Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25 (Xui Có Thưởng). Làm bạn gái anh đi
- Chị ơi cho em tính tiền.
Trụi: - Hết sạch... chỉ có 1 phần!
Ha ha ha ha ha ha... (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Hàng Sáng Thế thần chưa bao giờ làm Trụi thất vọng... quá đỉnh!
Qua lối nhỏ vào nhà em
- Xeko sắp tới còn Chaien mua mồi.
- Ừm... ba em dạy đã quyết định quen thì phải xác định sẽ cưới nếu không thì đừng quen mất thời gian, tiền bạc, tình cảm...
Quán ăn bình dân nhưng rất tươm tất, món ăn phong phú, Trụi kêu một hơi năm sáu món làm người đẹp chột dạ.
Trụi huýt sáo lấy đồ đi tắm để phi tang vết tích lái máy bay hồi chiều. Tâm trạng Trụi đang rất vui, được xả stress, có tiền, bị đ·ụng x·e nhưng làm quen được người đẹp và có thưởng từ hệ thống:
Hằng há hốc mồm quên gấp thức ăn không tin vào lỗ tai của mình. Trụi mỉm cười bật tìm kiếm cho nàng xem bài viết có người bỏ tiền tỷ mua chiếc xe 67 zin, tuy chỉ là lời đồn nhưng không có lửa làm sao có khói.
Trụi vui vẻ bước ra hàng hiên chưa kịp khoe răng đẹp thì đã bị nhỏ Yến nói một câu chới với cuộc đời:
Bụp... bụp... bụp...
...
- Trời... giá đó ai mua nổi hả anh?
"Lệnh truy nã Nobita về tội bỏ xe xịn trong nhà không trông coi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trụi: - Có con gái, éo được chửi thề!
- Cảm ơn anh đã nói thật!
Vừa đánh Trụi bất giác nghĩ đến chuyện hên xui hồi chiều, đúng lý ra b·ị b·ắt ghen, bị xách s·ú·n·g t·ruy s·át thì phải thưởng lớn, đằng này chả thấy gì cả...
- Cảm ơn anh không làm khó em.
Thông báo này có lúc ngồi ăn cơm, phần thưởng phát vào kho hàng trong đầu, nó không quan trọng nên giờ về nhà lấy ra xài cũng được.
- Có lý. Vậy tao tranh thủ tắm trước nha.
Mức độ: nhẹ. Được rút thưởng rương sắt.
Lũ bạn 3 đứa cười một cách vô tri.
- Anh có tay nghề cao sướng thật... phải chi em có nhiều tiền cũng sẽ nhờ anh phục hồi xe em... nó cũ quá rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nhưng số đó mất theo điện thoại rồi, giờ trao đổi lại, lúc nào cần sửa xe thì chạy đến anh làm miễn phí cho... nếu cần người yêu thì anh làm miễn phí luôn!
Trụi đang cười bỗng chuyển nhăn nhó:
- Không từ từ được... anh sắp c·hết...
Long: - Má... keo kiệt!
Yến: - Em nữa... Nobita ơi!
Trụi: - Đừng mơ... lấy tiền tẩy răng hay làm răng sứ cho lẹ!
- Hắc hắc... mày với Xeko chạy thử chiếc 67 tao mới phục hồi đi rồi nói nha... nhưng tao giao trước nó là của tao... đừng c·ướp lại nha.
- Hí hí... ông anh nỗm vừa thôi... làm gì mà của em... em cũng không phải Thúy Kiều...
Suy nghĩ hồi lâu Trụi đoán chuyện lén lái máy bay vốn dĩ là biết luật phạm luật nên xảy ra chuyện đều do chủ quan, vậy nên hệ thống phán định đây là xui xẻo do cố tình, không được rút thưởng!
- Whao... em muốn hiểu sao mới được?
Long thút thít: - Vậy còn tao?
- Anh hồi nãy tính rồi!
- ???
(còn tiếp)
Trụi: - Vậy ăn trước rồi nói. Cháo lòng ế đây mại dô... mại dô...
- Hừ... xạo gì... má mày mà nổi khùng là đánh đòn thiệt luôn đó!
- Không có tiền không sao, làm bạn gái anh đi... anh làm xe đẹp cho! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tao nữa.
Kem đánh răng siêu trắng hệt như thuốc tẩy, đánh một lần là sáng trong, bay hết vôi răng và vết đen sâu răng.
- Dẹp... nó là của tao... không cần bằng lái, vít ga thoải mái, ra đường là cháy... khà khà khà...
- Đừng đi bệnh viện... đưa anh đi quán ăn đi...
