Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


ChodùThẩmDựccómệtmỏi,chỉcầnđãnóisẽvềthìchắcchắnsẽkhôngđể cô hy vọng rồi hụt hẫng.

“Saunàyhônnhiềuchútlàđượcrồi.”Dứtlời,anhlạiquayđầulạihônlênmôi cô, trong mắt đầy vẻ chiếm hữu.

Thẩm Dực bị đẩy ra, quần áo xộc xệch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh nghĩ, cô thực sự là một cô gái rất biết cách dỗ dành người khác.

“Đừng quậy…” Khương Dư Dạng nắm lấy bàn tay gây rối của anh, che đi gươngmặtđỏbừng:“Anhđãtắmnướclạnhhơnmộtnămrồi,cũngchẳngkém lần này.”

Tắm chung! Hai chữ này quá nguy hiểm.

Thật sự rất khó chiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

ThẩmDực:“…”Nóithật,độtnhiênanhrấtmongcáibìnhnónglạnhkiahỏng tiếp đi, sau đó Khương Dư Dạng sẽ chuyển tới ở chung.

ThẩmDựclạihànhuyêncâuđượccâumất,nóichuyệnvớiloạitrưởngbốinhư thế này, nịnh nọt chút là được, cũng chẳng cần để tâm.

Luônnóichuyệnxấutrongnhàkhôngthểtruyềnrangoài,nhàhọTriệuphải nuôi một đứa con trai phá của như thế cũng sứt đầu mẻ trán.

Chương 64

“Vậyđêmnayemngủởđâychứ?”ThẩmDựckhẽl**mmôinói:“Chẳngphải bình nóng lạnh trong căn phòng trước kia của em bị hỏng rồi à?”

SaukhiKhươngDưDạnggiảiđápxongnhữngvấnđềcủađồngnghiệp,bình tĩnh nói: “Được, vậy bây giờ tôi qua đó một chuyến.”

Trướckia,ngườinóicâuchờanhtrởvềchínhlà cô.

Côkhoácáongoàilênrồichạyquahônlênkhóemôianh:“Emđiđây,gầnlắm nên không cần tiễn đâu, anh cũng đừng chờ.”

Côkhôngnhịnđượckhẽsờlênyếthầungườiđànông,cườitủmtỉmnói:“Cứ như thế đi.”

Cũng bởi vì quan tâm nên lúc nãy mới muốn thân mật hơn với cô.

NhàhọTriệuỷmặtmũiléndùngquanhệchènépnữminhtinhnàykhôngthể quay bất kỳ phim nào, cuối cùng bị cấm sóng.

Vợnóianhcứbiểuhiệnnhưvậyđi.Phảilàmsaobâygiờ?Mọingườiđang online ơi, gấp lắm rồi.

Bình thường khi Thẩm Dực ở công ty vẫn luôn cấm d·ụ·c lãnh đạm nhưng đến khichỉcòncóhaingười,mỗicáigiơtaynhấcchâncủaanhđềuhàmchứachút h*m m**n quấy nhiễu cô đứng ngồi không yên.

HaingàynayKhươngDưDạngxoaynhưchongchóng,thậmchílúcđiratừ công ty đầu óc cũng choáng váng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạpchímớisắpđượcpháthành,cáchạngmụccủaTravelerđềuđãđượcsắp xếp xong, chủ đề của kỳ sau cũng đã được bàn bạc xong.

ThẩmDựcrấtnghiêmtúcquansáttâmtrạngcủacô,anhthựcsựđangcẩnthận bảo vệ chút gần gũi không dễ gì có được này.

Khương Dư dạng chớp mắt, rất thản nhiên đáp: “Chủ nhà đã sửa xong rồi.”

“Điện thoại của em.” Khương Dư Dạng như thể tỉnh lại từ trong giấc chiêm bao.Gầnđâycôngviệcbậnrộn,côvẫnluôncàinhạcchuôngđặcbiệtchocuộc gọi công việc.

TrưởngphòngTriệucườimỉahaitiếng:“Chuyệnnàymàcũngquấyrầyđến cậu, thật sự ngại quá.”

“Mật khẩu nhà và vân tay chưa từng thay đổi, chỉ cần em muốn đều có thể qua đâyởbấtcứlúcnào.”ThẩmDựcđưathẻtừkhóacửachocôrồinói:“Ngôinhà này luôn đợi nữ chủ nhân.”

Đếnnay,vịtríhoánđổi,KhươngDưDạngcảmgiácbảnthânđãhiểuđượctâm trạng của Thẩm Dực rồi.

Giữa bọn họ nên có một khởi đầu hoàn toàn mới.

