Chương 8 Đại chiến phỉ tặc
- Lạc hầu đã giải quyết song bốn nhà. Bốn tên chủ nhà và dòng chính đều đã b·ị c·hém c·hết tổng cộng 127 người. Người hầu và dòng phụ b·ị b·ắt một nghìn hai trăm người. Chúng ta tổn thất không có n·gười c·hết, bảy người b·ị t·hương.
Vàng thu được năm ngàn lượng bạc hai vạn lượng và mười vạn quan tiền đồng . Cùng nhà cửa đất đai. Ngoài ra còn có một vạn thạch lương thực, năm mươi còn trâu, một nghìn con dê.
- Thông tin đã được phong tỏa chưa đám gọi cứu viện của mấy nhà sử lý thế nào.
- Trần Dần báo về tất cả đều đã bị chặn g·iết một tên cũng không thoát.
Như đã nói ninh khải chỉ có một lối vào và khó đi . Cho nên lúc đi qua Ẩn Cốc, Trần Thiên Ân đã cho người chặn lại. Một con ruồi cũng không thoát. Hắn là người sợ phiền phức vớ vẩn, làm sao có thể để mấy nhà kia đi bảo tin được cơ chứ.
-Lạc hầu sao không g·iết luôn mấy tên dẫn quân của các nhà. Mà phải đợi đến khi lạc hầu đến mới sử lý.
Trần Thiên Ân nhìn tên này không nhanh không chậm nói.
- Giết chúng luôn thì nhóm quân gia đinh của bốn nhà sẽ loạn lên phá hỏng kế hoạch đánh phỉ của ta. Cho chúng sống thêm chút thời gian đi. Ngoài ra ta nói rồi khi đã chấp cờ thì phải suy nghĩ thật kĩ mới hạ cờ . Trước khi nghĩ thắng người khác thì phải tính được mình thua sẽ có hậu quả gì.
- Cũng như việc này, ta không chắc chắn g·iết hết bốn nhà mà thông tin không lọt. Nên nhớ nơi này là địa phận của chúng cắm rễ từ lâu. Để chúng cùng sơn phỉ rằng co, chỉ là để tiêu hao thể lực của chúng . Ngươi thử nghĩ xem chúng đã đánh hơn một ngày với phỉ tặc, lại nhận tin gia tộc bị g·iết. Chúng sẽ bị sự tức giận lấn áp ý chí lao trở về tìm ta báo thù. Nhưng với thể lực đã mệt mỏi chúng có đông hơn thì cũng chỉ tìm đường c·hết mà thôi. Nói vậy người hiểu chưa. "
Nghe vậy tên này vội trả lời "vâng"
- Lui ra đi theo như ta sắp xếp tiến hành tiếp.
Cửa phòng đóng lại chỉ còn mình Trần Thiên Ân trầm tư, nhìn lại báo cáo cuộc chiến ngày hôm nay .Trần Thiên Ân chỉ im lặng không nói gì. Hơn một trăm người cứ vậy c·hết đi, chỉ vì hắn muốn làm chủ quận ninh khải . Bị giáo dục bởi tư tưởng hiện đại quý trọng mạng sống . Những lại bị luật lệ của thế giới này ảnh hưởng. Mười bốn năm hắn đã thay đổi trở thành vì quyền lực mà bất luận mạng sống của người khác sao.
Đúng mà cũng không đúng . Trên đời này đúng và sai chỉ là một khái niệm tương đối. Cho nên phải thay đổi để phù hợp để sinh tồn ở nơi này. Dưới sự cai trị của hắn, dân sẽ sống tốt hơn . Vậy bọn người bốn nhà đỗ trịnh hoàng mạnh lại thành kẻ ngáng đường .
Tại sao không thu phục họ mà phải tiêu diện. Đơn giản vì hắn không có thời gian . Đúng vậy thời gian, ai có thể sống được trăm tuổi. Hoài bão một người sẽ bị thời gian mài mòn. Nên hắn phải cố gắng từ bây giờ . Bị người đời chửi rủa, vẫn là lưu tên sử sách phải để thế hệ sau đánh giá .
Lúc này tại dưới chân núi phỉ tặc đã bị dày vò gần như phát điên. Tai sao lại vậy ư . Sau khi đến chân núi Trần Sửu theo lời Trần Thiên Ân cho quân chia làm ba tốp nghỉ ngơi. Phỉ tặc nghi hoặc nhưng vẫn không dám lơ là cảnh giác. Nhưng sau hơn bốn giờ giằng co, thì chúng thấy quân triều đình không có ý định t·ấn c·ông . Vậy là vẫn cảnh giác nhưng đã mệt mỏi nên ẻo lả dần.
Trên một mỏm đá, đang đứng quan sát hơn mười tên tặc khấu. Kẻ đứng đầu thân thể vạm vỡ mày dậm. Trên má phải còn có một vết sẹo dài. Đây chính là Thanh Long trại kẻ thủ lĩnh ở đây, đại đầu lĩnh Thanh Long.
- Bọn chúng muốn làm gì.
Một tên quân sư quạt mo tướng mạo hèn hạ cất tiếng :
- Trại chủ không cần lo lắng, ta đã thông báo cho bốn trại khác đến tiếp viện. Bọn chúng hiểu chúng ta mà c·hết thì tiếp theo sẽ là bọn chúng. Cho nên người của bốn trại sẽ đến đây tiếp viện nhanh thôi. Với lại quân dưới núi cũng không đông. Trại chủ không cần lo lắng quá.
