-Trọng nỏ và máy bắn đá đã được chuyển về phía trước đại quân chưa .
-Bẩm lạc hầu đã được chuẩn bị song.
-Trần Tý hãy dẫn năm ngàn trọng trang bộ binh bảo vệ bên trái quân ta.
-Tuân lệnh .
-Trần Tỵ hãy dẫn năm nghìn trọng trang bộ binh bảo vệ cánh phải.
-Tuân lệnh .
-Trần Sửu và Trần Mão các ngươi phải sẵn sàng khi ta hạ lệnh thì phải toàn lực đột kích trung quân giết Định Thanh cho ta.
-Tuân lệnh .
-Hà Phúc ngươi chỉ huy hai vạn quân tiên phong bất kể hi sinh bao nhiêu cũng phải chặn đứng thế công của quân Tống tại phía trước.
-Tuân lệnh .
-Trần Đức ba nghìn ngựa thồ cùng năm trăm con trâu chuẩn bị thế nào rồi.
-Dạ thưa lạc hầu đã sẵn sàng .
-Quân Địch Thanh đến đầu rồi .
-Bẩm lạc hầu quân của hắn cách chúng ta mười km. Hiện giờ chúng đang ở đó để chỉnh quân.
-Tốt đại chiến ở trước mặt ta hi vọng tất cả mọi người đều sẽ có mặt tại tiệc mừng công . CHIẾN THẮNG.
-CHIẾN THẮNG .....CHIẾN THẮNG......CHIẾN THẮNG.
Trần thiên Ân đang rất chờ mong cuộc chiến này hắn đã bố chí rất tỉ từ mưu kế cho đến chiến thuật thậm chí cuộc chiến này hắn sử dụng các chiến thuật mới. Hắn dám chắc rằng không ai có thế đánh thắng trận này với quân số hơn hắn không quá nhiều. Còn bên quân Tống Đinh Thanh cũng đang vạch ra một chiến thuật đánh hải tặc.
-Địch Thành ngươi sẽ chỉ huy bốn vạn xương quân làm tiên phong, hãy đánh tan quân địch tại phía trước.
-Vâng.
- Đỗ Quang chỉ huy năm nghìn kỵ binh đợi lệnh tại trung quân.
-Vâng.
- Ta sẽ chỉ huy năm vạn xương quân và ba vạn quân tinh nhuệ ở trung quân lược trận.
- Đỗ Hoàng hãy dẫn theo bốn vạn quân tinh nhuệ làm hậu quân sẵn sàng hỗ chợ cho trung quân .
Đúng theo trần Thiên Ân ý nghĩ Địch Thanh quả nhiên dùng tiền tài làm mờ mắt xương quân tiến lên làm pháo hôi, đòn đánh thật sự của hắn là hậu quân nơi có bốn vạn tinh nhuệ sẽ kết liễu Trần Thiên Ân khi binh sĩ của hắn kiệt sức.
-Toàn quân tiến lên .
-Tuần lệnh .
Vậy là mười sáu vạn quân do Địch Thanh lãnh đạo đang không nhanh không chậm tiến về phía Trần Thiên Ân. Khung cảnh tráng lệ người ngựa nháo nhác ầm ầm tiến sát vào nhau. Một bên với lý tưởng báo thù và mong ước mở rộng biên cương. Một bên vì bảo vệ lãnh thổ quê hương, vì tiền bạc và mong muốn một cuộc sống tốt hơn. Hai bên đều có lý tưởng đều có mục đính cho bản thân mình.
Trần thiên Ân đi xâm lăng đất Tống sao. Không hắn đi giải cứu đồng bào bị bắt, hắn đi giết người Tống để trả thù cho người Việt. Còn người Tống họ đi chiến đấu để giành lại đất đai từ bọn man rợ kia, họ muốn chúng đều phải chết ở nơi này, để cho quê hương của họ mãi là một dân tộc hùng mạnh và cao quý hơn lũ mọi rợ.
Ai có thể phân biệt được hai đội quân này ai là chính nghĩa đây. Hay tất cả vì lòng tham của Trần Thiên Ân đã làm cho những người này phải chém giết lẫn nhau. Không, chỉ cần ngày nào phân biệt giai cấp vẫn còn ngày đó chiến tranh sẽ không bao giờ ngừng. Trần thiên Ân hắn chỉ bị luật lệ thế giới này sô đẩy phải chọn lựa chiến tranh mà thôi.
