Chương 33 Chuẩn bị cho c·hiến t·ranh 2
Trần Thiên Ân đánh hải tặc thì dân chúng đều biết. Vậy hắn làm sao lợi dụng việc này để tre mắt người dân. Có lẽ mọi người chưa quên những tháng qua, hắn tập trung cho phát triển q·uân đ·ội và chú trọng vào hình thức đánh đêm.
Cho nên có nhiều thời gian quân của hắn đêm luyện tập ngày đi ngủ. Dân chúng xung quanh đều biết. Nay vịn cớ đánh hải tặc này, hắn điều sáng đi năm nghìn quân chiều về một nghìn . Nhưng như vậy vẫn quá lộ liễu hắn lại nghĩ ra một cách khác . Từ việc g·iết toàn bộ hải tặc thành bắt sống một số. Để chúng cởi trần săm hình thù quái vật làm cho chúng trở nên kỳ dị khác với dân Việt ở đây.
Trần Thiên Ân biết bản tính của con người là tò mò . Nên dân chúng chắc chắn sẽ chú ý tới đám này, thay vì q·uân đ·ội họ thường thấy . Mà Trần Thiên Ân còn cho giãn đội hình đi để nhìn giống nhiều người hơn. Đã vậy lúc hành quân đi một đường lúc về một đường.
Sau khi đã chuyển hai vạn quân ra ngoài thì đến việc ngụy trang tám nghìn quân ở lại . Việc này rễ ràng hơn rất nhiều. Hắn loan tin rằng trong thời gian tới, q·uân đ·ội học đánh đêm . Người dân không cho phép đến gần. Tiếp xuống buổi tối cho quân sĩ hô to có chút lực là được rồi .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bây giờ là đầu thang tư năm hùng vương thứ mười một. Lúc này trong quận phủ Ninh Khải. Đã tập hợp đây đủ các tâm phúc của Trần Thiên Ân.
- Trần Vũ báo cáo đã hoàn thành chỉ tiêu sản xuất sáu đại hạm, mười lăm thuyền chân vịt, bốn mươi thuyền hộp. Tính cả trước đó sản xuất thì chúng ta có 7 đại hạm, 21 thuyền chân vịt, 65 thuyền hộp đổ bộ. Ngoài ra theo lệnh lạc hầu, chúng ta lấy thêm 50 thuyền chở hàng vừa chưng dụng cũng như thu của hải tặc.
Trần Thiên Ân nghe song báo cáo cũng vô cùng vui mừng . Với hạm đội này, hắn tin tưởng mình đang nắm giữ lực lượng thủy binh mạnh nhất cửu Châu, nếu chỉ so về trang bị và tàu thuyền. Sau đó hắn hỏi Hà Phúc.
- Bộ binh huấn luyện làm sao rồi đã sẵn sàng ra trận chưa.
Hà Phúc nghe vậy vội vàng đứng ra vẻ mặt hãnh diện nói.
-Bẩm lạc hầu một vạn thành vệ quân sẵn sàng vì lạc hầu mà chiến.
Trần Thiên Ân lại nhìn Trần Nguyên không kịp lên tiếng đã thấy hắn đứng ra nói sau đó là một loạt tướng lĩnh.
-Năm nghìn thiên tử binh sẵn sàng vì lạc hầu mà chiến.
-Ba nghìn tu la huyết vệ vì lạc hầu mà chiến.
- Một vạn thiên ong quân vì lạc hầu mà chiến.
Trần Thiên Ân thấy vậy vô cùng vui mừng, tâm hắn lúc này chỉ muốn ngay lập tức cầm kiếm g·iết ra chiến trường. Bình tâm lại một lúc hắn lại hỏi Trần Đức
- Lượng thực thuốc men đã chuẩn bị song trưa.
- Đã chuẩn bị song cho hai vạn quân chinh chiến trong sáu tháng . Ngoài ra theo lệnh lạc hầu đã chất đầy vật tư hàng hóa lên bốn mươi thương thuyền.
- tốt.
