Tại doanh trại trung tâm, trong lều trướng Địch Thanh lúc này sắc mặt âm trầm . Nghe các chỉ huy hai doanh trại phía trước báo cáo tình hình t·hương v·ong.
-Bẩm báo tướng quân, bọn khốn đó cứ sau 1 giờ lại tổ chức một cuộc t·ấn c·ông vào hai doanh của chúng ta. Lợi dụng sự cơ động của kỵ binh và cung nỏ có tầm xa vượt trội đã làm hai doanh của chúng tôi t·hương v·ong nặng nề . Đến bây giờ t·hương v·ong của hai danh đã lên kế gần một vạn người.
-Bẩm tướng quân nhưng vấn đề nghiêm trọng hơn còn đang xảy ra đó là tinh thần chiến đấu của các binh sĩ đang xuống rất nhanh đặc biệt là xương quân .Thậm chí còn xảy ra tình trạng hỗn loạn.
Địch Thanh ngồi nghe báo cáo mà cũng phải há hốc mồm vì sự bất ngờ. Mới chỉ qua một đêm mà hắn ta đã b·ị t·hương vong mất gần một vạn quân .Mặc dù đa số đều là xương quân nhưng mà nếu tình trạng này cứ tiếp tục thì chắc chắn quân của hắn sẽ bị toàn diệt . Nhưng hắn lại không có cách nào để đối phó với đội cung kỵ này của Hải Tặc. Nếu hắn cử kỵ binh của hắn đi ra t·ruy s·át thì đám đó lợi dụng cung kỵ bắn áp chế tiêu diệt kỵ binh của hắn. Nhưng nếu hắn cố thủ doanh trại thì đám quân đó lại tiếp tục sử dụng kỵ binh bắn tên quấy phá. Sĩ khí quân của hắn xuống thấp chưa từng có việc này làm hắn vô cùng đau đầu không có cách cản quyết.
nhiều lúc hắn có ý nghĩ rút lui để tìm đối pháp chống lại quân địch. Nhưng khi ý nghĩ này vừa lóe lên hắn lập tức bỏ qua vì . Thứ nhất chế độ trọng văn kinh võ của triều Tống tuy chưa đến mức thối nát, nhưng đã ảnh hưởng rất nghiêm trọng . Nếu tướng quân đánh thắng trận thì chỉ bị chỉ trích nhỏ nhưng nếu như tướng quân lâm trận rút lui hoặc thua trận . Thì sẽ bị quan văn tố cáo xử phạt. Điều này một phần đã ép các võ tướng của Tống thà hi sinh quân sĩ, cũng quyết không được rút lui. Thứ hai đó là nếu hắn rút lui thì sẽ bị kỵ binh bên kia q·uấy r·ối và tiêu diệt dần dần trên đường rút lui, vì khoảng cách của hắn từ Bình Nguyên mà trở về thành Tương Dương lên đến 200 km. Phải đi mất 5 ngày trong điều kiện Bình Nguyên trống trải không có chỗ che trốn. Quân của hắn sẽ làm mồi cho kỵ binh của Hải Tặc. Nhưng nếu cứ tiếp tục cố thủ tại đây thì cũng sẽ bị địch tiêu hao hết, tinh thần cũng như sức khỏe của chiến sĩ.
Cho nên đúng như dự đoán của Trần Thiên Ân địch Thanh đã quyết định nhổ trại ngay khi trời vừa sáng và tiến thẳng về phía quân của Trần Thiên Ân đang ở phía bình nguyên để quyết chiến. Trong khi tình trạng quân Tống còn đang duy trì ở mức ổn định, nhưng hắn lại không biết rằng đây chính là điều mà Trần Thiên Ân muốn. Trần Thiên Ân rất sợ rằng địch thanh khi thấy bị nguy hiểm sẽ lựa chọn rút quân bất chấp t·hương v·ong . Khi đến nơi an toàn hắn sẽ lại chỉ huy quân chia thành các tốp nhỏ với vài nghìn quân t·ấn c·ông Hoan Châu .Trần Thiên Ân biết điểm yếu của mình là thiếu các tướng lĩnh chỉ huy trận mạc nhiều kinh nghiệm, cho nên nếu phân tán quân cùng địch Thanh chiến đấu thì Trần Thiên Ân tin tưởng rằng quân của hắn sẽ bị tiêu diệt hết. Đây chính là một phần lý do hắn muốn cùng địch Thanh quyết chiến tại Bình Nguyên.
-Phần phó cho nhà bếp nấu thức ăn gấp hai lần cho các quân sĩ . Đồng thời chuẩn bị lương khô ba ngày giao cho từng binh sỹ. Đợi binh sĩ ăn song hay tập hợp lại ta có điều muốn nói.
-Vâng
Một lúc sau địch Thành tiến vào.
- báo cáo đại tướng quân tất cả binh sĩ đang tập hợp song.
- được chúng ta ra ngoài nào.
