-Trần tý việc thu gom ngựa thế nào rồi.
-Bẩm lạc hầu đã tìm kiếm ngựa tại các huyện bị ta chiếm lấy được hai nghìn con trong đó đạt tiêu chuẩn chiến mã chỉ có sáu trăm con. Ngoài ra theo thám báo nói thì trong thành hoan Châu còn hai nghìn chiến mã loại tốt được hoa mộc lan mang về từ phương bắc nữa .
- chiến mã thì biên chế vào lực lương kị binh của trần Mão. Còn ngựa thồ thì cứ để đấy chưa cần chuyển về ninh khải ta có việc muốn sử dụng chúng . Còn hai nghìn chiến mã kia thì ta cũng muốn. Trần tý ngươi lại biên thư nói hoài An muốn chuộc tù binh tống thì ngoài bạc ra cần thêm hai nghìn chiến mã .
-Vâng lạc hầu .
-Lui ra ngoài hết đi.
Đợi mọi người lui ra ngoài hết lúc này chỉ còn mình trần thiên ân ở trong phòng hắn đang chống cằm nhìn bản đồ suy nghĩ cho trận chiến tiếp theo với viện binh của tống. Rồi hắn nhìn thấy một dải bình nguyên rộng hơn năm mươi km. Trên đó không có sông ngòi toàn là đồng cỏ trần thiên ân đứng dậy nhìn lấy tay sờ vào bản đồ lần các tuyến đường phải đi qua đây. Sau đó hắn nở một nụ cười nham hiểm rồi gấp bản đồ lại.
Tại sao trần thiên ân lại thay đổi kế hoạch từ đánh cướp sang đánh phong vương đất tống . Vì hắn sau khi đến đất tống nhận ra thông tin hắn nhận được về tình hình đất tống còn nghiêm trọng hơn hắn nghĩ. An vương triệu thành đã đánh chiếm một phần ba lãnh thổ đại tống này lại chỉ huy quân uy hiếp biện kinh. Còn triệu húc mới đăng cơ tuy kiểm soát hai phần ba lãnh thổ nhưng căn cơ yếu kém trên nói dưới không nghe, cho nên hiện tại cả triệu húc và triệu thành đều cân đối lực lượng. Trần thiên ân biết được việc này nên hắn muốn kiếm một chút. Hắn muốn trở thành lực lượng thứ ba phá vỡ thế cân bằng này của hai bên, bắt bọn chúng phải cầu hắn. Muốn thực hiện được việc này thì hắn phải thể hiện nên giá trị của bản thân. Nên hắn phải đánh một trận nữa.
Lúc này tại phòng khách của phủ thành hoan châu . hoài An đang nói cười với một tên thương nhân béo vô cùng vui vẻ.
-Hà huynh đúng phúc tinh của đại tống nếu như ai cũng như huynh thì đại tống ta sẽ sớm thống nhất cửu Châu.
-Hoài tướng quân nói vậy ta không giám nhận. Chỉ là chút bạc vụn làm sao so sánh được với tính mạng quân tống của chúng ta.
Hoài An hôm nay rất vui mừng nhìn về tên thương nhân béo trước mặt. Mới sáng nay hắn đã phải tức nổ phổi khi bọn Hải tạc kia yêu cầu hắn phải giao ra hai ngàn chiến mã. Đang lúc hắn tức giận thì tên Hà văn thuần này xuất hiện hắn đại diện cho tất cả thương nhân của hoan Châu quyên tiền để giải cứu tù binh.
- không biết số bạc chúng ta quyên góp đã đủ để chuộc được các tướng sĩ của ta đang bị dịch bắt tù đày hay không.
- không giám giấu Hà huynh bạc thì đủ rồi nhưng đám khôn khiếp Hải tặc ấy lại đòi hai nghìn chiến mã trong thành hoan Châu.
- hoài tướng quân vấn đề này suy nghĩ chưa thấu đáo rồi. Thành hoan Châu Thành cao hào sâu dễ thủ khó công . Nay tướng quân chỉ có một vạn rưỡi thủ thành mà Hải tặc đã không giám tấn công phải hòa đàm, nếu bây giờ lại lấy lại các binh sĩ bị bắt làm tù binh kia thì chả phải hoan Châu đã không cần lo lắng. Hai ngàn chiến mã tuy tốt những hoan Châu này có hai ngàn kị binh sao. Để ngựa ở đó vất không sao không đưa cho chúng. Đơi các chiến sĩ của ta hồi phục và quân tiếp viện của chúng ta đến một lần tiêu diệt chúng. Số ngựa kia chả phải lại trở về hay sao.
Hoài An nghe tên thương nhân họ Hà này nói song cũng thấy hợp lý nay bạc hắn đã có, đưa thêm chiến mã thì lại làm sao. Thứ hắn cần bây giờ là binh lính. Còn việc dám ra thành đánh Hải tặc thì hắn chưa bao giờ nghĩ đến. Thế là đợi tên thương nhân béo này đi thì cho người liên lạc trần thiên ân nói về việc trao đổi tù binh.
Tại một tòa nhà sa hoa tên thương nhân họ Hà giờ đây vô cùng khép nép đứng nói chuyện sảy ra với một tên trung niên có vẻ mặt lạnh nhạt ngồi trên ghế.
-Bẩm đại nhân tên hoài an đó đã đồng ý trao đổi tù binh .
