0
Thành Hoan Châu trong một căn phòng của phủ thành chủ lúc này đang vang lên đầy tiếng nói tức giận.
-Khốn kiếp chúng rốt cuộc là ai .
Một tên trung niên mặc áo giáp đang đập phá đồ vật trong phòng. Phía dưới còn đứng mấy tên quan quân mồm câm như hến. Tên này chính là Hoài An sau khi tỉnh dậy hắn lập tức triệu tập bộ hạ đến để bàn việc, nhưng lại nhận được yêu cầu trao đổi tù binh của Trần Thiên Ân đã làm hắn vô cùng tức giận. Lúc này một tên quan quân đứng ra nói.
-Tướng quân thám báo của ta nói rằng đám giặc đó là hải tặc. Thủ lĩnh của chúng tự xưng Hải Long Vương.
-Mẹ nhà ngươi chứ, lôi tên thám báo đó đánh hai mươn quân côn. Chúng mà là hải tặc thì ta là thượng tướng quân à. Các ngươi bị ngu hay sao mà lại không nhìn thấy. Chúng chính là quân lính tinh nhuệ giả trang.
Hoài An vô cùng tức giận chỉ vào mặt mấy tên khốn này mà chửi mắng. Bọn quân quan Tống đều im lặng không biết nói gì. Bọn họ b·ị đ·ánh quá uất ức không biết kẻ thù là ai đã vậy còn bị g·iết hoa rơi nước chảy ngày tại sân nhà. Hoài An cũng như bọn hắn cái gì cũng không biết. Anh dũng hầu đ·ã c·hết năm vạn quân tại Hoan Châu đã b·ị đ·ánh cho tan rã. Giờ trong thành hoan Châu chỉ có một vạn năm nghìn quân. Hắn vô cùng lo sợ không biết bao giờ thì đám quân kia đến đánh tới. Nhiều lúc nhớ lại đám quân đó chỉ vài nghìn người, lại lao vào mấy vạn quân của hắn chém g·iết như chỗ không người khiến hắn run sợ không thôi. Đặc biệt là v·ũ k·hí và áo giáp chúng sử dụng quá là sắc bén. Thanh kiếm của hắn chính là bách luyện thép vậy mà bị một tên phản tặc cầm kiếm chém gãy. Trong đầu hắn vô cùng thắc mắc đám t·ấn c·ông hắn là ai. Lúc này lại có một tên lính đứng ra nói.
-Tướng quân bọn phản quân kia nói hai mươi lượng bạc một huynh đệ chúng ta chuộc vẫn là không chuộc.
-Ta cũng muốn mang các huynh đệ về nhưng không có tiền thì chuộc người làm sao. Đánh chúng thì ta có thể khẳng định chúng ta không đánh được.
Hoài An hắn thở dài, hơn hai chục năm binh nghiệp đây là trận đánh hắn uất ức nhất. Muốn đánh không được thủ thành thì chờ triều đình phạt đi. Trung dũng hầu đ·ã c·hết giờ đây quân hoan Châu có bị làm sao sẽ do một mình hắn chịu tội. Nghĩ một lúc cũng không có cách hắn chỉ đành viết thư về triều đình báo cáo việc này.
-Lính liên lạc hãy hỏa tốc mang thư này trình lên bệ hạ.
-Vâng.
Khác với không khí ảm đạm quân thất trận người Tống bên phía Trần Thiên Ân lúc này đang rất vui vẻ mở tiệc rượu
-Lạc hầu phụ nữ tống thật là ẻo lả chả giống nữ nhân người Việt ta.