Trần Thiên Ân sau khi báo cáo song thì lại trầm tư nhìn bọn họ. Ba ngày trước người đưa tin của cha hắn đã tới, nói về tình hình kinh thành và việc hôn sự. Nghe song Trần Thiên Ân nổ à .
Sau đó hắn hỏi tên đưa thư về tình hình nhà Tống . Tên này đã nói Trần Thiên Ân là tháng hai vua Tống Triệu Trinh đ·ã c·hết . Theo đi chiếu Triệu Húc lên kế vị. Nhưng phía bắc An Vương Triệu Thành phản đối .
Triệu Thành khởi binh năm mươi vạn vây công Biện Kinh . Triệu Húc đã ra chiếu cần vương. Nghe vậy Trần Thiên Ân vui vẻ, bỏ qua vấn đề hôn sự. Suy nghĩ một lúc hắn lên tiếng.
- Vua Tống đ·ã c·hết vua mới lên uy quyền chưa đủ nay lại có phiên vương làm phản. Ta tính chúng ta sang giúp dân Tống thoát khỏi họa c·hiến t·ranh. Mang người về phía ta để họ có cuộc sống tốt hơn. Mọi người thấy sao.
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy, đám người mắc dù biết sẽ có c·hiến t·ranh. Mà ninh khải xung quanh có thể đánh ai thì họ biết ngay là Tống.
Nhưng cũng phải sững sờ khi nghe cái lý do muốn làm người tốt của Trần Thiên Ân. Nhưng rất nhanh họ lại phấn khích lên, chiến ý dạt dào.
Tướng lĩnh chính là vậy, họ bị văn quan nói là một đám vũ phu cũng không sai. Đại Tống mạnh không. Có rất mạnh, nhưng người Đại Việt lại cũng không sợ .
Nếu có cơ hội họ sẽ t·ấn c·ông c·ướp đất ngay lập tức. Có được việc này, chính là bao thế hệ kẻ cầm quyền tiêm nhiễm vào đầu người Đại Việt. Tư tưởng chống ngoại bang và sự kiêu dũng của chiến sĩ. Trải qua phút giây bối rối họ lập tức hét to .
-Nguyện theo lạc hầu chiến tử xa trường .
- Tốt lắm vậy thì ba ngày nữa xuất quân. Trần Hồng từ giờ chính vụ sẽ do người sử lý.
-Vâng.
-Trần Vũ q·uân đ·ội ta giao cho ngươi toàn quyền phụ trách.
-Vâng .
-Lui ra đi chuẩn bị cho cuộc t·ấn c·ông này.
Đợi đám người ra hết, Trần Thiên An đang ngồi tính toán lại cuộc chiến. Lần này hắn đã suy nghĩ rất nhiều cho việc chọn quân ở lại giữ ninh khải.
Hắn quyết định cho Trần Hồng, Trần Vũ một cơ hội. Để hai người thể hiện hết tài hoa của mình. Vì việc này trần Thiên Ân rút hai lực lượng tử chung với hắn, là Thiên tử binh và tu la huyết vệ đi cùng hắn chinh chiến.
Để lại năm nghìn tuần vệ doanh do Lạc An chỉ huy và ba nghìn thủy binh do Trường Giang chỉ huy. Hai tên này trước là lạc quân dưới trướng Hà Phúc qua thời gian quan sát và thử độ trung thành bằng loại nấm kia. Thì chúng thông qua được . Trần Thiên Ân tăng lên chức lạc tướng .
Lần này trước khi đi Trần Thiên Ân giao cho hai tên này một mật chỉ. "Ninh Khải chỉ cho vào không cho ra ". Trần Hồng và Trần Vũ còn quá trẻ. Trần Thiên Ân sợ hai tên này không chỉ huy được gây sai sót.
Đặc biệt để thông tin Ninh khải truyền gia ngoài. Nên hắn mới hạ mật chỉ cho hai tên kia. Chỉ cần không có ai ra ngoài, mặc Trần Hồng, Trần Vũ nghịch ra cái gì thì Trần Thiên Ân cũng giải quyết được.
