Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 75: Tâm trạng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Tâm trạng.


Một ngày cũng như bao ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng thế vẫn là chưa đủ khổ, vốn dĩ theo lẽ thường sẽ có đến bốn gian phòng đứng ra làm việc này. Nhưng đen đủi làm sao, khi hôm nay Trương Gia Bảo chỉ cho hai gian phòng làm nhiệm vụ, nên hàng ngũ theo đó mà kéo dài ra tận ngoài đường.

Vừa nghe nhắc tên Thẩm Y Y, Trương Vệ bất chợt trở nên âu sầu. Chàng cười khổ nói:

Cứ thế chàng kiện định ở vị trí cuối cùng đến tận chập tối, khi dòng người vơi bớt thì chàng mới vào được hàng ngũ, tuy nhiên trước chàng còn có đến hàng trăm người. Lúc này, dù bản thân chàng đã thấm mệt, nhưng chàng vẫn cố gắng thêm chút nữa cho xong chuyện.

"Tên tiểu tử này, đầu óc đơn giản. Chắc ta phải còn tốn sức với nó dài dài."

Chỉ cần nghe bấy nhiêu, Kim Mã ngay lập tức hiểu ra vấn đề. Liền dùng chân ra dấu, nó có thể làm người san sẻ được. Tuy nhiên khi thấy hành động đó của Kim Mã, Trương Vệ lại trưng ra vẻ mặt chán chê, như thể muốn nói rằng: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thật ra, tâm trạng của ta lúc này không được tốt. Nếu có người san sẻ nó với ta thì tốt..."

Bấy giờ, chàng đã là người cuối cùng, lúc này có thể nói xung quanh không còn ai có thể cười nhạo chàng nếu chẳng may chàng bị lộ danh phận nữa. Chàng mới nở một nụ cười trên gương mặt mỏi mệt, sau đó tiến đến chỗ phát môn ngân mà khai danh tính:

"Nếu ngươi thấy chán có thể ra ngoài kia mà đi dạo. Hà cớ gì cứ ru rú ở trong phòng để mà làm gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nghe thấy những lời đó, Trương Vệ không vội đáp ngay, mà nhanh chóng mặc lại y phục lên người. Sau đó quay lại nói:

Có một sự thật là, chỉ có hôm nay là ngày phân phát lương. Thành ra chàng không có cách nào khác ngoài việc cắn răng chịu đựng cái nắng khắc nghiệt của mùa hè mà chen chút, nhích từng bước một đặng chờ đến lượt mình.

Bấy giờ, nhằm tránh sự chú ý của hạ nhân, Trương Vệ đã cố gắng đứng xếp ở hàng cuối cùng.

"Đành là vậy, nhưng ngươi đừng quá tự mãn. Ngươi chỉ mới thoát thai hoán cốt, cơ thể vẫn chưa thích ứng sớm đến vậy đâu. Tốt nhất đừng quá mạnh động, nếu không lại chuốc họa vào thân."

Tuy nói chàng là con trai độc nhất của Trương bảo chủ, danh phận không thể nào so sánh với những hạ nhân trong gia tộc nhưng phụ thân chàng và các Trưởng lão không hề thừa nhận điều đó.

Vào khoảng thời gian hai năm về trước.

Rồi sau đó dưới ánh nắng chói chang, chàng bước từng bước nặng nhọc mà hướng về thành.

Từ con phố nhỏ, cho đến những cung đường lớn, đâu đâu cũng chật kín người. Một bầu không khí lễ hội tràn ngập phố phường, với những niềm vui trụy lạc chốn hồng trần khiến con người ta say đắm.

Chàng thiếu niên Trương Vệ cũng chỉ loay hoay ở trong nhà, mà không mấy quan tâm đến những thứ sắc màu trần tục đó.

Phải nói rằng, trước đây chàng đã cố gắng rất nhiều để có được một hình thể vừa vặn cho đúng với danh xưng con nhà võ. Nhưng rồi cũng chỉ được xem là thể chất ốm yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời nói chưa hết, đã có một con ngựa trắng có cánh, với kích cỡ chỉ bằng một cái đầu người từ sau tấm gương bay ra. Nó là một tinh linh với tên gọi Kim Mã.

Đặng đến một ngôi làng cách Đế Đô chưa tới năm dặm.

Nói đoạn chàng đứng lên mà đi vào trong phòng.

"Ngươi tu luyện mạch Thái Phủ Âm Thế đến ngưỡng xuất thần thì chút thay đổi này có gì mà đáng kinh ngạc."

Bấy giờ chàng đang cởi trần khoe ra hình thể đầy đặn trước gương từ đó mà tự chìm đắm trong niềm vui thỏa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng giờ nhìn xem, hình thể này giúp chàng ra dáng một thanh niên ở độ tuổi xung mãn nhất. Chính vì vậy, đã khiến chàng có thêm niềm tin vào bản thân nhiều hơn so với trước đây.

