Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 36 (Xui Có Thưởng). Lời từ chối nghẹn ngay họng

Chương 36 (Xui Có Thưởng). Lời từ chối nghẹn ngay họng


Bữa nấu ăn bất ổn cuối cùng cũng xong, món ăn phong phú nhưng...

Trụi: - Ui... món ăn lạ quá mày ơi... ăn được hông?

- Hì hì... toàn món ăn cơm của Đài Lon em thử làm... ăn thử đi anh!

Trụi tính chạy nhưng nghĩ lại mình có chai xịt thanh lọc cơ thể của Sáng Thế thần lỡ trúng độc thì xịt xịt là khỏe nên cắn răng gấp ăn thử tất cả... măm măm măm măm...

- Sao hả anh?

- Hừm... nói chung là không c·hết được nhưng cần gia giảm thêm nếu không tao nghĩ mày nên đăng ký học thêm một thứ!

- ???

- Học võ á... chồng mày nó ăn dở rồi hai vợ chồng uýnh lộn... mày có võ tự vệ tao cũng yên tâm!

- Xời... lo xa dữ hôn...

Ha ha ha ha ha ha ha...

Nói nào ngay Yến thật sự có thiên phú nấu ăn, chỉ học qua mạng mà cũng làm ra được món ăn mới toanh, chỉ cần làm thêm vài lần chắc chắn sẽ khá hơn rất nhiều... xứng đáng dâu hiền vợ thảo!

Đồ ăn nhiều quá, Yến lại ăn ít nên Trụi ăn rất nhiều, số còn dư cất lại đủ để ăn cữ chiều.

Trụi được phục vụ nước trà đá, tăm xỉa răng tận mồm như một đại lão gia, anh chàng đâm ra chột dạ:

- Mày nấu nướng này nọ tao áy náy quá... biết lấy gì trả ơn mày đây...

- Hì hì... anh còn hứa tặng cái đồng hồ nữ nè rồi chiếc xe nữa!

- Ok... đồng hồ thì dễ, xe gì mày chọn được chưa?

Yến cười hì hì chìa điện thoại qua cho Trụi nhìn hình:

Whao... một chiếc vespa hạn lượng bản mừng Tết con rắn:

Vespa 946 Snake (ace tra cứu xíu nhé)

- Ố mai gót... Xuka yêu dấu... tiền đâu tao mua đây! Xe này nó mới sản xuất chưa thấy trên đường phố... hic hic... lấy đâu ra xe cũ để tao phục hồi... bản con rồng năm ngoái xe cũ hình như cũng 500-600 triệu gì đó, chiếc đầu tiên Vespa 946 Dragon về Vi En năm ngoái bị hét giá 2 tỷ luôn trong khi giá chính hãng công bố chỉ có 455 triệu đồng!

- Ủa... mắc thiệt vậy luôn?

- Chứ sao.

- Hí hí... em không rành nhưng em đâu cần anh mua nó!

- ???

- Em thấy người ta chạy dream tàu thay đồ thành xe dream thái nè, rồi way tàu thành way thái nè...

- À... cái đó là xe dựng, giữ nguyên sườn và động cơ rồi thay đổi bên ngoài...

- Đúng rồi... xe vespa cũng có xe tàu hay liên doanh gì đó chỉ mười mấy triệu, xe cũ chỉ vài triệu, em mua một chiếc về anh thay hình đổi dạng nó dùm em nha được không?

Trụi sửng sốt... người ta đổi dream tàu qua dream thái là vì hai con giống nhau 95%... vespa tàu cũng giống vespa Ý 80-90%... nhưng CMN... Vespa 946 Snake khác vespa thường 90% ngoại hình luôn đổi làm sao đây má của tôi ơi???

Lời từ chối nghẹn ngay họng không thốt ra được khi Trụi nhìn đôi mắt sáng long lanh chờ đợi của nhỏ Yến.

Từ nhỏ đến giờ Yến Xuka không biết cứu đói Trụi bao nhiêu lần... không lẽ yêu cầu "nhỏ xíu" này làm không được?

Liều mạng làm thôi... nếu đèn pin thần kỳ không chơi được thì cùng lắm kiếm tiền tỷ mua một chiếc chính hãng cho Xuka chạy chơi!

Nghĩ vậy nên Trụi mím môi gật đầu đồng ý, nhỏ Yến nhảy nhót ôm hun Nobita của nàng chụt chụt... lúc này Nobita có da mặt và hàm răng đạt điểm nhan sắc tối đa, báo hại nhiều khi nàng nằm mơ cứ muốn hôn!

