Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 130. Tập ăn đòn

Chương 130. Tập ăn đòn


3,2 triệu quan quân thì dễ rồi, chỉ cần ngày mai thả ra là được. Riêng cái đám quân dụng, tàu thuyền, máy bay... đầy sắt thép và thuốc nổ nguy hiểm này thì xử lý sao đây? Bỏ thì thương, vương thì tội...

Suy nghĩ không bao lâu, Giang Bình An nhớ đến khu công nghiệp của đế quốc, nơi này chuyên xử lý phế liệu, biến phế thành bảo.

- Khà khà khà... đã lâu không ghé thăm khu công nghiệp, giờ ghé thăm sẵn đưa hết mấy thứ sắt thép, thuốc nổ... làm quà cho khu công nghiệp, để chỗ đó tái chế sử dụng lại là tốt nhất, vừa tránh ô nhiễm vừa sản xuất ra hàng hóa cho mọi người sử dụng, một công đôi việc"

Giang Bình An tất tả cho Hắc Phi Long chở đến khu công nghiệp, các kỹ sư người máy ra phối hợp, nhờ chủ nhân Giang Bình An thả ra các loại vật tư quân dụng theo từng nhóm trật tự rõ ràng để dễ lấy ra sử dụng.

Trong đó nguy hiểm nhất là các loại bom mìn, lựu đ·ạ·n, ngư lôi, hoả tiễn... có chứa thuốc nổ, tất cả chúng được xếp vào những kho riêng biệt, có nhiệt độ lạnh để xử lý cẩn thận.

Riêng cái đám tàu chiến, tàu sân bay, máy bay... chúng sẽ cung cấp rất nhiều nguyên liệu sắt thép cho khu công nghiệp sử dụng.

Đây toàn là những tài sản tỷ USD khi nghiên cứu và sản xuất, nếu nước Mỹ mà biết đám con cưng của họ, giúp họ hoành hành ngang ngược cả thế giới này, giờ đây đang nằm chờ bị cắt ra, biến thành phế liệu sử dụng, thì không biết họ sẽ có cảm giác gì nữa đây?

...

Vòng vo mệt mỏi là thế, nhưng khi về đến nhà ở Thịnh Cung, Giang Bình An vẫn cố gắng vào phòng tập trọng lực để luyện tập, tránh bỏ bê quá nhiều.

- Ây da... công việc nhiều quá, lại bỏ đói Lý Tố Linh một ngày, chắc phải bỏ sẵn thức ăn thật nhiều thì mới ổn. Cô ta có khỏe thì ta mới học võ được.

Mở cửa phòng tập trọng lực bước vào trong, Giang Bình An thấy Lý Tố Linh đang tập luyện những động tác rất lạ lùng, vừa giống yoga, lại vừa giống võ thuật.

Hắn cũng không nói gì, chỉ đem bao bố chứa các thức ăn đóng hộp, hoa quả, kẹo bánh bỏ xuống đất cho nàng ta rồi đi tập huấn.

Hôm nay trí tuệ nhân tạo Venus vui vẻ báo tin cho hắn biết rằng hắn đã đột phá được mức trọng lực 1,8 lần trái đất, các cơ bắp, khớp xương, cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g... đã bước đầu thích ứng tốt với mức trọng lực lớn, không quá khó chịu như xưa.

Giang Bình An hứng thú gọi ra cửa hàng ảo để xem số liệu tổng hợp của bản thân:

61/100

"Wow... lâu rồi quên mất không xem, giờ xem lại thì tăng khá thật, hèn gì lúc này ta cùng các phu nhân vào ba ra bảy rất thoải mái, không ráng sức chút nào. Phòng tập trọng lực này quả nhiên là phúc khí của đàn ông, à mà còn của mấy bà nữa, xứng đáng với câu: Ông tập bà khen, ha ha ha..."

Suy nghĩ tào lao đôi chút cho thư giãn đầu óc, Giang Bình An lao vào tập luyện, dùng mồ hôi, sức lực, thời gian để đắp nặn một thể lực tốt hơn.

Hắn bỗng nhiên yêu thích luyện tập kiểu này để tăng cường thân thể hơn là sử dụng đan dược hoặc các loại thuốc tiêm. Chỉ có quá trình rèn luyện mài giũa từ từ mới là quý trọng và chân thực nhất.

Nữ sát thủ Lý Tố Linh thấy Giang Bình An bước vào, nàng ngoảnh mặt không thèm phản ứng, nếu nói không giận thì không đúng, nàng nổi giận cành hông vì lại bị bỏ đói.