- Trời... anh đừng làm em sợ... có gì cũng từ từ...
- Thôi anh phải về... lần trước em có số của anh rồi đúng không?
- Là anh... Hào ca đúng không?
- Ba em nói ai mà trả lời như anh thì chắc chắn thật lòng còn ai nói quen để cưới thì 50/50 có thể họ muốn lừa gạt tình cảm của mình!
Có thể nói là sáng trong như ngọc... khà khà... từ đây soái ca không tỳ vết luôn nha bà con!
Bảo: - Bà mẹ... trắng VL luôn!
Muốn ghé vào thăm sợ má em đánh đòn...
- Đúng rồi đó em nhưng giá trị nó mang lại to lắm ví dụ như xe anh chưa sửa chỉ trị giá vài triệu, đầu tư trăm triệu làm nó thì giờ giá trị phải hơn tỷ.
- Xe anh đắt thế thì em đụng vào càng c·hết!
- Dạ em đi làm rồi... sẵn đây em xin giới thiệu chính thức em là Hằng, không phải Thúy Kiều, em đã tốt nghiệp và đang làm cô giáo cấp 2.
- Anh chỉ quen để happy với nhau thôi... cưới xin ràng buộc khổ lắm... đường đời quá dài... có ai chung tình được mãi đâu em!
- Dẹp đi mấy ông... tới giờ ăn nhậu rồi!
Trụi mỉm cười ấm lòng, nhỏ Yến chắc ghé thăm thấy chiếc xipo trong nhà không ai giữ nên ở lại giữ dùm đây mà!
- Em còn học hay đã đi làm?
- Thấy chưa Xuka... vui không?
Ha ha ha ha ha ha ha ha...
3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là tuýp kem đánh răng siêu trắng dùng 1 lần.
- Anh cũng tự giới thiệu lại, anh là Trụi không phải Hào ca, làm nghề tự do.
...
- Ok... hai thằng kia đâu?
- Nobita... cái xe...
Yến: - Vui... nhưng đói bụng quá!
Long mếu máo: - Thánh Nobita ơi! Làm ơn cho em lấy lại xe 67 được không?
Trụi nhe răng ra cho 3 đứa nhìn:
- Em nữa.
"Aizzz... có lẽ ta xui từ nhỏ là đúng nhưng trong đó có không ít là do mình chủ quan phạm sai lầm mới xui xẻo! Từ giờ phải cẩn thận hơn mới được... bị ông kia cầm s·ú·n·g t·ruy s·át tê tái quá!"
Yến đang chuẩn bị chén đũa lật đật la lên:
Cả đám cười to, húp cháo, uống rượu, xé khô cá đuối chấm nước mắm me.
- Dạ đúng.
- Hát xạo quá anh ơi...
- Chính xác... bởi vậy em phải mời cơm anh nè... sợ chưa?
- Thấy gì chưa? Tao đánh trắng răng đó... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cao... thật sự là quá cao... anh bái phục ba em!
Trụi: - Mày cứ để hai đứa nó chạy, chút nữa về sẽ vui lắm! Nhớ đi nhanh về nhanh nha hai ông tướng.
Hả?
- Vậy chứ ngày thường cháo ế rồi sao?
Hằng không rành xe nhưng cũng cảm nhận xe của Trụi quá đẹp, quá đặc biệt... có lẽ đối phương nói không sai!
Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo nhiều hơn!"
- Á... cứu tui... có người muốn g·iết tui diệt khẩu...
Hằng hơi xao xuyến trong lòng, thì ra bắt nàng mời nhưng anh ta trả tiền... ga lăng dễ sợ luôn!
Trụi vẫy tay rời đi, Hằng nhìn chiếc xe đặc biệt mà rất ao ước xe mình cũng ngon như vậy.
- Anh tự xử trong nhà tắm hay sao mà lâu vậy?
Trụi: - Cái xe mày cho tao rồi... tình cho đi có lấy lại bao giờ đúng không Chaien?
- Wa... anh biết sửa xe?
- Cho c·h·ó nhà em ăn!
- Em cố ý múc chừa đó chứ ế gì!
Long tranh thủ năn nỉ:
- Ủa sao em biết?
Bốn mắt nhìn nhau nghẹn ngào, ặc... người quen không ăn vạ được, vả lại lúc này ca có tiền ăn vạ làm gì, đặc biệt là gặp người đẹp, à không... người đẹp càng nên ăn vạ để thân càng thêm thân... he he...
- Anh đừng ghẹo em, mình có hiểu gì nhau đâu!
