Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 3 (Xui Có Thưởng). Hot girl TGDD
Bốn triệu tiền 500 mới cứng!
Kinh nghiệm giang hồ giúp Trụi biết chắc đây là tiền thiệt 100% chỉ là không biết nguồn gốc thực sự của nó từ đâu ra!
Ui mà thây kệ... tiền này được hệ thống thưởng, mà hệ thống là của Sáng Thế thần đầu bạc, tài phép thông thiên... bốn triệu đồng mà xi nhê gì... 4 tỷ đô la cũng chả là gì!
Nước miếng tự động trào ra trên miệng của Trụi khi nhớ về giấc mơ đầy tiền vàng đô la...
Rột rột rột...
Cái bụng tạo phản! Ha ha... giờ tiền đã có không thể để bụng đói, Trụi tự thưởng thêm cho mình tô mì tôm ngay tại chỗ.
Trụi húp mì xì xụp và dần dần bình tĩnh. Vậy là hệ thống có thật, tiền thưởng có thật, ui trời... Sáng Thế thần cũng có thật.
"Aizzz... nếu biết Sáng Thế thần thì mình xin nhiều nhiều rồi... giờ phải đợi xui mới có thưởng! Ha ha... nhưng nhiêu đó là ngon rồi, tham thì thâm."
Suy nghĩ vẫn vơ đôi chút Trụi bắt đầu rà soát về những thông tin của hệ thống trong giấc mơ, thông tin vẫn nhớ rõ chứ không lụi tàn như những giấc mơ thông thường.
Trong đó quy tắc căn bản nhất là Xui nhưng phải tự nhiên mới có thưởng, ví dụ đang đi cầu sập rớt xuống sông sẽ được thưởng còn giả vờ hoặc cố tình té xuống sông sẽ không được gì!
"Có thể qua mặt hệ thống không ta?"
Câu hỏi lướt qua chỉ một giây là Trụi lắc đầu loại ngay, hệ thống nó nằm ngay trong đầu, suy nghĩ gì thì nó biết ngay. Đây là hàng của Sáng Thế thần chứ có phải đùa!
"Vậy thì chờ xui đi... số mình xui từ bụng mẹ thì sợ quái gì! Ủa... nhưng xui như mình sao va được Sáng Thế thần???"
Ngẫm nghĩ cẩn thận Trụi vỗ đùi cái đét! Hèn gì sáng sớm cán liên tục 9 bãi mìn của bọn cẩu tặc, chắc nhờ vậy mới đụng độ được Sáng Thế thần đang du hí nhân gian.
Trụi quyết định không suy nghĩ nhiều cho phí tế bào não nữa, giờ có tiền phải đi về rủ chiến hữu nhậu ăn mừng cái đã.
Nghĩ vậy nhưng khi chạy ngang qua một cửa hàng TGDD gần nhà thì Trụi lại quẹo vào ngay.
Một hot girl chân dài miên man bị Trụi tăm tia lúc chạy ngang suốt mấy tháng nay đon đả ra mồi chày... ủa lộn... mời chào:
- Anh mua điện thoại loại nào, chỗ này của em anh muốn gì cũng có!
Trụi nở nụ cười 35:
- Hè hè... muốn em được không?
- Được luôn... em đang phục vụ hết mình cho anh đây!
Giọng mỹ nhân ngọt lịm như mía lùi, công nhận người đẹp thì 99% sẽ có giọng đẹp trừ những lúc đ·ánh g·hen hay xỉa xói chửi lộn thôi!
- Ở đây có điện thoại cỡ 2 triệu không em?
Hot girl không chút bối rối:
- Có chứ anh, lại đây với em em chỉ cho anh!
Hai bên đi sát rạt, mùi hương mỹ nhân thơm phức tê hồn trai tân.
- Ở đây... ở đây và ở kia... có mấy loại giá 2-3 triệu thôi... anh thấy sao?
- Được... được... cái nào cũng được!
- Vậy anh muốn cái nào?
- Em lựa cho anh đi, lựa cái nào em thấy hợp với anh đó!
- Dạ...
Hot girl dạ một cái nghe muốn rớt tim nhưng sau đó quay xe 180⁰:
- Em mà chọn thì không chọn mấy cái này đâu... đó là những kiểu đơn giản cho người lớn tuổi mà anh thì trẻ khỏe đẹp trai như này... hoàn toàn không hợp đâu ạ!
- Ha ha... em muốn chọn cái nào?
