Rắc rối đến
Tại sao việc cưới xin lại diễn ra vào lúc này không phải hai nhà Trần Đinh đã hẹn ước ba năm sau mới kết hôn sao .Việc này phải nói đến bốn vị tộc lão của họ Trần. Sau khi Trần Cảnh bàn việc hợp tác với họ Đinh và trở về báo cáo với họ Trần. Thì các vị tộc lão họ Trần ra sức phản đối về việc chậm cưới hỏi . Bốn vi tộc lão này bị ảnh hưởng bởi tư tưởng cũ rất nặng, cho nên họ bắt Trần Cảnh phải liên hệ với họ Đinh tổ chức buổi hôn lễ này sớm và đã có việc ngày hôm nay . Trần Thiên Bình đã mang tân nương họ Đinh đến cho Trần Thiên Ân
-Phúc bá ẩn cốc đúng là trật hẹp nơi này mà xây quan ải thì chả ai phá nổi.
-Thiếu gia có lẽ không biết vì nhờ có ẩn cốc này mà người Tống chưa bao giờ có ý nghĩ t·ấn c·ông ninh Khải. Vậy nên lão gia mới đồng ý cho tam thiếu gia tới đây.
Đoàn người đưa dâu họ trần đã tới ẩn cốc và cũng giống bất kì người nào, Trần Thiên Bình cũng bị sự hiểm trở của nơi này thu hút. Lúc này một tên thanh niên tầm hai mươi tuổi tướng mạo nghiêm túc có ba phần giống Đinh Bộ Lĩnh. Kẻ này chính là Đinh Liễn con trai cả của Đinh Bộ Lĩnh . Hắn từ từ đi đến chỗ hai người Trần Thiên Bình.
-Bình đệ có tính thông báo cho Thiên Ân một tiếng hay là định tạo bất ngờ cho hắn đây.
Nghe tiếng Đinh Liễn Trần Thiên Bình cũng cười nói .
-Đinh huynh nói đùa, tấc nhiên là đi vào tạo bất ngờ cho hắn rồi. Huống chi ta còn mang một nàng dâu cho hắn đây.
-Haha vậy thì chúng ta đi thôi.
Vậy là đoàn người đưa dâu của hai nhà lại tiến vào ẩn cốc. Họ không biết là hai bên ẩn cốc có ba trăm cặp mắt nhìn họ chằm chằm. Vừa vượt qua ẩn cốc đám người Trần Thiên Bình liên há hốc mồm, khi thấy cách họ hai trăm mét là một bức tường thành cao lớn. Trên thành đang có rất nhiều binh lính chĩa nỏ về phía họ. Trần Phúc dù sao cũng va trạm nhiều lập tức bình tĩnh đi lên phía trước nói.
-Chúng ta là người trần gia xin phép đi vào quận ninh Khải.
Trên thành Lạc An đang đánh giá đám người này. Từ lúc họ tiến vào thành Ninh Sơn thì tuần núi doanh đã báo cáo cho hắn biết. Hắn cũng đang rất bối rối không biết phải xử lý việc này ra sao nhưng Trần Vũ Trần Hồng đã nói rồi đưa bọn họ đến phủ quận chủ gặp mặt.
-Ta là lạc tướng Lạc An xin ra mắt lạc hầu Trần Thiên Bình. Quận chủ có lệnh trừ người trần gia, còn lại không được phép mang v·ũ k·hí vào trong quận ninh Khải.
Trần Thiên Bình nghe vậy hắn lập tức đăm chiêu như có điều suy nghĩ, rồi nhìn về phía Trần Phúc thì thấy ông ta cũng đang nhìn hắn tỏ ý gật đầu. Thật ra Trần Phúc chuyến đi này được Trần Cảnh cho nhiệm vụ tìm hiểu kỹ càng Trần Thiên Ân đang làm gì ở ninh Khải. Trần Cảnh vẫn không tin Trần Thiên Ân mất gần một năm mà không sử lý được bốn nhà. Và vừa nhìn thấy tường thành cùng binh sĩ trên thành thì Trần Phúc với kinh nghiệm nhiều năm lập tức cảm giác chuyện này không ổn. Hắn đánh mắt mấy tên thị vệ họ trần lại nhìn họ Đinh. Mấy tên thị vệ thấy vậy lập tức hiểu ý. Họ nhìn về phía họ Đinh đầy cảnh giác.
Còn Đinh Liễn cũng có chút bất ngờ trước câu nói của Lạc An. Rồi nhìn về phía trần gia thì hắn thấy bọn họ trần nhìn về phí hắn ánh mắt đầy cảnh giác. Biết có chuyện hắn quay đầu ra lệnh cho hai tên tâm phúc quay đầu lại mang những gì nhìn thấy ở đây về nói cho cha hắn. Hai tên kia cưỡi ngựa lập tức quay đầu muốn chạy ra khỏi ẩn cốc . Thấy vậy Trần Phúc đang định hạ lệnh cản lại thì đã thấy hai tên đó trúng tên ngã xuống đất. Hắn nhìn lên thì thấy khoảng ba trăm nỏ thủ đã chặn đường và đang chĩa nỏ về phía họ. Lúc này Đinh Liễn gào lên.
-Họ trần các ngươi muốn làm gì.
Lúc này Trần Thiên Bình không còn vẻ nho nhã nữa, hắn lạnh lùng nhìn Đinh Liễn nói.
-Buông v·ũ k·hí xuống. Không thì c·hết.
Đinh Liễn nghe vậy vô cùng tức giận nhưng không giám nói gì. Hắn biết các đại thế gia có một số bí mật mà không ai được biết. Và hắn có thể đang nhìn thấy bí mật này của họ trần.