-Ngươi làm tốt lắm ta sẽ báo công ngươi cho lạc hầu.
-Đạ ta đại nhân.
-Lui ra đi.
Người đàn ông trung niên này chính là trần Hồng phó chỉ huy của tuần núi doanh. Sau khi hắn đến hoan Châu này đã âm thầm không chế một số thương nhân tống tại đây và vừa rồi đã nghe theo lệnh trần Thiên ân lợi dụng đám thương nhân đã khống chế đi liên lạc các thương nhân tống còn lại của thành hoan Châu quyên tiền giải cứu tù binh tống.
Tại sao trần thiên ân lại không đánh thẳng vào hoan Châu mà chỉ muốn lấy tiền qua cách trao đổi tù binh. Hắn muốn như gia cát Lượng ba lần bắt mạnh hoạch hay sao. Không hắn làm vậy đơn thuần vì hắn muốn cho triều đình nhà tống nhìn và đánh giá sức chiến đấu của quân hắn. Trần Thiên ân sau khi xác định sẽ phải đánh với tống một trận nữa thì hắn bắt đầu tính kế nhà tống từ việc nhà tống đánh giá sai tình hình chiến trận. Phải biết việc liên lạc của cửu Châu khó khăn, hỏa tốc tám trăm km đã là là liên lạc tốt nhất ở nơi này rồi. Phải mát tám ngày thì thông tin từ hoan Châu mới chuyển đến thành biện kinh. Và quân tống tiếp viện được gửi đến cũng phải hơn một tháng nữa tính từ lúc nhận tin báo. Cho nên việc không công thành chính là để Hoài an nghĩ rằng quân trần thiên ân không mạnh chỉ cướp bóc chư không dám công thành chiến và hắn sẽ báo cáo về việc này cho triều đình nhà tống việc này sẽ làm ảnh hưởng tới việc phái số lượng quân tiếp viện . Và thành hoan Châu còn cũng sẽ làm cho quân tiếp viện tin rằng những kẻ họ sắp tấn công cùng không mạnh như trong báo cáo của hoan Châu. Điều này sẽ làm trần Thiên Ân tăng thêm phần thắng cho trận chiến sắp tới.
Ngày hôm sau ngoài thành hoan Châu đang tràn đầy tiếng ngựa hí, tiếng quát tháo liên miên không dứt.
-Lạc hầu số chiến mã này là loại tốt nó có thể biến thành ngựa trọng kỵ binh của chúng ta.
Trần Mão đang không ngừng nhòm ngó các chiến mã mà quân tống đưa ra để đổi từ binh chất lượng quá tốt cao đến một mét tám dài hai mét. Trần Thiên ân ở bên cạnh cũng rất vui. Địa hình trận chiến tiếp theo hắn chọn là bình Nguyên cho nên có được số chiến mã này lại tăng thêm phần thắng cho hắn. Chiến mã cửu Châu hiện của các nước chỉ có mỗi yên ngựa và dây cương. Các kỵ sỹ phải dùng hai chân kẹp bụng ngựa khi di chuyển. Đối với các dân tộc người bình nguyên phía bắc như đột khuyết, hung Nô, liêu, tây Hạ.. . Họ có kỹ năng cưỡi ngựa và bắn cung trong điều kiện này vô cùng tốt. Còn các nứơc trung Nguyên thì lại khó làm được điều này cho nên các kỵ binh trung Nguyên chính là các binh sỹ tinh nhuệ nhất, được đào tạo và huấn luyện vô cùng khắt khe đặc biệt là cung kỵ binh và trọng kỵ binh. Và cho dù là đại quốc số lượng kỵ binh hai loại này cũng cực kì ít ỏi. Nhưng trần thiên ân hắn lại biết về móng ngựa sát và bàn đạp ngựa. Nhờ việc này hắn chỉ mất vài tuần để huấn luyện một kỵ binh biết cưỡi ngựa. Và nếu chọn các kỵ sĩ có khả năng cưỡi ngựa tốt, và phụ trợ móng ngựa, bàn đạp thì hắn có thể có lượng lớn cung kỵ, trọng kỵ binh mà mọi quốc gia đều mong muốn chính vì lý do này hắn quyết định đối trận trực diện với quân tống tại bình nguyên. Nhìn ngó ngựa một lúc trần Thiên ân nói với đám thuộc hạ.
-Chúng ta có thời gian một tháng chuẩn bị đón nhận quân tống phản công. Trong thời gian này toàn quân phải tích cực huấn luyện. Đặc biệt về kỵ binh ta muốn thấy một chi kỵ binh hùng Bá thiên hạ.
Đám tướng lĩnh lập tức đáp vậng rồi trở về vị trí của mình.
-Trần tỵ gọi tên trịnh phúc tới gặp ta.
Trần tỵ nghe vậy gật đầu rồi quay người đi. Một lúc sau hắn đã mang tên trịnh phúc tới đây. Thấy trần Thiên ân tên này vội vàng quỳ lạy. Sau đó trần Thiên ân nói chuyện cùng hắn một lúc rồi tên này rời đi với bộ mặt tức giận. Nhìn hắn rời đi trần Thiên ân mỉm cười nói nhỏ trong miệng "trịnh gia con cờ này có vẻ vì trịnh thị Loan hơn cố gắng quá mức" .
0