Nhưng nếu nói giận thì cũng vô lý, nàng thừa biết quan hệ giữa hai bên là thù địch, nàng là sát thủ ám sát đối phương, còn đối phương thì đang thắng thế giam cầm nàng, chuyện bỏ đói 1-2 ngày là chuyện quá nhỏ nhặt, không lăng nhục, hành hạ nàng đã là nhân đạo lắm rồi.

Chính vì vậy Lý Tố Linh cũng không biết nói sao khi đối diện với Giang Bình An, không lẽ kêu đối phương thả nàng ra, rồi hứa hẹn ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt ngươi nữa.

Điều này rất ấu trĩ, nàng biết chỉ cần cấp trên ra mệnh lệnh thì nàng phải thi hành 100% đặc biệt là khi họ biết rõ nàng đã từng tiếp xúc cực kỳ thân cận với Giang Bình An thủ tướng.

Nhưng việc đời trớ trêu, Lý Tố Linh, nữ sát thủ Hắc Phượng Hoàng, không hề hay biết người ân sư cũng là cấp trên trực tiếp của nàng: Vương chủ nhiệm, đợt vừa rồi mới bị mấy lời nhắn nhủ của Giang Bình An làm thổ huyết hai lần.

Một lần khi bị mất Hải Đường Nhất Tiếu và một lần khi biết sát thủ Hắc Phượng Hoàng thất bại mất tích.

(PS: Vương chủ nhiệm là sư phụ tổng đào tạo, còn sư phụ dạy võ và ám sát là khác, sát thủ thực thi nhiệm vụ thí sư để tốt nghiệp là đối với sư phụ dạy võ)

Giờ tuy Vương chủ nhiệm đã tạm bình phục nhưng ông ta đã từ chức, về vườn trồng rau nuôi gà, vui thú điền viên hưởng tuổi già.

Điều cuối cùng ông ta làm trước khi từ chức là lợi dụng quyền lực tối cao trong hệ thống tình báo, xóa hết mọi hồ sơ cũng như dấu vết để lại của hai học trò cưng yêu nhất của ông, từ đây Hải Đường Nhất Tiếu và sát thủ Hắc Phượng Hoàng đã không còn tồn tại, theo thời gian nó sẽ chìm vào quên lãng.

Đây là hành động vi phạm điều luật trắng trợn đầy tư tâm, nhưng Vương chủ nhiệm vẫn làm, ông chỉ hy vọng hai học trò cưng mà ông đã chú ý và trọng tâm bồi dưỡng, có thể làm lại một cuộc đời mới, sống nhẹ nhàng hơn, sống vì mình chứ không vì các nhiệm vụ đen tối c·h·ế·t tiệt nữa.

Có lẽ nhiều người sẽ cười chê khi nghe trùm tình báo Vương chủ nhiệm nói nhiệm vụ là đen tối và c·h·ế·t tiệt, nhưng thật sự trong lòng của ông ta, người chuyên sống trong hắc ám mấy chục năm, luôn luôn chán ngấy đến tận cổ tất cả âm mưu, tính kế, đặc biệt là những khi phải hy sinh nhan sắc, tính mạng của các học trò xuất sắc nhất để hoàn thành nhiệm vụ.

Giờ nhân dịp thổ huyết hai lần, Vương chủ nhiệm cố ý quy ẩn về vườn, âu cũng là hạ cánh an toàn, không bị xử lý thi cốt vô tồn trong cái cối xay quyền lực của Bắc Kinh. Một kết thúc có hậu.

Quay trở lại nữ sát thủ Lý Tố Linh, nàng không biết mình đã được ân sư xóa bỏ trong hệ thống tình báo của Bắc Kinh, và cái nhiệm vụ ám sát mục tiêu Giang Bình An thủ tướng của Hắc Phượng Hoàng cũng đã biến mất, không cần thực hiện nữa.

Bao đồ ăn của Giang Bình An vừa bỏ xuống làm Lý Tố Linh chú ý, nàng dừng tập luyện, đến bên cạnh nó để lục tìm đồ ăn bổ sung dinh dưỡng và thể lực.

Giang Bình An luyện tập và massage hết 1h, nhưng hắn không đi tắm ngay mà đến chỗ của nữ sát thủ.

- Lý Tố Linh, đến đây tấn công ta đi.

