Chương 11 Ninh Khải quy nhất
-- Tập trung tất cả quân lại đây .Mang đầu bọn này treo ngoài doanh trướng. Cùng dọn dẹp đây đi.
- vâng .
Sau khi phân phó cho Trần Sửu song. Được một lúc thì bên ngoài đã có tiếng thằng Sửu nói tập trung song. Bên ngoài bây giờ rất hỗn loạn tuy nói là tập hợp nhưng đúng là một đám loạn lên. Đám gia đinh bốn nhà đang hoang mang không biết làm gì. Khi mà đầu của chủ bọn chúng đang được treo trên giá gỗ. Hai trăm hộ vệ và hơn một nghìn quân đang đề phòng lẫn nhau. Trần Thiên Ân khi ra ngoài thấy đám này thì hắn cũng thở dài. Sau đó hét lên .
- Tứ gia tội ác tày trời cấu kết phỉ tặc, chèn ép bách tính nay ta đã chảm thủ 127 người, b·ị b·ắt hơn nghìn người . Các ngươi là tư binh của họ cũng bị tội đồng lõa, đáng phải xung quân nơi biên cương. Nhưng xét thấy tội có thể tha nay lấy phỉ tắc làm quân công . Muốn thoát khỏi xung quân thì cho ta chém g·iết phỉ.
Lúc này thằng Mão đã dẫn theo mấy chục tên lẫn vào đám gia binh, không ngừng nói với bọn chúng :
- Bây giờ tứ gia đã diệt. Lạc hầu sẽ làm chủ đất này. Chúng ta còn quan tâm gì bọn tứ gia nữa đầu nhập vào lạc hầu chả phải tốt hơn.
- Phải .. Phải.
Mà vừa hay Trần Thiên Ân phát biểu song thằng Mão vội hô to " Đi theo lạc hầu thề diệt sơn phỉ "
Thấy vậy bọn bên cạnh cũng vội hô theo .
-- đi theo lạc hầu thề diệt phỉ tặc..
--- thề diệt phỉ tặc... Thề diệt phỉ tặc..
Trần Thiên Ân nhìn đám này cười khá tươi hắn thành công. Hắn không biết những thằng xuyên không khác làm sao chỉ nói vài câu là có một đám vì chúng mà c·hết. Thứ hắn biết là một chữ" tài ". Chỉ có lợi ích tiền tài mới có thuộc hạ. Phải dùng chữ" tình" Mới có người tin tưởng. Và như hiện tại hắn biết chính là hiệu ứng đám đông đã khiến đám này đi theo hắn.
Đám phỉ tặc thì đang nhìn phí dưới mà run rẩy. Chúng không hiểu quân quan đang làm gì . Lúc nãy còn chuẩn b·ị c·hém g·iết lẫn nhau . Giờ lại quay về bọn hắn nhìn với ánh mắt thèm khát và điên cuồng.
- Chỉ huy trại Huyền Vũ khá là lỏng lẻo. Buổi sáng chúng đã mang ba trăm người đi giúp bọn thanh long trại rồi.
Trần Dần nghe song hắn không nói gì tiếp tục quan sát trại này . Tường rào bằng tre gỗ bên trong toàn phụ nữ trẻ em. Trai tráng khoảng 100 . Vũ khí nát không muốn nhìn. Nhưng hắn chỉ có một trăm người lao vào nơi có một nghìn người này khá nguy hiểm .
Đừng nghĩ nơi này toàn phụ nữ thì không có nguy hiểm . Phải biết rằng để sinh tồn ở nơi này, sức chiến đấu của phụ nữ khác xa nơi bình dân. Đừng nghĩ dùng vài chục người đồ sát cả vạn người như các câu truyện của bọn Trung Quốc đây là nói mộng mà thôi. Có chém cả vạn con lợn cũng mệt c·hết nói chỉ cả vạn người. Đặc biệt là thời kì v·ũ k·hí lạnh.
- Thằng Phàm mày dẫn theo mười người trèo vào đốt lửa ở truồng trâu kia . Sau đó thả ra gây hỗn loạn .
