Triều đình tranh cãi.
Thành biện kinh nhà tống những ngày qua vô cùng bất ổn, cứ một hai hôm lại có kỹ sĩ đến báo tin tình hình chiến đấu trong thành dân chúng bất an lo sợ. Lúc này một kỵ sĩ hỏa tốc tám trăm dặm đang phóng ngựa như bay về phía hoàng cung. Miệng thì gào lên.
-Hoan Châu báo nguy mau mau nhường đường.
Hoàng cung cần chính điện Triệu Húc đang ngồi trên long kỷ đầy uy nghiêm nhìn về bản báo cáo của hoài An. Sau đó hắn ném mạnh xuống đất và gầm gừ.
-Phản phản chỉ một đám hải tặc mà dám t·ấn c·ông Đại Tống ta . Chúng coi Đại Tống ta không người sao, các vị đại thần của trẫm hãy nhìn xem giang sơn của trẫm hiện giờ ai cũng có thể dày xéo hay sao.
Chúng đại thần ở dưới ngoại trừ Trịnh Cao Khải còn lại đều không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra . Còn trong lòng Trịnh Cao Khải thì đang không ngừng chửi lão cha già hồ đồ khi để cho Trịnh Thị Lan rời khỏi nhà đã khiến Trịnh gia phải vướng vào vấn đề đau đầu như thế này. đúng lúc này tả tướng Tần Cối đứng ra nhặt bản tấu ở dưới mặt đất ra xem . Hắn hơi nhíu mày rồi đưa bản tấu này cho hữu tướng Tô Thức. Giống hệt với phản ứng của Tần Cối Tô Thức cũng hơi nhíu mày sau đó đứng lên nói.
- bệ hạ trong chuyện này sợ có trá. Thành Hoan Châu đã trải qua trăm năm chưa có chiến sự hiện giờ lại có một đám hải tặc với quân số lên đến hai vạn mà lại toàn là tinh nhuệ .Theo như báo cáo v·ũ k·hí bọn chúng sử dụng cũng là loại rất tốt thậm chí có thể tất cả đều là bách luyện sắt. Thần cho rằng không một đám hải tặc nào có thể có quy mô như vậy.
Lúc này Tần Cối cũng đứng ra nói.
-lực lượng quân lính tinh nhuệ giả trang hải tặc này chỉ có thể từ hai nơi. Một là Đại Nguyên hai là Đại Việt . Mà theo như báo cáo của Hoài An thì chúng vô cùng hung hãn, thậm chí Anh Dũng hầu dẫn quân cùng bọn chúng giao chiến cũng đã chiến tử . Một điều nữa tất cả bọn hải tặc này đều nói tiếng Việt cho nên khả năng cao nhất bọn này là người Đại Việt.
Triệu Húc nghe hai vị tể tướng phân tích thì hắn vô cùng tức giận. Một Đại Việt nhỏ bé mà lại dám cho quân t·ấn c·ông nước của hắn. Sau đó hắn đập bàn nói.
- hay cho một Đại Việt thật sự chúng cho rằng Đại Tống ta không còn ai có thể lên trận hay sao.
nhìn thấy hoàng đế tức giận nhưng mà Tô Thức vẫn phải đứng ra nói can ngăn.
- bệ hạ hiện nay Đại Tống của ta đang rắc rối khó gỡ chúng ta không thể nào cùng lúc đối mặt với thêm một kẻ địch nữa vào lúc này. Những năm qua Đại Việt đang tập trung rất nhiều phát triển cho q·uân đ·ội, hiện giờ nếu chúng ta tuyên chiến với Đại Việt thì sẽ phải đối mặt cùng lúc với cả quân của Đại Việt và An Vương Triệu Thành. Hơn nữa Đại Đường Đại Nguyên, Đại Liêu đang nhìn ngó chúng ta, cho nên việc cùng Đại Việt kết thù này là không thể được .
lúc này Tần Cối cũng đứng ra nói thêm.
-Bẩm bệ hạ hai vạn quân kia vẫn chưa hoàn toàn xác định là quân Đại Việt . Bọn chúng tự nói chúng là hải tặc mà không phải là quân của bất kỳ quốc gia nào. đây có thể là hành động của Đại Việt thăm dò phản ứng của người Tống chúng ta. Theo thần thấy nên lập tức phái quân tiêu diệt đội quân này để rằn mặt Đại Việt vừa để thể hiện uy quyền của Đại tống.
Triệu Húc nghe vậy thì bắt đầu đăm chiêu . Thân là một hoàng đế rất nhiều lúc hắn cũng phải suy nghĩ về rất nhiều vấn đề và các hệ lụy của nó .Hắn lúc này quay ra hỏi binh bộ thượng
thư Vương An Thạch .
-Hiện giờ chúng ta có thể lấy bao nhiêu quân đến thành Hoàn Châu .
Vương An Thạch nghe vậy lập tức đứng ra khỏi hàng và tâu rằng
-bẩm bệ hạ chúng ta bây giờ chỉ có thể điều 20 vạn quân ở thành Tương Dương để đi tiếp viện cho thành Hoan Châu. Nhưng mà địch quân thì có hai vạn, theo thần nghĩ chúng ta nên điều khoản 5 vạn, cộng với các thành trấn xung quanh . Tổng binh lực điều động có thể lên tới 10 vạn là đủ để tiêu diệt lũ phỉ này.