Hun xong Yến bỏ chạy, Trụi cười khổ, lúc trước không có vụ này, từ hồi xài kem dưỡng da trị mụn và kem siêu trắng răng là bị hoài... aizzz... đẹp trai quá cũng khổ há mọi người!

...

Nghĩ vẩn vơ chút xíu chuẩn bị ngủ trưa thì điện thoại vang lên, là lão tiền bối Bảy Rolex gọi tới.

- Alô... mày rảnh chiều nay không Trụi?

- Dạ rảnh á lão đại!

- Vậy chút nữa đi Bìn Dương nhậu, đến trước 5 giờ, địa chỉ thì tao gửi qua liền.

- Đây là nhà ai, em biết được không lão đại?

- Nhà của anh Tư Búa... người mất chiếc nhẫn hôm bữa... đáng lẽ không kêu mày nhưng anh Tư nhắn tao kêu để làm quen.

- Vậy tiệc này em mua gì đây lão đại?

- Chiều nay cũng tất niên, tùy ý mày thôi!

- Dạ... em hiểu rồi.

Điện thoại cúp, Trụi nhanh nhạy hiểu ý lão đại ca, cái gọi là "tùy ý" nếu thật sự làm theo thì c·hết chắc... tốt nhất là mua chai rượu giống hệt bữa đi tất niên nhà lão đại ca như vậy không bên nào mếch lòng vì hai lão đại này vai vế ngang nhau.

...

Nằm thiu thiu chút xíu Trụi bị bạn thân đánh thức, Long chở Đào đến đây tập kích.

Long: - Dậy dậy... có bạn gái tao ghé thăm nè!

- Ủa... sao mày ghé giờ này?

- Có chuyện quan trọng.

- Ok... chờ chút tao rửa mặt cái!

Lúc Trụi rửa mặt xong Long và Đào lấy vàng ra đưa Trụi tổng cộng 4 cây.

Hai bên giằng co đẩy qua đẩy lại cuối cùng cắt nửa vầng trăng, Trụi cầm 2 cây vàng giá trị gần 200 triệu, còn lời hơn lúc bán xipo nữa. Long và Đào cầm 2 cây vàng về cất, chuẩn bị ra trường làm vốn đám cưới.

...

Chiều nay gặp Đào đáng lý nên tụ hội nhưng kẹt vụ ăn tất niên với các lão tiền bối nên thôi.

Trụi lên đồ láng cóng xách xe chạy đi sớm, ghé chỗ bán rượu mua chai ông già chống gậy y bữa trước, ghé chỗ tiệm vàng bán luôn 2 cây được 170 triệu, sau đó ghé chỗ bán đồng hồ bình thường:

- Hey... chào ông chủ... có Rolex... dỏm kiểu nữ không?

- Ậy... có có... tui có một em y chang cái Ngọc Trinh đeo, giá chính hãng 500 củ... cái này chỉ 5 củ, kim cương chiếu lấp lánh đảm bảo giống 100% chỉ thiếu giấy chính hãng thôi... nếu chú em muốn giấy thì thêm 500 k.

Trụi nhếch mép cười:

- Khà khà... 500 k... cả đồng hồ và giấy được hông?

- Í đâu có được...

- Ờ... vậy thôi tui bai bai...

- Ê từ từ... chú em coi thử đồng hồ trước đi... nó đẹp lắm... nè, thấy kim cương không... kim loại đặc biệt không rỉ sét, luôn sáng bóng... chú em tặng quà là chắc chắn không ai nhận ra.

- Ha ha... ông chủ làm ngành này vậy có biết chú Bảy Rolex ở Q3 không?

- Í... biết chứ sao không...

- Chút nữa tui nhậu với ổng nè... vậy ổng nhìn ra con hàng này không?

- Ờ thì... dĩ nhiên là nhận ra. Chú em là gì của ổng?

- Là đàn em thôi nên tui rành giá lắm... con này chỉ mức 500 k... được thì làm mau để tui đi nhậu.

- Aizzz... giá này không được.

- Vậy thôi ha... tui đi!

- Khoan... 1 củ nha?

- 500... luôn giấy...

- Vậy hẹp tui lắm.

- Khỏi giấy... ok?

- Thêm chút đi...

- 600?

- 700!

- Thành giao!

Trụi giao tiền rồi lấy hàng chạy đi ăn tiệc. Tiếng pô 67 nổ như xipo làm chủ tiệm ngơ ngác biết mình vừa gặp dân chơi thứ thiệt rồi, hèn gì trả giá ác ghê!

