Phủ quân chủ lúc này Trần Thiên Bình đang hỏi chuyện Trần Tý về việc Trần Thiên Ân đánh hoan Châu suy nghĩ một lúc Trần Thiên Bình nói
- nói như vậy thì Trần Thiên Ân đã kiểm soát hoàn toàn Hoan Châu . Trong tay hắn có mười vạn đại quân và chuẩn bị cùng quân Tống Quyết chiến tại Bình Nguyên hay sao.
-Vâng .
Trần Thiên Bình thật không thể nào tin nổi những gì mình nghe thấy. Hắn quay lại nhìn Trần Phúc cũng thấy ông ta mặt đang ngơ ngác . Thật ra hai người này lúc nghe tin Trần Thiên Ân muốn đánh hoan châu Đại Tống thì đã sợ run người. Trước khi Trần Thiên Ân đi đến ninh khải thì họ Trần đã cho điều tra về binh lực các vùng xung quanh nơi này . Một báo cáo sớm nhất là thành Hoan Châu Đại Tống có đến 5 vạn quân tinh nhuệ và chỉ huy ở đó là Anh Dũng hầu Hoa Mộc Lan. Một người có chiến công hiển hách Trần Thiên Bình khi biết Trần Thiên Ân muốn đánh hoan Châu hắn ta thật sự lo sợ em trai mình đi chịu c·hết và kéo theo cả họ Trần bị chịu tội thay. Nhưng sự thật đã vả vào mặt hắn Trần Thiên Ân đánh thắng hơn nữa còn rất xinh đẹp . Lại còn chém đầu cả anh Dũng hầu Hoa Mộc Lan của nhà Tống. Hơn nữa khi biết Trần Thiên Ân bây giờ tay nắm mười vạn đại quân thì cả Trần Thiên Bình và Trần Phúc đều không biết nói gì cho phải . Trong lòng họ đều nghĩ ra một điều họ Trần lại ra một hổ tướng.
-Phúc Bá theo người bây giờ chúng ta phải làm gì. Theo như Trần Tý nói vậy thì đại chiến sẽ chỉ diễn ra trong khoảng mười ngày tới mà thôi. Hơn nữa lần này tam đệ nó phải đấu cũng là một danh tướng đã nổi danh của Đại Tống là Địch Thanh, kẻ này theo đánh giá của gia tộc ta là rất mạnh.
Trần Phúc sau khi nghe Trần Thiên Bình nói vậy suy nghĩ một lúc sau đó trả lời.
- Nhị Thiếu gia bây giờ chúng ta phải làm ba việc. Thứ nhất chúng ta phải thông báo cho gia tộc biết về việc làm của tam thiếu gia để làm ra phản ứng giải quyết vụ việc này tại Đại Việt. Việc thứ hai phải giam giữ trông chừng cẩn thận người họ Đinh ở đây không được để chúng truyền tin về kinh thành . Việc thứ ba tam thiếu gia tuy rằng binh pháp rất giỏi nhưng mà cũng chưa quen trận mạc . Lão nô thấy nhị thiếu gia người cần phải đến đấy để giúp tam thiếu gia trong trận chiến này.
Trần Thiên Bình nghe vậy gật đầu sau đó hạ lệnh
-Trần Hồng Trần Vũ hai người các ngươi phải giữ giữ vững bí mật này cho đến khi nào có được liên hệ của Trần gia thì mới thả người họ Đinh . Ngoài ra tam thiếu phu nhân bây giờ đã tính là bước qua cửa họ trần hai người phải đối với cô ta theo lễ.
-Vâng
-Trần Tý bây giờ lập tức chuyển hàng xuống, ta và ngươi lập tức đến hoan châu giúp đỡ lạc hầu của ngươi việc này không được chậm trễ. Phải xuất phát ngay muốn giải quyết êm đẹp chuyện này thì trận này chúng ta phải đánh xinh đẹp mới được.
Ba ngày sau trên một con tàu ba cột buồm Trần Thiên Bình đang hứng thú nhìn ngắm biển. Hắn đã mười bảy tuổi những chưa bao giờ ra biển. Hắn quay lại Trần Tý nói
-Lạc hầu ngươi lúc đi biển thì bị say sóng sao.
-Vâng lạc hầu.
-Haha bùn nhão không đắp nổi tường.
Ba ngày qua khi nghe các việc làm của trần Thiên ân thì trần Thiên Bình rất vui. Hắn thật không nghĩ tới đứa em trai này của mình lại giỏi như vậy. Hắn khi nhìn thấy cái bộ áo giáp trên người cũng thấy vui vẻ. Bộ áo giáp bách luyện thép này là lúc sắp xuất phát Trần Vũ đưa cho hắn. Nghĩ về việc này hắn càng vui vẻ miệng thì lầm bẩm họ Trần lại ra một tốp anh tài.
-Bao lâu nữa thì đến bến cảng hoan Châu
-Bấm lạc hầu khoảng 4 tiếng nữa .
-mà khi nào đến thì thông báo ta.
