-Lạc hầu đào những hố này làm gì chứ .
-chôn quân tống chứ làm gì nữa . Nhớ che đậy cẩn thận không chúng mà nhìn thấy mà chạy mất thì ta trừ tiền lương các ngươi.
-Trần Dần một nghìn trọng trang kỵ binh của người phải nhớ rõ tuyến đường tuyệt đối không được đi sai . Nếu không mấy hố chông này sẽ là mô chôn của các ngươi.
-Vầng.
- trần Mão đã mang cung kỵ binh đi t·ấn c·ông quân Tống rồi . Ta nghĩ chậm nhất trưa mai địch thanh sẽ đến t·ấn c·ông chúng ta. Vậy nên các ngươi phải nhanh lên.
-Vâng .
Tại rìa bình nguyên trần Thiên Ân đang chỉ huy quân đào các hào sâu cắm chông gỗ. Phía trứơc đại doanh của hắn. Hắn đang làm gì vậy ư. Hắn đang đang tính chơi chiến thuật pháo kích mở đường bộ binh tiến lên . Trần thiên Ân biết mình lợi thế hơn quân Tống ở điểm nào nên hắn định tận dụng tối đa ưu điểm này. Lúc này tại đại doanh quân tống địch thanh đang bàn bạc chiến sự cùng tướng lĩnh của hắn.
-Quân thám báo đã bao lâu không trở về rồi.
-Đã quá một tiếng rồi.
-Việc này không đúng tiếp tục cử quân đi tìm hiểu thông tin.
-Vâng.
Địch thanh lúc này khá bất an, từ khi biết quân của hải tặc đã đến rìa bình Nguyên thì thám báo của hắn cũng mất dạng luôn. Điều này làm hắn thấy không ổn. Lính thám báo chỉ có hai trường hợp không về doanh đúng giờ. Một là đi lạc đường, hai là đ·ã c·hết. Mà ở bình Nguyên loại địa hình này lạc đường là việc không thể nào vậy chỉ có thể là lý do thứ hai.
Địch thanh cho rằng nếu là lý do thứ hai thì chỉ có thể là quân địch đã đến sát bên hắn cho nên chặn g·iết thám báo để không lộ thông tin. Nghĩ tới đây hắn lại cười nhạt. Hắn không sợ địch t·ấn c·ông úp doanh, hắn là một chiến tướng nhiều năm kinh nghiệm trận mạc. Cho dù là đóng quân thì bố chí doanh trại, phòng ngự chiến hắn cũng làm chuẩn bị đầy đủ. Hắn tin rằng hải tặc nếu dám t·ấn c·ông thì sẽ cho chúng một đi không về.
Nhưng địch thanh lại không biết kẻ hắn đang đối mặt không có bất kỳ quy tắc c·hiến t·ranh nào. Hắn hẹn ước chiến đơn giản là muốn tập trung quân tống tại bình Nguyên không muốn cho quân tống t·ấn c·ông hắn từ nhiều hướng mà thôi. Từ lúc địch thanh mang quân tiến vào bình Nguyên thì cuộc chiến đã bắt đầu rồi.
-Lạc tướng đã xử lý thám báo quân tống. Theo như bọn chúng khai thì quân của địch thanh chia làm năm doanh trại, theo hình ngôi sao. Trong đó địch thanh chỉ huy năm vạn bộ binh cùng năm nghìn Kỵ binh ở trung tâm còn các doanh trại khác chia đều số quân còn lại. Lương thảo thì được địch thanh cử một vạn quân tinh nhuệ và bốn vạn xương quân đóng tại doanh trại phía sau. Hai doanh phía trước có một vạn quân tinh nhuệ và hai vạn xương quân. Còn một doanh toàn xương quân hai vạn rưỡi đóng phía sau hỗ chợ bảo vệ lương thảo.
