0
Chương 20 kết minh
- Đại ca hơn chục ngày qua, chúng ta đã bán hai phần ba lượng vải bông của vụ mùa này rồi. Đơn đặt hàng lại có rất nhiều. Muống tiếp tục sản xuất phải cần thêm nguồn nguyên liệu.
- Ừ được rồi . Hãy sản xuất nốt chỗ vải còn lại đi. Ngoài ra liên hệ thương nhân người Tống để mua bông vải. Ngoài ra hãy mở rộng trồng bông thêm diện tích. Vải bông chính là cây rút tiền của chúng ta à, không thể lơ đãng được.
- Đại ca nói phải, lần này Thiên Ân đã lập công lớn à. Đệ thấy việc nó xin mười vạn lạng bạc có thể cho nó, coi như phần thưởng của việc lần này.
- Ta cũng có ý này.
Trong thư phòng của trần gia. Trần Cảnh và Trần Nhân đang bàn bạc việc bán vải . Những ngày qua kho tiền của trần gia vô cùng sung túc. Trần gia cũng kiếm được nguồn lợi khổng lồ. Cho nên Trần Thiên Ân xin tiền lập tức được đáp ứng.
- Đại ca gần đây càng ngày càng nhiều thám báo xâm nhập vào các xưởng dệt nhằm đánh cắp máy dệt . Ta đã tăng cường nhân thủ, nhưng việc này sợ là rất khó giải quyết.
Sau khi nghe Trần Nhân nói Trần Cảnh cũng trầm ngâm nghĩ đối sách. Tiền tài tuy tốt nhưng nhiều quá thì nói lại thành tai họa ngập đầu . Trần gia không sợ tai họa này, là binh nghiệp thế gia xuất thân. Trần gia với binh quyền mạnh mẽ, dám cứng rắn với bất kì ai dụng vào lợi ích của họ. Chẳng hạn chuyện vải bông mặc kệ các thế lực khác nói gì, trần gia quyết không giao ra các máy dệt.
Các thế gia không ngu à. Sau khi biết cây bông có thể dệt thành vải và lượng hàng mua khổng lồ. Thì các thế gia lập tức hành động tìm kiếm các loại giống cây bông và tiến hành trồng cùng mở các xưởng dệt .
Nhưng có một vấn, một thông tin được các thám tử liều c·hết mang về. Là trần gia có một loại máy dệt, có thể tăng sản lượng vải một người làm ra lên hai mươi bốn lần. Thông tin này vừa hiện ra thì các thế gia điên cuồng phái người thâm nhập các xưởng của trần gia để trộm các máy dệt này.
Họ biết rằng không có máy dệt mới, họ vĩnh viễn không thể đuổi kịp sản lượng vải và giá thành của trần gia. Cứ như họ có thể sản xuất vải bông nhưng trần gia sẽ chơi giá cả chiến lúc đó họ sẽ b·ị đ·ánh sập. Vậy nên các tử sĩ được phái đi ă·n t·rộm máy dệt càng ngày càng nhiều. Kinh thành sóng ngầm hữu động vô cùng.
Mà Đại Việt thiếu sắt và muối, nhưng thứ này lại nằm trong tay các đại quốc trung Nguyên. Mà vải bông là thứ mà các quốc gia lớn cần để chống mùa đông lạnh.
Việc nắm giữ nguồn cung cấp vải bông, chẳng khác gì được các quốc gia lớn cung cấp v·ũ k·hí và muối. Việc này sẽ làm trần gia phát triển vượt bậc cả về quân sự lẫn kinh tế nếu việc này kéo dài. Cho nên để có được máy dệt các gia tộc bất chấp hy sinh cũng muốn có được máy dệt.
Trần Cảnh cũng không có cách ứng đối đây là vấn đề hạch tâm lợi ích phát triển. Nhưng sức ép mạnh mẽ của các gia tộc khác trong những ngày qua, làm trần gia khá đau đầu ứng đối.
- Việc này cứ vậy đi đệ hãy tăng cường quân phòng vệ. Tuyệt đối không để các nhà khác lấy được máy dệt.
-Vâng
Trần Nhân sau khi bàn bạc với Trần Cảnh chuẩn bị đi ra khỏi phòng thì một tên hộ vệ chạy vào.
- Lão gia tam thiếu gia gửi thư đến.
- Ồ mang vào đây.
- Vâng.
Trần Cảnh nhận thư mở ra xem thì thấy thấy Trần Thiên Ân viết rất nhiều trong đó. Phần đầu thư là kêu khổ không ngừng. Hắn chê ninh khải nghèo đói, đòi Trần Cảnh cho thêm tiền .
Nhìn đoạn này Trần Cảnh tý thì bị con của mình làm tức c·hết. Phải biết một quan tiền có thể nuôi sống một nhà bốn người trong một tháng . Mà lúc Trần Thiên Ân rời đi Trần Cảnh đã cho Trần Thiên Ân mười mấy vạn quan tiền. Mà chưa đến nửa năm, đây là lần thứ ba tên này xin tiền, lý do thiên kì bách quái đậm chất hoàn khố vung tiền như rác.