Trụi thì biết mình chưa ác lắm đâu, chẳng qua lúc này túi rủng rỉnh tiền nên không ki bo, ai buôn bán cũng cực khổ, có chút tiền lời sẽ dễ thở hơn chứ con hàng vừa rồi nếu mua ở chỗ tiền bối Bảy Rolex chỉ từ 300-400 k... nhưng chuyện nhỏ như vậy Trụi không muốn phiền lão đại, nó không đáng chút nào!

...

5 giờ kém Trụi đã tới nơi, một căn biệt thự to, sân vườn rộng nhưng khá hẻo lánh im ắng. Trụi thầm nghĩ chỗ này mà làm sới bạc hay sới gà thì ngon lành, tuy nhiên có cho tiền Trụi cũng không dám nói ra lời này trước mặt người khác!

Trong biệt thự chỉ có vài tiểu bối lác đác, bậc tiền bối chắc chắn sẽ tới sau.

Bảy Rolex chưa tới, chủ nhà Tư Búa ra tiếp Trụi, nhận rượu rồi khen ngợi và cảm ơn chung chung chuyện hôm bữa.

Cả hai không ai nhắc chuyện cũ nhưng Trụi đã nở mặt nở mày với những người xung quanh.

Trụi vào ngồi bàn tiểu bối ở rìa ngoài, tiệc hôm nay hoành tráng hơn lần trước: 7 bàn, tuy nhiên vẫn chỉ là 2 bàn bậc tiền bối còn lại là tiểu bối. Nhưng tiểu bối cũng ba bảy loại, Trụi thuộc loại bét nhất.

Mãi đến gần 7 giờ tiền bối đến đông đủ, đều là những vị Trụi gặp lần trước, sau đó gia chủ tuyên bố lý do, nhập tiệc.

Trụi nhìn món ăn dọn lên thì ít mà bia rượu khui rót thì nhiều chợt nghĩ thầm một chuyện:

"Moá... có khi nào mấy lão cố ý đi trễ để bọn tiểu bối đói bụng uống bia rượu mau xỉn rồi trấn áp dễ dàng không ta?"

Nghĩ chơi vậy thôi chứ mấy lão tiền bối kinh nghiệm sa trường ghê gớm lắm, khó mà thấy họ say gục, hình như ai cũng có bí quyết giải rượu hoặc tu luyện vài chục năm hay sao đó!

Mới nghĩ vơ vẩn chút xíu mà chiến cuộc đã lên cao trào, 5 bàn tiểu bối là kinh khủng nhất, ai cũng chém g·iết không nương tay để mong nổi bật trong mắt lão đại có thể nâng cao địa vị hơn đôi chút.

- Dô

- Dô

- Dô... cạn nha...

Trụi dễ dàng hòa nhập vào không khí, ai "Đu" tui "Đu" theo...

Lúc đi uống nhiều lúc về bét nhè...

Tứ hải giai huynh đệ... là huynh đệ mời thì không thể từ chối.

Đấu đơn, đấu kép, đá xiên đá xéo đá loạn xà ngầu.

Uống đến nỗi dưới chân đầy vỏ lon, vỏ chai. Bia thì hầm bà lằng, rượu cũng hầm bà lằng tây ta tàu có đủ.

Trong đó kinh khủng nhất là gặp rượu xịn nhưng giả... toàn mùi cồn công nghiệp... nhưng tất cả từ tiểu bối đến tiền bối bị xui uống trúng không ai dám lên tiếng than van hay né tránh, đặc biệt là tuyệt đối không nói toạc ra vì đây đều là rượu biếu trong năm, thường thì người biếu cũng không biết mình lầm nên giờ biết trách ai???

Điểm dễ nhận ra nhất khi uống trúng cồn công nghiệp là mạnh ai nấy im miệng tìm đồ ăn chữa cháy, tốt nhất là húp nước lẩu hay súp, cháo gì đấy... hoặc đơn giản là quay mặt khạc nhổ kiểu tống độc ra ngoài như phim kiếm hiệp!

Trụi say đứ đừ, bụng nôn nao khó chịu gấp đôi bữa nhậu ở lão đại Bảy Rolex...

Cồn công nghiệp quá nhiều, ăn không kịp, môi mềm lưỡi líu... riết rồi không thể phân biệt đâu là rượu thiệt hay rượu giả, chỉ thấy người ta quay đầu khạc nhổ thì bắt chước cho có tụ đỡ khác người chướng mắt...

Phải tìm cách khắc phục nếu không sẽ nằm đo đất hiến máu nuôi muỗi thảm thương...

(còn tiếp)

Chương 36 (Xui Có Thưởng). Lời từ chối nghẹn ngay họng