Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Đạo Mênh Mang
Unknown
Chương 2 : Chuẩn bị
Khi Đăng Khôi trở lại Thiên Vân Thành thì hắn cũng đã hạ quyết tâm rằng ba tháng sau sẽ đi tới Ám Vụ Cốc.
Chẳng qua muốn đi Ám Vụ Cốc mạo hiểm còn phải chuẩn bị thật chu toàn, đừng nói hắn chỉ là Luyện Khí sơ kỳ tu sĩ, coi như là những tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ kia, thậm chí tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cũng không dám nói mình nhất định có thể bình an vô sự mà sống sót rời khỏi nơi này.
Cứ như vậy, Đăng Khôi lại bắt đầu cuộc sống thường ngày, mua giấy phù cùng vật liệu cần thiết để chế tác phù lục. Sau đó, hắn đem một bộ phận bày sạp bán cho tán tu cấp thấp, còn lại để tiết kiệm thời gian thì hắn cũng dứt khoát là đem lượng lớn phù lục bán giá sỉ cho những cửa hàng khác.
Đăng Khôi biết rõ rằng lấy tư chất của mình, coi như là đem tất cả linh thạch kiếm được đều dùng để mua đan dược thì cũng không cách nào trong khoảng thời gian ba tháng mà đột phá đến Luyện Khí trung kỳ được. Cho nên hắn muốn đề cao sức chiến đấu thông qua ngoại vật, gia tăng khả năng sống sót khi tới Ám Vụ Cốc.
Bởi vậy, trong khoảng thời gian sau đó, ngoại trừ chế tác, bán phù lục thì Đăng Khôi cũng sẽ đi dạo khắp nơi quanh Thiên Vân Thành, mua sắm các loại vật phẩm cần thiết.
Điển hình như đan dược chữa thương, phòng độc, phòng chướng khí... Còn có một vài phù lục hữu dụng mà bản thân Đăng Khôi không chế tác được...
Ngoài ra, quan trọng nhất chính là Đăng Khôi muốn mua một pháp khí thích hợp với mình!
Pháp khí chính là v·ũ k·hí mà tu sĩ cấp thấp trong Tu Chân Giới thường dùng. Bình thường chúng đều được tạo thành từ các loại tài liệu của yêu thú hoặc là khoáng vật cùng thiên tài địa bảo luyện chế ra. Pháp khí có hình thù thiên kỳ bách quái, thường thường đều ẩn chứa uy năng lớn lao, cho dù là hạ phẩm pháp khí tối thiểu, uy lực cũng không phải thần binh lợi khí của phàm nhân có thể đánh đồng.
Trên pháp khí, còn có linh khí, pháp bảo chính là bảo vật mà tiền bối Trúc Cơ Kỳ trở nên sử dụng. Thông thường mà nói, pháp khí dựa theo uy năng lớn nhỏ chia làm nhiều đẳng cấp, có hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, theo lời mọi người đồn đãi thì thậm chí còn có cả cực phẩm pháp khí. Phẩm giai của pháp khí càng cao thì uy năng càng lớn nhưng pháp lực cần thiết để sử dụng cũng lại càng nhiều, lấy tu vi Luyện Khí ba tầng của Đăng Khôi cũng chỉ có thể thuần thục sử dụng hạ phẩm pháp khí mà thôi.
Bên cạnh đó thì pháp khí cũng phân chia làm hai loại là đơn kiện pháp khí và nguyên bộ pháp khí, đối với chuyện này thì một tiểu tán tu như Đăng Khôi cũng không phải quá hiểu cho lắm, hắn chỉ biết là nguyên bộ lợi hại và quý hiếm hơn đơn kiện rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này, Đăng Khôi dù đã dạo qua vô số cửa tiệm pháp khí, thậm chí là tán tu bày bán quầy hàng cũng nhìn không ít nhưng vẫn không thể tìm được pháp khí thích hợp. Cho dù có tìm được thứ mình ưng ý thì hắn cũng mua không nổi.
Lấy hạ phẩm pháp khí mà nói thì dựa theo tài liệu cùng với uy năng bất đồng, giá cả trong các cửa hàng ước chừng từ năm mươi đến một trăm linh thạch, một ít hạ phẩm pháp khí khác trên quầy hàng của các tán tu thì rẻ hơn một chút nhưng tối thiểu cũng phải gần bốn mươi linh thạch.
Dựa theo Đăng Khôi tự tính toán, trong ba tháng này hắn tạm dừng việc tu luyện, toàn tâm toàn ý chế tác phù lục, không mua đan dược nào nữa thì như vậy còn có thể để dành thêm được khoảng chừng hai mươi viên linh thạch.
Như vậy cộng thêm hơn ba mươi viên linh thạch tích góp từ trước thì hắn đã có thể gom góp được năm mươi viên linh thạch, đến lúc đó miễn cưỡng cũng có thể mua được một kiện hạ phẩm pháp khí khá tốt.
Cứ như vậy, ba tháng sau, Ám Vụ Cốc cách Thiên Vân Thành ba trăm dặm về phía Đông Nam dần dần náo nhiệt hẳn lên, rất nhiều tu sĩ cấp thấp từ bốn phương tám hướng lần lượt chạy tới.
Trong đám người đó xen lẫn một thân mặc thiếu niên áo xám một mình bước đi. Người này khuôn mặt bình thường, tu vi cũng chỉ có Luyện Khí tầng ba bình thường, ném vào trong đám tu sĩ này cũng không đưa tới sự chú ý, ngẫu nhiên có người nhìn về phía hắn phảng phất cũng là nhìn thấy n·gười c·hết vậy.