Thấy chàng không mải mai quan tâm những gì mình nói, Kim Mã cũng hết cách tự nhủ:

Khi bầu trời xanh ở Đế Đô đang được thay thế dần bởi màn đêm thì cũng là lúc những hoạt động đặt biệt bắt đầu được khai mở.

Nghe vậy, Trương Vệ chỉ cười trừ, sau đó ảo não nói:

Vào ngày này hằng tháng là ngày phát lương cụ thể là ngân lượng và một số vật dụng cá nhân cần thiết. Vậy nên từ khi trời còn sớm, thì khoảng sân trước Khố phòng đã đầy ắp tộc nhân. Trương Vệ đến muộn nên đành phải ngậm ngùi tìm chỗ trống để đứng vào.

Đương nhiên, Kim Mã cũng không ưa cái khuôn mặt này của chàng. Liền giận dỗi đạp chân mấy cái xuống bàn. Sau đó hậm hựt:

Bẵng đi thêm đúng một canh giờ.

"Ngươi là thú, cái ta cần là người."

"Nếu ngươi muốn có nữ nhân bầu bạn thì đi kiếm, chẳng phải ngươi đã cùng nữ nhân họ Thẩm ân ân ái ái bên trong địa cung ư. Ít nhất cũng đã nếm trải cảm giác tình trường rồi."

"Nàng ta... ta và nàng vốn dĩ không có cơ hội nào đâu. Thân phận chúng ta có sự chênh lệch lớn, ngươi thấy đôi đũa nào lệch mà gắp được chăng."

Thực chất, Kim Mã chính là phần linh hồn còn sót lại của Trang Minh Viễn dung hợp với bảy tàn hồn của Thất Thần Thú mà thành. Với ý chí của những người đi trước, nó nguyện đi theo Trương Vệ, giúp đỡ và đồng hành với chàng trên con đường hành tẩu sắp tới.

Đang nói giữa chừng thì chàng bất chợt đứng khựng lại giữa gian phòng. Ánh mắt chăm chú nhìn về một bộ y phục rách nát trong góc. Nhờ thứ đó đã khơi gợi lên trong đầu chàng hàng loạt ký ức xưa cũ.

Sau khi về đến Trương phủ chàng không về phòng ngay ma thay vào đó là đến Khố phòng thuộc quyền quản lý của Trương Gia Bảo.

Nghe những lời nói khô khan như vậy, Trương Vệ quả thật không quen tay. Nên xoay người bỏ đi lại chiếc ghế gần cửa sổ mà ngắm nhìn quang cảnh Đế Đô về đêm. Chàng hít một hơi lạnh, nói:

Nhưng tại Trương Gia Bảo.

Thế nên việc lấy lương như một phần trợ cấp này, thường những người có danh phận cao đều sẽ được đưa đến tận phủ của họ, riêng chỉ có mình chàng phải tự đến lấy. Điều đó khiến Trương Vệ rất là tủi thân.

Chương 75: Tâm trạng.

Vì trong lòng đã định sẵn bản thân sẽ là người cuối cùng, nên chàng cũng không chen cũng không lấn, lặng lẽ nhượng bộ cho người khác lên trước. Nhưng chàng đâu ngờ rằng có đến hàng tá người đang chờ đợi để vào hàng.

"Ta cũng đã từng nói, thà chúng ta không gặp lại còn hơn. Như vậy sẽ tốt cho cả hai."

Đương nhiên với trách nhiệm của mình, nó không để chàng phải có bất kỳ quyết định sai lầm nào. Nhìn ra được sự cô đơn đang bao phủ lấy tâm trạng của Trương Vệ, nên Kim Mã liền bay đến, nói:

Chàng từ chỗ của Kinh Như Tuyết mà trở về thành Đế Đô. Phải nói rằng, chàng khi đó vẫn chưa đạt đến ngưỡng có thể dùng đến thần hành, vậy nên chàng buộc phải đi nhờ vào những cánh cổng dịch chuyển mà Kinh Như Tuyết đã tạo ra từ trước.

"Trương Vệ."

Bởi vì mẫu thân của chàng là người của ngoại tộc, cho nên chàng buộc phải chứng minh bản thân xứng đáng mang trong người dòng máu thuần chủng Viêm Đế mới có thể được xếp ngang hàng với những con người thuộc tầng lớp cao của gia tộc. Thành ra, hầu như trong tất cả mọi chuyện chàng đều bị đối xử như hạ nhân chỉ trừ việc có phòng riêng và lương cao hơn họ mà không cần phải làm việc.

"Đế Đô này quả thật náo nhiệt... Thích hợp cho con người ta hưởng thụ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Tâm trạng.