Long: - Mày biết phục hồi đếch gì... toàn mua phụ tùng ráp không, phụ tùng xịn của xipo mà mua thì phá sản ngay!
Trụi h·út t·huốc, uống trà, cà phê từ nhỏ nên hàm răng ố vàng rất mất điểm, giờ để thử xem "siêu trắng" là trắng như thế nào... có điều để chắc ăn thì đánh răng lâu lâu một chút!
- Chưa... em xấu vầy ai mà thèm!
- Em thấy không, xe zin giá đã trên tỷ, xe anh đẹp gấp mấy lần xe zin thì giá phải vài tỷ.
- Whao... em dạy môn gì?
- Môn ngoại ngữ đó anh.
- Không sao đâu, anh có thể tút nó đẹp lại ngay.
- Vậy anh định quen em cho vui hay là muốn cưới?
- Xì... em không tin!
Trụi tắm rửa, lấy phần thưởng ra đánh răng, tuýp kem nhỏ như đầu ngón út, bóp nhẹ là vụt ra hết quả nhiên là hàng xài 1 lần, không nhín được luôn.
Yến đánh Trụi bụp bụp:
- Phải... Hào ca của em đây... Thúy Kiều!
- Trời ơi... vậy là cưới luôn được rồi á!
10 phút trôi qua... Trụi nhìn mình trong gương:
Trụi: - Ok... tao tính phục hồi xe cho mày chạy ngon mà mày nói vậy thì thôi nhé Chaien.
- Vậy thì xem nè... anh chụp hình lúc chưa làm và lúc làm lại mới nè!
- ???
- Thì ít ra cũng phải quen lâu lâu vài tháng, biết rõ gia cảnh, nghề nghiệp, tính tình, sở thích, thói quen...
- Biết chứ... sửa là chuyện nhỏ, phục hồi như mới luôn á... em thấy xe anh không... tự anh làm luôn á!
Chương 25 (Xui Có Thưởng). Làm bạn gái anh đi
Trụi cười khùng khục:
Trụi có tin nhắn từ group của Yến Xuka:
- Không sao... anh để lại tự đi, quan trọng là mình biết xe mình đáng mức giá nào, chạy sướng ra sao!
"Chúc mừng ký chủ xui xẻo lần 10: bị t·ông x·e.
- Ha ha ha... chỉ là phủi bụi... lúc nào anh rảnh tự anh tút lại là đẹp ngay.
- Ui da da...
Ha ha ha ha ha ha ha...
Tin... tin...
...
Bảo: - Mày có nhục không Chaien... Nobita có để lại thì cũng phải cho tao... Chòi oi... 67 mà ăn đứt xipo... Nobita, mày biết Xeko này đối xử với mày tốt nhất đúng không?
Trụi thành công chọc người đẹp cười, người đẹp thành công mời Trụi đi ăn tối tạ lỗi đ·ụng x·e.
Long: - Đánh bằng cái gì? Còn không?
- Trời ơi... anh cơ hội quá đi...
- Hả?
- Chuyến này chắc không qua khỏi...
- Trời ơi, anh Trụi giỏi thiệt... làm vầy tốn nhiều tiền lắm phải không anh?
Nobita đang ở đâu về nhà gấp. Mọi lỗi lầm nhóm sẽ tha thứ sau một chầu nhậu tạ lỗi!"
- Anh thèm nè!
- May mốt có cho tao.
Ha ha ha ha ha... người đẹp cười run rẩy nhưng vẫn trao đổi số liên lạc.
- Không đánh được đâu, đánh sẽ không có tiền!
Trụi hát nhạc chế chạy vèo vào sân nhà, Yến Xuka ngồi chơi dưới gốc khế chua cười to:
- Whao... răng sứ luôn hả trời...
- Đúng... tình không lấy lại nhưng xe lấy lại...
- Anh sắp c·hết... đói!
- Đi c·hết đi... làm em hết hồn!
Bảo tranh thủ: - Tao nữa?
5 phút sau
- Hả... anh sao rồi?
...
- Em xin lỗi anh chuyện vừa nãy, xe anh đẹp quá nhưng giờ bị trầy xước rồi!
Long: - Xì... làm như quý báo gì lắm vậy... đi thử thôi Xeko, coi nó gáy tới đâu...
- Sao lại c·hết? Anh đau ở đâu em đưa anh đi bệnh viện...
Thức ăn vơi dần, câu chuyện rôm rả bàn về tình yêu hôn nhân và cuộc sống... cả hai còn xa lạ nhưng như vậy càng dễ nói chuyện thoải mái vì có thể sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau trong đường đời hối hả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.