Hot girl cười mỉm chi khoe răng khểnh xinh hết nước chấm, kéo ống tay áo của Trụi xoay chuyển vài vòng, nói nói cười cười hơn mười phút, làm thủ tục 5 phút lúc bước ra khỏi TGDD thì Trụi lại trụi lủi bóp tiền, thiếu nợ phải trả góp thêm 6 triệu tiền điện thoại.
...
Đứng bên ngoài quay đầu xe chuẩn bị chạy về nhà mà Trụi ngơ ngác hỗn độn trong gió chiều lồng lộng.
"Bà mẹ nó cái tội dại gái! Mua chi cái điện thoại chục triệu làm gì?"
Tự chửi trong đầu vừa dứt thì giọng nói điện tử đã vang lên thông báo:
"Chúc mừng ký chủ vừa bị xui xẻo lần 2: trúng mỹ nhân kế.
Mức độ: nhẹ.
Rút thưởng: rương sắt.
3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là một tuýp kem dưỡng da trị mụn, đã gửi nó vào túi cho ký chủ.
Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo thật nhiều!"
Mừng mừng tủi tủi.
Trụi mừng vì hệ thống thực sự hoạt động, tủi vì không phải thưởng tiền... hic hic... cho ta kem dưỡng da trị mụn làm gì hả trời!
Sợ soạng túi trong áo khoác anh chàng rút ra tuýp kem nhỏ xíu chỉ xài 1 lần, không nhãn mác hay bao bì gì ráo. Thứ này mà hệ thống không thuyết minh công dụng thì Trụi có nghĩ nát đầu cũng không biết nó dùng để làm gì!
Buồn vui lẫn lộn Trụi chạy về nhà, khám phá điện thoại mới hồi lâu, công nhận điện thoại 10 triệu ngon hơn 2 triệu thiệt luôn á... hình ảnh âm thanh siêu cấp, lại được tặng kèm cái sim mới thay thế sim cũ bị mất. Điều trục trặc duy nhất khi làm sim là Trụi không có giấy tờ, bắt buộc hot girl phải tìm cho một sim đã kích hoạt sẵn với khá nhiều rủi ro, nhưng đời Trụi nào giờ rủi ro đầy... cứ yên tâm xài thoải mái thôi.
...
8 giờ tối bụng đói rột rột, Trụi lần nữa đau khổ vì túi tiền rỗng. Bình thường Trụi sẽ uống nước nhịn đỡ qua đêm, hoạ hoằn lắm mới mò ra ăn thiếu, nhưng bây giờ hệ thống trong tay, ăn thiếu trước cái đã rồi tính.
Xách xe chạy ra ngoài đường lộ ghé quán hủ tiếu gõ quen thuộc, anh chủ quán nhìn thấy cái mặt sượng trân của Trụi thì cười nói:
- Vô ăn đi đừng ngại... chừng nào có trả cũng được.
Trụi cười khổ vào ngồi bàn, anh chàng này có thể trơ trẽn với cả thiên hạ để kiếm chác sinh tồn nhưng không thể nào trơ trẽn với người quen thường giúp mình lúc hoạn nạn!
Một tô hủ tiếu đặc biệt nhiều hủ tiếu, nhiều nước lèo thêm cục xương to tổ bố càng làm Trụi cảm động, âm thầm thề khi phát đạt ngày nào cũng phải dẫn 500 anh em đến đây ủng hộ xe hủ tiếu này!
Ăn xong ngồi chém gió, phụ bưng bê chạy bàn đến khuya cũng không có ai gọi xe ôm, Trụi đành quay về ôm chiếc điện thoại mới ngủ một mình.
- Ủa... hình như thiếu sót cái gì đó... a... tuýp kem... lấy ra xài luôn rồi vứt cho khỏe, dù sao mấy vật phẩm của hệ thống chưa biết xịn sò như nào mà lại chả dùng cho người khác được, trừ phi dùng kèm thẻ Trắng chia sẻ gì gì đó!
...
Bao nhiêu năm rồi còn mãi xoa xoa
Xoa xoa xoa đi cho mình hết mụn
Xoa xoa xoa đi cho mình xinh đẹp
Mà nếu không xinh thì cũng bình thường...
- Wow... ai hát nhạc Trịnh ghê dữ vậy ta... ha ha ha...
Tự xoa kem tự hát rồi tự sướng trong căn nhà lá nhỏ thiếu trước hụt sau, Trụi chui vào mùng tắt đèn và... thao thức...
Gió khuya thổi xào xạc... đêm nay là rằm tháng Chạp, nghe đâu nhà nào cũng cúng lớn còn nhà Trụi thì lạnh tanh.
Căn nhà lá nhỏ tắt đèn tối thui cô đơn trong vườn cây ăn trái nhỏ, mảnh vườn lại nằm sát bờ sông nhỏ, chuẩn view sông nhưng lại không có giá trị đáng có của nó...