Địch Thanh đứng trên đài cao nhìn về mười mấy vạn quân Tống ở phía trước, trong lòng hắn vô cùng bồi hồi .Đây là trận chiến cuối cùng của đời hắn, đây là những người sẽ cùng hắn đánh trận chiến này. Hắn muốn cùng họ giành lấy chiến thắng mà không phải là c·hết tại đây . Cho nên trận này hắn quyết tâm phải thắng. trầm lặng một lúc hắn gào lên .
-Hỡi các chiến sĩ đại Tống. Ngày hôm nay chúng ta đang phải chiến đấu với một đám Hải Tặc hung tàn, chúng những ngày qua đã đồ sát không biết bao nhiêu bách tính của Đại Tống tội lỗi của chúng trời cao cũng phải tức giận. Chúng ta thân là các chiến sĩ của Đại Tống mang trong mình sứ mệnh bảo vệ nhân dân và đất nước . Ngày hôm nay dẫu da ngựa bọc thây cũng phải tiêu diệt toàn bộ lũ Hải Tặc này .Các ngươi hãy nhìn về phía sau . Nơi đó là nơi cất giữ lương thực của chúng ta bây giờ không còn nữa .Các ngươi chỉ có ba ngày lương thực mang theo người . Chúng ta sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn chúng trong 3 ngày . C·ướp lại lương thực mà chúng đã lấy đi của ta trên đất Tống . Đầy ải bọn chúng vào trong những khu hầm mỏ tối tăm không bao giờ nhìn thấy ánh nắng mặt trời. Hãy để sự tuyệt vọng vang trong lòng của chúng và hãy để chiến công của chúng ta được mọi người biết đến.
Nói đến đây Địch Thanh dừng lại một chút, hắn nhìn về phía chiến sĩ của mình thì phát hiện bẩy vạn quân tinh nhuệ đã có sĩ khí sục sôi sẵn sàng ra trận, nhưng xương quân thì lại xuất hiện sự lo lắng và sợ sệt nhìn thấy vậy hắn tiếp tục nói.
-trước khi xuất quân hoàng đế đã ban chiếu chỉ ban thưởng g·iết một hải tặc được một quan tiền. Giết ba người quan lên một cấp. Giết một tướng lĩnh của phe địch quan lên 3 cấp, thưởng trăm lạng bạc. Chém g·iết chỉ huy của địch phong Hầu, thưởng vạn kim.
Nghe đến đây tất cả tướng sĩ Đại Tống ánh mắt đỏ lên sòng sọc, đặc biệt là 10 vạn xương Quân. Hiện giờ bọn chúng trong mắt Hải Tặc chỉ là tiền tài chúng không còn sợ hãi như tối qua nữa. Tất cả chúng đều muốn chém g·iết Hải Tặc để lấy tiền thưởng. Sỹ khí của quân Tống lại lên rất cao Địch Thanh nhìn thấy vậy vô cùng vui mừng . Nhìn mươi mấy vạn quân trước mặt sĩ khí lên cao hắn đã bắt đầu nhìn thấy chiến thắng đang ở trong tay hắn.
Địch Thanh không hổ là một tướng lĩnh nhiều kinh nghiệm, khi thấy tình hình không ổn hắn lập tức triển khai t·ấn c·ông. Bỏ qua vấn đề ước chiến một luật lệ c·hiến t·ranh của cửu Châu.
Hắn lợi dụng ý chí chiến đầu của quân sĩ và đốt lương thực ép các binh sỹ phải chiến đấu hết mình. Sau đó lại dùng tiền tài làm cho xương quân điên cuồng muốn g·iết địch. Trần Thiên Ân ở đây có lẽ sẽ phải bái phục cách tăng cao sĩ khí của địch thanh. Đợi cho binh sĩ hiểu hết điều mình muốn địch thanh hét lên.
-Tiến Công .
-Giết -g·iết- g·iết....
Trần Mão và quân của hắn ở cách quân tống không xa cũng phải giật mình nhìn lại đại doanh của quân tống. Không hiểu tại sao sĩ khí quân tống lại lên nhanh như vậy. Nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm, đang chuẩn bị hạ lệnh t·ấn c·ông thì thấy quân tống bỏ doanh trại tiến về phía quân chủ lực của trần thiên Ân. Thì trần Mão hạ lệnh rút lui về tụ hợp cùng trần thiên Ân. Vì sao Trần Mão không cho quân quấy phá quân tống. Là do trần thiên Ân hạ lệnh nếu quân Tống tiến quân thì không được đánh nữa phải về tụ hợp ngày lập tức. Trần thiên Ân muốn chuyển đám cung Kỵ binh này thành trọng Kỵ để đấu với địch thanh.
Lúc này trần thiên Ân đang ngồi ở trước đại quân của hắn, ăn cơm đây. Bên cạnh là trần Mão vừa mới trở về và đang báo cáo chiến quả cũng như tình hình quân của địch thanh. Khi nghe thấy việc quân tống đốt lương thực đã làm cho Trần Thiên Ân vô cùng bất ngờ nhưng sau đó hắn ta lại cười cợt nói rằng.
- Đứng trước sức mạnh tuyệt đối mọi âm mưu chẳng qua chỉ là giấy mỏng chọc là rách.
0