-Lạc hầu chúng đã cách ta 2 km nữa.
-Tốt chuẩn bị đón tiếp chúng nào .
Bên phía quân tiên phong Địch Thành cũng nhìn thấy quân Hải tặc. Hắn thấy một lá cờ có cái đầu lâu và hai xương chéo đang tung bay trên trời. Địch thành thở một hơi hạ lênh tiếp tục tiến lên. Bên này Hà Phúc khi thấy quân Tống chỉ cách mình sáu trăm mét hắn lập tức hạ lệnh.
-Bắn .
- Vù....vù ....phục ...phục a....a ....a
Địch thành bên này khi nhìn thấy tên nỏ và đá bay về phía mình hắn củng hoản loạn . Máy bắn đá và trọng nỏ Đại Tống cũng có nhưng chỉ xa tầm bốn trăm mét, hắn thật không tin nổi bọn Hải tặc này lại có thể bắn xa đến sáu trăm mét. Nhưng hắn cũng có kinh nghiệm chiến đấu rất nhanh lấy lại bình tĩnh hắn hét lên .
- Không cần sợ hãi tiến lên lấy đầu chúng, tiền tài đang chờ các ngươi. Kẻ bỏ chạy chém.
Quân tống nghe thấy tiền tài hai chữ thì lấy lại dũng khí gào lên xông về phía trước.
-Giết....giết .....giết
Hà Phúc nhìn đám quân Tống mang khiêng để che chắn xông lên cười lạnh nói.
-Bốn trăm mét cung thủ bắn.
-Phặc....phặc ..
-Á...chân ta, Á.....
-Đội hai bắn .
-Phặc... Phặc... Á .. Á
Hà Phúc thấy quân Tống không ngừng ngã xuống nhưng chúng vẫn liều mạng lao lên hắn cũng phải thán phục thốt lên rằng " dũng sĩ quốc gia nào cũng có".
-Tướng quân đã đến bốn trăm mét quân ta có thể dùng trọng nỏ.
-Vậy thì giết chúng đi bắn .
Hà Phúc còn đang cảm thán sự dũng cảm của pháo hôi quân tống thì một loạt tên bay về phía hắn.
-Phụt ...phụt ..
- Á ... Á ...
Hà phúc lấy lại tinh thần hét lên.
- bắn không được ngừng.
Cảnh tượng vô cùng khốc liệt, người cả hai bên liên tục ngã xuống nhưng mệnh lệnh là không thể trái . Quân Tống đang lao đến gần quân Hải tặc thì bọn đi đầu tiên lập tức bị sụt xuống hố có chông ở phía dưới. Quân ở phí sau không biết lại sô đẩy bọn phía trước ngã vào trong các hố. Chỉ đợi có vậy Hà Phúc cho cung thủ từ bắn theo đội hình thành bắn tự do quân tống thương vong thảm trọng. Trận chiến này quy mô của nó kéo dài đến gần mười km. Trần Thiên Ân cho đào ba lớp hào phía trước. Chỉ để lại chính diện 2 km không đào để cho Kỵ binh xung phong nên hạn chế tối đa hai bên giáp chiến . Mà tăng diện tích công kích từ xa lợi thế của quân Trần Thiên Ân. Quân Tống muốn đột kích chỉ có thể đánh mạnh về phía Hà Phúc cầm hai vạn quân chặn đường không có hào chông hoặc là sang hai bên đánh hai cánh.
Quân tiên phong, Địch Thành khi thấy cảnh này thì lập tức hạ lệnh tấn công mạnh về đoạn không có hào chông muốn thông qua 2 km quan lộ này . Trọc thủng hàng phòng tuyến của Trần Thiên Ân và hắn cũng không quên báo cáo việc này cho Địch Thanh ở phía sau sau . Khi Địch Thanh biết tin hắn lập tức phản xạ nhanh chóng lập tức chuyển trung quân thành hai hướng tấn công mạnh vào hai bên của hải tặc . Đồng thời điều hậu quân thay vị trí Trung Quân.
