Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69 (Xui Có Thưởng). Coi chừng bị trả thù
Long xuýt xoa: - Bà mẹ nó... mày làm ra Thanh Xà Bạch Xà này tất cả mọi người đều bái phục kể cả dân thường hay dân trong nghề!
- Xì... cái xe có mạnh cũng đâu phải xe tăng mậy.
- Một con xe tã vài triệu cộng với sơn - nhựa - phụ tùng linh ta linh tinh không bao nhiêu!
- Ui trời... nhanh dữ vậy con!
- Tao có rồi, chỉ kiếm cho ông già, ổng thích dream II Thái...
Ô kìa ai như cô Yến đi vespa nó sang quá chừng
- Cái cổng, mấy bức tường! Chỉ cần tường sập, xe điên chạy qua phá nhà hàng xóm là thằng giám đốc ăn cho hết... quan trọng hơn là sập cổng, sập tường người ngoài dòm vào chụp hình quay phim sau đó công ty bảo vệ của nó dẹp tiệm luôn, ai mà dám mướn nữa!
- Ờ há... chắc phải vậy cho đỡ ghiền... xe này mày để cho bà con khách khứa trải nghiệm chụp hình thử xe thoải mái như vậy không sợ hư sao?
- Cái này em chịu... chắc phải làm phiền mấy anh, buôn bán ai cũng mong khách khứa đông.
- Whao... ghê dzậy... vậy em làm xe cho anh, anh mua cho em mớ xe tã giấy tờ hợp lệ để em phục hồi kiếm chút cháo!
- Không sợ... bản này tại em cố ý làm y chang hàng real 100% nhưng thực ra bền hơn chính hãng gấp 10 lần, không trầy, không sợ ngã, cái dễ hư nhất là yên da cao cấp thôi, nhưng chắc không ai dám rạch nó chơi đâu, một nhát rạch chắc phải khền cỡ 100 triệu mới đúng giá trị của nó!
- Thôi đi mày ơi... chắc qua Tết chú phải mời vài bô lão đi nói phụ!
- Nếu có người kiên quyết muốn mua thì giá của nó phải là vài tỷ!
- Ha ha ha.. có lý... nhưng sao hồi sáng mày ảo thuật phá nát biệt thự nó rồi thì nó bồi thường chi nữa?
- Ừ... đừng nóng đầu lao vào đó... mày làm xe khét lẹt như này tha hồ kiếm tiền rồi... bữa nào kiếm anh một chiếc...
- Chỗ anh em quen biết không hà... em không...
Yến quyết định chạy Bạch Xà của nàng ra ngoài quán nước trước, có hàng đẹp phải show ra cho thiên hạ lé mắt chứ đem về nhà trùm mền làm gì?
- Vậy con về... chừng nào có hàng thì chú đưa tiếp con làm!
- Không bao nhiêu mà mày dám định giá vài tỷ?
Trụi chần chừ chút xíu rồi cuối cùng cũng phải căn dặn một chuyện quan trọng:
- Chắc sau Tết cho thư thả, giờ việc quá trời, nhất là chỗ quán mày nè!
Trụi nhìn theo người đẹp chạy đi và chơi ngay bài nhạc chế "cô Thắm về làng" sau đó huýt sáo cất ves cỏ toạ giá vào nhà khóa cửa, lấy Thanh Xà ra khai trương, chạy theo hướng ngược lại đến nhà của Yến giao đồng hồ.
- Ừ... vụ làm nhà cho Út nuôi gà cũng xong rồi đó, thầy thợ trong xóm mình làm ngon lành, chỉ mỗi tội chú phải nói thông nhà thằng Út, nó cũng gàn bướng lắm!
Dòng người đến quán xem xe mỗi lúc một đông, các chiến sĩ khu vực bị kinh động. Anh Bình chiến sĩ khu vực kéo Trụi ra:
- Làm tao hết hồn... nhưng hơi nhiều.
- He he... có rảnh em còn làm đủ 7 sắc cầu vồng luôn ấy chứ!
...
- Anh yên tâm, thằng Long con giáo viên nó đàng hoàng lắm, em thì đời nào làm mấy chuyện thất đức đó!
Dáng người xinh sao xinh quá trông ngẩn ngơ đám trai làng ta
- Hay... nhà nó nó không bảo vệ được thì bảo vệ ai nữa chứ gì!
- Cái thằng... là chú cần tiền thôi, mày giàu quá rồi!
- Nhờ anh gửi mấy anh em khu vực và bên dân quân h·út t·huốc. Cái này là lì xì chứ không phải hối lộ.
Hai anh em phá cười to, sau đó Bình lo lắng:
- Wa... anh thích xe gì?
- Vậy chứ là cái gì?