Trần Nguyên vừa nói vừa ôm hai người phụ nữ Tống vào trong lòng trêu ghẹo. Trần Thiên Ân nhìn vậy cũng chỉ cười cợt không nói gì nhiều. Thủ hạ của hắn đến bây giờ lớn tuổi nhất là Hà Phúc, còn lại chỉ là mười tám đôi mươi thanh niên nên vấn đề gái gú này hắn không cấm đoán. Trần Thiên Ân muốn có một lực lượng trung thành và theo chân hắn vậy nên lúc chọn người hắn đề ra ba nguyên tắc. Thứ nhất trẻ tuổi có lòng cầu tiến, yêu dân tộc. Thứ hai có điểm mấu chốt của một con người, không phải việc gì cũng làm theo lệnh như máy móc. Thứ ba trung thành với hắn.
Tại sao lại có ba nguyên tắc chọn người này. Vì Trần Thiên Ân không chỉ muốn thống nhất cửu Châu . Hắn còn muốn thay đổi luật lệ của thế giới này nhưng hắn biết dù hắn có giỏi tới đâu một mình hắn cũng khó có thể thực hiện được . Nên hắn muốn tạo ra càng nhiều người giống như hắn. Họ trẻ tuổi có nhiệt huyết sẽ không bị luật lệ thế giới này ảnh hưởng và hắn sẽ hướng họ đi theo điều hắn muốn nhìn thấy. Họ phải có nguyên tắc của bản thân và điểm mấu chốt để có thể nhìn nhận sự việc tốt hơn không bị các tư tưởng biến dị do hoàn cảnh xã hội ảnh hưởng. Họ phải trung thành với hắn vì chỉ có vậy họ mới chịu nghe sự hướng dẫn của hắn.
Trần Thiên Ân nhìn họ một lúc sau đó hắn nhìn về phía mấy vũ nữ đang biểu diễn ở giữa sảnh. Hắn có thể cảm nhận được sự sợ hãi từ ánh mắt những cô gái này. Những người này không phải kỹ nữ họ là con gái dòng thứ của các tiểu gia tộc người Tống tại các huyện thành Hoan Châu những ngày qua hắn thu thuế . Để lấy lòng Trần Thiên Ân đám tiểu gia tộc này mang các cô con gái có xuất thân hèn mọn đưa cho Trần thiên Ân mua vui cầu lấy sự bình an. Trần Thiên Ân giờ đây nghĩ đến câu nói " c·hiến t·ranh không dành cho phụ nữ nhưng phụ nữ là chiến lợi phẩm của c·hiến t·ranh." Trần thiên Ân biết tại Cửu Châu này mỗi một ngày lại có vô số cuộc chiến, lại có bao nhiêu n·gười c·hết, sẽ có bao nhiêu cô gái giống những cô gái trước mặt này. Chỉ có thống nhất mới không có c·hiến t·ranh. Qua ngày hôm này hắn càng kiên định ý nghĩ này. Trầm tĩnh nghĩ viển vông một lát Trần Thiên Ân ra lệnh cho các cô gái này ra ngoài bắt đầu sử lý chính sự .
-Trần Đức tình hình vận chuyển chiến lợi phẩm thế nào rồi.
-Bẩm lạc hầu chúng ta thu thuế những ngày qua được ba trăm vạn lạng bạc, hai vạn lạng vàng, ba trăm con trâu, một vạn con dê. Ba mươi vạn thạch lương thực . Hiện tại chỉ còn lương thực là mới chuyển một nửa còn lại thì đã chuyển hết về ninh khải.
-Tiếp tục thực hiện cách thu thuế ta đã nếu ra .
-Vâng.