Thiếu niên áo xám trong đám người này chính là Đăng Khôi.
Tu sĩ đến Ám Vụ Cốc hiểm địa này tìm kiếm cơ duyên phần lớn đều là Luyện Khí trung kỳ cùng Luyện Khí hậu kỳ và số ít Luyện Khí đại viên mãn, khoảng cách Trúc Cơ chỉ có nửa bước.
Về phần tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ cũng không phải là không có nhưng để có thể bình an vô sự trở ra thì vô cùng ít ỏi...
Sau khi hắn chuẩn bị đầy đủ ba tháng, đúng giờ đến bên ngoài Ám Vụ Cốc thì sương mù trong này cũng đã mỏng đi rất nhiều, một ít tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trở lên ỷ vào tu vi hơn người đã bắt đầu tiến vào trong cốc trước.
Đăng Khôi thì tìm một nơi yên tĩnh, sau đó ngồi xếp bằng chờ đợi. Lấy tu vi của hắn thì cho dù đã ăn Tị Độc Đan nhưng cũng phải đợi đến khi sương mù hoàn toàn tản đi mới có thể xâm nhập Ám Vụ Cốc.
Đăng Khôi vừa đả tọa vừa chờ sương mù hoàn toàn tản đi, một bên lại dùng Ngự Vật Quyết luyện tập điều khiển một thanh tiểu kiếm xanh nhạt dài chừng một tấc.
Ngự Vật Quyết chính là một loại pháp quyết cơ bản dùng để thôi động vật phẩm hoặc là pháp khí, cũng không phải là thứ cao thâm bí ẩn gì, gần như tất cả đạo pháp đều sẽ có pháp quyết như này.
Trước kia Đăng Khôi đã sớm học qua Ngự Vật Quyết nhưng dùng để sai khiến phi kiếm vẫn là gần nhất trong vòng một tháng mới bắt đầu luyện tập.
Tháng trước, Đăng Khôi đã dùng hết tất cả linh thạch, tổng cộng hơn năm mươi viên linh thạch mới từ một Luyện Khí hậu kỳ tán tu mua được thanh phi kiếm xanh nhạt tên là “Ẩn Linh Kiếm” này.
Kiếm này dùng tài liệu trên người Nhị giai yêu thú Ẩn Linh Thú luyện chế mà thành nên có được thần thông ẩn nấp không tầm thường. Dùng lời giới thiệu của tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ kia chính là uy năng chính diện của Ẩn Linh Kiếm này tuy rằng kém hơn so với pháp khí cùng giai khác một chút nhưng lại là lợi khí đánh lén, có thể lợi dụng thần thông ẩn nấp bạo phát g·iết người. Cho dù là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ nhất thời không phát hiện cũng phải nuốt hận tại chỗ.
Đương nhiên, đây là dưới tình huống tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ này ngay cả phòng hộ tráo cũng không tế xuất ra...
Đăng Khôi quyết định mua Ẩn Linh Kiếm này cũng do tu vi bản thân hắn vốn là thấp, ở trong Ám Vụ Cốc chính diện đối kháng tu sĩ khác hoặc là Nhị giai, Tam giai yêu thú khác cơ bản đều không có phần thắng, duy nhất có thể thực hiện chính là chuyện đánh lén này.
Hơn nữ, Ẩn Linh Kiếm này cũng đã là thứ tốt nhất mà hắn có khả năng mua được, nếu như muốn mua pháp khí khác tốt hơn thì ít nhất cũng phải có bảy mươi thậm chí là hơn trăm linh thạch.
Ngoại trừ thanh Ẩn Linh Kiếm này thì trước đó Đăng Khôi cũng đã mua thêm một ít phù lục mình không luyện chế được như Băng Tiễn Phù, Phong Nhận Phù phổ thông cùng với Yểm Linh Phù, Băng Phong Phù và Cự Mộc Phù có công dụng tương đối đặc thù như che dấu khí tức để tiềm hành, vây khốn địch nhân và phòng ngự bảo mệnh.
Lần chuẩn bị này khiến Đăng Khôi không chỉ đã tiêu hết linh thạch tích góp được mà ngay cả bút vẽ phù quý giá làm bằng lông của Tam giai yêu thú cũng đều bị hắn bán đi lấy tiền mua đồ.
Có thể nói Đăng Khôi đã cược hết tất cả vào chuyến đi tới Ám Vụ Cốc này, không thành công thì thành nhân!
Lại là một ngày sau, sương mù trong Ám Vụ Cốc rốt cuộc đã tản hết, lúc này vô số tu sĩ cấp thấp cũng lần lượt tiến vào trong cốc.
Đăng Khôi thấy vậy thì cũng thi triển Khinh Thân Thuật rồi âm thầm đi vào Ám Vụ Cốc.
Mới vừa tiến vào trong Ám Vụ Cốc, Đăng Khôi liền cảm thấy linh khí nơi đây có chút hỗn độn, trong không khí phảng phất toả ra nồng nặc mùi máu tanh khiến ai hít phải cũng cảm thấy không quá thông thuận. Sương mù trong Ám Vụ Cốc tuy rằng đã tản đi nhưng vẫn còn sót lại chút chướng khí, sau khi ăn thêm một viên Tị Độc Đan thì Đăng Khôi mới cảm thấy thoải mái hơn rồi mới chọn một con đường ít dấu chân người mà đi sâu vào trong cốc...