Trần Mão nghe vậy thì trầm tư, theo lệnh lạc hầu thì cứ t·ấn c·ông doanh trại yếu nhất. Nhưng bây giờ khi nghe báo cáo hắn lại thấy phân vân nếu đánh doanh trại phía sau nơi chỉ toàn xương quân, thì sẽ dễ dàng bị địch thanh vây c·hết. Nếu đánh ở phía trước thì nơi đó có quân tống tinh Nhuệ khó có thể lấy t·hương v·ong lớn nhất.
Nếu trần thiên Ân ở đây thì hắn sẽ biết mình ngu như thế nào khi lại để một tên chỉ biết lý thuyết không có kinh nghiệm thực chiến dẫn quân làm một nhiệm vụ q·uấy r·ối địch quân. Trần thiên ân trứơc khi đi muốn là Trần Mão đánh doanh yếu nhất, không phải là để g·iết nhiều nhất mà làm cho quân tống sợ hãi, lòng quân bất ổn mà thôi. Trần Thiên ân thấy quân tống có mười vạn xương quân thì hắn đã cười tươi như hoa. Hắn biết bản chất xương quân Đại tống chính là nông dân cầm v·ũ k·hí, chỉ có tác dụng dọa nạt và làm pháo hôi trên chiến trường.
Nhưng hắn sợ địch thanh cho đám này cùng quân của hắn tiêu hao thể lực, để bẩy vạn tinh nhuệ làm một kiếm chém quân hắn khi đã không còn sức chiến đấu. Vì điều này trần Thiên Ân muốn q·uấy r·ối làm cho đám pháo hôi này sợ hãi mất ý chí chiến đấu kéo theo chân bẩy vạn tinh nhuệ quân tống . Nếu mười vạn quân này tan tác thì cho dù địch thanh có là hoàng đế cũng không kéo được tinh thần bẩy vạn quân tinh nhuệ đang hoang mang khi mà nhìn thấy mười vạn xương quân bỏ chạy.
Còn lý do Trần Thiên Ân lại hạ lệnh đánh doanh yếu nhất là vì quân của hắn đều là tân binh mới chỉ huấn luyện một tháng. Hai nghìn năm trăm cung kỵ của hắn thật ra chỉ có năm trăm cung Kỵ còn là hai nghìn lính cưỡi ngựa bắn nỏ. Vì việc này hắn cho t·ấn c·ông doanh yếu nhất để tránh t·hương v·ong. Vì nếu hắn để đám này đánh doanh mạnh thì quân tống với nhiều kinh nghiệm, sẽ phản kích và quân của hắn do thiếu kinh nghiệm có thể bị vây g·iết hết.
Nhưng hắn lại tính sai một điểm, chỉ huy đám quân này Trần Mão thiếu kinh nghiệm với việc biến hóa của chiến trường, nên không thể phản ứng quá nhanh trong chiến đấu. Nhưng trần Thiên Ân lại may mắn đó là hắn có cung Longbow và nỏ cánh thép tầm bắn xa hơn rất nhiều cung Tống . Việc tất cả là kỵ binh có được sự cơ động cao nên Trần Mão dù chọn đánh thế nào thì ưu thế vẫn ở phe trần Thiên Ân. Và tên này đã bỏ qua ý kiến Trần Thiên Ân, vì trứơc khi đi trần Thiên Ân nói với trần Mão " chiến trường biến hóa khôn lường khi đến doanh trại của quân tống . Nếu ngươi cảm thấy ý kiến t·ấn c·ông của ta không đúng thì ta cho ngươi tự làm chủ. " Hắn chọn đánh quấy phá hai doanh trại phía trước của quân tống.
-Chúng ta sẽ t·ấn c·ông hai doanh trại phía trước của quân tống. Toàn quân tiến lên.
-Vâng.
