Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55 (Xui Có Thưởng). Thanh xà Bạch xà
- Một là mày chuyển hết 8 chiếc ves cỏ qua đây, hai là về sau mua xe về cho tao phải lấy tiền gốc và lãi nếu không thì dẹp... không còn anh em gì nữa hết!
Chú Sáu nhìn Trụi lom lom bán tín bán nghi, cái thằng này ra đường xạo banh nhà lồng nhưng nói chuyện với người nhà chắc như bắp rang... vậy hổng lẽ lần này nó nói thật?
Trường cười mỉa: - Mày ngon... nếu mày làm được cặp thanh xà bạch xà như xe Ý thì tao...
- Vậy con và con Yến đã...
Qua chốc lát sau Trường chảy nước miếng vuốt ve xipo của riêng mình... chòi oi chòi... zin cứng khừ 100% độ mới 90% ngay cả hai chìa khóa theo xe zin luôn ối dồi ôi...
- Tới chừng đó rồi nói... giờ vô coi xipo cái đã!
Trụi: - Kêu chiếc ba gác cho lẹ chú Sáu ơi... xe mà c·hết máy gặp trời nắng này đẩy bộ là ẻ luôn á!
Hai chú cháu bật cười ha hả, ba của Yến thấy cơ hội mở miệng đã tới bèn thử bàn đại kế kiếm tiền:
- Ta đâu có tài khoản hay thẻ, cũng không có giấy tờ tùy thân để mở tài khoản...
...
- Trụi ca yên tâm... rất nhiều ngân hàng quốc tế đều mở nặc danh nhất là ở những thiên đường t·rốn t·huế.
- Bà mẹ... vậy mà tao tưởng!!!
- Là sao? Con nói không muốn mà?
Mỹ nhân biến mất. Trụi ngẩn ngơ:
- Tại đẹp á!
- Ok thôi! Ủa... nhưng tao chưa kêu mày là anh mà?
- Thì không có vợ con thôi chứ vẫn chơi bời tá lả... trong túi eo của con lúc nào cũng có 2 bcs... con yêu đời yêu người lắm!
- Ha ha ha... con độ nó thành Vespa 946 Snake của Ý đàng hoàng!
- Dạ đúng.
- Ha ha ha... nhớ kêu nha... tiếc là tao không có em gái, nếu tao có thì tao gả cho mày luôn!
- Cứ nói!
Trụi dựng xipo lên bục lập tức hình thành một sự đối lập: xipo là vua những năm 90 - Ninja H2 là một trong những vị vua của hiện tại... hai vị vua cách biệt nhau 20 năm, đều có những fan cuồng riêng của mình...
- A mi phò phò... thụt thò thụt thò không đi thì phí...
Chương 55 (Xui Có Thưởng). Thanh xà Bạch xà
Hai cha con chú Sáu té xỉu tại chỗ.
Thấy ghê chưa! Nghe nói chủ cũ đua xe cũng đoạt giải Lư Hương vàng rồi!
- Đúng đúng... Trụi ca nói không sai... không đẹp thì thôi, đẹp là phải tới nóc!
- Không chịu đâu... người ta nũng nịu như này sao làm con mèo ú đó được!
Ba của Yến ra về bỏ lại hai chiếc Rolex tã chính hãng nhưng ôm về 300 triệu mới cứng... đây là tiền ra Tết kêu thầu xây nhà cho chú Út nuôi gà.
- A mi phò phò... con còn mê tiền, mê xe, mê gái lắm chú Lâm ơi!
- Ậy... bị chú bắt bài hết rồi!
- Ôi trời... vậy con phải đòi lại mới được... lỗ đậm rồi!
- Khà khà... không chỉ 500 đâu... vì nó có chất lượng ngang bằng hàng real nhưng lại là độc nhất vô nhị nên giá trị thực sự phải vài tỷ.
Trụi gãi đầu dần dần bĩnh tĩnh:
Ha ha ha ha ha ha...
- Chú lạy con!
- Ha ha ha... chú Lâm ơi... con mà muốn vợ con thì không chừng giờ này gọi chú là ba vợ rồi á!
- Dễ ợt... có tài khoản nước ngoài mình lại thông qua nó mở tài khoản trong nước... dù phức tạp lắt léo tốn công nhưng được cái an toàn tuyệt đối, không sợ ai truy ra, không sợ ai l·ừa đ·ảo lấy sạch tiền!
- Duyệt... nhưng ngươi làm tài khoản nước ngoài rồi sao xài trong nước?
- Ngươi lấy chi cái giao diện tốn máu quá vậy Venus?