- vâng
- Còn lại thì đợi hỗn loạn chúng ta g·iết vào. Kiểm tra lại nỏ nhớ phải bắn bọn có v·ũ k·hí trước
-Vâng.
Trần Dần nói song thì cùng bọn còn lại chờ đợi ánh mắt của bọn này tràn đầy sát khí. Trong lòng bọn chúng đều có một ý nghĩ không đầu hàng thì đều g·iết. Để tạo ra đám này Trần Thiên Ân đã bỏ ra khá nhiều sức lực và tiền bạc. Tư tưởng và sức chiến đấu được huấn luyện như các đặc chủng binh . Nhưng Trần Thiên Ân lại giảm bớt giáo dục quý trọng mạng sống kẻ thù.
Nhồi nhét tinh thần võ sĩ đạo nhật Bản. Câu chuyện bốn mươi bảy Ronin của Nhật Bản là bắt buộc mỗi thành viên tu la huyết vệ phải học thuộc. Trần thiên Ân chọn câu chuyện này vì ý nghĩa của truyện sự chung thành, gan dạ, ý chí của bốn mươi bẩy người này. Hoàn toàn phù hợp với mục đích tạo ra huyết vệ.
Thế giới này vô cùng tàn khốc nên hắn chỉ tin tưởng câu nói " Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân " . Cho nên khi tạo ra huyết vệ hắn cho rằng huyết vệ có thể có ý nghĩ của mình. Nhưng không thể nhân từ với kẻ thù và phải chung thành tuyệt đối kể cả khi hắn c·hết.
-- Cháy.. Cháy mọi người mau cứu lửa .
-- Nhanh bắt lại đám trâu dừng để chúng chạy loạn.
Huyền Vũ trại loạn thành một bầy, thấy vậy bọn Trần Dần lập tức lao vào chém g·iết.
- Giết ... Giết...
- Á.. Á.. Phụp phụp .. Địch tập... Mọi người chạy mau .
Trong sơn trại hỗn loạn đây tiến chém g·iết xác người khắp nơi, ở một chỗ trong sơn trại nơi này tập chung khá nhiều phụ nữa và trẻ con đang run rẩy ôm lấy nhau .Một người phụ nữ vội kéo một tên phỉ bảo hắn mau đi báo tin cho huyền Vũ về cứu viện .
Tên kia nghe vậy trả lời "Vâng" rồi chạy đi. Ả ta là vợ của huyền Vũ mặc dù sơn trại bị vây đánh nhưng Ả vẫn khá bình tĩnh. Thân là phỉ tặc cô ta hiểu rằng chỉ có bình tĩnh vào lúc này thì mới có cơ hội sống sót. Mà tình cảnh này cũng xuất hiện ở ba trại khác.
- Lạc tướng đây là bọn của huyền Vũ trại đi xin cứu viện .
- Vậy là các trại phỉ đều báo nguy rồi. Báo cho binh lính một đầu người một quan tiền, năm đầu người quan lên một cấp.
- vâng
Nhìn thấy đội xuất Lạc An tươi cười chạy đi. Hà Phúc cũng cười hắn đang tính mình sẽ được bao nhiêu tiền đây. Tối hôm trước hầu gia nói rồi thắng trận này sẽ thưởng cho hắn của cải một trại . Mà chiến sĩ của hắn thưởng sẽ do lạc hầu cấp.
Còn tại sao hắn lại ở đây phải nói đến hôm trước hắn đi đầu nhập vào lạc hầu. Hắn được bố chí ở đây. Theo lạc hầu nói quân của lạc hầu không thuộc địa hình . Nên việc chặn đánh mai phục này cho hắn. Mặc dù đánh mai phục chính là rất nguy hiểm, sao hắn lại cười tươi vậy . Hắn biết của cải bọn sơn phỉ thuộc về lạc hầu . Hắn bị ngu sao mà đám chọc tay vào.