Lúc này thượng thư bộ hình Trịnh Cao Khải đứng ra tâu rằng
-bẩm bệ hạ hiện nay chúng ta đang chiến đấu với quân An Vương Triệu Thành . Việc điều động một lực lượng quân tinh nhuệ quá lớn sẽ làm hỏng lỗ thủng trong việc phòng thủ quân của an vương Triệu Thành t·ấn c·ông . Thần cho rằng chỉ nên điều động hai vạn quân của Thành Tương Dương, cộng với các thành trấn xung quanh năm vạn nữa và điều động thêm 10 vạn xương quân tại các đồn điền. Thần cho rằng chỉ cần 7 vạn quân là có thể tiêu diệt hết hai vạn phản tặc đang ở hoan Châu còn mười vạn xương quân chẳng qua chỉ là đi theo thể hiện với Đại Việt . Để nói cho chúng biết Đại Tống hoàn toàn có khả năng huy động trăm vạn đại quân . Chúng không nên manh động nếu không sẽ phải trả giá vô cùng đắt đỏ.
Triệu Húc nghe vậy xong liền cho là phải . Vậy là ông ta liền ban chiếu cho tướng quân Địch Thanh đang trấn thủ tại thành Tương Dương, điều động hai vạn quân và năm vạn tại các thành trấn xung quanh cùng 10 vạn xương quân tiến về Hoan Châu tiêu diệt hải tặc.
Trần Thiên Ân lần này đã mắc một lỗi hết sức sơ đẳng mà bất kỳ kẻ xuyên không nào cũng thường mắc phải . Đó chính là coi thường trí tuệ của cổ nhân hắn nghĩ rằng giả danh hải tặc thì sẽ không ai biết hắn là thế lực của Đại Việt . Nhưng hắn đã nghĩ vấn đề này quá đơn giản, cả quân lính của hắn đều là người Việt, ngay cả hắn nói tiếng Hán cũng đang bặp bẹ thì làm sao có thể giấu được ánh mắt người đời. Cộng thêm việc hắn còn quá trẻ tuổi để có thể tự mình tổ chức ra một lực lượng q·uân đ·ội hùng mạnh như vậy . Cho nên rất dễ dàng những kẻ đứng đầu nhà Tống liền đoán ra thân phận của hắn là một con em trong các gia tộc Đại Việt . Nhưng một sự may mắn nữa lại đến với hắn . Bởi tình hình chính trị của nhà Tống đã khiến họ không thể nào tạo sức ép với Đại Việt. Nếu không thì thân phận của hắn sẽ bị lộ ra ngay lập tức . Có lẽ sau lần này hắn sẽ phải rút cho mình một bài học khá đắt giá.
Lúc này tại một khu nhà gỗ, rộng rãi Trịnh Cao Khải đang gầm gừ chửi bới ở đây.
- Ngu xuẩn, ngu xuẩn chuyện này mà không làm kín kẽ thì có thể họ họ Trịnh dễ bị diệt tộc.
Được một lúc thì hắn ngồi thở dài trong đầu đang nghĩ cách ứng phó . Hắn hận không thể lập tức g·iết c·hết Trịnh Thị Loan ngay lúc này. Tại sao Trịnh Thị Loan lại có thể khiến cho họ Trịnh phải làm việc cho Trần Thiên Ân . Thì ra người mà Trịnh Thị Loan phải kết hôn đó chính là hoàng đế Triệu Húc. Nhưng sự việc Trịnh Thị Loan bỏ đi đã bị Trịnh gia giấu đi. Vì không muốn những rắc rối kế tiếp xảy ra cho nên họ Trịnh bằng mọi giá phải mang Trịnh Thị Loan an toàn trở về làm hoàng hậu của Đại Tống. Để tăng cường củng cố sự phát triển của cả tộc. Trần Thiên Ân hoàn toàn không biết điều này . Nếu hắn là biết thì tuyệt đối sẽ không yêu cầu họ Trịnh hạ thấp số lượng quân số tinh nhuệ của nhà Tống cử đi đánh hắn thậm chí còn yêu cầu tăng lên . Để cho nhà họ Trịnh bằng sức ép của mình để một tên tướng bất tài hướng dẫn đội quân đó .Nếu vậy thì chiến thắng của hắn sẽ càng vang dội.
Cùng lúc này tại trên quan đạo Thành Ninh Sơn, một đội người ngựa hùng hậu đang duy chuyển về phía Ninh Khải . Những người này không phải ai khác chính là người nhà họ Trần đang đưa theo tân nương của Trần Thiên Ân đến cho hắn. Chỉ huy của đội người này là Trần Thiên Bình nhị ca của Trần Thiên Ân.
-Phúc bá chúng ta đã sắp đến đấy chưa.
- thiếu gia hãy cố gắng lên một chút đến trời tối chúng ta sẽ đến ẩn cốc cửa ngõ Ninh Khải đấy .
-Ồ vậy sao không biết tên tiểu tử Thiên Ân giờ đây đang làm gì. Người nói xem hắn phong tỏa Ninh Khải có phải là đang trốn trong đó đ·ánh b·ạc hay không.
Trần Phúc nghe Trần Thiên Bình nói vậy cũng chỉ cười cười không nói gì. Đoàn người vẫn tiếp tục lẳng lặng tiến về Ninh Khải.
0