Đúng là người trong cuộc tối mắt, người ngoài sáng mắt... nhưng có lẽ chỉ có người trong cuộc mới trăn trở nhiều nhất, suy gẫm nhiều nhất về mọi chuyện.
- Zời... con không dám... cỏ gần hang ăn là tan hoang ngay!
- Aizzz... tại vì ta thề không kiếm tiền bất chính chứ nếu không có ngươi trong tay muốn kiếm bao nhiêu tiền trên mạng lại không được!
Đúng... đúng là toả nhiệt... Trụi đang cực nắng... ủa lộn cực nóng...
Trụi chùi nước miếng gật đầu như vô thức... dẹp bà con mèo ú qua một bên đi!
Trụi liếc mắt nhìn thấy Trường rất thành tâm nên cười hắc hắc ép buộc:
Chú Sáu: - Mày nói chính xác đó Trụi... hai đứa mày làm anh em giúp đỡ nhau càng tốt! Thôi để tao về phụ chuyển xe qua.
Thấy khách đã đi Venus lên tiếng tư vấn:
- Wa... hôm nay chú Lâm khác quá... vụ gì chứ giúp chú thì chắc chắn con sẽ làm... chú cứ nói!
- Aizzz... con nói cũng không sai! Y như kiểu mấy nhà sư muốn xuất gia lục căn thanh tịnh, lục thân bất nhận, tứ đại giai không...
- Dạ không...
Chiếc này chắc trưng bày trong quán... ai thích thì mua về đổi biển nếu không nhìn thấy ghê quá!
- Hì hì... huyết áp của Trụi ca cao quá không tốt... khí huyết đang tự động chuyển hóa thành tinh khí, có hại cho sức khỏe!
Rầm... rầm...
Trường: - Trụi ơi... tao thấy thiệt thòi cho mày quá... 10 chiếc xe ves cỏ này không bao nhiêu tiền nên tao không lấy tiền của mày đâu!
Trường: - Mày điên rồi!
- Thì sao?
- Phù... con làm chú hết hồn... vậy còn cỏ xa hang?
(còn tiếp)
Trụi: - Ok... đúng ngay hai màu trắng và xanh đọt chuối.
Ban đầu ông không chịu cầm nhưng Trụi chỉ vào cái túi eo sắp rách vì căng phồng làm ông phải phì cười chấp nhận cầm tiền trước.
- Ok... nó trong nhà đó, mày dắt luôn hai chiếc ra đi rồi dắt hai chiếc này vào dùm tao.
- Chòi oi... sao ngươi biết?
Xoạt!
- E... hèm... chuyện tìm cớ xây nhà cho Út nuôi gà thì chú sẽ tìm cách, gói gọn trong khoảng 200-300 triệu sẽ được một nhà cấp 4 ngon lành lát gạch quét sơn nước đàng hoàng... nhưng con không xây nhà rồi sao tính chuyện vợ con hả Trụi?
- Whao... quá được!
- Con quên hay nhớ nó không quan trọng, quan trọng là con không muốn vợ chồng cãi nhau, con cái bơ vơ... mà cách tốt nhất để không cãi nhau và không bỏ con chính là không có vợ và không có con.
Chú Sáu: - Chạy là chạy được nhưng giống giống xe đạp... ha ha ha...
- Con biết nó giá trị bao nhiêu không?
Lần này ba của Yến bị sốc phải chửi thề luôn... sau đó ông lại hốt hoảng:
...
Biết thằng Trụi từ khi đỏ hỏn, giúp nó nhiều lần nhưng giờ là lần đầu tiên ba của Yến nghe nỗi lòng của Trụi.
Trường: - Ừ... cavet màu gốc y xì vậy luôn.
- Thì tao kêu mày bằng anh luôn á!
Nếu đọc chệch chút còn ghê hơn: t·ự t·ử nhất định tử!
- Ờ... độ lên khó lắm... nhìn thì giống giống nhưng kích thước khác nhau...
Ra đến quán giữa xế chiều nhưng khách vẫn đông nhờ khủng long bạo chúa vẫn còn sức hút... nước khế chiếm được yêu thích... bà chủ quán và mấy nữ chạy bàn ăn mặc mát lạnh...
Ba của Yến lặng yên uống nước trà, ông phải thay đổi cái nhìn về Trụi, nó bây giờ đã trưởng thành, có tài năng, kiếm được rất nhiều tiền, có suy nghĩ riêng, góc nhìn riêng...
- Ăn xả láng... chú thích hông bữa nào con dẫn chú đi!
Mới nói đến đây Venus lại im bặt vì có khách đến, hai cha con chú Sáu chạy hai chiếc xe vespa 50 cc cực kỳ tơi tả.