SuýtchútnữaKhươngDưDạngđãnghĩbảnthângặpảogiác,kinhngạcnhìn anh.

Thoạtnhìnlàvầngtrăngkhôngchútliênquannhưnglạicóthểkéocôxuống thế giới chỉ có hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)

“DạngDạng…”Hơithởanhnóngrực,thổivàotaicôtựanhưbôngthángbacọ vào mặt.

Haingườiđềuđãrấtlâukhôngthânmật,vừachạmvàonhauliềngiốngnhư một nụ hôn vén ra băng tuyết đông cứng đã lâu.

“Ừm,khôngquậynữa.”Anhtạmthờinhượngbộ,giọngnóinhưtiếngđàn violin, nghe hay mà còn đầy từ tính.

Làndacôcũngnhưthểthấmđẫmmộtlớpánhtrăngsáng,mịnmàngnhưgốm sứ.

Anhlướttìmngườiliênlạctrongdanhbạ,gọiđiệnthoại,hànhuyênnói: “Trưởng phòng Triệu, gần đây ngài có khỏe không?”

“Emcònviệcphảilàm,phảiđixembênphíatạpchí.”LòngKhươngDưDạng đã bị công việc kéo về quỹ đạo, hoàn toàn không còn tâm trạng chim chuột nữa.

Ngóntayvừanãykhôngchútedèsờyếthầuanh,bâygiờlạiđanchặtmười ngón với anh.

Khương Dư Dạng hơi lười dỗ dành: “…”

Một lát sau, nhịp tim của hai người dần trở lại bình thường.

Đòiômcómộtcáimàthôi,cuốicùnglạibịThẩmDựcđộngtìnhhônlênbả vai.

CánhtayThẩmDựckhoátlênlưngghếsôpha,khẽcườimộtcái:“Anhđợiem về nhà.”

KhươngDưDạngnhậnrasựấutrĩnàycủaanhvẫnkhôngbiếnmất,cứthích chính miệng cô nói thì anh mới có thể lộ ra ý cười.

“Thẩm Dực à, sao cậu lại rảnh rỗi gọi điện cho tôi thế?”

Lúcnày,điệnthoạiđểởcửatrướcrunglên.

ThẩmDựctựavàocửaxe,khôngbiếtđãchờbaolâu,thếnhưngkhibóngmờ kia xuất hiện thì đã nâng mí mắt lên.

“Em đâu có đâu.”

Concưngcủatrờimàtừnhỏtớilớnkhôngaidámđốiđầucũngcólúcphảichịu cảm giác bị người khác dắt mũi.

“Chẳngphảicóthểtựxìuxuốngà?”Côquaylưnglạilầmbầm:“Anhđitắm nước lạnh đi.”

Mọi tội lỗi đều sắp bị đẩy lên người cô rồi, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cúcáodệtkimhởcổbịcởira,mộtlớpvảimỏngvắttrênvaicô,bêntrong được chiếc váy lụa màu trắng ngà bao trùm lấy, hòa vào ánh trăng.

Thẩm Dực thực sự thuận theo ý cô, như lấy lòng hỏi: “Anh ngoan chứ?”

Anhđitớiphòngkháchrồingồixuốngghếsôpha,đôichândàibắtchéo,sắc mặt lại bình tĩnh.

Anh không vượt khuôn phép cũng không quá đáng kéo tới chỗ kia, thế nhưng lòngbàntaydánlêncảmnhậnrõnhịptimcủaanh,độtnhiêncơthểnhậnthấy làn sóng tình vừa xa lạ vừa quen thuộc.

“Vừanãybiểuhiệncủaanhkhôngtốtà?”Anhbắtđầuhoàinghinhânsinh, chẳng lẽ kỹ thuật hôn thụt lùi rồi sao?

KhươngDưDạngkhẽdimũichânxuốngmặtđất,mubànchânconglại,giảo hoạt nói: “Xem biểu hiện của anh.”

ĐầuócKhươngDưDạngđìnhchỉ,côhậnkhôngthểbỏtiềnmuamộtđôitai chưa từng nghe thấy những lời như sói như hổ đó của anh.

Lờinày,saolạicócảmgiácnhưoánphunơikhuêphòngvậynhỉ?

Nhắc tới mới nhớ, Thẩm Dực đã quyến rũ cô trước…

Thếnhưngdụctốcbấtđạt,anhcũngkhôngnóngvội.NếuKhươngDưDạng hưởng thụ quá trình được theo đuổi, vậy anh có thể theo đuổi tiếp, tuyệt đối không buông tay.

