Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 13: Nhà

Chương 13: Nhà


Nguyễn Hoàng Đức lên xe taxi trở về nhà. Suốt con đường hắn cứ mông lung suy nghĩ, những ký ức của kiếp trước kiếp này cứ đan xen lẫn nhau không dứt. Bỗng nhiên hắn cảm thấy nhớ nhà. Con đường quen thuộc đang dần hiện ra trước mắt hắn. Địa chỉ của hắn ở quận Kiến Hưng thuộc thành phố Hồ Chí Minh. Ngôi nhà thì nằm trong một con hẻm cũng không nhỏ lắm, vừa đủ để xe taxi đi vào.

Xe taxi dừng trước cổng nhà, Nguyễn Hoàng Đức trả tiền rồi xuống xe. Hắn nhìn cái cổng cũ sơn màu nâu ở trước nhà tạo cho hắn cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Ngôi nhà của hắn là ngôi nhà xây hai tầng. Mặt tiền của ngôi nhà được thiết kế với những chi tiết tinh tế, từ những cửa sổ lớn cho đến chiếc cửa gỗ có chút sờn màu. Những hoa văn tinh xảo cực kỳ đẹp mắt trên khung cửa sổ, tạo nên một không gian đầy màu sắc và tươi mới. Ánh đèn đường ban đêm hắt bóng xuống mái hiên nhà, tạo nên không gian đầy ấm cúng và thi vị. Hắn dường như được trở về một nơi chốn bình yên, nơi mọi thứ đều tuyệt vời và đẹp đẽ. Đây là nơi không âu lo, không đấu đá, không ganh đua, không máu lửa. Đây là nơi chốn để về, để nghỉ ngơi. Đây là nhà.

Reng…

Nguyễn Hoàng Đức bấm chuông cửa.

“Đức về rồi đó hả con? Con về lúc nào vậy? Sao không báo cho mẹ một tiếng.” Một người phụ nữ trung niên khoảng 49 tuổi bước ra mở cổng lớn tiếng nói: “Mau vào nhà đi con.”

Người phụ nữ trung niên chính là mẹ của Nguyễn Hoàng Đức, là Phan Thị Hồng. Mẹ của hắn là cán bộ viên chức nhà nước, đã công tác được nhiều năm trong ngành. Khi cả nhà xem tivi thấy tình hình đứa con băng bó đầu cổ rồi lại còn b·ất t·ỉnh nhân sự thì rất là lo lắng. Điện thoại của Nguyễn Hoàng Đức thì tắt máy không gọi được. Còn Nguyễn Hoàng Đức thì đang mơ mơ hồ hồ về những mảnh ký ức chắp vá nên chưa có được sự tỉnh táo để gọi điện thoại về báo cho người thân bớt lo lắng.

Phan Thị Hồng là một người phụ nữ bộc trực, giọng nói rất lớn, hay nói nhiều, nhưng là một người cực kỳ sâu sắc. Phan Thị Hồng cao 1m65, với gương mặt tròn trịa và đôi mắt to tròn sáng ngời, bà luôn toát lên một vẻ ngoài ấm áp và dịu dàng. Nụ cười của mẹ hắn luôn thường trực trên khuôn mặt khi trò chuyện với mọi người.

Người mẹ của cầu thủ Nguyễn Hoàng Đức có mái tóc đen dài, thường để xõa ra phía sau, tạo nên một vẻ đẹp truyền thống và thanh lịch. Khi đi làm bà thường mặc những bộ đồng phục công sở đơn giản và trang nhã, tôn lên vẻ đẹp phúc hậu và tinh tế của người phụ nữ Việt Nam. Với tính cách dịu dàng tình cảm đối với con cháu trong nhà, Phan Thị Hồng luôn là nguồn động viên và cổ vũ không ngừng cho con trai của mình.

Mặc dù bận rộn với công việc tại cơ quan, nhưng bà vẫn dành thời gian để quan tâm và chăm sóc cho con trai của mình. Với sự ủng hộ và khích lệ của người mẹ yêu thương, Nguyễn Hoàng Đức đã có thể vượt qua nhiều khó khăn và trở thành một tiền đạo trung phong tài năng của đội tuyển Việt Nam hiện tại.

“Dạ, dạ, xin lỗi mẹ, bởi vì con buồn quá nên quên gọi về báo cho gia đình. Con xin hứa lần sau con sẽ không tái phạm nữa.” Nguyễn Hoàng Đức cũng thầm tự trách bản thân không kịp thời gọi điện thoại báo về nhà, b·ị t·hương như hắn thì người nhà ai cũng phải sốt vó lên cả.

“Con thật là, mẹ đã dặn con bao nhiêu lần là không nên ham bóng rồi. Phải cố gắng giữ gìn sức khỏe của mình. Đừng có tranh cường đấu thắng với người ta quá, vạ cái tội vạ cái thân lại khổ ra đấy con ạ.” Bà Hồng mở cổng, lôi kéo tay con trai vào trong vừa đi vừa chỉ tay vừa nói không ngừng.

