Chương 31 nội gián thanh lọc 2
- Trần Thiên Ân hãy g·iết mẹ con chúng ta đi .
Trong phòng giam Trần Thiên Ân đang đánh giá người phụ nữ trước mặt, nghe bà ta xin mình g·iết c·hết. Hắn không nói gì chỉ ngồi trên ghế một tay ngõ trên thành ghế một tay tựa đầu nhìn về phía hai người. Không biết qua bao lâu hắn nói chuyện.
- Lý cô mẫu và lý muội cần gì chứ. Nói cho ta biết một số việc trên cũng không ảnh hưởng tới họ Lý à. Tại sao mọi người phải khổ vậy chứ.
- Trần thiên Ân ngươi có thể lừa gạt người khác nhưng không gạt được ta. Muốn có thông tin từ ta ngươi nằm mơ thôi.
Trần thiên Ân muốn có thông tin gì . Tại sao các nhà khác đều cung khai, chỉ có hai mẹ con họ lý là không. Trần thiên Ân biết là muốn lấy thông tin liên quan tới gia tộc của từng người mật thám là không thể nào.
Bọn này có tinh thần trung thành không kém tử sĩ là bao. Trần Thiên Ân sinh ra trong thế gia đại tộc hắn biết các thế gia đều tìm kiếm thông tin của các nhà khác. Vậy nên Trần Thiên Ân nói rằng, chỉ cần chúng khai ra các thông tin chúng nắm được của các nhà thì sẽ tha cho chúng.
Hắn lấy được thông tin thì sẽ tiến hành đối chiếu các thông tin bọn mật thám này đưa ra và tổng kết lại. Các thông tin này có thể không phải bí mật cốt lõi nhất của các nhà này. Vì những thông tin như vậy, được bảo vệ quá khắt khe. Bọn này còn chưa thể biết được.
Nhưng những thông tin chúng đưa ra chỉ là tầm trung . Đó là bí mật nhưng không phải tuyệt mật . Nhưng đối với Trần Thiên Ân vậy cũng là đủ rồi. Lý Thị Thoa rất thông minh, bà ta có lẽ đã đoán ra ý định của Trần Thiên Ân và không chịu khai.
- Lý cô mẫu vẫn nhất quyết không chịu nói sao
- Haha Trần Thiên Ân ta mặc dù không muốn chấp nhận. Nhưng phải thừa nhận họ trần ngươi đã đi một nước cờ nguy hiểm, mà lại che mắt được các nhà chúng ta. Trần gia ngươi muốn làm gì ta không biết . Nhưng nhà bọn ta cũng không phải ăn tray, có giỏi ngươi giết chúng ta à.
Nhìn biểu tình của Lý Thị Thoa, Trần Thiên Ân biết ngay cô ta hiểu lầm việc hắn làm là do trần gia sắp đặt . Bà ta nghĩ Trần Thiên Ân sẽ không giám giết hai mẹ con bà ta.
Mọi người không nên nghĩ bà ta luôn miệng nói người Trần Thiên Ân giết bà ta thì là bà ta muốn chết mà là ngược lại . Nếu như bình thường với thân phận em gái Lý Công Uẩn thì Trần Thiên Ân bắt thẩm vấn đã là quá mức .
Bà ta chết ở đây thì trần - lý hai nhà sẽ trở mặt. Vậy nên bà ta không chịu khai, một phần do nhìn ra kế hoạch Trần Thiên Ân. Một phần khác bà ta nghĩ Trần Thiên Ân không giám giết mình.
Trần thiên Ân nhìn họ rồi cười lạnh lùng quay mặt đi ra khỏi phòng giam. Nhìn thấy Trần Thiên Ân như vậy, Lý Thị Thoa cười thầm trong bụng. Quả nhiên Trần Thiên Ân không làm gì được bà ta. Nhưng bỗng lúc này Trần Thiên Ân nói một chữ vang vào tai bà ta .
- Giết.
