Chương 19 Ninh khải bị quên lãng.
Lý gia một trong sáu đại tộc của Đại Việt, trong phòng khách lúc này đang có hai người ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau . Người trung niên có vẻ mặt ôn hòa và một người trẻ tuổi lạnh lùng và rất đẹp trai.
Người trung niên chính là gia chủ lý gia Lý Công Uẩn. Còn người trẻ tuổi không ai khác Trần Thiên Khải.
- Thiên Khải mấy năm không gặp, bây giờ đã lớn thế này rồi. Nếu mà thêm chút thời gian nữa . Khéo ta không nhận ra được mất.
- Lý bá nói đi đâu rồi. Cháu vẫn còn nhỏ có thay đổi gì nhiều đâu. Ngược lại là người à càng ngày càng trẻ ra, để cháu phải ngưỡng mộ ạ.
- Tài ăn nói của Thiên Khải càng ngày càng tốt. Không sớm thì muộn cha cháu cũng phải để lại trần gia cho cháu quản lý thôi.
Trong phòng khách liên tục vang lên tiếng cười nói. Nếu ai không biết trần -lý hai nhà là tử địch, thì thật tưởng rằng đây là hai bác cháu ngồi nói chuyện với nhau đâu. Trò truyện một lúc thì Trần Thiên Khải nói tới chuyện của Trần Thiên Ân.
- Lý bá hôm nay cháu đến đây là có chuyện muốn nhờ mong Lý bá giúp đỡ.
Lý Công Uẩn ồ lên, sau đó cười nói.
- Không biết chuyện gì làm khó đại thiếu chủ của trần gia. Nói đi nếu giúp được ta sẽ giúp.
Thấy vậy Trần Thiên Khải cũng nói ra.
- Là thế này. Cậu út Thiên Ân em cháu đến Ninh Khải làm lạc hầu. Lại bị bốn gia tộc bản địa ở đó không phục. Nên hắn muốn ngăn cấm kinh thương trừng phạt những nhà này.
- Nhưng những người bên ngoài lại không nghe, cứ đòi tiến vào trong Ninh Khải. Vậy nên cháu muốn đến đây nhờ đại bá giúp tiểu đệ cháu ngắn cấm những người tiến vào kia.
- Ồ việc này có gì đâu để ta phân phó người giúp hắn một tay bình ổn việc này. Mà có cần không, ta cho người giúp đè ép bốn nhà kia.
Lý Công Uẩn vẫn vẻ mặt ôn hòa cười nói chuyện với Trần Thiên Khải . Dường như vấn đề này trong mắt hắn không đáng là gì.
- Việc bốn nhà kia phụ thân cháu có lời giữ chúng lại để rèn luyện Thiên Ân. Việc này cháu xin thay mặt Thiên Ân cảm tạ Lý bá.
- Dễ nói, dễ nói... Việc này ta giúp định.
Ngồi nói chuyện một lúc thì Trần Thiên Khải rời đi. Trong phòng chỉ còn Lý Công Uẩn đạm bạc ngồi uống trà trầm tư bỗng phía sau bình phong một thiếu nữ tầm mười tám tuổi dung mạo xinh đẹp khí chất hoạt bát xuất hiện.
Cô ta là Lý Chiêu Dao trưởng nữ của Lý Công Uẩn. Được đánh giá là tứ đại mỹ nhân của kinh thành thăng Long. Ngoài ra còn có một biệt danh" tài nữa không thua kém đấng nam nhi".
- Dao nhi ngươi thấy Trần Thiên Khải thế nào.
- Theo con thấy người này lãnh đạm trầm ổn xử lý công việc dứt khoát. Hắn có thể xem là tài tuấn đất kinh thành này.
Lý Công Uẩn nghe con gái nói vậy cũng cười vui vẻ . Song lại hỏi về cái nhìn con gái Trần Thiên Ân.
- Trần Thiên Ân hắn bất tài vô học một chút chuyện ở Ninh Khải đối đãi với các tiểu thế lực cũng phải nhờ trần gia giúp đỡ. Con thấy kẻ này chúng ta không cần quan tâm.
- Không tệ không tệ con nhận xét đúng lắm . Ài nếu con là thân nam nhi lại tốt biết bao.
Lý Công Uẩn thở dài nhìn về Lý Chiêu Dao tiếc nuối thân phận nữ nhi của con gái. Nhận sét về hai người trần gia khá giống xuy nghĩ của hắn. Trần Thiên Khải và Trần Thiên Bình chính là người trần gia chọn là tộc trưởng đời tiếp theo.
Từ việc hai tên này được trần gia nâng lên lạc hầu thực quyền, tay nắm trọng binh lại là vùng giao tranh ma luyện tâm tính. Có thể thấy trần gia đang rèn luyện họ.
Mà cách sử lý công việc cũng như đối nhân sử thế Trần Thiên Khải làm rất tốt, theo nhận định của Lý Công Uẩn. Còn về Trần Thiên Ân thì phế, không đáng quan tâm trong mắt Lý Công Uẩn.
- Được rồi con ra ngoài đi. Ta còn sử lý công việc.
- Vâng thưa phụ thân .
Nhìn thấy con gái ra ngoài. Lý công Uẩn lên tiếng
- Đi liên hệ Lý Tà Quân, bảo hắn không cần quan tâm đến Trần Thiên Ân nữa .
Trong phong vắng lặng bất ngời có một tiếng "vâng" vang lên. Đây chính là lực lượng ảnh vệ của lý gia. Quay lại với việc lý gia bỏ ra khá nhiều công sức quấy phá Trần Thiên Ân. Tại sao Trần Thiên Khải chỉ gặp một lần liên từ bỏ không tiếp tục nữa.