Năm nay đã là 20 tuổi, Trụi bị cha mẹ bỏ rơi từ 15 năm trước... đúng ngay lúc hai người bọn họ cũng 20 tuổi giống Trụi bây giờ.
Nghe thấy kỳ kỳ nhưng sự thật là vậy bởi vì cha mẹ của Trụi đến với nhau lúc 14 tuổi, 15 tuổi đã đẻ ra Trụi.
Lúc biết con gái 14 tuổi có bầu, bên ngoại định báo công an còng đầu thằng rể, bởi vậy Trụi hay tự giễu là xui xẻo từ trong bụng mẹ. Nhà trai phải cho tiền vàng bịt miệng nhà gái, cho mảnh vườn nhỏ, dựng căn nhà lá đứng tên hai người thì nhà gái mới bỏ qua.
15 tuổi, cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới mà hai vợ chồng trẻ con đã sanh đẻ ra Trụi.
Đêm mẹ chuyển dạ, cha vội chở đi sanh, nhà cửa mở toang hoác, ngày hôm sau trở về nhà bị trộm sạch không còn một cái quần hay một hạt gạo... cái tên Trần Văn Trụi ra đời từ đó!
Như vậy là xui chưa?
Chuyện xui chưa dừng lại đó, có con nhỏ thì hai vợ chồng trẻ con càng ngày càng khó ưa nhau, cơm không lành, canh không ngọt suốt 5 năm, người chồng xuất ngoại qua Mễ diện bảo lãnh, người vợ nhan sắc mặn mòi lấy chồng Đài Lon bỏ xứ ra đi...
Chuyện xưa nghĩ lại mà kinh, Trụi thao thức nhớ lại từng chuyện một, nhớ khi đó 5 tuổi bơ vơ nội ngoại đều không ưa, lang thang ra bến đò gần nhà làm việc lặt vặt kiếm cơm... bà con cô bác thương tình cưu mang mới dần dần lớn lên như một cọng cỏ dại ven đường.
Đến 6 tuổi được người giúp xin cho đi học thì nhà lá bị cháy vì Trụi tập tành nấu ăn.
Nhà lá cháy rụi chỉ còn cái nền nhà, may mà hàng xóm cứu kịp Trụi lúc đó đang ôm bức ảnh của cha mẹ khóc.
Giấy tờ mất hết từ đó, việc học bỏ dỡ, Trụi lầm lũi ít nói tiếp tục kiếm ăn trên bến đò nhỏ.
Hàng xóm nhiều người hảo tâm nhận Trụi về nhà nhưng Trụi không chịu, chỉ ngồi trên nền nhà cũ muốn chờ cha mẹ trở về.
Bà con chòm xóm hết cách bèn hùn nhau cất tạm mái nhà lá còn nhỏ hơn lúc trước trên phân nửa cái nền cũ, từ đó Trụi lại có chỗ che nắng che mưa mà chờ cha mẹ trở về.
Thời gian qua như thoi đưa, cha mẹ chờ về không được chỉ có vài tin tức thật thật giả giả: cha đã lập gia đình với phú bà bên Mễ, mẹ cũng yên vui bên gia đình mới, sinh con đẻ cái đề huề.
Vậy là từ hơn 10 tuổi Trụi không còn chờ đợi cha mẹ, bài học cay đắng nhất Trụi tự học là không thể trông cậy vào ai... bất kỳ ai cũng không thể!
...
Tiếng thằn lằn tặc lưỡi xen lẫn vài tiếng thở dài của Trụi... giấc ngủ cũng dần đến cùng nhiều giấc mơ lộn xộn... trong đó đẹp nhất là giấc mơ làm giàu nhờ hệ thống, giấc mơ đẹp thứ hai là nhờ điện thoại mới mua mà cua được hot girl TGDD... đang chuẩn bị hôn nhau mùi mẫn thì có con nhỏ Xuka ở đâu nhảy ra phá đám ngang xương...
Chớp chớp mắt mở ra thì trời đã sáng choang tự lúc nào, cảm giác ngủ thẳng đến lúc tự thức giấc thật sướng nhưng sao nó cô đơn lắm!
Rửa mặt thấy kỳ kỳ.
Vào nhà soi gương Trụi liền hết hồn:
- Oá... sói ca ở đâu ra vậy nè? Chèn ơi... biến luôn thành tiểu bơ sữa mặt hoa da phấn chỉ trong một đêm... hàng của Sáng Thế thần có khác... hé hé... hot girl mà gặp lại ta thì đổ là chắc òi!
(còn tiếp)