Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 319: Công Phá Chương Dương Thành: Đối Thủ Hùng Mạnh.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Công Phá Chương Dương Thành: Đối Thủ Hùng Mạnh.


Bóng người chớp động. Nghịch Thủy Hàn Băng Kiếm tuốt ra khỏi vỏ, vẽ nên một vệt sáng xanh thẫm trong màn đêm.

Nàng cúi xuống, ánh mắt như độc xà đảo qua nhóm Trương Vệ, rồi cất giọng ngạo mạn:

“S·ú·c sinh!”

Nàng vận một bộ y phục màu xanh thẫm, tựa như nước biển, những lớp vải mỏng manh quấn lấy thân thể như rong rêu, nhưng lại không hề che giấu được đường cong nóng bỏng. Làn da trắng nhợt như người c·hết đ·uối lâu ngày, nổi bật giữa màn đêm.

Ánh mắt lão nheo lại, tựa hồ đấu tranh trong lòng rất lâu. Bên ngoài, sóng biển vẫn đập ầm ầm vào bờ đá, như thúc giục một quyết định. Cuối cùng, lão khẽ thở dài, gật đầu:

Trương Vệ vừa nhắm mắt tĩnh tâm thì bỗng mở bừng mắt, sắc mặt trầm xuống.

“Hồng Diễm Phá Không!”

Cậu nhún chân nhảy lên cao, hai tay xoay tròn, một q·uả c·ầu l·ửa tụ lại giữa lòng bàn tay.

“Có chuyện rồi.”

"Huyền Thổ Thần Quân không phải kẻ dễ đối phó. Ta chỉ lo... chúng ta không chỉ đối mặt với hắn, mà còn những thứ đáng sợ hơn."

ẦM!

“RÉEEEEC!!!”

Ánh mắt chàng bình tĩnh quan sát xung quanh, như đang tìm kiếm điều gì đó...

Tại Thiên nghiến răng:

Một đường kiếm khí xé gió, hóa thành lưỡi đao băng lam, trực diện bổ đôi một con quái.

Âm thanh kia vọng ra từ tận sâu dưới đáy biển, mang theo chút ma mị quỷ dị, khiến người nghe rùng mình sởn gáy.

Nói rồi, chàng ra dấu cho Tại Thiên. Cậu ta hiểu ý, bước lên một bước, rút từ trong ngực áo ra một viên đan dược, lấp lánh dưới ánh trăng.

...

“Á!!!”

Trong phòng, Trương Vệ ngồi khoanh chân, nhắm mắt điều tức, nhưng trong lòng vẫn không ngừng suy tính. Hành trình này... sẽ không dễ dàng.

“Kẻ đó là ai?”

Tiếng hét thảm thiết vang lên. Những ngư phu đang làm việc ven bờ chưa kịp phản ứng đã bị một luồng sóng mạnh mẽ hất văng xuống biển. Những kẻ còn lại thất kinh bỏ chạy, nhưng đã quá muộn. Một sinh vật kỳ dị, toàn thân phủ đầy lớp vảy nhầy nhụa, đôi mắt đỏ rực trong đêm tối, há cái miệng rộng ngoác, để lộ hàm răng lởm chởm như lưỡi câu, táp lấy một người xấu số.

Trương Vệ cười nhạt:

"Mộ Sắc Chi Thôn... thật sự nguy hiểm đến vậy sao?" Cậu lẩm bẩm.

Kim Mã thì lao thẳng vào chiến trường, hóa thành một luồng sáng kim quang, đâm xuyên một con quái từ bụng lên tận đỉnh đầu, khiến nó c·hết ngay tại chỗ.

“Là ai sai các ngươi đến? Tiên tộc?”

Những thứ mà nhóm Trương Vệ bày ra trước mắt đủ khiến lão giả giao động. Ngân lượng có thể không đáng kể, nhưng Kim Huyết Bổ Nguyên Đan thì lại là chuyện khác. Một viên đan dược có thể kéo dài tuổi thọ, tăng cường sinh khí, đối với một lão nhân đã qua tuổi sáu mươi như lão mà nói, đó là thứ có tiền cũng khó mua.

