0
Chương 30 nội gián thanh lọc
Quận phủ Ninh Khải trong thư phòng, Trần Thiên Ân đang xử lý các chính vụ. Lúc này Trần Sửu đi vào báo cáo về việc tuần núi doanh và cảnh vệ đã phối hợp bắt bọn chuột ở Ninh Khải.
- Lạc hầu chúng ta bắt được 128 tên mật thám. Nhưng chúng còn một số người không chịu cung khai.
- Ồ, Trần Hoài Ngọc cũng không có cách nào sao.
- Lạc hầu chúng rất cứng miệng đặc biệt là thủ lĩnh của họ Lý .
- Đi, chúng ta đến gặp bọn chúng nào.
Trần Thiên Ân rất bất ngờ khi mà Trần Hoài Ngọc lại không thể moi thông tin được. Phải biết rằng Trần Hoài Ngọc cũng không phải là một kẻ bình thường.
Trong thế giới tàn khốc này để được đảm nhiệm đưa thư tín liên hệ giữa các thế gia . Những người này được huấn luyện hết sức gắt gao. Họ thậm chí trải qua những bài luyện tập t·ra t·ấn cả thể xác lẫn tinh thần, để tránh cho kẻ thù bắt và lấy thông tin.
Trần Thiên Ân biết mình thiếu những người này. Cho nên khi nhìn thấy Trần Hoài Ngọc thì hắn lập tức muốn giữ chân anh ta để trở thành thủ lĩnh cảnh vệ. Việc này không đơn giản vì điều tra duy trì trật tự. Nó còn chính là t·ra t·ấn thẩm vấn t·ội p·hạm.
Lúc này Trần Thiên Ân đã đang đi đến nhà lao . Đây là một khu nhà nhìn từ ngoài nhìn khá mới. Khi Trần Thiên Ân đến đã cho phá nhà lao cũ xây mới.
Nhà lao gồm hai lớp lớp bên ngoài tường cao 4 mét, bốn góc có tròi canh cách lớp trong 50 mét. Toàn bộ lát bê-tông trống trải. Lớp trong tường cao 2 mét, bốn góc cũng có tròi canh.
Đi qua lớp hai là các khu nhà giam. Nhà giam Trần Thiên Ân xây hai tầng, các t·ội p·hạm thông thường được giam ở bên trên mặt đất. Còn trọng phạm được giam dưới mặt đất.
- Trần Sửu ngươi có thấy Trần Hoài Ngọc quá b·ạo l·ực không. Phòng giam đâu cũng là v·ết m·áu.
- Phải lạc hầu tên khốn đó ngài phải t·rừng t·rị . Lạc hầu nhìn xem đây là ổ chó chứ nhà giam gì.
Trần Thiên Ân đi vào nhà giam thì tràn đầy nồng nặc mùi tanh tưởi, tiếng người rên rỉ từ các gian phòng giam đâu đâu cũng có. Hắn quay lại phàn nàn nói chuyện với Trần Sửu.
Còn Trần Sửu nhân tiện nói xấu Trần Hoài Ngọc. Còn lý do thì mấy hôm trước hắn đ·ánh b·ạc bị Trần Hoài Ngọc cho thua chỉ còn cái quần đùi mặc đi về. Lúc này khi đi qua một phòng giam bỗng nhiên một tên tù phạm mặt mày hiền lành, tướng mạo tầm hai lăm tuổi lên tiếng.
- Gặp qua Lạc Hầu.
Trần Thiên Ân đứng lại nhìn hắn không nói gì. Thấy vậy tên kia vội vàng giới thiệu về mình.
- Tiểu nhân tên là Đinh Tiểu Cường thủ lĩnh thám báo của họ Đinh ở Thành Ninh Sơn này. Tiểu nhân vô tình đi vào địa phận của lạc hầu, nhưng tiểu nhân xin thề . Tiểu nhân không hề làm gì ảnh hưởng đến các kế hoạch của Lạc Hầu. Mong lạc hầu cho tiểu nhân một cơ hội sống.
Trần thiên Ân nhìn tên này mỉm cười quay đầu đi tiếp, thấy vậy Đinh Tiểu Cường thất vọng ngồi xuống. Trần Thiên Ân đi một đoạn cười nói thầm "thú vị". Rồi tiếp tục hướng về phòng giam của Lý Thị Thoa kẻ không chịu cung khai.
- Mẹ đừng khóc con gái của mẹ rất giỏi. Chúng không làm gì được con. Mẹ không được nói bí mật của họ lý cho chúng.
Phòng giam Lý Thị Thoa lúc này có thêm một thiếu nữ cũng bị buộc lên trần nhà. Liên tục bị roi ra quất vào người. Nhưng vẫn nói Lý Thị Thoa không được khai. Kẻ này là Lý Thị Linh. Còn Lý Thị Thoa khóc lóc chửi bới đám của Trần Hoài Ngọc. Đúng lúc này Trần Thiên Ân đi đến.
- Được rồi dừng tay đi.
Vừa đến Trần Thiên Ân đã kêu dừng việc dùng hình đối với mẹ con họ Lý. Kiếp trước hắn là công dân gương mẫu, sáng đi làm tối về ngủ. Hắn vô cùng phẫn nộ trứơc những kẻ s·át n·hân h·ành h·ạ g·iết những người không có sức phản kháng.
Vậy tại sao bây giờ hắn lại ra lệnh cho việc dùng hình tàn nhẫn như vậy. Hắn không biết dùng m·a t·úy cho phạm nhân không tỉnh táo để lấy thông tin ư. Hay những cách khác để cho phạm nhân không chịu nhiều đau đớn như những kẻ xuyên không khác sao.