- Trụi ca... tiền có thể gửi vào ngân hàng.
- Không đi thì phí là đúng nhưng đàn ông không thể không có tiền... con phải giúp chú chuyện này để chú kiếm chút tiền thụt thò thụt thò...
- Wa... giải ngân được 300 triệu khoan khoái cả người, có lẽ thằng Bảo nói đúng, mình có thù với tiền hay sao ấy!
Thế nhưng càng xem Trường càng thấy áy náy... chiếc này trên thị trường giá phải tầm 200-250 củ... hic hic... mình thiếu thằng Trụi quá trời!
- Cũng được nhưng phải thêm hai điều kiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha... đừng xạo... chú rành con quá!
- Nếu so với hàng real thì 500 triệu.
- Aizzz... chú biết con Yến mê con, má nó không chịu nhưng chú không phản đối... con không muốn cưới vợ là bị ám ảnh, nhưng chuyện đó qua lâu rồi... 15 năm rồi... bỏ hết đi con! (đọc tại Qidian-VP.com)
Xoạt...
- Tối hôm qua con cho Yến cái đồng hồ khắc tên Xuka đúng không?
- Hay... đúng là ta khinh thường làm như thế!
- Whao... sao càng lúc ta càng cảm thấy ngươi giống mèo ú Đôrêmon quá... hổng ấy ngươi đổi giọng, đổi giới tính, đổi hình tượng được không?
Chú Sáu cười ngất: - Nói thiệt với con nha Trụi... trên mạng mấy tay buôn xe nói ra rả là cái màu trắng băng giá đó không ai pha ra được đâu...
- Ờ... được...
- Chú hổng cản con?
Trường: - Mày thấy sao?
Trụi cười: - Tại vì con chưa ra tay thôi... chờ 1-2 ngày hai chiếc này thành hai con Bạch Xà và Thanh Xà trưng bày trong quán nước của con thì đảm bảo thiên hạ phải bái phục hết!
Một siêu cấp mỹ nhân 5D hiện ra với áo tắm 2 mảnh siêu mini, tuy là ảo ảnh nhưng hiệu ứng ánh sáng quá tốt, nhìn chân chân chính chính như một người thật, thấy rõ từng "nỗ" chân lông, từng sợi tóc, làn da mịn màng trơn trượt như sữa, hơi thở phập phồng như thể đang tỏa nhiệt.
Trụi khóa cửa xách chiếc 4414 tai hoạ chạy ra quán trưng bày chơi sẵn tiện lấy rượu về ngâm.
Chú Sáu: - Con tính độ nó thành Vespa Sprint hả Trụi?
- Ha ha ha... tao ra giang hồ từ 5 tuổi chưa từng để người nhà thiệt thòi... mày thua kêu tao làm anh thì tao thua sẽ kêu mày làm anh... như vậy trước sau gì cũng anh em thôi!
- Ê... sao tự nhiên bỏ đi?
- Ừ... đẹp thật... thôi kệ lâu lâu coi đã ghiền cũng được còn hơn suốt ngày thường thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ừ... chắc vậy cho lẹ!
Ba của Yến nổi da gà hết hồn vì suy nghĩ tuyệt tình của Trụi, nó không tàn nhẫn đối với người ngoài mà là tàn nhẫn với chính mình... tuy nhiên như đã nói, ông bắt đầu tôn trọng cách suy nghĩ và góc nhìn riêng của Trụi nên lần này ông không thể không công nhận:
Chú Sáu và Trường chạy chiếc xipo mới về, còn một chiếc y chang nhưng biển số nản lắm:
- Ừ... tiền cho gái có đòi được đâu... bỏ vụ đó đi, chú biết con phục dựng được đồng hồ nên kiếm hai cái hàng hiếm nhờ con làm lại, nhưng nhớ đừng mới 100% nha con, chỉ khoảng 90% là được... làm xong chú bán chia đôi tiền được không? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vào mạng học hỏi, rất nhanh!
- Trụi ca nói không sai, tiền của mình mình xài, tuyệt đối không đụng vào tiền thiên hạ... không phải vì không thể, không phải vì sợ mà là vì chúng ta khinh thường làm như thế!
Trụi giả vờ nhấp nhổm chạy đi, ba của Yến ngồi cười tủm tỉm uống nước trà... cái thằng này tính nết ra sao thì ông biết rành quá rồi, tiền bạc nhiều ít gì nó cũng chẳng xem vào mắt, rất nghĩa khí nhưng cũng bất cần đời!
Tử tử nhất tử: 4414 (đọc tại Qidian-VP.com)
- Trụi caaaaa... như này làm Venus được không?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.