-Vâng
lúc này ở ngoài Thành Hoan Châu 5 dặm Trần Thiên Ân đang ở trong doanh trại xử lý công việc, hắn vẫn chưa biết mọi chuyện của mình làm đã bị bại lộ và vẫn đang lên kế hoạch chi tiết cho một cuộc t·ấn c·ông. Lúc này một lính báo tin đi vào.
- báo lạc hầu lạc tướng Trần Tý đã mang trọng trang áo giáp trở lại rồi.
- tốt lui xuống nghỉ.
Sau khi nghe báo cáo xong. hắn bắt đầu rời doanh trại và đi phía bến cảng để nhận chỗ áo giáp này . Đây chính là một trong những v·ũ k·hí mà hắn sẽ giành chiến thắng trong trận chiến với quân Tống tại bình Nguyên. Nhưng khi hắn vừa đến bến cảng hắn nhìn thấy một gương mặt rất quen thuộc, đang định nói gì đó, thì lập tức bị một nắm đấm vào mắt choáng váng. Sau phát đấm đầu tiên hắn liền gào lên lao về phía kẻ quen mặt kia đấm đá một trận liên hồi rồi sau đó mới ôm hắn . Tên kia đẩy hắn ra phủi bụi trên người nói rằng.
- không tệ không tệ võ nghệ lại có tiến bộ rồi thảo nào dám mang quân đi đánh cả hoan châu của Đại Tống.
Trần Thiên Ân nghe vậy cười nói.
-đánh thì đánh thôi . Bây giờ nhìn huynh ở đây chắc mọi chuyện ta làm ở ninh khải đã bại lộ rồi vậy thì sợ cái chi nữa, chơi đến bến với bọn Tống nào.
Trần Thiên Bình nghe vậy cũng cười .Đây chính là em trai của hắn không sợ trời không sợ đất bố đánh thì bỏ chạy không thể sai vào đâu được. lúc này trong doanh chướng Trần Thiên Bình và Trần Thiên Ân đang bàn bạc về trận chiến với quân Tống tiếp theo. Trần Thiên Ân nêu ý nghĩ của mình cho Trần Thiên Bình và Trần Thiên Bình rất đồng ý . Sau đó Trần Thiên Ân lại hỏi Trần Thiên Bình có cách gì để buộc quân Tống phải đánh với hắn ở trên Bình Nguyên hay không. Nghe vậy Trần Thiên Bình cười hắn vỗ đầu Trần Thiên Ân nói rằng
-việc cơ bản như vậy mà cũng không biết còn dám mang quân đi đánh người ta, đúng là không biết chữ c·hết viết như thế nào .
Trần Thiên Ân nghe vậy cười cười không nói gì nhìn về Trần Thiên Bình . Hắn biết hai vị đại ca này đánh trận còn giỏi hơn hắn không phụ sự chờ mong của Trần Thiên Ân .Trần Thiên Bình nói ra hai từ" ước chiến" Trần Thiên Ân không hiểu . Thấy vậy Trần Thiên mình giải thích ở Cửu Châu Đại Lục có một quy tắc trong c·hiến t·ranh. Đó là hai bên có thể hẹn nhau ra địa điểm quyết chiến phân thắng bại . Sau khi hiểu vấn đề Trần Thiên Ân cười phá lên thiên thời địa lợi nhân hòa đều thuộc về hắn trận chiến này tất thắng. Sau đó hai người bắt đầu bố trí chiến lược một lúc sau thì Trần Thiên bình trở về phòng của hắn Trần Thiên Ân tiếp tục ngồi trầm tư suy nghĩ về chiến thuật.
Có thể mọi người không hiểu tại sao mà cuộc chiến này đích thật phải diễn ra trên bình nguyên. Người Tống có thể từ chối nhưng mà bây giờ trận chiến này. Đại Tống không thể từ chối bởi vì đây là tổn hại uy tín của Đại tống vì kẻ thù họ đang đối mặt chỉ là một đám Hải Tặc . Nếu như Hải Tặc ước chiến mà họ không dám đấu vậy thì họ q·uân đ·ội của họ sẽ b·ị đ·ánh giá là vô cùng thảm hại, cho nên trận chiến này mọi yếu tố có lợi đều thuộc về Trần Thiên Ân.
Lúc này tại Phủ trần gia kinh thành Thăng Long thì Trần Phúc cũng đang nói chuyện với Trần Cảnh về việc của Trần Thiên Ân . Sau khi nghe Trần Phúc diễn đạt xong thì Trần Cảnh cũng phá phòng. Hắn không thể nào tin nổi con chưa đến 1 năm, mà đứa con trai thứ ba thường bị hắn đuổi đánh này lại cầm hai vạn quân sang đánh nhà Tống. Mà theo tin tức mới nhất Trần Phúc nói thì cả Trần Thiên Bình và Trần Thiên Ân đang nắm trong tay mười vạn q·uân đ·ội và họ chuẩn bị quyết chiến cùng quân Tống. Nhận ra được sự nguy hiểm của việc này Trần Cảnh lập tức đi tìm bốn vị tộc lão của họ trần để thương lượng.
0