Nghe âm thanh ấy, bà ta nhìn thấy Trần Hoài Ngọc rút ra một thanh kiếm. Đi đến trước mặt bà ta cười nói.
- Ta thật sự không hiểu. Các thủ lĩnh mật thám nhà khác đều cung khai . Tại sao ngươi lại không hiểu đâu.
Sau đó thay vì giết Lý Thị Thoa, hắn lại đâm lưỡi kiếm xuyên qua người Lý Thị Linh. Nhìn thấy con gái chết trước mặt mình. Bà ta gào thét trong đau đớn.
Trần Hoài Ngọc chỉ cười, rồi vung kiếm cắt đầu bà ta. Sau đó hắn dặn mấy tên thuộc hạ đi đem xác hai người vất đi. Đồng thời dọn dẹp lại phòng.
Thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Câu nói này rất hợp với Lý Thị Thoa . Để trở thành thủ lĩnh mật thám bọn họ có thể là người ngu . Kế hoạch của Trần Thiên Ân quá là thực dụng, không thể nào tránh qua mắt của những kẻ đang làm nghề tìm hiểu thông tin cả đời người.
Nhưng mà chúng vẫn khai, bởi vì Trần Thiên Ân lại cho chúng một nước đi xuống. Sự trung thành của chúng sẽ không cho chúng cung khai liên quan đến các bí mật của gia tộc.
Nhưng các gia tộc khác chúng sẽ nói. Một phần vì chúng muốn sống . Một phần vì đây không phải bí mật của gia tộc. Ít nhất thì chúng không đích thân tiết lộ về bí mật gia tộc.
Chúng biết nếu không cung khai thì sẽ chết. Vì chúng biết quá nhiều bí mật của Trần Thiên Ân.
Người nào mà chả muốn sống, mật thám cũng vậy. Không để chúng nói bí mật của gia tộc và cho chúng có một tia hi vọng được sống. Thì chúng sẽ chọn lựa nói ra để tranh hi vọng này.
Đối với những kẻ này, chỉ cần cung khai Trần Thiên Ân đều không dò hỏi gì nữa và nhốt chúng lại . Cũng không có đánh đập hay gì khác. Đây có lẽ là một mặt ẩn của Trần Thiên Ân mà chính hắn cũng không biết. " Thuận ta thì sống chống ta thì chết".
Lúc này tại trở về quận phủ, Trần Thiên Ân đang cùng các thuộc hạ bàn bạc về việc một ý tưởng táo bạo của hắn.
- Lạc hầu ý người là các áo giáp của chỉ huy có thêm kí hiệu hay sao.
- Đúng vậy. Trong lúc chiếu đấu hỗn loạn, lại gồm nhiều loại binh chủng tác chiến cùng nhau. Việc quân bị mất tướng chỉ huy do bị lạc hoặc chết trận, quân lính sẽ không biết phải làm sao.
- Vậy lạc hầu muốn làm sao.
- Ta muốn ngươi nhuộm màu và trên mũ sắt của họ đánh vạch .
Cửu Châu các nước tướng lĩnh và quân sĩ phần lớn có áo giáp giống nhau . Khác biệt duy nhất là chất lượng áo giáp của tướng lĩnh tốt hơn mà thôi. Cho nên trong lúc chiến đấu quân không thấy tướng thường xuyên sảy ra. Trần thiên Ân phải thay đổi áo giáp cho hạ tướng lĩnh, để tránh tình trạng này.
- Việc này không khó. Lạc hầu còn muốn làm gì nữa không.
- Việc sản xuất áo giáp có thể giảm xuống số lượng . Hãy tăng cường sắt cho việc chế tạo thuyền. Đồng thời tăng cường sản xuất mũi tên, phi mâu và các công cụ công thành.
- Vâng lạc hầu.
Sau khi có được các thông tin của mật từ các nhà Trần Thiên Ân đang đẩy mạnh việc sản xuất chiến hạm. Một ý nghĩ điên cuồng đang xuất hiện trong đầu của hắn đó là hắn muốn làm hải tặc .