Chương 319: Công Phá Chương Dương Thành: Đối Thủ Hùng Mạnh.

Kim Mã chớp đôi mắt sắc lạnh, giọng trầm trầm:

Châu Tấn nheo mắt, trầm giọng hỏi:

Vút!

Quả thật, dù không có gió lớn, nhưng từng lớp sóng biển vẫn cuộn trào dữ dội, như có thứ gì đó đang quẫy đạp bên dưới.

Giữa màn đêm hỗn loạn, khi máu tanh còn đang loang lổ khắp bến cảng, bỗng một giọng nói lạnh lẽo, mơ hồ vang lên:

“Quái vật! Quái vật xuất hiện rồi!!!”

Nhóm Trương Vệ đồng loạt nhìn nhau, dù sớm đã đoán được kết quả này, nhưng khi chính miệng lão xác nhận, họ vẫn không khỏi nhẹ nhõm.

Quả cầu bắn xuống, nổ tung, tạo ra luồng lửa đỏ rực, t·hiêu r·ụi ba con quái vật gần đó.

Tuy nhiên, lão lại tiếp tục nói:

"Tại sao?"

Lời lão khiến bốn người thoáng rùng mình.

Mà giống như... một màn thử nghiệm.

"Được, vậy mai trưa chúng ta sẽ xuất phát."

ÙNG! ÙNG! ÙNG!

Lão giả chậm rãi bước đến mép nước, nhìn ra xa, nơi ánh trăng đang chiếu xuống mặt biển một màu đen kịt. Lão giơ tay chỉ về phía đó, giọng khàn khàn: (đọc tại Qidian-VP.com)

Kim Mã khẽ rung đôi cánh, cất giọng trầm trầm đầy uy nghiêm của linh thú:

Dưới chân nữ nhân là một con yêu thú có thân hình khổng lồ, dài hơn chục trượng, da trơn bóng, toàn thân phủ bởi một lớp màng nước đen kịt, tựa như chính nó hòa làm một với đại dương. Nó có ba con mắt, đồng tử xanh lục tỏa ra ánh sáng âm u, vây lưng dựng đứng như lưỡi dao sắc bén.

Dưới ánh trăng nhợt nhạt, một nữ nhân tà mị đứng trên lưng một con yêu thú kỳ dị.

Nữ nhân kia nhoẻn miệng cười, nhưng nụ cười ấy không hề mang vẻ dịu dàng, mà lại tà mị, lạnh lùng đến đáng sợ.

Máu tươi văng tung tóe!

Trương Vệ trầm ngâm, rồi gật đầu:

Châu Tấn cũng không nhàn rỗi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vầy đi,” Tại Thiên nói, “Đây là một viên Kim Huyết Bổ Nguyên Đan, có thể giúp người bình thường gia tăng sức khỏe, kéo dài tuổi thọ thêm mười năm. Hàng Kim phẩm, không dễ gì có được. Chỉ cần lão đưa chúng ta đến đó, thứ này sẽ thuộc về lão, kèm theo cả số ngân lương ban nãy. Thế nào?”

"Nhưng phải đợi đến trưa mai. Giờ này không thể ra khơi được, vùng biển trước mắt vô cùng nguy hiểm."

Nó không hoàn toàn là thủy thú, mà phần thân trước mọc ra hai cánh tay dài, ngón tay thon dài với những móng vuốt sắc nhọn, khiến nó mang hình thái nửa người nửa quái.

“Lão mang theo trên người một cái hồ lô to tướng, không ai biết rõ bên trong chứa thứ gì, chỉ biết mỗi khi mở ra là có kẻ phải bỏ mạng. Hơn nữa, nếu là lão, ắt hẳn còn có thêm vô số thuộc hạ. Nhưng... yêu tộc ngang nhiên đến nhân gian làm loạn thế này thì đúng là có hơi bất ngờ.”

Chúng xông lên bờ, lao thẳng vào bến cảng, cắn xé bất kỳ ai trên đường đi.

Nói đến đây, Kim Mã dừng lại một chút, rồi tiếp tục:

Trương Vệ vẫn đứng yên.