Nghe giọng nói lớn tiếng của Phan Thị Hồng, người trong nhà vội chạy ra cửa. Người ra cửa thứ hai là Nguyễn Hoàng Sơn, cha của Nguyễn Hoàng Đức. Nguyễn Hoàng Sơn năm nay 49 tuổi, bằng tuổi mẹ của Nguyễn Hoàng Đức. Nguyễn Hoàng Sơn công tác tại đài phát thanh thành phố. Nguyễn Hoàng Sơn là một người đàn ông trung niên cao to, với mái tóc lấm tấm vài sợi bạc. Ông đeo một gọng kính đen, ẩn phía sau là đôi mắt sáng lấp lánh hữu thần. Nguyễn Hoàng Sơn cao khoảng 1m81. Ông luôn mặc những bộ quần áo lịch sự, thể hiện sự chuyên nghiệp và tinh tế của một người làm việc tại đài phát thanh thành phố.

Lúc đầu, Nguyễn Hoàng Đức muốn theo đuổi sự nghiệp bóng đá thì Nguyễn Hoàng Sơn cũng không thích lắm, cũng có ngăn cản. Nhưng Nguyễn Hoàng Đức quyết tâm theo đuổi đam mê của mình và người mẹ thì ủng hộ quyết định của con trai nên Nguyễn Hoàng Sơn đành phải xuôi theo. Về sau, ông cũng không lên tiếng ngăn cản gì nữa mà hoàn toàn là chỗ dựa hậu phương vững chắc của con trai mình.

Mỗi khi Nguyễn Hoàng Sơn nghe có người nói xấu cậu con trai của mình là Đức Chân Gỗ thì Nguyễn Hoàng Sơn đều lên tiếng bênh vực cho con trai. Lúc ông ngồi xem tivi thấy Nguyễn Hoàng Đức ghi bàn, thì luôn đứng lên và vỗ tay to nhất nhà. Sự tự hào về cậu con trai nổi rõ trên gương mặt. Đến giờ phút này thì Nguyễn Hoàng Sơn luôn ủng hộ và động viên con trai theo đuổi đam mê, còn thường xuyên bảo ban dặn dò con trai phải cố gắng phấn đấu, quyết chí mang về những thành tích lớn lao cho bóng đá nước nhà.

“Vào nhà đi Đức. Bà đừng có cằn nhằn nó nữa. Để nó vào nhà rồi từ từ dạy bảo sau.” Ông Sơn đứng ở cửa, nhìn cái đầu băng bó của con trai cũng có vài phần xót xa.

Bịch. Bịch. Bịch.

Bấy giờ có tiếng bước chân chạy từ cầu thang xuống từ bên trong nhà vọng ra. Một cô bé xinh đẹp, tuổi chừng 18, chạy từ trên lầu chạy xuống, hét ầm lên: “A… anh ba đã về, anh ba về rồi này anh hai ơi.”

Cô bé xinh đẹp ấy chính là em gái của Nguyễn Hoàng Đức, tên là Nguyễn Mỹ Duyên. Nguyễn Mỹ Duyên đang theo học tại trường Trung Học Phổ Thông Kiến Hưng. Cô bé là học sinh chăm chỉ, chăm ngoan học giỏi, thường xuyên đạt được những thành tích xuất sắc trong học tập.

Nguyễn Mỹ Duyên là một thiếu nữ hoạt bát trẻ trung xinh đẹp với chiều cao khoảng 1m67 và vóc dáng thon gọn. Khuôn mặt của cô bé có đôi mắt trong veo như ánh sao xa lung linh giữa bầu trời đêm, kết hợp với đôi lông mày mảnh mai tạo nên vẻ đẹp trong sáng và thuần khiết.

Lúc cô bé nhoẻn miệng cười nói chuyện với Nguyễn Hoàng Đức, khuôn mặt của Nguyễn Mỹ Duyên tràn đầy niềm vui, thanh xuân phơi phới của cô bé lan tỏa khắp cả căn phòng khách. Mái tóc đen dài, thẳng mướt của Nguyễn Mỹ Duyên được chải phồng và bóng mượt. Thực là một nàng công chúa vô cùng đáng yêu. Nét đẹp tinh khôi của Nguyễn Mỹ Duyên chắc chắn làm say đắm biết bao trái tim ngờ nghệch của những cậu bạn cùng trang lứa.

Nguyễn Mỹ Duyên không những xinh đẹp mà còn là một cô bé chăm ngoan học giỏi. Với sự chăm chỉ và nỗ lực không ngừng nghỉ, cô bé luôn đạt được thành tích đứng đầu nhất nhì của lớp, ghi dấu ấn của một nữ sinh đầy tiềm năng và triển vọng. Trong các kỳ thi học sinh giỏi cấp quận và cấp thành phố đều không thiếu tên của Nguyễn Mỹ Duyên. Theo trí nhớ của Nguyễn Hoàng Đức thì Nguyễn Mỹ Duyên từng thổ lộ ước mơ của cô bé là sau này sẽ trở thành bà chủ kinh doanh lớn. Cô bé muốn làm CEO, kinh doanh một thương hiệu gì đó, phấn đấu làm nữ doanh nhân nổi tiếng. Ước mơ mà, không ai đánh thuế ước mơ. Ước mơ của một cô bé xinh đẹp 18 tuổi thì lại càng không ai nỡ đánh thuế nó. Hãy cứ để cô bé ước mơ đi. Nguyễn Hoàng Đức thầm chúc phúc cho người em gái của mình hoàn thành được ước mơ cao xa ấy.

Chương 13: Nhà