Trong căn phòng khách bốn vị tộc lão của họ Trần lại ngồi lại với nhau . Lần này cả bốn tiếp tục uống trà và nói chuyện như mọi khi .Tuy nhiên bọn họ có vẻ không vui lắm khi cứ thỉnh thoảng Trần Cảnh lại lôi bốn người già bọn họ ra để giải quyết công việc cho họ Trần. Lúc này trần Quốc Quân lên tiếng .
-Nói đi lại có chuyện gì mà lại gọi chúng ta ra đây.
-xin lỗi các vị tộc lão đã phải nhờ mọi người ra đây. Nhưng sự việc này quá lớn cháu không giải quyết nổi mong được sự chỉ bảo của các vị tộc lão .
lúc này Trần Quốc Chí lên tiếng
- Được rồi, đã ra đây rồi thì nói luôn đi nhanh cho mấy lão già ta còn đi ngủ .Dạo này hình như lưng ta đang đau.
Nghe vậy Trần Cảnh bắt đầu nói chuyện
- Chắc các vị tộc lão vẫn còn nhớ thằng con thứ ba của cháu .
Lúc này Trần Quốc Khánh nói .
-không phải là đứa đó tìm ra vải bông sao, nó lại gây ra chuyện gì .
-Dạ cũng không gây ra chuyện gì lớn lắm. Nó mang hai vạn quân đi đánh Tống rồi . Theo như tin báo mới nhất nhận được thì hiện giờ nó và nhị ca của nó Trần Thiên Bình đang cầm 10 vạn đại quân tại Hoan Châu đánh nhau với quân Tống.
Bốn vị tộc lão sau khi nghe thấy tin này xong lập tức đều choáng váng. Họ không thể nào tin nổi những gì họ vừa nghe thấy. Hai hậu bối họ Trần chỉ có mười mấy tuổi danh vậy mà dám sang Tống đánh nhau. Nhưng bốn người này đều không thể hiện ra sự tức giận, họ rất nhanh lấy lại bình tĩnh người đầu tiên hỏi chuyện là Trần Quốc Quân .
-hai đứa nó đánh thắng hay đánh thua.
Trần cảnh lập tức trả lời .
-bẩm tộc lão Trần Thiên Ân hắn đã đánh hạ gần hết thành Hoan Châu. Tay cầm mười vạn đại quân và đang chuẩn bị quyết chiến với mười bảy vạn quân Tống tại một Bình Nguyên không tên cách hoan châu 200 km.
Nghe vậy Trần Quốc Quân lại lên tiếng tiếp.
-Trận này liệu có thể đánh thắng không .
Trần cảnh trầm tư một lúc sau đó nói rằng
-Theo những thông tin tìm hiểu được thì Trần Thiên Ân nắm được 7 phần thắng trong trận chiến này.
lúc này Trần Quốc Khánh mới lên tiếng.
- Chỉ cần hai đứa oắt con đó đánh thắng trận thì bốn thân già này của chúng ta sẽ còng lưng thêm một lần nữa để gánh cho chúng .
Lúc này Trần Quốc Đạt lên tiếng.
-thế hệ này họ Trần xem ra càng ngày càng tốt không uổng công chúng ta vun trồng, không làm mất mặt tổ tiên.
Trần Quốc Quân lúc này cũng cười khà khà nói
rằng
-Đấy là tử tôn của ta hãy nhìn cháu của các ngươi đúng là phế vật.
Nghe vậy cả ba người kia mặt đều đen lại sau đó bốn người bắt đầu chửi tục tùm lum. Bọn họ gần như không đem chuyện này để vào trong mắt . Qua một lúc Trần Quốc Quân bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì hắn mới nói.
-hai tên tiểu tử kia không gửi chiến lợi phẩm về sao.
Nghe vậy Trần Cảnh lúc này cũng cười đáp.