Có hắn biết chứ, ở đây hắn không tìm thấy cây t·huốc p·hiện. Nhưng hắn tìm thấy một loại nấm có tác dụng như m·a t·úy. Những hắn không làm vậy.
Hắn luôn tự nhắc nhở bản thân, đây không phải trái Đất. Đây là nơi hoàn toàn xa lạ . Ở đây nhân từ với kẻ thù hắn không nhận được sự biết ơn mà là thù hận.
Hắn đã xem rất nhiều bộ phim Trung Quốc nói về việc dùng nhân từ để thu phục kẻ thù. Lúc đó hắn nghĩ nhân vật trong phim thật là ngu. Nếu là hắn thì còn nhiều cách hơn để biến những kẻ thù này làm việc cho mình.
Nhưng khi xuyên qua Cửu Châu đại địa này. Hắn mới phát hiện ra những bộ phim đó là rác rưởi. Tử sĩ dễ bị thay đổi vậy sao, chỉ cho ăn một bữa cơm. Chỉ nói một hai câu ân nghĩa, liền nghĩ có một tử sĩ vì mình mà c·hết sao. Nếu ai có suy nghĩ này thì sẽ có ngày c·hết thế nào cũng không biết.
Tử sĩ có hai loại. Một là dùng thủ đoạn âm mưu khống chế, để bắt buộc một người thành tử sĩ. Loại thứ hai là nuôi những đứa trẻ cô nhi. Dậy chúng tư tưởng trung thành, để chúng biến thành tử sĩ. Giống như tu la huyết vệ của Trần Thiên Ân.
Tử sĩ nào giống như trong các bộ phim Trung Quốc, g·iết một hồi sau đó b·ị b·ắt chứ. Mọi người xin nhớ rằng tử sĩ bắt đầu được giao nhiệm vụ thì họ đã là n·gười c·hết.
Nhiệm vụ dù thành công hay không. Họ đều là n·gười c·hết trong mắt chủ nhân của họ. Trong các tình huống bình thường, muốn bắt sống một tử sĩ là chuyện không thể nào.
Muốn trở thành tử sĩ thì phải thông qua bài kiểm tra tinh thần. Mỗi một người đều có linh hồn, tử sĩ cũng vậy. Họ giáo dục tinh thần tử sĩ như nào .
Đối với loại tử sĩ thứ nhất . Họ nói cho tử sĩ không làm theo lời họ thì thứ hắn muốn bảo vệ sẽ biến mất. Nếu hắn không quan tâm đến thứ đó thì hắn sẽ bị bọn họ đuổi g·iết đến c·hết mới thôi.
Các bạn thử nghĩ xem, nếu có người nói với bạn rằng hãy đi g·iết một người xa lạ. Người đó không c·hết thì người nhà bạn phải c·hết. Bạn chọn sao. Nếu bạn chọn bản thân mình thì chúng nói sẽ đuổi g·iết bạn đến khi bạn c·hết. Với những sự uy h·iếp như vậy, bạn nghĩ tử sĩ sẽ b·ị b·ắt hoặc cung khai hay sao.
Còn đối với loại thứ hai tử sĩ được nuôi từ bé. Bản thân họ không được cho gì hết. Thứ họ nhận được chẳng qua là một lời hứa mà thôi. Họ hứa với các tử sĩ về tương lai tốt đẹp. Với điều kiện là chủ nhân của họ không c·hết.
Những tử sĩ này được nhận nuôi từ nhỏ, họ làm gì tiếp súc với sự xấu xa của mặt tối của thế giới. Giống như là từ nhỏ bạn là trẻ mồ côi thì có người mua thức ăn cho bạn. Cho bạn đầy những thứ tốt .
Hắn nói với bạn rằng hắn muốn thay đổi thế giới. Hắn muốn tất cả trẻ em khác bạn, đều có người nhà ở bên chăm sóc. Nhưng rồi một ngày có kẻ muốn g·iết hắn. Muốn phá giấc mơ đó. Bạn sẽ làm sao.
Đây chính là cách tạo ra các tử sĩ . Tàn khốc và không có tình cảm. Nhưng trong một thế giới hỗn loạn, mạng sống thường dân nắm trong tay hoàng đế. Mạng người không đáng một đồng này, việc tạo ra các tử sĩ lại rất bình thường à. Vì không có những kẻ chủ nhân đó thì những trẻ mồi côi này. Có thể sống được hay không lại là một vấn đề.
Trần Thiên Ân đã bị cái thế giới này, xóa đi nhân tính hay sao . Không hắn không mất nhân tính, hắn chỉ thay đổi cách nhìn nhận sự việc . Hắn cho rằng nhân từ chỉ dùng cho người của hắn. Còn với kẻ thù mạng sống của chúng có liên quan gì đến hắn đâu.
Còn đối với việc cách dùng hình với Lý Thị Thoa. Hắn thấy không cần thiết phải dùng loại nấm kia. Loại nấm đó là bí mật của hắn càng ít người biết càng tốt.
Có câu tai mách mạch tường. Chuyện đã làm thì sẽ có dấu vết cho dù ở đây toàn là người của hắn. Nhưng hắn không tin họ, ở thế giới quyền lực là trên hết này . Có đôi lúc người nhà cũng không tin tưởng được. Nói chi đến những thuộc hạ này của hắn. Cho dù là bọn Trần Sửu hắn cũng chỉ tin tám phần mà thôi.