-Đoàn Thọ ngươi thấy ta cho họ trần một chỗ dựa vậy có đúng không.
-Vương làm vậy ắt phải có lý do bề tôi ngu dốt không hiểu chuyện này.
Hùng vương nhìn Đoàn Thọ cười nói .
-Chắc ngươi đang nghĩ ta để họ trần t·ấn c·ông nhà Tống thì chúng sẽ viện cớ này để nhanh chóng phát triển q·uân đ·ội vượt qua hoàng thất đúng không .
-Vương mắt sáng như đuốc. Thuộc hạ không hiểu tại sao vương làm vậy.
-Ta muốn thống nhất Đại Việt thu lại binh quyền nhưng hiện giờ chưa có cách nào để tiêu diệt sáu đại thế tộc. Nhưng ta không muốn vì suy nghĩ ích kỷ này, làm Đại Việt mãi chỉ là tiểu quốc. Cho nên ta đồng ý cho họ trần phát triển hay đúng hơn là bất cứ họ nào. Chỉ cần chúng có thể mở rộng biên cương trong khả năng ta đều sẽ giúp đỡ. Ta muốn là Đại Việt hùng mạnh kể cả khi vì quyết định này sẽ kiến họ lạc ta phải bị diệt tộc. Nhưng ta tự tin rằng có thể khống chế tình hình để hoàn cảnh đó không sảy ra. Thiên cổ nhất đế cái danh hiệu này ta muốn.
Giờ khắc này nếu ai có thể nghe thấy những lời này của hùng Vương thì họ chắc chắn sẽ rất chấn động. Mấy nghìn năm lịch sử Cửu Châu đã có vị vua nào đủ tự tin, quyết đoán nói ra những lời này." Hùng Vương lạc long quân là một vị minh quân"
-Đoàn thọ thông báo Lạc Phong tập kết mười vạn quân tại thành Vạn Kiếp đợi lệnh của ta. Đồng thời hãy chuẩn bị lương thảo cho mười vạn quân này có thể xuất chinh bất kỳ lúc nào.
-Vâng.
Sau mệnh lệnh của hùng Vương Đại Việt bắt đầu thức tỉnh cỗ máy c·hiến t·ranh. Sáu đại gia tộc khi biết nguyên nhân hùng Vương điều binh . Họ cũng bắt đầu tập kết các đội quân của mình về Vạn Kiếp và chỉ trong vài ngày thành vạn Kiếp đã có bảy mươi vạn quân Đại Việt tụ tập. Mà ở hoan Châu Trần Thiên Ân còn không biết cuộc chiến của hắn sẽ định đoạt vận mệnh của hai quốc gia. Hắn vẫn còn đang có suy nghĩ chiến thuật cho cuộc đụng độ của hắn và quân Tống mấy ngày tới.
-Trần hùng ta sẽ tăng cường cho ngươi thêm ba nghìn thủy quân nữa. Thành một vạn thủy quân, ta muốn ngươi nghe theo mệnh lệnh của nhi ca ta . Ngày mai hai người hãy xuất phát theo đường biển t·ấn c·ông thành hoài Châu.
-Thiên Ân trận này không cần ta giúp hay sao.
-đệ thấy không đánh hoài Châu đệ không yên tâm . Địch Thanh không phải kẻ đơn giản, dù hắn đã nhận thư ước chiến nhưng đệ sợ hắn sẽ cho thủy binh hoài nam t·ấn c·ông bến cảng Hoan Châu chặn đường lui của chúng ta. Chỉ có đánh hạ hoài Châu thì chúng ta mới không có mối lo về đường rút lui.
-Nếu đệ đã quyết thì ta giúp đệ lấy hoài Châu.
Đúng theo dự kiến giữa tháng sáu Địch Thanh đã dẫn bẩy vạn quân tinh nhuệ và mười vạn xương quân tiến về hoan Châu. Và ba ngày trước Trần Thiên Ân đã gửi thư ước chiến với địch thanh . Không có điều gì bất ngờ sảy ra địch thanh lập tức đồng ý. Trần thiên Ân cũng chuẩn bị cho quân tiến về bình nguyên quyết chiến. Nhưng trước khi quyết chiến hắn muốn làm hai việc một là đánh hoài Châu. Hai là công phá thành hoan Châu để cho không b·ị đ·ánh lén sau lưng, khi đang cùng địch thanh quyết chiến . Theo thông tin thì trong thành hoan Châu ngựa các loại có đến ba nghìn con. Trần thiên Ân tính toán nếu trừ đi ngựa thồ thì hắn ít cũng phải có năm sáu trăm chiến mã nữa. Cho nên tên này quyết định đánh hạ hoan Châu trong tối nay.
-Hà phúc tối nay ta cho ngươi hai vạn quân phải đánh hạ hoan châu trong một ngày.
-Tuân lệnh.
Đợi Hà Phúc đi rời những người khác cũng được sự phân công của trần thiên Ân rời đi. Trần thiên Ân suy nghĩ nhìn về bản đồ xem hắn có bỏ sót gì không. Khi cảm giác đã không có bỏ sót thứ gì thì hắn cũng yên tâm ngủ một giấc thật ngon. Còn việc đánh thành hoan Châu tại sao Trần Thiên Ân lại không lo lắng . Thứ nhất quân trong thành tuy đông hơn nhưng lại bị trộn lẫn tù binh, đã là cho sĩ khí của quân tống giảm sút khi các tù binh kể về cuộc chiến của họ và hải tặc cho lính chưa tham chiến .Nỗi sợ hãi dần dần bị loạn rộng trong lòng đám người này nên sức chiến đấu giảm xuống.