- Trần Phúc nói rằng ở Ninh Khải lương thực bạt ngàn, vàng bạc vô số, đặc biệt là nếu Trần Thiên Ân đánh thắng trận này thì hắn trong tay có 10 vạn quân tinh nhuệ.
Nói đến đây Trần Cảnh không nói nữa bốn vị tộc lão nhìn nhau rồi cười cười. Đợi khi Trần Cảnh ra ngoài bốn người này bắt đầu nói chuyện Trần Quốc Chí lên tiếng
- Nếu như hai tên oắt con nó đánh thắng thì chuyện này sẽ dễ dàng giải quyết hơn .
Trần Quốc Quân lại nói rằng
-Coi như một lần mài dũa mà thôi .Dù sao chúng ta đã già cần phải có lực lượng kế nghiệp. Lũ trẻ này rất không tồi.
Trần Quốc Khánh lên tiếng
- lần này chúng ta phải nói chuyện này sớm với Hoàng Tộc để tránh hiểu lầm.
Trần Quốc Đạt lên tiếng.
- Nếu mà đánh thua thì không có mấy rắc rối . Nhưng nếu đánh thắng chỉ cần hắn không nhận phong vương đất Tống thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.
Trần Quốc Khánh nghe vậy gật đầu nói rằng
-Vậy phải đi nói Trần Cảnh đi thông báo trước. Ngoài ra ta một lúc nữa sẽ đi vào gặp hoàng đế, chuyện này bắt buộc phải nói trước nếu không sau này sẽ rất nhiều vấn đề đau đầu.
-được vậy thì làm đi.
Tại sao các bốn vi tộc lão lại không coi việc trần Thiên Ân đánh Đại Tống coi là gì. Vì Đại Tống là một quái vật khổng lồ nên các thế lực của Đại Việt luôn chú trọng quan sát. Và mọi tình hình nhà Tống đều bị Đại Việt tìm hiểu. Hiện nay nhà Tống rối ren không thể nào chia binh đi đánh Đại Việt được. Nên họ không lo lắng việc Đại Tống uy hiếp. Mà trong trận chiến này Trần Thiên Ân là hải tặc không có một chút quan hệ gì với Đại Việt kể cả khi hắn có thua đi nữa. Còn nếu Trần Thiên Ân thắng thì đây không còn là một trận chiến của Trần Thiên Ân mà là cả Đại Việt.
Vì sao ư. Đại Việt không chỉ muốn bảo vệ cương thổ đã có mà còn muốn mở rộng. Từ lúc hùng Vương Lạc Long Quân tại vị đã tăng cường binh lực. Chuẩn bị vật nhu, chuân bị sẵn sàng cho chiến tranh. Nói như chuyện Trần Nghĩa Vinh nếu không có chuẩn bị cho chiến tranh, thì tại sao trong thời gian ngắn mà đại Việt đánh cho quân Hán phải dùng kế chia rẽ đẩy lùi Đại Việt. Cho nên chỉ cần Trần Thiên Ân không nhận phong vương của Tống, thì đất hắn chiếm được lại thuộc Đại Việt và Lạc Long Quân chỉ thu thuế. Còn đất đai là họ trần quản đây chính là chỗ có lợi của hình thức chính trị cắt cứ phân quyền.
Hoàng cung bạch Ngọc điện Lạc Long Quân đang ngồi sử lý chính vụ. Nửa năm qua hắn vô cùng thuận lợi được họ trần chia tiền đã làm cho khố phòng của hắn đầy ắp. Ngành dệt vải được các thế gia phát triển mạnh đã làm cho kinh tế của nông dân tốt hơn. Hắn thu thuế lại càng được nhiều . Trong nước thì lại được mùa. Hắn cảm thấy thịnh thế đã đến rất gần. Lúc này Đoàn Thọ vào báo có tộc lão họ trần đến bái kiến. Nghe vậy Lạc Long Quân nhíu mày rồi nói với Đoàn Thọ để người vào. Trần Quốc khánh vừa vào liên bắt đầu khóc lóc kể khổ nói rằng.