Từ một bình dân lên chức lạc tướng không chỉ tay đầy máu và chiến công, còn cần sự khôn ngoan . Của cải có thể từ từ kiếm thứ hắn cần bây giờ là được sự trọng dụng của lạc hầu. Hắn biết lạc tướng là địa vị cao nhất của hắn đời này, nếu không người nâng đỡ. Cho nên khi gặp mặt Trần Thiên Ân hắn biết cơ hội thăng quan đã đến. Nên hắn càng có gắng bám đùi của vị lạc hầu họ trần này.
Thanh long trại tại một ngôi nhà lớn . Năm trại chủ đang ngồi với nhau bàn việc đối phó quân binh .
--Các người nói xem bọn quan binh này muốn làm gì. Sao chúng lại không đánh nữa, cũng không rút lui. Cứ ở dưới núi nhìn chằm chằm chúng ta vậy.
- Có lẽ chúng sợ chúng ta. Ta không phải nói quá, chỉ cần hổ gia ta gầm một tiếng. Nọn khốn kia chả run không cầm nổi v·ũ k·hí ý chứ.
- Vậy ngươi ra ngoài hò hét với chúng xem. Ta nghĩ chúng sẽ bắn ngươi thành con nhím.
Từ khi bốn trại tiếp viện đến, đám phỉ này đều đã bớt căng thẳng . Lại thêm q·uân đ·ội chỉ bao vây mà không đánh. Nên năm tên trại chủ này đang ngồi nói chuyện đánh quan binh như thế nào vô cùng hăng say, không còn vẻ sợ sệt nữa. Bỗng lúc này có một tên sơn tặc chạy vào.
-- báo hổ đầu mau đem mọi người trở về trại của ta bị t·ấn c·ông.
Một tên sơn tặc đang ôm tay đầy máu đến cầu cứu. Nghe vậy hổ đầu cũng không bình tĩnh được. Đang định tiến lên hỏi chuyện gì thì người của ba trại khác cầu cứu lần lượt đến trại phỉ liền loạn lên.
-- mau trở về đây rõ ràng là một cái bẫy. Bảo sao chúng không chịu công trại hóa ra là kéo thời gian. Thu hút chủ lực của tất cả chúng ta sau đó đánh lén. Thằng báo tin đâu.
- dạ có
- chúng t·ấn c·ông có bao nhiêu người .
- đông, rất đông khoảng ba bốn trăm người mà toàn mang áo giáp .
Chả đông thì sao để tạo thanh thế này bọn này còn bắt sóc buộc vào ba bốn que gỗ treo lên cây tạo ra âm thanh. Lại còn buổi tối tâm nhìn hạn chế đánh lừa trong núi có rất đông quân đã bao vây bọn họ .
- Chỉ ba bốn trăm tên không đáng sợ, chúng ta có thể đánh bại chúng.
Phượng vừa nói song những kẻ khác cũng gật đầu nói theo .
-- Bây giờ phải trở về cứu viện.
-- Ta phải đối
-- Huyền Vũ ngươi có ý gì.
Huyền Vũ đầu đều nhanh điên, gào thét với mấy thằng ngu này.
-- Quân quan chính là nhằm vào tất cả các trại.
Từ lúc nhận tin cho dù có nhanh cũng hơn một tiếng rồi. Chúng ta chạy về phải mất hai tiếng nữa . Liệu có kịp không.
Huyền Vũ tướng mạo hung ác. Nhưng không thể ngờ lúc này hắn lại phân tích tốt như vậy. Hắn cũng không đơn giản trước khi làm phỉ hắn cũng tham gia q·uân đ·ội lên đến lạc tướng. Nhưng vì nhận hối lộ làm lỡ thời cơ chiến đấu làm cho quân của hắn t·hương v·ong nặng nề bị điều tra.
Để trốn tội hắn đành dắt người nhà trốn đến đại Thập sơn làm phỉ ở đây. Bây giờ sau khi nghe báo cáo song hắn liên biết mình bị bao vây . Nếu theo ý kiến dám ngu này thì chỉ có c·hết mà thôi . Nhưng không có bọn này hắn không trốn được . Nên phải thuyết phục bọn này.
0