sẽ giúp hiệu quả hồi phục mạnh lên nhanh chóng.

Rõ ràng bọn chúng vừa sợ hãi trước kỹ năng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm, bây giờ không cần quan tâm điều gì, và cứ thế lao lên, bọn chúng thật sự có trí tuệ, có nhận thức.

"Huh?"

Hắn vừa nói vừa dùng thanh kiếm chém nát từng trang giấy trong quyển nhật ký, không muốn ai đó đọc được, cũng như tự trấn an bản thân.

Những linh hồn bừng bừng sát khí, liên tục tấn công bằng năng lượng vào cơ thể hắn, mỗi lần đều khiến lớp da bên ngoài ửng đỏ, trông giống máu tươi đang chảy trên thịt.

Tất nhiên mỗi một sức mạnh đặc biệt đều tồn tại những điểm yếu chí mạng, quan trọng là tận dụng nó như thế nào, tránh những chuyện gì có thể ảnh hưởng tới mình.

Trần Phương Vọng biết thanh Định Mệnh Chi Kiếm có thể tác động lên thực thể linh hồn, về cơ bản, linh hồn là một dạng của tinh thần.

Đó là lý do hắn bất ngờ vì kỹ năng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm, không gây thương tổn lên linh hồn, nghĩ rằng kỹ năng liên quan tới thanh kiếm cũng gây thêm hiệu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Phương Vọng ngơ ngác nhìn về linh hồn đang lơ lửng trước mặt, đột nhiên hắn nói câu đó, làm cho một người bình thường như hắn trở nên ngu ngốc.

Trần Phương Vọng nhanh chóng nhận ra thân phận của những linh hồn này, một đám người nghiên cứu sự bất tử thông qua cơ thể con người.

Nhận thấy bọn chúng có khả năng miễn nhiễm những đòn tấn công và kỹ năng thông thường, đám linh hồn đồng loạt lao lên, năng lượng cuộn trào trong không khí, tấn công hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù công kích của những linh hồn này không gây nhiều thương tổn bên ngoài, nhưng lại khiến bên trong cơ thể hắn đau đớn vô cùng, tựa như lục phủ ngũ tạng bị năng lượng đốt cháy.

Nhưng còn chưa kịp che đậy tầng hầm bí ẩn, thì một vụ nổ khủng khiếp xuất hiện, thổi bay hắn ra xa, tạo thành thương tổn cực kỳ lớn lên cơ thể hắn.

Sau đó, hắn canh đúng thời điểm những luồng năng lượng từ đám linh hồn được phóng ra, hướng về phía hắn, liền xông thẳng tới phía trước, một nhát chém ngang qua năm linh hồn.

Bọn họ vì mong muốn báo thù mà chấp nhận hóa thành những linh hồn, chờ đợi ai đó hoặc kẻ đã g·i·ế·t bọn họ quay trở lại đây để báo thù.

Trần Phương Vọng trầm xuống, ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, thanh Định Mệnh Chi Kiếm lóe lên tia sáng màu đỏ, bỗng chốc, hắn xuất hiện ngay bên cạnh linh hồn đặc biệt này.

Trong tức khắc, hắn kích hoạt kỹ năng Mãn Khai - Lưu Thủy Liên Hoa, phóng những dòng nước cùng những đóa liên hoa về phía đám linh hồn kia.

Nhưng trong mắt Trần Phương Vọng, bọn họ không có tư cách làm chuyện đó, những kẻ g·i·ế·t người đáng c·h·ế·t hơn tất cả dị thú ngoài kia.

"Quái vật máu lạnh chính là các ngươi mới đúng, một đám người điên rồ thí nghiệm trên cơ thể con người, chỉ vì muốn tìm kiếm sự bất tử!"

Linh hồn này đôi lúc hiện lên hình dáng rất rõ ràng, như thể một người dùng nước sơn tạc lên cơ thể mình, đôi lúc trong suốt chẳng thấy được gì ngoài những đường vân màu xanh mờ nhạt.

"Nếu thật sự kẻ tự xưng là Chúa đã chạm tới sự bất tử, vậy thì bây giờ hắn ta đang ở nơi nào?"

Mặc dù vậy, đây chắc chắn không phải linh hồn do một trong ba chức nghiệp đó điều khiển, như thể nó đã tồn tại từ trước đến hiện tại.

Trần Phương Vọng vô cùng tức giận trước lời nói vô nhân tính của linh hồn đó, thậm chí còn ngang nhiên thừa nhận bản thân mình nghiên cứu cơ thể con người là chuyện đúng đắn.

Người thì muốn thống trị thế giới, người lại muốn tạo ra một thế giới bất tử, rốt cuộc phải đạt được những điều đó mới là cuộc sống thật sự sao?

Tầng hầm này vô cùng rộng, chiều dài hơn ba mươi mét, chiều ngang hai mươi mét, rất thoáng để chiến đấu hay tránh khỏi những đòn tấn công tầm gần.

Đồng thời, hắn đánh bật các bức tường và tảng đá xung quanh, cố vùi lấp tầng hầm trong đống đổ nát, chuyện xảy ra bên dưới tầng hầm tuyệt không thể để ai khác biết.

Với cơ thể thương tích nặng nề, hắn khó khăn đứng dậy, tay đặt lên cán kiếm, chuẩn bị nghênh đón những đòn tấn công thô bạo.

"Hi vọng Chúa không tồn tại, nếu hắn ta tồn tại trong thời đại này, và thật sự sở hữu khả năng bất tử, nhân loại nhất định sẽ bị hủy diệt."

Nói thế nào thì linh hồn không thể mạnh hơn cơn người được, chúng chỉ là những thực thể vô hình, tác dụng duy nhất là hù dọa người khác.

Mỗi một khả năng đặc biệt mà người ta tưởng chừng như không thể làm được, nhưng siêu phàm giả hoàn toàn có thể vượt qua những phạm trù cao siêu, và hướng tới sức mạnh tối thượng.

Trần Phương Vọng xoay người nhìn thẳng vào đám linh hồn, thanh kiếm trên tay rực lên ánh đỏ, khiến bọn chúng sợ sệt, cố tìm đường thoát khỏi nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay tức khắc, hắn lao lên bằng tốc độ nhanh nhất, chém vào những linh hồn từng nhát cực kỳ nhẹ nhàng, cắt đôi linh hồn và làm cho nó tan biến vào hư vô.

"Giá trị của con người là vô giá, ngươi chỉ đang biện minh cho sự tham lam của chính mình mà thôi. Con người không thể bị g·i·ế·t vì không trở thành siêu phàm giả, và sự bất tử không bao giờ tồn tại!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Linh hồn báo thù