Chương 9 đại chiến phỉ tặc 2
Phỉ tặc tại thập đại sơn các trại nếu tập hợp thì có đến gần bẩy nghìn tên. Trong đó cũng hơn hai nghìn trai tráng . Mặc dù trang bị thô sơ đến đáng thương gậy gỗ thương trúc, cung nỏ tự chế hoặc đánh c·ướp không có bao nhiêu.
Lại chia làm năm nơi, không nghe hiệu lệnh không được huấn luyện. Tuy có qua g·iết người c·ướp b·óc, nhưng vẫn là nông dân chuyển thành c·ướp. Nên sức chiến đấu theo chiều gió thuận lợi thì hung hăng không sợ. Nhưng thất bại thì tan tác vô cùng nhanh . Mà còn không thể tập hợp lại được . Vì sợ hãi đánh mất lý chí chiến đấu.
- Trại chủ bọn chúng lại t·ấn c·ông . Các huynh đệ đang chống trả.
-- Đi theo lão tử làm thịt bọn khốn này.
Thanh Long hùng hổ tức giận dẫn theo quân đi xuống chỗ cửa trại vừa đến nơi đã thấy đám kia quay đầu chạy hắn tức giận vô cùng . Âm thầm chửi cả nhà kẻ dẫn quân . Phải địch không đánh thẳng vào trại mà bắn tên phóng hỏa được một lúc chúng lại rút . Để lại bên hắn mười mấy bộ xác c·hết.
Từ hôm qua đến giờ hắn đ·ã c·hết hơn hai trăm người cứ như vậy thì chúng sẽ bị g·iết hết. Phải biết trại của hắn có hai nghìn người . Nhưng chỉ có hơn bảy trăm có thể chiến thanh niên mà thôi. Còn lại là người già phụ nữ trẻ con. Đúng lúc này thì có thuộc hạ của hắn chạy tới báo cáo " Đại đầu lĩnh quân của bốn trại khác đến rồi . Có khoảng hơn một nghìn người do bốn trại chủ đích thân dẫn đội "
Nghe vậy Thanh Long cười nói "đi mang họ tới đây. Ta muốn cùng bọn quân quan nhất chiến . Giết hết bọn chúng để chúng biết ta không dễ trêu "
-- Thanh Long ai làm gì mà ngươi có vẻ tức giận vậy.
Chưa đi được mấy bước đã thấy một đám người đi đến. Kẻ vừa nói là Nguyễn Phượng một người phụ nữ có đôi phần nhan sắc. Tầm ba mươi tuổi. Đáng chú ý nhất là bộ ngực quá cỡ và không được che kín của ả ta.
Đi sau còn có ba tên đàn ông mặt mày dữ tợn hung ác. Đây là bốn trại chủ khác của dãy núi đại thập sơn này. Nhìn thấy chúng Thanh Long khá tức giận, đã đánh nhau hơn một ngày. Mà đám này mới đến. Hơn nữa chúng còn cùng đi dù ngu đi nữa cũng nhìn thấy sự mờ ám trong đó.
Mà lại đây là trại của hắn bọn chúng chưa được cho phép đã tiến vào. Lính báo tin còn chưa nói song đã thấy người. Thanh long trong lòng nghĩ sau chuyện này phải tìm mấy tên canh cửa hôm này chém c·hết mới được. Càng nghĩ càng tức giận Thanh Long quát lớn.
"Các ngươi thật là vất vả đi có hơn hai giờ là có thể đến đây. Vậy mà giờ các ngươi mới đến. " Lời nói đầy sự châm chọc và tức giận của Thanh long .
Nghe vậy bốn người khác cũng nhìn thấy Thanh Long khá trật vật, lại thấy rất nhiều t·hi t·hể của Thanh Long trại khiến đám này khá vui. Tại sao vậy ư, Thanh Long trại mà bị diệt thì bọn hắn bốn trại cũng đi theo. Chúng còn âm Thanh Long. Chúng không sợ bị diệt hay sao.
Đại Thập Sơn do mười dãy núi lớn xen kẽ năm cao nguyên nhỏ tạo thành. Nó hùng vĩ vượt xa sự tưởng tượng của nhiều người. Với chiều rộng khoảng năm mươi km và kéo dài qua ba trăm km . Ngăn cách Ninh Khải với thành Quảng Đông nhà Tống. Chặn đường ra biển của thành Hoàng Hải Quảng Tây của Tống.
Nói cách khác nhà Tống muốn dùng hải quân đánh Ninh Khải . Thì phải từ thành Hoan Châu vượt biển quãng đường hơn ba trăm năm mươi km. Từ những chi tiết trên có thể thấy đại Thập Sơn hùng vĩ như nào.
Năm trại phỉ bất quá đóng ở cao nguyên nhỏ ngay sát chân Đại thập Sơn. Mà thanh long trại là trung tâm của năm trại . Nhưng là phỉ bọn chúng dám tin tưởng nhau sao. Có câu nói có nhà mới có nước. Giặc phỉ không có nước như chúng có nhà ở đại thập sơn này.
Chúng đối mặt không chỉ là quan quân mà còn là bốn đám phỉ khác nhìn chằm chằm. Chỉ cần một nhà yếu sẽ bị bốn người khác ăn sạch. Đây chính là phỉ vừa đáng giận cũng rất đáng thương.
Phỉ tặc xuất thân phần lớn là nông dân do t·hiên t·ai làm mùa màng thất thu . Không lấy được thóc gạo để nộp thuế. Nên trốn lên núi làm phỉ lấy c·ướp b·óc để sống. Nhưng cũng đói rách thậm chí còn khốn khổ hơn thường dân rất nhiều. Ốm đau bệnh tật không có thuốc chữa. Luôn trong tình trạng bị quan quân vậy quét.