Thông tin gì lại khiến hắn thành như vậy . Chỉ vừa ăn tết song đã muốn đi đánh nhau. Đó là hàng xóm của Đại Việt nhà Tống đang loạn. Nên hắn muốn đi xin mấy bạn Tống ít tiền cùng công tượng. Ngoài ra ở thành Hoan Châu có hai ngàn chiến mã loại tốt. Trần Thiên Ân muốn phát triển kỵ binh, nên hắn muốn đánh Tống lúc này.
- Trần Đức mau chóng chuẩn bị quân nhu lương thực cho hai vạn quân ăn trong sáu tháng .
Trần Đức vội vàng trả lời" vâng" . Hắn ta là em trai Trần Nguyên được Trần Thiên Ân cho quản lý quân nhu lương thực.
- Hà phúc, Trần Nguyên Trần Dần, Trần Hùng phải tích cực tăng cường huấn luyện quân lính . Đặc biệt phải cho quân lính học bơi và cho họ lên thuyền luyện tập tránh tình trạng say sóng .
Cả bốn người đều đáp "Vâng" . Trong mắt họ tràn đầy sự vui mừng và chiến ý. Mặc dù Trần Thiên Ân vẫn chưa nói gì về việc chiến tranh . Nhưng từ các thao tác mệnh lênh của lạc hầu họ có thể thấy chiến tranh đã sắp đến gần.
- Trần Vũ, Trần Hồng ở lại, còn lại lui ra thực hiện mệnh lệnh của ta.
Mọi người trả lời vâng, rồi ra ngoài . Bây giờ trong phòng chỉ còn ba người. Trần Thiên Ân nhìn hai tên em trai này một lúc sau đó nói.
- Biết ta tìm hai ngươi có việc gì hay sao.
- Bọn đệ không biết, đại ca ngươi nói đi.
Trần Thiên Ân nhìn hai tên tiểu đệ này đây chính là những bảo bối mà hắn đào của trần gia. Một tên nông nghiệp quản lý hậu cần, một tên sản xuất vũ khí . Hơn nữa giữ bí mật tốt.
Trong những tháng vừa qua mặc dù Trần Thiên Ân làm những việc động trời. Nhưng hai tên này vẫn đi theo và không có ý định báo về cho trần gia về các việc làm của Trần Thiên Ân. Điều này khiến Trần Thiên Ân vô cùng vui mừng và càng tin tưởng bọn chúng hơn.
- Theo như những thám tử của các nhà báo rằng. Vua Tống Triệu Trinh đang bị bệnh nặng có thể sẽ không cầm cự được mấy tháng.
- Trưởng tử Triệu Húc có thể sẽ là Tống đế tiếp theo. Nhưng an vương Triệu Thành em trai Triệu Trinh lại ủng binh có ý tự lập.
- Quân Tống nội chiến chỉ là vấn đề thời gian. Vậy nên ta quyết định khi nào Triệu Trinh chết nhà Tống loạn. Ta sẽ ra biển diệt cướp biển một thời gian.
Hai người nghe thông tin nhà Tống loạn thì đã cảm thấy không ổn. Sau đó lại thấy Trần Thiên Ân đòi đi diệt cướp biển. Họ liền biết Trần Thiên Ân muốn làm gì . Hai từ " Đánh Tống " hiện ra trong đầu họ. Hai tên này còn đang suy nghĩ thì Trần Thiên Ân lại tiếp tục lên tiếng.
- Trong lúc ta đi diệt cướp biển, binh lực ninh khải trống vắng . Hai các người lấy Trần Hồng xử lý dân chính, Trần Vũ chỉ huy quân sự tiếp tục phát triển ninh khải theo kế hoạch.
- Ta sẽ để lại tám nghìn quân cho hai ngươi. Ninh khải mà có vẫn đề gì thì lúc ta trở lại sẽ làm thịt hai ngươi.
- Tuân lệnh đại ca .
Đợi hai người rời đi Trần Thiên Ân trầm tư miệng lẩm bẩm hai từ "bắt đầu ".
0