Mặt nước liên tục bị phá vỡ. Những sinh vật cùng loài với con quái đầu tiên lần lượt trồi lên. Chúng có hình dạng như những con cá khổng lồ nhưng mọc thêm tay chân giống loài người, móng vuốt sắc lẻm. Da thịt xám xịt, thỉnh thoảng còn nhỏ xuống những giọt nước tanh tưởi, bốc lên mùi h·ôi t·hối như xác c·hết ngâm nước.

“Huyền Thổ Thần Quân là một trong bốn trụ thần của Yêu tộc. Thực lực đã chạm đến bậc Thần, chỉ còn một bước nữa là đặt chân vào cảnh giới Siêu. Lão không phải hạng tầm thường.”

Thành Cửu Chân lập tức náo loạn. Người dân gào thét bỏ chạy, quan binh được điều động cấp tốc, nhưng đám lính chỉ vừa kéo đến đã phải chùn chân, bởi con quái vật kia không chỉ có một.

Khi cái tên Huyền Thổ Thần Quân vừa thốt ra, cả nhóm như lặng đi trong chốc lát. Một thứ cảm giác bất an như những con sóng ngoài khơi dâng trào trong lòng họ.

Ngư dân bỏ chạy tán loạn, quan binh lùi về thủ thế, trên mặt đất rải rác xác người, máu nhuộm đỏ những tấm ván gỗ của bến tàu. Cách đó không xa, một con quái vật vừa tóm lấy một người, nhấc bổng lên rồi xé toạc ra làm hai mảnh.

Lão giả nghe đến đây, ánh mắt càng thêm nghiêm trọng. Lão biết những người trước mặt không phải hạng xoàng. Một thiếu niên mang theo linh thú có thể nói tiếng người, một kẻ mang theo Nghịch Thủy Hàn Băng Kiếm phát ra khí tức lạnh lẽo, một yêu quái sóc mang hình người, cùng với một thanh niên có khí chất bất phàm... Những kẻ này rõ ràng không phải người bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quyết định xong, cả nhóm rời khỏi bờ biển, tìm một nhà trọ gần đó để nghỉ lại. Tuy nhiên, không ai thực sự ngủ được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bỗng nhiên, một âm thanh chấn động vang lên, xé toạc màn đêm. Tại bến cảng, mặt nước đen thẫm đột nhiên bùng lên dữ dội, một thứ gì đó từ dưới biển trồi lên, tạo thành cột nước khổng lồ.

ÙNG!

Những giọt nước đen từ thân thể nó nhỏ xuống mặt biển, tạo thành từng đợt gợn sóng xoay tròn như xoáy nước.

Sinh vật kia rống lên thảm thiết, thân thể bị đóng băng chỉ trong chớp mắt, rồi vỡ vụn thành hàng trăm mảnh!

Đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến ai nấy đều biến sắc.

Cảm giác này... không đơn giản chỉ là quái vật t·ấn c·ông thành.

“Tiểu tử, nói đi! Tiên tộc phái các ngươi đến sao?”

Trên bờ vai trần, một con rắn nước trong suốt uốn lượn, thỉnh thoảng thè lưỡi, đôi mắt đỏ ngầu như hai hạt châu huyết ngọc.

“Băng Phách Trảm!”

“Chả trách lại ra yêu cầu như vậy... Cũng tốt thôi.”

"Được, ta sẽ đưa các ngươi đi."

Tại Thiên đứng trên hành lang, nhìn về phía bờ biển xa xa, nơi ánh trăng vẫn lấp loáng trên những con sóng dữ.

"Khi màn đêm buông xuống, khu vực này không còn thuộc về nhân loại. Những kẻ cả gan ra khơi vào giờ này... chưa từng có ai quay về."

Trương Vệ cau mày: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Các ngươi có thấy không? Biển đêm nay không yên tĩnh."

Không cần nhiều lời, cả nhóm lao ra khỏi nhà trọ, hướng thẳng về phía bến cảng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Công Phá Chương Dương Thành: Đối Thủ Hùng Mạnh.