-- Thanh long ngươi nói vậy là ý gì . Vừa nhận được tin chúng ta đều gấp rút đến đây. Nếu ngươi không cần bọn ta thì chúng ta đi.
Trại chủ Huyền Vũ thấy Thanh long nói vậy thì cũng nói lại ngay. Hắn còn vẻ tức giận quay người đòi rời đi ba kẻ khác cũng vậy . Thấy thế dù tức giận nhưng Thanh Long vẫn phải tươi cười đến làm hòa với bốn người kia.
Hắn biết bốn tên này chỉ làm màu vì Thanh Long trại mà bị diệt tiếp theo cũng đến phiên chúng. Nhưng Thanh long không chịu được tổn thất nữa. Hắn đ·ã c·hết hơn hai trăm người. Đám này không dám bỏ mặc hắn, nhưng chúng dám để thanh long trại tổn thất nặng nề rồi mới cứu. Đợi khi quan quân rút đi thì chúng sẽ xẻo từng miếng thịt của trại hắn. Vậy nên hắn phải nhịn mà cười nói.
- Các vị vừa rồi là ta không phải. Chiến đấu từ hôm qua đến giờ đã khiến ta có chút cáu giận với mấy vị . Mong mọi người thứ lỗi.
- Thanh long lần này nể mặt ngươi bọn ta không tính toán. Bây giờ bọn quân quan đánh đấm thế nào. Thương vong của ngươi ra sao.
Thấy Thanh Long hạ giọng bọn huyền Vũ cũng không thế nào nữa . Dù sao chúng cũng chỉ muốn làm Thanh long trại b·ị t·hương do đối kháng quân quan. Dù sao thanh long trại cũng là mạnh nhất. Sau cuộc chiến này thứ tự sức mạnh của các trại cũng sẽ bị thay đổi. Nên bên nào giữ được người bên đấy thành lão đại.
Nghe Huyền Vũ nói vậy Thanh long cũng thở một hơi, rồi nói tình hình chiến đấu. Và cũng nói ít quân số t·hương v·ong hơn so với thực tế. Nếu nói thật hắn tin rằng sau quân quan rút lui, đám này sẽ chĩa dao về phía hắn ngay lập tức.
- Lần này mỗi trại bọn ta ra bốn trăm người . Nhưng Thanh long vì cứu ngươi chúng ta đi gấp gáp cũng không không mang theo lương thảo để đến đây nhanh nhất.
-- Không sao các ngươi đến là tốt rồi . Ăn uống cứ để ta lo.
Nghe Thanh Long nói song thì cả bốn người đều nổi lên ý nghĩ. Quân quan đây là diệt phỉ cho có lệ lấy thành tích chẳng mấy sẽ rút đi. Nên bọn hắn cũng không vội vàng. Ngược lại còn hố Thanh long một mẻ.
Còn Thanh long trong lòng đang chửi tổ tông bốn tên này, lại còn nhìn trên mặt bọn hắn đắc ý. Hắn chỉ muốn chém c·hết bọn chúng. Tuy nói trại hắn mạnh nhất nhưng có câu một văn tiền bức tử thư sinh nghèo. Tự nhiên phải nuôi thêm một nghìn hai trăm tên, đây là đang rút tiết hắn. Đã vậy cuộc chiến này còn kéo dài bao lâu thì còn không biết.
- Bây giờ chúng ta tất cả có một nghìn bảy trăm người. Đã đông hơn bọn quan quân hay chúng ta g·iết xuống . Đánh cho chúng trở tay không kịp mọi người thấy sao.
-- Ta thấy không ổn. Quân quan hung mãnh, huấn luyện tốt . Tuy ta nhiều người hơn nhưng đánh vậy tổn thất rất lớn.
- Phượng trại chủ nói đúng chúng ta cứ chơi câu giờ với chúng . Xem chúng làm gì được ta.
Huyền Vũ cùng mấy tên kì đánh mắt cười hiểu ý. Nói đùa đã bao nhiêu lần họ bị quân quan t·ấn c·ông . Đám quan binh khi như thế nào họ còn không biết . Xuống liều mạng đánh thua chỉ có c·hết, đánh thắng lại sẽ bị bọn quân quan mạnh hơn chú ý. Thôi thì để chúng đánh chán rút lui.
Hơn nữa ở đây ăn uống miễn phí làm sao mà phải đánh nhanh cho thanh long trại vui vẻ . Còn n·gười c·hết lại là phe mình sao. Mà lại chúng càng muốn ở đây để làm cạn lương thực của Thanh long trại. Chúng cũng muốn trở thành trại mạnh nhất . Không muốn bị thanh long trại kìm kẹp mãi . Cho nên chúng càng ra sức cho kế hoạch đánh câu giờ với quân quan. Họ đâu có ngu. Nên cật lực phản đối.
Thanh long dù tức giận nhưng cũng không làm được gì. Nhưng chúng nào biết đây cũng không phải đánh lấy thành tích mà là Trần Thiên Ân muốn quận ninh khải tiếng nói chỉ có một mình hắn. Phỉ tặc tồn tại sẽ là nguy hiểm mà hắn không dám không quan tâm. Hơn nữa đại thập Sơn hùng vĩ rộng lớn như vậy. Lẽ nào sẽ thiếu khoáng sản. Mà đây mới là thứ hắn cần lúc này, khoáng sản sẽ giúp kế hoạch của hắn phát triển nhanh hơn.
0