Trần Thiên Ân tiến hành thu thuế kiểu gì ư. Hắn thu tất cả bạc, vàng, gia súc và một nửa lương thực của tất cả các huyện mà hắn c·hiếm đ·óng. Hắn lại lấy các loại vải bông, cao Ly, gốm sứ, nước hoa, rượu ngon âm thầm đưa cho các tiểu thế gia để chúng bán đi khi trần thiên Ân rời đi. Vào cuối năm sau trần thiên Ân sẽ đến thu giá gốc và một nửa số lãi chúng bán được. Trần thiên Ân đã tính rất kỹ hắn không thu tiền đồng vì nó không mấy giá trị và nó lại toàn nằm trong tay thường dân Tống. Vì để tiện sau này cai trị và c·hiếm đ·óng lâu dài thì hắn không muốn động đến tầng lớp dân thường. Ngược lại các trung tiểu quý tộc thì bị hắn thu hết vàng bạc và gia súc nhưng hắn lại đưa cho họ hàng hóa. Các tiểu gia tộc này đời đời kinh thương khi nhìn thấy số hàng hóa này mắt bọn chúng lập tức tỏa sáng. Số hàng Trần Thiên Ân đưa cho chúng vượt xa thứ Trần Thiên Ân lấy. Mà Trần thiên Ân cũng hứa nếu họ bán hết sẽ cho nửa tiền lãi. Đây là một khoản tiền không lồ và họ cũng nghĩ rằng chắc gì Trần Thiên Ân dám quay lại đất Tống nên đều ký khế ước mua bán. Trần Thiên Ân làm vậy chỉ vì muốn đám thương nhân này thành các đại lý bán lẻ hàng cho hắn. Còn hắn chỉ trốn sau màn đếm tiền, lại không ai nghi ngờ.
-Không tệ . Trần Quý việc tìm kiếm giải cứu nô lệ người Việt thế nào rồi.
-bẩm lạc hầu theo như thông tin đã giải cứa ra mười vạn dân Việt b·ị b·ắt làm nô ở xung quanh thành Hoan Châu trong các mỏ quặng. Trong đó có tám vạn là thanh niên trai tráng có thể tòng quân. Hiện tại đã phát v·ũ k·hí áo giáp và đang bước đầu huấn luyện.
Trần Thiên Ân vô cùng tức giận khi biết tin tại Hoan Châu này lại có gần chục vạn người Việt b·ị b·ắt làm nô khai thác khoáng sản. Vì việc này hắn quyết đánh một trận cùng quân Tống. Các thông tin này hắn lấy ở đầu ư. Thông tin này chính là một trong hai nhóm tuần núi doanh giả trang thương nhân được trần Thiên Ân phái đi Đại Tống tháng sáu năm trước. Sau khi thống nhất ninh khải Trần Thiên Ân đã quy hoạch phát triển ninh khải. Hắn chọn đường ra đầu tiên của ninh khải là Đại Tống. Hắn phái hai nhóm tuần núi doanh đến đất Tống tiến về hai thành trì là hoan Châu và Quảng Đông. Trần Thiên Ân biết sớm muộn hắn cũng sẽ tìm ra thuốc nổ để phá núi đại Thập sơn mở đường sang quảng đông nhà Tống. Và vượt biển tiến vào hoan Châu để buôn bán cũng như chiếm hai nơi này để làm bước đệm cho các cuộc t·ấn c·ông mở rộng khác của hắn vào đất Tống.
Hai nhóm này được giao nhiệm vụ phát triển mạng lưới tình báo về nước Tống và khống chế một số thương nhân Tống làm vỏ bọc cho mình. Trần Thiên Ân khi đánh vào hoan Châu thì cho người liên lạc với đám này. Và có được thông tin về các người dân Đại Việt b·ị b·ắt đào khoáng sản. Trần Thiên Ân lập tức ý thức được hắn sắp có chục vạn quân kẻ báo thù. Đội quân này hắn không cần tốn công sức thuyết phục vì chính bản thân họ đã trải qua việc bị Đại Tống h·ành h·ạ và được trần Thiên Ân cứu. Đây sẽ là một đội quân trung kiên của Trần Thiên Ân trong thời gian tới. Tuy nhiên đám thợ mỏ này đã khá kiệt sức vì thời gian dài chưa được ăn uống đầy đủ. Vậy nên mấy ngày qua đám này được Trần Thiên Ân tăng lương, thức ăn lên gấp ba lần. Để cho họ nhanh chóng lấy lại sức khỏe cùng hắn chiến một trận làm rung đông cửu Châu đại địa.
- Hạ lệnh của ta ai dám cắt xén thức ăn của họ chém.
-Vâng.