- Là ủi sập biệt thự?
- Hôm nay 27 Tết tranh thủ làm để chú cháu mình kiếm tí tiền ăn Tết!
- Có chú Lâm ra tay thì chắc như bắp rang.
Bà con trong xóm kéo đến đông và nhanh nhất.
- Tại mày không biết đó thôi... cài nát sân vườn của nó, nó không ngán đâu, nhưng nó vẫn còn một yếu điểm c·hết người, phải lật đật bồi thường để tao ngừng tay!
- Nhớ làm ăn đàng hoàng đừng có vừa làm vừa phá xe người ta...
Khách quen trong xóm nhốn nháo bỏ cháo lòng đang ăn chạy ra nhìn xe khen ngợi và bàn luận tá lả, Trụi cười hì hì kéo chú Lâm ba Yến ra nói chuyện riêng:
- Chỉ thích thì em làm cho!
Phòng dân quân đối diện thấy có biến phải chạy qua đường duy trì trật tự, gì thì gì cũng không thể để mất trật tự cuối năm, đặc biệt là chủ quán cùng mấy em chạy bàn xinh đẹp lỡ gặp nguy hiểm thì sao! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha ha... mấy ông danh hoạ chỉ tốn miếng vải, mấy cây cọ, mấy hũ màu và thêm tí thời gian là làm ra tác phẩm vài triệu, vài chục triệu đô la thì sao? Tất cả đều nằm ở sự sáng tạo, tay nghề, ý tưởng và sự chấp nhận của người mua... họ thích thì vài trăm triệu đô la họ cũng mua!
- Thằng Vương giám đốc chứ gì?
- Mở tiệm tao không lo, bên bạch đạo và hắc đạo cũng không lo nhưng mày phải cẩn thận một người!
- Dạ... chỉ cần có xác xe giấy tờ hợp lệ là lên zin 100% mới 90-95%.
- Ừ... nhưng mày ác lắm... người ta tới 28/2 mới triển lãm ngoài Hà Noi, bây giờ mới 26/1 mày đã triển lãm trong Sài Gon mà cả Thanh Xà và Bạch Xà luôn nữa chứ!
- Nín... nín... tao không thể lấy không... đó là đút lót biết không... mày không thể p·há h·oại sự nghiệp chính trị của tao... biết đâu ông bà phù hộ mai mốt tao lên làm chủ tịch hay tổng bí thư thì sao!
Quán nước khế đang náo loạn vì Bạch Xà, giờ Thanh Xà trườn ra đứng chung thành một cặp lộng lẫy long lanh lóng lánh trong quán khiến dân tình càng thêm điên cuồng, sau đó mạnh ai nấy chụp hình quay clip chia sẻ... người nhà, bạn bè, đồng nghiệp ùn ùn kéo tới dù sao cũng đã nghỉ tết, giờ tới chơi cũng không sao.
- He he... đâu ai chê tiền chú ơi! Chú coi đồng hồ làm vậy được không?
Ha ha ha ha ha...
...
- Anh muốn trước Tết hay sau Tết?
- CMN... vậy giá chế tạo nó là bao nhiêu?
- Đúng đúng... em tư vấn cho nó thuê lại chỗ đó để kinh doanh xe cũ, sửa xe... mai mốt anh và mọi người nhớ ghé thăm ủng hộ nha!
- Liếc sơ rất đẹp, chú tin tưởng mày, mày làm không được chú cũng bó tay, để tao tranh thủ chạy đi giao... quan trọng là người ta thôi!
- Thì đam mê bộc phát, không ăn không ngủ làm ra cho thế giới nể out trình của thợ Vi En.
- Hàng dựng hay nguyên gốc hả anh?
- Cái vụ 9 ly là sao?
- Giỏi... có điều người đông quá hơi ngán!
- Đào nhìn thấy khoái quá trời, dù không có nhưng chạy lướt thử nghiệm quá sướng...
Thế là quãng đường ngắn ngủi từ nhà Trụi ra quán nước bà con thiên hạ trầm trồ xuýt xoa bù lu bù loa.
- Ờ... mai mốt gắn thiết bị sửa xe tao cũng cho đi điện đuốc lại đàng hoàng mày khỏi lo.
- Ông trời ơi... vậy thực ra xe mày giá trị bao nhiêu?
- He he... em sợ từ giờ đến Tết còn đông dài dài, mấy anh em hơi bị mệt!
- Ha ha... có anh đưa xe thì thằng Long bạn em nó cũng có xe buôn bán lập nghiệp!
- Thật chứ anh... trên nó có nhiều công nghệ lắm, hàng real không có luôn... chỉ riêng nước sơn là bao chống trầy xước té ngã cọ quẹt linh tinh!