Lúc này tại một trong hai doanh trại phía trước của quân tống. Địch Thành cháu của Địch Thanh chỉ huy doanh trại này đang đi tuần tra doanh trại. Hắn đứng ở cửa doanh nhìn về phía bình Nguyên phía trước đầy lo lắng quay lại hỏi tên phó tướng phía sau.
-Thám báo đã trở về chưa.
-Tướng quân thám báo vẫn chưa trở về.
-Đây là đội thư ba rồi, có lẽ kẻ thù đã rất gần chúng ta . Lệnh của đại tướng quân đã căn dặn làm thế nào rồi.
-Bẩm tướng quân đã thông báo song cho toàn quân ngủ không được cởi giáp v·ũ k·hí bất ly thân.
Khi địch thành và tên phó tướng còn định nói chuyện gì nữa thì âm thanh" cộc.....cộc" vang lên làm cho hai người quay đầu nhìn về phía bình Nguyên phía trứơc. Trong đêm tối mội chi kỵ binh đang ầm ầm lao về phía họ. Thấy vậy địch thành phản ứng cực nhanh hắn hét lên.
-Định tập mau đánh kẻng .
-Keng...keng...keng.
-Mau cung thủ mau ngắm bắn bọn kỵ binh của địch.
Địch thành liên tục ra lệnh cho binh lính của mình. Do có chuẩn bị từ trước lại thêm một phần ba doanh trại là tinh binh nên việc hỗn loạn chỉ sảy ra ở xương quân trong chốc lát đã bình tĩnh trở lại. Hắn nhìn về phía đội Kỵ binh đang lao đến kia cười lạnh.
Từ lúc thám báo m·ất t·ích thì hắn đã cho đào các hố bẫy Kỵ binh cách doanh hắn một trăm mét. Hắn đào gần vậy, vì hắn không tin Hải tặc có cung kỵ . Phải biết Đại Tống hơn trăm vạn đại quân cũng chỉ có ba vạn cung kỵ và hai vạn trọng kỵ mà thôi. Hắn nghĩ trong tin thám báo nói rằng hải tặc có gần một vạn Kỵ binh, biết tin này tất cả quân quân Tống đều thống nhất cho rằng đều chỉ là Kỵ binh xung phong mà thôi.
Tại sao quân Trần Thiên Ân có một vạn kỵ binh là do trần Thiên Ân lấy hết số ngựa thồ trộn lẫn vào các chiến mã làm cho đám thám báo chỉ đứng từ xa nhìn vào bị nhầm lẫn.
-Lạc tướng quân địch có chuẩn bị phía sau rào gỗ có rất nhiều cung thủ.
- đợi đến cách chúng ba trăm mét thì quay ngựa chạy vòng quanh bắn tên.
-vâng
Trần Mão nhìn thấy vô số quân Tống núp sau hàng rào đại doanh của chúng dương tên về phía hắn mà cười vui vẻ. Trong lòng hắn nghĩ bọn tống này chắc tí nữa bị ăn tên của hắn thì sẽ hoảng loạn ra sao đây.
-Bắn tên g·iết c·hết bọn Tống đi .
- Phạc .... phạc
-Hự.. Phục.. Phục...Á ...Á .
-Mau núp đi chúng là cung kỵ binh.
- Con mẹ mày mau nâng khiên lên .
Địch Thành hoảng loạn ra lệnh cho quân lính ẩn núp sau khi ăn một cơn mưa tên . Hắn không thể tin nổi những gì mình đang nhìn thấy. Bọn hải tặc vậy mà có cung kỵ binh, hơn nữa cung của chúng có thể bắn xa ba trăm mét. Đợi khi quân Hải tặc rút đi thì hắn mới hồi thần nhìn về phía doanh trại thấy tiếng kêu rên không dứt, xác người ngổn ngang sắc mặt hắn không còn tý máu, trầm lặng đến đáng sợ. Hắn nói với phó tướng bên cạnh.
-Cứu chữa thương binh, kiểm đếm t·hương v·ong.
-Vâng tướng quân.
0