-Buông v·ũ k·hí xuống.
Họ Đinh vừa buông v·ũ k·hí thì Lạc An mang theo người trói bọn chúng lại ngoại trừ tỳ nữ và tân nương họ Đinh. Sau đó Lạc An đến chỗ Trần Thiên Bình nói.
-Trần Hồng Trần Vũ hai vị thiếu gia đang đợi lạc hầu ở phủ thành chủ.
Trần thiên Bình lạnh lùng nhìn Lạc An. Hắn không biết chuyện gì nhưng là một kẻ cầm quân hắn có thể cảm nhận bọn Lạc An là bách chiến tinh nhuệ. Và hắn chắc chắn chưa gặp qua đám người này. Nên hắn đoán đây là do em trai hắn tạo ra. Rồi hắn nhớ đến việc ninh khải cấm ra vào một ý nghĩ không tốt trong đầu hắn hiện ra. Sau đó lập tức đi đến quận phủ đồng thời căn dặn Lạc An.
-Tân nương của lạc hầu ngươi không được phép sơ sót.
-Vâng
Một lúc sau quận phủ Ninh khải Trần Thiên Bình ngồi ở chủ vị sắc mặt âm trầm . Còn Trần Phúc đứng một bên phía dưới quỳ trần Hồng, Trần Vũ, Lạc An, Trường Giang. Được một lúc hắn hỏi .
-Nói đi Trần Thiên Ân nó đi đâu rồi.
Trần thiên Bình nhìn bốn tên này mà càng tức giận. Trong lúc hắn đi đến đây đã quan sát ninh khải. Hắn rất bất ngờ dân chúng giàu có, dê bò đầy nhà. Quân lính tất cả đều là áo giáp sát hắn cảm giác kinh thành thăng Long cũng chỉ vậy thôi. Mà làm hắn càng tức dận hơn là vào phủ gần một canh giờ hắn không thấy Trần Thiên Ân đâu. Cả phủ thành chỉ có bốn tên quỳ ở trứơc mặt hắn. Nhìn vậy lập tức Trần Thiên Bình biết Trần Thiên Ân không ở ninh khải. Bốn tên này chắc là tâm phúc được Trần Thiên Ân để lại giữ nhà. Nhìn thấy bốn tên này còn không định nói, hắn đang định dùng gia pháp họ trần sử lý thì một lính báo tin chạy vào. Tên kia chạy vào thấy cảnh này thì cũng không biết làm gì sững sờ đứng đó. Trần Thiên Bình thấy vậy thì quát lên.
-Cút vào đây. Nói có chuyện gì.
Tên lính báo tin mặt như mướp đắng, quỳ xuống nhìn về bốn người Trần Hồng. Trần thiên Bình thấy vậy thì lập tức đập bàn.
-Nói, không thì c·hết.
Nghe vậy mấy tên thị vệ của Trần Thiên Bình lập tức rút kiếm nhìn về phía lính báo tin. Tên này lập tức nói.
-Bẩm lạc hầu lạc tướng Trần Tý đã vận chuyển chiến lợi phẩn về bến cảng Vạn Sơn . Xin mời lạc hầu ra cho người nhận.
Trần Thiên Bình và Trần Phúc nghe vậy lập tức cứng người lại. Sau đó nhìn về phía bọn Trần Hồng nói.
-Tốt, rất tốt còn có chiến lợi phẩm nữa cơ đấy . Đến giờ còn không nói sự thật, bọn ngươi tính cùng Trần Thiên Ân chịu c·hết sao.
Lúc này bọn Trần Hồng biết việc này không dấu được liền nói với Trần Thiên Bình. Về việc Trần Thiên Ân mang hai vạn quân đánh thành hoan Châu Đại Tống. Sau khi nghe song Trần Thiên Bình cũng choáng váng. Sau đó hắn gào lên chửi bọn Trần Hồng.
- các ngươi đám ngu này. Bình thường ở gia tộc quậy phá thì cũng thôi đi. Bây giờ bọn mày còn đi đánh cả Đại Tống. Chúng mày không biết Đại Tống mạnh lắm hay sao. Nếu chuyện này sử lý không tốt trần gia sẽ bị diệt tộc à.
Trần thiên Bình tức dận chửi bới liên tục, còn Trần Phúc thì đứng bên cạnh trầm tư. Hắn thật không tin nổi tam thiếu gia họ trần, phế vật đất kinh thành vậy mà dám mang quân đánh Đại Tống. Hơn nữa còn đánh thắng mang chiến lợi phẩm về nữa. Lúc này hắn chợt nhớ tới điều gì dò hỏi bọn Trần Hồng.
-Tam thiếu gia đã đi được bao lâu rồi.
-Hơn một tháng.
Nghe vậy Trần Phúc lập tức nhẩm tính một chút sau đó sắc mặt hắn đại biến nói .
-Nhị thiếu gia người phải màu mang tam thiếu gia trở về theo thời gian quân tống chuẩn bị phản công rồi.
Trần thiên Bình nghe vậy lập tức hỏi quân vận chuyển chiến lợi phẩm ở đâu. Thì bọn trần Hồng vội mang hắn ra cảng biển. Đến cảng biển thì Trần Thiên Bình choáng váng trước những gì hắn nhìn thấy. Dân phu đang chuyển từng rương gỗ xuống, hắn đến mở một cái rương ra thì trong đó toàn là bạc trắng xóa trâu bò ào ào chuyển xuống, lương thực chất thành núi. Bên cạnh quân sĩ hô hào làm việc cẩn thận. Lấy lại tinh thần Trần Thiên Bình hỏi một tên lính
-chỉ huy người ở đâu .
-Ở bên kia đang kiểm đếm lại vật tư.
0