Đến đây cuộc chiến càng diễn ra khốc liệt hơn khi mà các cuộc giáp chiến đã bắt đầu xảy ra . Tiếng gào khóc tiếng kêu rên, tiếng vũ khí va chạm vang vọng khắp chiến trường. Nhưng vì là người chủ động lại có ưu thế về vũ khí tốt hơn, đặc biệt là vũ khí tầm xa nên Trần Thiên Ân đã đứng vững, thậm chí đẩy lùi nhiều cuộc tấn công của quân Tống. Khi thấy chủ lực Tống đã chuyển hướng đánh sang hai bên cánh của hắn . Trần Thiên Ân mỉm cười lẩm bẩm trong miệng "địch Thanh không hơn gì cái này " sau đó hắn hạ lệnh .
-Trần Đức lập tức cho số ngựa thồ và trâu buộc đuôi có đồ dễ bắt lửa đốt lên đuổi về phía Hà Phúc .
- Nói cho Hà Phúc lập tức nhường đường. Sau đó đốt pháo đẩy hết mấy nghìn con ngựa này lao về phía quân Tống.
Trần Đức đáp " Vâng" lập tức quay đầu bố trí . Hà Phúc sau khi được biết lập tức cho hai quân tản ra hai bên để tránh ngộ thương. Quân Tống thấy quân hải tặc bắt đầu lùi ra hai bên. Chúng thấy nghi hoặc những lúc này đang chiến đấu căng thẳng chúng không nghĩ nhiều thế lập tức lao vào. Rồi một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra trước mắt chúng. 3.000 con ngựa cùng 500 con trâu bị đốt lửa sau đuôi đang thở phì phò tức giận lao về phía chúng . Không có từ ngữ gì có thể hình dung được việc này. Quân Tống chưa kịp phản ứng đã lập tức bị dậm bẹp Địch Thành khi nhìn thấy vậy lập tức hoảng loạn cho quân lùi lại nhưng mà cũng đã muộn . Số chiến mã và trâu đó ầm ầm lao vào phía quân Tống phá nát tất cả đội hình của chúng và từ từ tản ra.
Thấy quân tiên phong của Tống đã loạn mà trung quân của Tống lại bị kéo ra hai bên cánh . Trần Thiên Ân biết Địch Thanh giờ này đã không còn quân để sử dụng. Hắn lúc này đã tung ra lực lượng cuối cùng của hắn, 3.000 trọng giáp kỵ binh ầm ầm tiến lên . Mục tiêu của họ chỉ có một đạp nát trung quân Tống, giết Địch Thanh. Trọng giáp kỵ đi đến đâu, máu tươi chảy đến đó . Không có bất kỳ sự phản kháng nào có thể làm bị thương trọng giáp kỵ .
Địch Thanh khi nhìn thấy trọng giáp kỵ cũng bắt đầu run rẩy. Hắn không thể nào tin nổi vào mắt mình. Tại sao một đám hải tặc lại có cả cung kỵ, lẫn trọng giáp kỵ. Bốn vạn quân tinh nhuệ của hắn bị 3.000 trọng giáp kỵ va vào thương vong vô số . Địch Thanh lúc này đang muốn tổ chức lại trận hình thì Trần Thiên Ân đã không cho hắn cơ hội đó .
Một tiếng kèn hiệu vang lên, toàn bộ quân Đại Việt lao lên tổng tấn công. Sĩ khí lên cao chưa từng có . Họ bắc các đoạn gỗ rộng hai mét đã chuẩn bị từ trước, để vượt qua các tuyến hào chông lao vào quân Tống chém giết. Địch Thanh nhìn thấy cảnh này đã không còn chiến ý. Hắn biết trận này hắn đã thua, hắn gào lên một tiếng đau đớn . Sau đó hạ lệnh rút lui mang theo 5.000 kỵ binh chạy trước. Nhìn thấy cảnh này Trần Thiên Ân mỉm cười. Bắt đầu cho quân tiếp tục tấn công bại quân của tống . Đến cuối buổi chiều, trận chiến đã kết thúc . Trần Thiên Ân đã giành chiến thắng một kích vang dội trong trận chiến này.
0