- Ok... xe cũ hợp lệ tao có đầy, để tao đưa mày một chiếc!
- Dạ em biết... khách chỉ mượn lái loanh quanh trước cửa quán thôi anh ơi!
- Dạ... em làm để ở nhà chơi, không dám đi đâu hết chứ đừng nói là kinh doanh, như vậy chắc không vi phạm bản quyền.
- Ờ... nếu vầy thì được, có qua có lại mới toại lòng nhau... (đọc tại Qidian-VP.com)
Mới ngày nao tung tăng thả diều, mới ngày nao tung tăng thả diều
- Ừ. Nếu nó kiếm chuyện người đông thế mạnh thì mày tuyệt đối đừng chống cự... cứ để mặc tụi nó miễn mày an toàn là được... tụi nó càng làm lớn càng tốt!
- Hazzz... do võ lâm gọi vậy thôi, em là hàng fake, đời nào c·ướp giật đâm chém giành địa bàn! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đồng hồ nè chú!
- Thằng Long? Tao thấy nó xớ rớ sáng giờ chỗ tiệm xe cũ đối diện quán phở Giả...
- Thôi mày ơi... mày cho tao chiếc xipo, cho 67 làm sính lễ lại vừa đưa 500 triệu làm vốn... mày mà đưa bé na nữa thì chắc tao trốn mày luôn! Có xe ở quán, chừng nào thích thì Đào tới chạy chơi được rồi!
- Ok... sẵn gặp ở đây tao giao mày hai bản sao trích lục khai sinh nè, qua Tết ghé làm căn cước.
- Suỵt... anh biết là được rồi... đừng la lớn!
- He he... quá khen quá khen... làm chơi vậy thôi chứ có dám chạy đâu, nổi quá bị mấy chú để ý lắm!
- Đúng vậy... nhưng nó cay lắm, nhất là dàn xe 20 tỷ... mày ráng coi chừng!
Chương 69 (Xui Có Thưởng). Coi chừng bị trả thù
- Dạ... cảm ơn anh.
Mà giờ đây lướt ngay bé Na bạch băng...
Chú Sáu và thằng Trường cũng có mặt... Trường thua sấp mặt từ đây phải chịu phận em út... anh chàng ba lém, vừa làm em liền vòi vĩnh chạy Thanh Xà, Trụi gật đầu, Đào cũng muốn chạy Bạch Xà, Yến gật đầu thế là Thanh Xà Bạch Xà trườn ra ngoài đường lướt êm như gió, khó ai sánh bằng...
Trụi kín đáo rút một xấp tiền gửi anh Bình, anh giật mình:
- Hè hè... tao biết rồi... gặp chuyện cứ đứng yên là được!
- Ừ... tao thích nhất mày ở cái tính đó, ráng làm đi, miễn đừng phạm luật là mày giàu to.
- Đại sư... ngài ra tay làm dream II giá bao nhiêu nói trước để tôi chạy tiền?
- Ờ... ai biểu hai bé na của mày đẹp quá làm gì... tao nhìn còn chảy nước miếng... vợ tao nhìn hình tao chia sẻ liền ước ngay kìa!
Trụi rời đi, Thanh Xà nhẹ nhàng lướt qua cả xóm, mọi người lại nhốn nháo bàn tán... cuối năm nay sao thằng Trụi nó làm mạnh quá, toàn vô mánh và lái siêu xe không!
Tám đã đời với anh Bình khu vực, Trụi nhờ Long chở về nhà cho quán hoạt động bình thường khỏi bị cái xui xẻo của mình nó ám.
- Mày thích thì để tao...
(còn tiếp)
- Ừ... nhớ đừng xách hai bé na này dạo phố... tới chừng đó phạt thì tội nghiệp mày, không phạt thì bên tụi tao tội nghiệp!
- Mày phục hồi nguyên zin được hả?
- Mày làm gì vậy?
- Anh nói vậy em cũng bó tay... thôi anh kêu chỉ ra đây chạy lướt thử nghiệm đi!
- Aizzz... mày nói không sai... vậy bây giờ mày thuộc hàng đại sư độ xe rồi!
- Tụi nó càng làm lớn thì tao mới có cớ đi đòi bồi thường càng nhiều... 1 bồi 5...
- Uy... sao mày làm được hai bé na đó?
- ??? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mày nói thật?
- Xời... làm thì được nhưng sao tao có tiền mua, lấy không là bị bay đầu, dù có ráng mua thì về nhà sao chạy dạo phố được!
- He he... anh thông cảm! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyên nhà Bảo chạy ra, Long và Đào vừa liên hệ đội ngũ trang trí - quảng cáo xong cũng tạt vào.
- Mày làm giống thiệt nhưng coi chừng chủ hãng xe.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.