Thứ hai là trần thiên Ân không phải dùng cách truyền thống công thành chiến. Hắn có các máy bắn đá trọng lực có thể dễ dàng phá hủy tường thành của hoan Châu. Quân của hắn sẽ không phải chịu quá lớn tổn thất khi vượt qua tường thành. Thứ ba trong thành hoan Châu còn có nội gián tuần núi doanh của hắn, khi có hiệu lệnh chúng sẽ đột phá cửa thành cho quân bên ngoài tràn vào. Từ những việc này nên hắn không lo lắng cho chiến cuộc thành hoan Châu.
Đúng theo mệnh lệnh trời vua chập tối thì Hà phúc đã dẫn theo hai vạn quân t·ấn c·ông. Bằng sức mạnh của máy bắn đá trọng lực thì tường thành hoan Châu nhanh chóng sụp đổ trong sự kinh ngạc của quân tống. Thấy tường thành đã đổ Hà phúc lập tức phát động tấn cộng. Cùng lúc này tuần núi doanh trong thành cũng g·iết ra tạo ra thế từ trong đánh ra từ ngoài đánh vào. Quân tống ở trong thành hoan Châu t·hương v·ong vô số binh bại không thể đỡ. Hoài An chỉ biết gào thét chỉ huy quân tống phản kích trong tuyệt vọng. Khi thấy tình hình không thể cứu vãn hắn hạ lệnh cho quân tống đầu hàng còn bản thân thì t·ự s·át. Đến đây hoan Châu đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của trần Thiên Ân. Mà tại một doanh chướng của quân Tống lúc này cũng đang nháo nhào lên.
-Tướng quân bọn quân hoan Châu c·hết là đáng chúng lừa quân ta thảm rồi.
-Tướng quân hay là quân ta lùi lại gọi thêm viện binh .
Một người trung niên đang nhíu mày nhìn về bản báo cáo của thám báo về tình hình quân Hải tặc. Hắn chính là địch thanh kẻ chỉ huy mười bảy vạn quân Tống đi đánh hải tặc lần này. Xem song báo cao hắn tức giận không thôi. Đấy là hắn còn chưa biết hoan Châu đã thất thủ. không thì có bình tĩnh cũng không chịu được. Tờ báo cáo nói gì mà khiến đám này như vậy. Thì chính là kế hoạch trần thiên Ân thành công đánh lừa nhà tống chỉ phải bảy vạn tinh nhuệ và mười vạn xương quân. Trong khi quân của trần thiên Ân có tận mười vạn. Nhưng là đại tướng chỉ huy có nhiều kinh nghiệm hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhìn đám tướng lĩnh phía dưới nói .
-Im hết miệng lại. Đây không phải lúc cãi nhau bây giờ việc quan trọng nhất là chuẩn bị ứng đối với cuộc chiến này.
-Lính liên lạc đâu.
-Có .
-Lập tức đi hoài Châu yêu cầu chủ tướng ở đó dẫn quân theo đường biển đánh vào sau lưng hải tặc. Cắt đứt đường lui của chúng. Đồng thời mang mệnh lệnh của ta đến hoan Châu nói khi ta và Hải tặc quyết chiến thì chúng lập tức đánh phía sau q·uấy n·hiễu quân của Hải tặc .
-Vâng.
-Tất cả quân quan củng cố trang bị cũng như sĩ khí của quân sĩ để hai ngày nữa chúng ta và hải tặc quyết chiến một trận. Đuổi chúng ra khỏi lãnh thổ Đại Tống, nói cho mọi quốc gia có ý định t·ấn c·ông Đại Tống rằng. Nam nhi Đại Tống chưa c·hết hết thì Đại Tống vẫn còn.
-Vâng tướng quân.
Định thanh nhìn đám tướng lĩnh lùi ra. Trong lòng hắn cũng thổn thức, hắn là một bần dân g·iết đi qua vô số chiến trường. Tay nhiễm không biết bao nhiêu máu tanh của kẻ thù mới có địa vị ngày hôm này. Nhưng những năm qua hắn cảm nhận được Đại Tống đang bị suy yếu một cách từ từ.
Việc kinh thương khiến cho đất nước phát triển nhanh chóng thành một vùng trù phú nhưng chính sách trọng văn kinh võ cũng là nguồn cơn của một đất nước lụi tàn. Hắn thấy càng ngày càng nhiều quan văn t·ham ô· nhận hối lộ. Nhét người nhà mình vào các vị trí quan trọng nhưng không có chân tài thực học. Nếu cứ tiếp tục như này Đại Tống sẽ sớm suy tàn mà thôi.
Hắn đã quyết định đợi khi chiến thắng trận đánh này thì hắn sẽ viết một bản tấu nói về việc này. Hắn nghĩ dù cho bị trị tội nhưng hắn vừa lập công cùng lắm là mất chức mà thôi. Nghĩ đến đây hắn thở đài nhìn về bản đồ miệng lẩm bẩn " Đây là trận chiến cuối cùng của ta các ngươi không nên quá yếu " . Và mong ước này của hắn sẽ được thực hiện vì giờ này trần thiên Ân đã bắt đầu hành quân tiến về phía hắn rồi. Trên miệng trần thiên Ân còn đang cười lạnh không thôi, khi biết tin địch thanh đã dẫn quân vào bình Nguyên và dựng trại đợi cùng hắn ước chiến Hai ngày sau.
0