Ba ngày qua đi, bây giờ ở đảo Cát Bà cách cảng Vạn Sơn 30 km . Lúc này thuyền đã răng đầy bên ngoài, một trăm bốn mươi ba chiếc treo đầy cờ hải tặc đầu lâu hai xương chéo.
Hải tặc cửu Châu vốn không có cờ hiệu. Nhưng sau sự kiện hôm nay, đầu lâu hai xương chéo phía dưới . Chính là đại diện cho vị hoàng đế hải tặc của biển cả.
Lúc này Trần Thiên Ân đang đứng trên mục cao . Phía dưới là hai vạn tướng sĩ Đại Việt. Khung cảnh hoàng tráng uy nghiêm hơn cả buổi diễu binh đợt tết vừa qua. Lúc này hắn lên tiếng
- Các tướng sĩ, Đại Việt lập quốc ba trăm năm . Tuy không nói tất cả đều là thái bình thịnh thế cũng có lúc t·hiên t·ai đói khổ, cũng nhiều lúc binh đao loạn lạc c·hiến t·ranh. Nhưng Đại Việt ta vẫn hiên ngang đứng thẳng xương sống .
- Tuy xưng thần với các đại quốc, nhưng chưa bao giờ cúi đầu hèn mọn xin sống. Đại Việt ta có câu nói rằng không ai khó ba họ không ai giàu ba đời. Chỉ cần đại quốc suy yếu Đại Việt ta liền t·ấn c·ông lấn đất, với ước mơ một ngày chúng ta sẽ thành đại quốc.
Thời gian đã qua bao thế hệ, vô số tiên tổ của ta ngã xuống để bảo vệ mảnh đất này. Nam chinh bắc chiến để mở rộng biên cương. Chúng ta phải kế tục mong ước này của tổ tiên.
Trần Thiên Ân nói đến đây, hắn dừng lại một chút nhìn về phía các binh sĩ phía dưới. Vẻ mặt họ đầy sự tự hào, sĩ khí quân lính lên cao ngất thấy vậy hắn nói tiếp.
- Thành Hoan Châu của Đại Tống cách chúng ta 350km đường biển. Nơi đó phồn hoa, nhà lầu san sát, người dân no ấm. Một cảnh thịnh thế phồn vinh.
- Nhưng chính nơi đó, là bàn đạp của quân Tống tiến công nước ta những lúc cơ cực. Bắt dân ta về đó làm nô cho bọn chúng, c·ướp b·óc của cải, giày séo vợ con dân Việt ta. Sự giàu có phồn vinh của chúng được dựng bằng máu thịt của dân ta.
Nay nhà tống hỗn loạn, tuy chưa đến mức suy bại những thì tính sao. Chúng ta binh hùng ngựa khỏe, tuy vẫn không thể địch toàn nước Tống. Nhưng chúng ta giả trang làm hải tặc, chúng ta liền đến Hoan Châu thu chúng chút lợi tức . Bắt chúng trả giá cho những gì chúng làm ở quá khứ .
- MỘT NGÀY TA MẠNH LÊN, THỀ ĐẠP BẰNG THÀNH BIỆN KINH . DÙNG GƯƠM TRONG TAY KỀ VÀO CỔ VUA TỐNG, ĐANG RUN RẨY BẮT HẮN ĐẬP ĐẦU TẠ TỘI. TRẬN CHIẾN NÀY CHÚNG TA PHẢI THẮNG . VÌ TỘC TA TRƯỜNG TỒN CHIẾN.
Trần Thiên Ân nhìn thấy binh sĩ hai mắt đỏ sọc sọc, sát khí nổi lên. Tâm can hắn cũng danh run lên đây là trận chiến chính thức của hắn. Đây là bước đi thành bá chủ của tộc Việt hắn. Hắn phải cố gắng hơn nữa. Binh sĩ của hắn còn đang hô hào cổ vũ hắn đây.
- CHIẾN....CHIẾN....CHIẾN
- CHIẾN... CHIẾN... CHIẾN
- CHIẾN... CHIẾN .. CHIẾN.
0