Thật ra đây cũng không phải là lý gia sợ trần gia. Mà là chúng tạo âm mưu nhắm vào Trần Thiên Ân chỉ là để xác nhận tài năng của hắn mà thôi .
Mà qua đợi cầu viện thì mọi người đều cho rằng hắn là phế vật không cứu được. Còn Trần Thiên Khải qua lý gia nhờ vả. Ý nghĩa bên trong là trần gia thông báo lý gia dừng tay.
Nếu không việc này trần gia sẽ đáp lễ. Và lý gia cũng ngừng việc này lại, không ai muốn chuyện này đi quá xa.
Hoàng cung Bạch Ngọc Điện, Lạc Long Quân đang đọc các báo cáo về việc của trần lý hai nhà. Hắn nói với thái giám Đoàn Thọ.
- Trần Thiên Ân không cần quan tâm nữa. Chú ý việc trần gia ồ ạt trồng giống cây bông này cho ta.
Đoàn Thọ nhân lệnh ra ngoài. Chỉ còn mình Lạc Long Quân nhìn báo cáo trên bàn, không hiểu họ trần lại đang làm gì. Cây bông này có thể làm gì.
Sự việc Trần Thiên Ân sau bức thư gọi trần gia giúp đỡ đã bị gia tộc đánh giá là phế đi. Họ chuyển chú ý sang họ trần trồng cây bông. Một loài cây mà họ không biết. Cũng không hiểu tác dụng của nó.
Trần Thiên Ân thật may mắn khi việc làm vô ý tháng trước giử thư cầu viện và chuyển giống cây bông cho trần gia trồng . Đã làm sự tồn tại của hắn biến mất tại các đại tộc.
Sự chú ý của họ tập chung về cây bông. Phải biết các quốc gia Cửu Châu rất coi trọng nông nghiệp . Nên hành động trần gia trồng đại trà một giống cây không biết . Đã làm cho các nhà phân vẫn, nghi hoặc dõi theo.
Phải nói Trần Cảnh khá quyết đoán khi Trần Thiên Ân đưa giống cây bông vải và một cuộn vải mẫu. Cùng với máy dệt vải, có thể xe chỉ hai mươi tư sợi đến trần gia. Trần Cảnh xem qua và hạ lệnh trồng đại trà cây bông trên các vùng trần gia quản lý . Cùng với bí mật sản xuất máy dệt vải.
Phải biết dệt vải đã có từ lâu đời, nhưng khung cửi dệt vải của các nước Cửu Châu chỉ có thể xe một sợi mà thôi . Mà máy dệt của Trần Thiên Ân lại có thể cùng lúc dệt hai tư sợi.
Đây là một người làm bằng hai mươi tư người sản lượng. Đã vậy vải sản xuất từ bông mềm mại giữ ấm tốt. Cho nên Trần Cảnh lập tức phong tỏa tin tức về tác dụng của cây bông. Máy dệt càng là tuyệt mật không cho phép truyền ra ngoài. Thấm chí còn rặn dò Trần Thiên Ân tuyệt đối không được lộ ra máy dệt này.
Máy dệt này là phát minh mới nhất Trần Thiên Ân hướng dẫn thợ thủ công tạo ra. Ngoài máy dệt Trần Thiên Ân còn tạo ra các bánh xoay nước lấy nước từ sông đổ vào ruộng tưới tiêu tiết kiệm sức dân.
Những hành động của trần gia như mua đất xây các công xưởng ào ạt tại các vùng đất trần gia kiểm soát. Đồng thời phái trọng binh canh gác cùng với thu thập lưu dân số lượng lớn vào đất của họ.
Đã làm cho các thế lực choáng váng, không hiểu trần gia muốn làm gì. Các gia tộc thường xuyên họp mặt bàn bạc nhưng chỉ đưa ra duy nhất một nhận định. Hành động kỳ lạ của trần gia bắt nguồn từ giống cây mới kia.
Thời gian lại qua mấy tháng, bây giờ đã là tháng mười hai. Chẳng mấy chốc sẽ đến tết. Không khí thành Thăng Long lại ầm ầm sóng ngầm. Chuyện này phải nói từ mười ngày trước trần gia bán ra vải bông. Đã làm cho mọi người đỏ mắt.
Vải bông giữ ấm tốt, mềm hơn vải bố. Chỉ kém tơ lụa. Nó là mặt hàng của thường dân và tầng lớp trung lưu khá giả thịnh hành tiêu thụ. Một cơn sốt hàng diễn ra, không chỉ dân Đại Việt mua. Mà khách hàng lớn nhất đến từ các thương nhân đại quốc. Như đã nói thời tiết Đại Việt nóng ẩm mưa nhiều, mùa đông không phải rất lạnh .
Nhưng các quốc gia lớn khác thì có mùa đông lạnh và tuyết phủ trắng xóa. Hàng năm có rất nhiều n·gười c·hết rét. Nên khi đám thương nhân này thấy vải bông thì bọn chúng liền điên cuồng thu mua đặt hàng.
Những ngày qua đám thương nhân ngoại bang này, chỉ muốn đập cửa trần gia để c·ướp vải bông. Tiền bán vải không ngừng chảy vào túi trần gia. Thậm chí nhiều cuộc trao đổi bí mật diễn ra . Nhiều tên thương nhân dùng sắt muối để giao dịch nhằm kiếm thật nhiều vải nhất.
Những ngày này người trần gia vô cùng vui vẻ. Nhưng năm thế gia và hoàng đế thì không. Lợi ích của vải bông quá lớn, các thế gia không thể không quan tâm. Nếu để trần gia giữ vải bông độc quyền thì cán cân quyền lực sẽ vì tài chính của trần gia mà thay đổi. Các thế gia không ngừng tìm cách sử lý việc này. Kinh thành sóng gió nổi lên không ngừng.
0