Lý Tố Linh đang nhâm nhi trái cây tráng miệng, đang suy nghĩ phương án ám sát mục tiêu, thì mục tiêu tự đến tặng đầu người, nàng quá thích, cảm thấy mình như đang nằm mơ, ngay lập tức nàng bật người tung đòn sấm sét: một cái bàn chân đã bay ngay đến màng tang của Giang Bình An, nơi đây có tử huyệt Thái Dương.

Giang Bình An căng thẳng, hắn tập trung chú ý cao độ để phòng ngự, dùng tay đỡ chân của đối thủ, nào ngờ chân kia chỉ là hư chiêu, chỉ vừa đến giữa đường đã đổi mục tiêu: tấn công ngay cái nách của hắn vừa bị lộ ra khi giơ tay lên đỡ cái chân.

Giang Bình An hoảng hồn vội hạ tay xuống che cái nách, nhưng bắp tay đã ăn ngay một chân cực nặng.

Chát...

Lý Tố Linh tiếc nuối cơ hội chọc nách hạ sát thủ không thành công, nàng ngay lập tức vung nắm đấm tấn công tử huyệt Đản Trung nằm giữa ngực của đối phương.

Giang Bình An nào biết tử huyệt là gì, chỉ ỷ vào tốc độ phản ứng để vung tay cản phá.

Không ngờ lần này cũng chỉ là hư chiêu, Lý Tố Linh biến chiêu bỏ qua vùng ngực để tấn công tử huyệt Thần Khuyết ngay rốn của Giang Bình An, hắn bối rối dùng tay che lại, ăn một cú đấm lên mu bàn tay.

Bụp...

... ...

Chỉ trong một phút, nữ sát thủ đã tung gần cả trăm đòn, liên tục nhằm vào các tử huyệt hoặc các khớp nối xương cốt...

Hư chiêu xen lẫn thực chiêu biến ảo khôn lường làm Giang Bình An không biết đường nào mà lần.

Đặc biệt sát thủ đã ra chiêu thì toàn là sát chiêu, chỉ nhằm vào tử huyệt, chuyện móc mắt, tấn công hạ bộ... đều là bình thường.

Trong gần một trăm đòn thì chỉ riêng hạ bộ của Giang Bình An đã bị nữ sát thủ tấn công hơn 30 lần, làm hắn teo ngắt, toát mồ hôi đầm đìa.

Giang Bình An hứng chịu cơn mưa đòn từ Lý Tố Linh giống như một tàu lá chuối trong mưa, những tiếng bị đánh: bụp bụp bốp bốp... vang lên không ngớt.

Nhưng tố chất thân thể 61/100 của hắn quá tuyệt vời, tuy đây là lần giao thủ chính diện đầu tiên với cao thủ nhưng tốc độ phản ứng, khả năng chịu đòn dẻo dai đã giúp hắn trụ được trước sự tấn công vũ bão của Lý Tố Linh.

Ban đầu hắn rất rối loạn và chật vật, nhưng càng về sau Giang Bình An càng quen thuộc tiết tấu, dần dần học được cách đỡ đòn thong dong hơn một chút.

Bản thân của Giang Bình An thấy mình đã có tiến bộ.

"Quả nhiên cách học võ đơn giản nhất vẫn là chịu ăn đòn. Ăn đòn càng nhiều càng mau giỏi"

Nhưng chỉ một phút, Lý Tố Linh đã dừng lại, Giang Bình An chưa đã ghiền, hắn hỏi thăm:

- Sao bỗng dưng ngươi dừng lại rồi?

Nữ sát thủ Lý Tố Linh lúc này đang thở hổn hển bất lực.

- Mệt rồi, không chơi nữa.

Nghe vậy Giang Bình An mới sực nhớ đến cô nàng tội nghiệp này bị bỏ đói một ngày, và người tấn công luôn luôn tốn sức nhiều hơn, mệt hơn người phòng thủ, hắn đành giúp nàng một chút để có người rèn luyện võ thuật cho hắn.

Giang Bình An xòe tay đưa tặng một trái chu quả cho nữ sát thủ.

- Đây là chu quả, ngươi ăn đi rồi tấn công ta.

- Chu quả?

Miệng thì hỏi nhưng tay của Lý Tố Linh đã chụp lấy chu quả bỏ vào miệng ăn, không một chút nào ngại ngần hoặc khách sáo.

Trái cây này vừa nhìn đã thấy ngon mà tên thì lại là một loại kỳ quả trong truyền thuyết, cả lý trí lẫn trực giác của Lý Tố Linh đều muốn nàng ăn nó...

Chương 130. Tập ăn đòn