Việc này Trần Cảnh trách nhầm Trần Thiên Ân. Vị lạc hầu này nửa năm qua đã biến ninh khải thành thiên đường của dân chúng. Các khoản tiền được chi tiêu của Trần Thiên Ân nào chỉ có mấy chục vạn quan. Nó đã lên con số trên trời.
Đổi lại ninh khải mạnh mẽ thay đổi. Trần cảnh không biết điều này, ông ta đang chửi ầm lên thằng con trời đánh. Nếu không phải vải bông của Trần Thiên Ân làm trần gia phát triển vợt bậc. Thì khéo vị lão cha này, sẽ mặc kệ nghi kỵ của Hùng Vương mà về ninh khải đánh gẫy chân hắn.
Nhưng khi đọc đoạn cuối của thư thì Trần Cảnh lại trầm tư, sau đó cười phá lên khen con trai có tiền đồ. Trần Nhân ở bên cạnh cũng choáng váng, không hiểu cháu mình Thiên Ân làm chuyện gì. Mà làm cho đại ca mình lúc thì đập bàn chửi bới lúc thì cười tươi khen con trai. Lúc này hắn mới lên tiếng do hỏi.
- Đại ca Thiên Ân lại gây chuyện sao.
Trần cảnh nghe trần nhân hỏi hừ lạnh nói rằng
- Hắn có lúc nào không gây chuyện. Ngươi xem hắn lại xin chục vạn quan tiền hắn nghĩ ta là mỏ vàng hay sao.
Nghe đại ca nói vậy Trần Nhân cũng mỉm cười nói.
- Dù sao chuyện bông vải nó cũng có công lần này nó xin chút tiền cũng bình thường.
Nghe Trần Nhân nói Trần Cảnh cũng bình tĩnh lại nhưng miệng vẫn lẩm bẩm" nghịch tử phá của " .Một lúc sau Trần Cảnh lại nói với Trần Nhân.
- Thiên Ân nó còn viết hai việc trong thư nữa. Đệ xem nói nó là thiên tài cũng không sai. Nhưng hành động nó làm thật sự là quá ngốc. Có lẽ nó chỉ được cái khôn lỏi một vài việc mà thôi .
Trần Nhân thấy đại ca nói vậy cũng gật đầu xem bức thư. Trong mắt Trần Nhân thì Trần Thiên Ân chẳng qua là hoa nhà ấm, chưa vấp phải sự đời. Nên có hành động giống hoàn khố thôi.
Từ lúc còn nhỏ hắn cũng rất thông minh thường phát minh ra những thứ thú vị. Chẳng hạn như in ấn thuật, sa bàn . Cho nên Trần Nhân nghĩ Trần Thiên Ân không ngốc. Chỉ là bị bao bọc từ bé, sự thông minh đặt vào nhầm chỗ. Nay nhìn thấy nội dung bức thư, hắn càng tin chắc điều này.
- Đại ca Thiên Ân thật sự rất thông minh, chẳng qua có chút ham chơi thôi. Huynh nhìn xem trong thư nó viết hai cách đối phó với các thế gia trong việc dệt vải mà xem. Đúng là quá giỏi, quá giỏi . Ngay cả hai ta cũng không nghĩ ra cách này.
Trong thư Trần Thiên Ân viết gì, kiến hai người này vui vẻ vậy. Thật ra cũng không có gì Trần Thiên Ân nêu hai việc . Thứ nhất nguồn lợi của vải bông quá lớn, trần gia không ăn một mình được.
Tuy trần gia không sợ các thế lực khác đè ép nhưng Trần Thiên Ân muốn trần gia phát triển bền bỉ, vững vàng . Mà không phải lộc bình trôi sông.
Trong thư Trần Thiên Ân nói có thể liên minh với hoàng thất và một thế gia khác. Để phá vỡ thế độc tôn vải bông của trần gia.
Liên minh với hoàng đế nhằm giảm áp lực, và nghi kị. Liên minh với một thế gia khác, để giảm áp lực và tạo một đồng minh đối kháng các thế gia khác.
Việc liên minh này trần gia phải bỏ ra vài phần lợi ích và công nghệ máy dệt. Nhưng đổi lại là sự phát triển mạnh. Vì nếu chỉ đối kháng với các thế lực trong nước, trần gia vẫn đối phó được . Nhưng đừng quên khách hàng lớn nhất của họ là các đại quốc.
Vải bông là một loại hàng hóa chiến lược. Nên nhớ chiến trang không chỉ cần quân lính, Vũ khí, lương thực mà còn cần rất nhiều vật tư như quần áo, giầy dép.
Đặc biệt rất ít khi các cuộc chiến vào mùa đông được diễn ra. Vì tài chính cho quân nhu quá khổng lồ mà không một quốc gia nào chịu được.
Nên khi vải bông xuất hiện chắc chắn các đại quốc sẽ không chịu để trần gia kiểm soát độc quyền. Họ sẽ uy h·iếp lợi dụng để có được cách sản xuất.
Cho nên chỉ có liên minh với Hùng Vương, dùng lợi ích liên kết các thế lực Đại Việt. Để chống lại áp lực của các đại quốc. Đây cũng là nguyên do Trần Thiên Ân không dám mang các loại hàng hóa sa sỉ phẩm ra bán như nước hoa, rượu mạnh, .. Khi chưa có một thực lực đủ mạnh để bảo vệ lợi ích của hàng hóa của hắn.
..