KhiđóđanglàthờikỳpháttriểncủaTậpđoànQuânLiên,ThẩmDựcphảiđixã giao rất nhiều, còn phải thức đêm đi công tác khắp nơi.

Thế nhưng không phải.

Khương Dư Dạng đóng cửa nhà xong liền đi rất vội vã.

ThẩmDựcnhìntócconlộnxộntrêntráncô,giúpvôvuốtthẳnglại,cơntứckhi bị cắt ngang giữa chừng đã biến mất.

Lúcnãycôchỉxuấtpháttừtìnhcảmmàlộrabảntínhnũngnịutrướckiatrước mặt anh.

KhươngDưDạngtừngvìđợianhmàngủquêntrênghếsôpha,hoảnghốtnghĩ, nếu mà là Thẩm Dực thì đêm nay có không quay về cũng không lấy làm lạ.

Cũng chính vào năm đó, anh đầu tư vào AI chữa bệnh, danh tiếng tăng lên.

Chắc chắn Thẩm Dực không hài lòng vì bản thân phải tắm nước lạnh, cho dù anhcókéothìcũngphảikéotheomộtngườixuốngnước.Anhcởiáokhoáchở cổ cô ra như bóc trứng gà, khẽ cọ lên chóp mũi nhọn của cô: “Vậy tắm chung nhé?”

Chiếcgiườnglớnlạinhưbiếnthànhsóngbiểnvôtậnvùihaingườivàotrong, chìm nổi không ngừng.

HơithởKhươngDưDạngphậpphồng,lặnglẽngướcmắtnhìnThẩmDựctrên người cô.

TrênđạilộTrườngAnđènđuốcsángtrưng,sángnhưbanngày,cáctòanhàcao tầng xếp chồng lên nhau chiếu ra những tia sáng yếu ớt.

Ngạo mạn tùy tiện, vừa cười liền toát lên khí chất cao quý không thể với tới.

Cônínthở,thầmnghĩnănglựcphảncôngcủaThẩmDựcquảthựckhôngtụt lùi.

Hy vọng rồi hụt hẫng là một trong những chuyện khó chịu nhất.

Đêm nay lại còn muốn chạm vào Khương Dư Dạng, trước kia hai người đã chạm mặt ở ‘Phong Nguyệt", vài năm trước cậu con trai độc định này của nhàhọTriệuđãchơiđùamộtnữminhtinh,kếtquảchơiđùaquátrớn,suýtchútnữa đã tố cáo lên ban kiểm ủy.

Thẩm Dực:?

Bây giờ Khương Dư Dạng mơ mơ hồ hồ như thể đang trên mây.

Đôi mắt Khương Dư Dạng hơi ươn ướt, giữa lông mày lộ ra vẻ hờn dỗi.

Bâygiờanhkhôngthểcưỡngép,tấtcảnỗitủithânchỉcóthểthầmlặngchịu đựng.

“Khôngtin?”ThẩmDựcnắmlấybàntaycôkéovềphíangựcmình,khôngcóý tốt hỏi: “Vậy sao nó lại dậy rồi?”

Côđứngngaycửatrướcnhìnlạibónghìnhtrênghếsôphakia,ngườiđànông ngồi ở nơi giao thoa sáng tối. Vừa thả lỏng ra, quai hàm sắc bén cũng dần dịu dàng hơn.

Anhmặtkhôngđổisắcđợingườibênđầukiacúpđiệnthoại,nghĩbụngđợikhi hai cha con này gặp lại nhau, sắc mặt của vị trưởng phòng Triệu kia mới càng đặc sắc hơn.

Nếulàmộtnămtrướcđây,côđãkhôngchịunổimàsavàosựdịudàngcủa anh.

ThẩmDựckhôngbậtđènphòngkháchlên,dựđịnhgiảiquyếtchuyệnmà Khương Dư Dạng gặp phải trong quán bar tối nay.

Anh cầm bật lửa lên nghịch, mất hứng nói: “Không có gì, chỉ là tôi đi ngang quamộtquánbarthấycontrainhàôngbịxecảnhsátđưađi,đoánchừngbây giờ đang bị giam giữ đó, ông không đi xem chút à?”


Nhất thời bầu không khí mập mờ tan biến đi, tiêu tan thành mây khói.

Thở gấp gì chứ.

ThẩmDựcthởdàimộttiếng,tủithânnói:“Mộtnămnayanhđãtắmrấtnhiều nước lạnh rồi.”

Thế nhưng hiển nhiên bây giờ cô không quyết định như thế, cho dù là Bách DuyệtPhủhaylàOceanwideInternationalthìcũngkhôngthoảimáibằngcáiổ của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64