-Bẩm vương vi thần rất khổ. Con cháu toàn lũ bất hiếu. Không nghe lời cha chú mong vương trừng phạt.
Lạc long quân nhìn Trần Quốc Khánh khó hiểu . Tên này trong hồ lô không biết bán thuốc gì, vậy là hắn từ tốn nói.
-không biết con cháu khanh đã làm gì mà khanh khổ sở như vậy.
Ở Đại Việt trừ khi tạo phản bằng không các tử đệ gia tộc phạm lỗi sẽ bị họ tự sử lý. Việc Trần Thiên Ân là các gia tộc mà sát nên mới có chuyện hùng Vương đứng ra sử. Bây giờ tộc lão họ trần lại đến đây khóc lóc khiến hùng Vương bất ngờ, lẽ nào trong họ trần có người tạo phản sao. Nhưng vừa có suy nghĩ này hùng Vương lại bỏ đi. Nếu mà có con cháu làm phản thì trần gia hoặc sử lý ngay hoặc là đi theo cùng phản chứ không thể đến chỗ hắn khóc lóc được.
-Bẩm bệ hạ Trần Thiên Ân hắn thấy làm hải tặc khá vui vẻ nên hắn mang theo hai vạn quân làm hải tặc sang đất Đại Tống đánh cướp. Theo tin thần mới nhận được thì hắn đã đánh chiếm thành Hoan Châu. Hắn thấy quân Tống yếu đuối nên gọi thêm nhị ca hắn là Trần Thiên Bình cùng sang Tống làm hải tặc. Lúc này hắn có mười vạn đại quân và đang chuẩn bị cùng mười bảy vạn quân Tống giao chiến.
Hùng Vương nghe song lập tức hắn há hốc mồm. Sau khi lấy lại tinh thần, hắn nhìn về phía Trần Quốc khánh trầm tư không nói gì. Hắn lúc này nhận ra mình đã bị trần gia lừa. Trần Thiên Ân tuyệt đối là một con bài ẩn của trần gia. Trần gia bảo vệ hắn tới nơi của tử địch họ lý vây quanh lúc đây hắn đã thấy không ổn. Thì ra họ trần thấy Đại Tống suy yếu nên chúng mới chọn ninh khải cho Trần Thiên Ân đất đặt chân để công đánh Đại Tống. Và khi Trần Thiên Ân đánh Tống thì họ trần sẽ dựa vào kết quả để xem có nên đánh Tống tiếp không . Giờ đây họ trần thấy có thể đánh Tống. Nhưng chúng không muốn đánh Tống một mình mà muốn kéo cả Đại Việt vào. Hùng Vương biết các đại thế gia biết hắn có ý định khai mở biên cương những năm qua không ít cuộc giao tranh diễn ra cướp đất. Suy nghĩ một lúc hùng Vương quyết định, đằng nào thế gia cũng muốn đánh thì hắn sẽ đánh . Năm nay lại được mùa lương thực không cần lo lắng. Nhìn về Trần Quốc khánh hắn nói.
-Việc hai tên hậu bối họ trần làm vậy là không được. Nhưng thấy chúng còn non trẻ ta thấy cũng có thể bỏ qua. Nhưng Đại Tống vốn là đại quốc sợ là sẽ không bỏ qua. Nhưng Đại Việt ta cũng không sợ có điều vì hai đứa trẻ mà phát binh đánh Tống thì không ổn. Vậy đi Đại Việt ta nhân tài thưa thớt nếu hai đứa trẻ họ trần có thể đánh bại được đợt tấn công này của tống thì vì tài năng của chúng ta sẽ phái binh giúp đỡ. Mang hai tên bất hiếu này về cho khanh.
-Đa tạ Vương.
Nhìn trần Quốc khánh rời đi. Hắn bắt đầu tính toán thiệt hơn. Cuối cùng hắn nở một nụ cười tự tin . Rồi tiếp tục sử lý chính vụ.
0