Lúc này Thanh Long nhìn tên quân sư coi hắn nói có lý nhưng vẫn nhắc " Học theo quân quan thay phiên nghỉ ngơi . Dùng cách của chúng trả lại cho chúng. Ta xem chúng chơi thế nào. "
-- Trần Sửu tướng quân bọn phỉ đang học theo chúng ta. Chia làm ba ca, luân phiên nghỉ ngơi. Bây giờ chúng ta làm thế nào.
Đỗ Trọng con trai Đỗ Chiến lên tiếng hỏi.
-- Trần Sửu nghe vậy cười gằn "châu chấu đá xe mà thôi, không có gì lo lắng . Từ giờ bốn nhà các ngươi thay phiên nhau. Cứ sau một giờ thì tiến đến đánh nghi binh làm cho chúng hoảng loạn"
Đám người bọn Hoàng Hải thì không hiểu nhưng vẫn chấp hành . Ra một chỗ khác bốn tên này lại tụ tập với nhau, nhìn thấy vậy Trần Sửu quay đầu hỏi thanh niên với thân hình to lớn tầm hai mươi tuổi đứng bên cạnh mình.
- Anh đoán xem bọn này đang nói gì? Liệu chúng có đang chửi chúng ta không.
- Nếu có chửi thì cũng chửi ngươi . Ta liên quan gì.
-Nài sao nói vậy được anh cũng là phó tướng ở đây đấy.
-Ta không quan tâm, ta đi ngủ đây, ngươi nhớ trông bọn chúng dấy.
-Biết rồi.
Thanh niên đang nói chuyện cùng Trần Sửu không ai khác là Trần Nguyên, chỉ huy hai trăm hộ vệ của trần gia đi theo bảo vệ Trần Thiên Ân. Bọn họ được lệnh Trần Thiên Ân làm suy yếu thể lực của đám quân bốn nhà. Đồng thời tiêu diệt bọn chúng nếu có biến.
Còn bọn bốn tên thế gia đang nói chuyện chúng còn chưa biết mình sắp phải c·hết vẫn đang nói chuyện với nhau. Hoàng Hải nói " Hắn muốn làm gì các ngươi có ai hiểu không "
Đỗ trọng nói " Quan tâm gì dù sao lúc đi phụ thân ta nói rồi . Có người nhưng không có sức . Bọn mày không hiểu sao. Giờ đây chúng ta đi q·uấy n·hiễu càng tốt chứ sao. Nếu hắn bảo chúng ta t·ấn c·ông, ta còn không dám đi đây " Nghe vậy mọi người đều không nói gì gật đầu rồi về chỗ mình chỉ huy quân.
Bốn nhà này có phải người ngu đâu. Cho quân đi lấy lòng kéo dài thời gian, chứ không phải tặng người. 1200 người này là vốn là vốn làm ăn của họ, há lại để cho Trần Thiên Ân được lợi.
Có điều họ đánh giá thấp trí tuệ và thủ đoạn của Trần Thiên Ân. Hắn sẽ tin dùng người của bốn nhà sao . Vừa mới đến đây với hai trăm hộ vệ cùng năm trăm huyết vệ được hắn đạo tạo bí ẩn . Đây là tất cả vốn liến của hắn, sao có thể để họ đi chịu c·hết được.
Mười bốn năm qua mang tiếng hoàn khố, phế vật kinh thành tại sao. Vì hắn mở thanh lâu, sòng bạc, quán hát, thường xuyên tụ tập ăn chơi với con em quan lại. Mà trong mắt người nơi đây với quan điểm sĩ nông công thương.
Thương nhân trong mắt họ là rác rưởi đáng kỉnh bỉ vì trục lợi bất chấp. Mà hắn lại là tử đệ thế gia lớn của đại Việt, nên hắn trở thành phế vật thôi. Họ đâu biết những sản nghiệp đó mang lại cho hắn bao nhiêu lợi ích và tiền bạc. Nhờ chỗ tiền đó mới có năm trăm huyết vệ một trong những con bài ẩn của hắn .
Là một người hiện đại hắn quan tâm đến cái gọi là danh tiếng sao. Chỉ cần đạt mục đích bị gọi hoàn khố thì lại làm sao.
- Giết xông lên chém c·hết bọn phỉ tặc.
- bà mẹ bọn mày. Bắn tên .
- phặc.. Á . Á
Từ chiều hôm qua người của bốn nhà liên tục quấy phá đánh nghi binh bọn sơn tặc . Chắc mọi người nghĩ chỉ hô song chạy. Hay đánh chiêng trống rồi dọa nạt làm địch bị căng thẳng ư.
Sao có chuyện đó, đều từ lưỡi đao liếm máu lớn lên sơn tặc sẽ sợ ư. Nếu một hai lần làm vậy bọn chúng sẽ biết và mặc kệ quân t·ấn c·ông . h
Hoặc chia nhóm nhỏ mai phục làm thịt bọn đánh nghi binh . Đánh là đánh thật tuy không t·ấn c·ông vào trại những t·ấn c·ông b·ằng cung tên.
Cả hai đều có t·hương v·ong nhưng lợi thế thuộc về quân quan vì có ưu thế tên nỏ binh lính có cung tốt và đội hình nghiêm chỉnh. Cũng vài lần bọn này đánh xuống, nhưng bị quan quân đánh cho chạy về. Chiến đấu trực diện đám phỉ tặc này làm sao đánh thắng quân lính được. Đã vậy quân quan còn có số lượng nhiều hơn chúng và v·ũ k·hí trang bị tốt hơn.
0