Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 70 (Xui Có Thưởng). Ngồi thiền lần đầu
Chuyện đời đôi khi thật trùng hợp, Trụi mới khuyên Long cẩn thận thì sau nửa tiếng có người khuyên Trụi cẩn thận!
Người đủ số má và muốn khuyên Trụi lúc này chỉ có 1: sư phụ Bảy Rolex. Ông lái chiếc Mec sang xịn chạy thẳng vào sân, đánh một vòng cua quay đầu làm Kê tướng quân dẫn vợ con chạy thục mạng.
"Quác quác... yêu quái tới rồi chạy thôi tụi bây... nó mà bắt bán qua Cam là mất n·ộ·i· ·t·ạ·n·g ngay!"
Trụi ngạc nhiên không biết ai dày xéo cái sân của mình thì Bảy Rolex mở cửa xe bước xuống cười hềnh hệch y như kiểu Bố Già bên Ý.
- Ha ha ha... ngạc nhiên chưa đệ tử?
- ???
- Moá... tao quên... mày không biết cái xe này số má cỡ nào!
- A... sư phụ nói con Mec ngũ quý 4 này hả... hôm bữa ở tiệc nhà lão đại Tư Búa con có gặp rồi nhưng không biết của ai!
- Mày gặp nó lúc nào?
- Lúc vừa tới.
- Giờ nghĩ ra chưa ngốc tử?
- A... đúng rồi, lúc đó các lão đại chưa tới vậy nó là của chủ nhà!
- Dĩ nhiên rồi... cái biển ngũ quý 4 đó thấy chưa... số 4 xấu hoắc nhưng kèm với Tư Búa thì số má khỏi nói!
- Ủa... vậy sao sư phụ lái nó?
- Hé hé... vậy mới ngon... tao cá độ thắng nó, lượm luôn con xe 8 tỷ này! Đây là giá cũ chứ giá mới còn ngon nữa!
- Ui trời... sư phụ rời giang hồ rồi sao cá độ chi nữa?
- Aizzz... ân oán giữa tao với Tư Búa nhiều lắm... nó c·ướp bồ tao làm vợ ba... tao cua em họ nó rồi cưới cho bỏ ghét... mấy chục năm đấu đá rồi...
- !!!
Trụi nín thinh, mấy lão đại chơi khét quá, kẻ hèn này theo không nổi!
Bảy Rolex lôi chiếc ba lô xuống xe vứt cho Trụi, bên trong nặng cả chục kg, Trụi cẩn thận lấy kiếng như ý áp tròng từ kho hàng nhìn lướt vào trong kiểm tra, thấy toàn là đồng hồ Rolex tã thì mới thở phào yên tâm sau đó lặng lẽ cất kiếng như ý vào kho, thần không biết quỷ không hay.
Bảy Rolex gặp việc vui nên cười chọc ghẹo đệ tử:
- Đố mày bên trong là cái gì?
- Dễ ẹt... 108 cái đồng hồ Rolex tã thêm một bộ đồ nghề làm đồng hồ.
Bảy Rolex nhảy nhổm:
- Đ M... cái thằng này ghê ta! Sao mày biết?
Trụi không trả lời thẳng mà hát nhạc chế:
- Nhìn vào trong ánh mắt đắm đuối... con thấy lời sư phụ trong tim...
- Khà khà khà... cái thằng nhóc này... không nói thì thôi đừng hát "tái sinh" nghe mắc ói!
- Cảm ơn sư phụ lì xì Tết nha.
- Ừ... giá trị chênh lệch tí mày đừng để ý... giờ có mối làm ăn nè... tao cần 5 chiếc bcs!
- He he he... sư phụ cần gấp để con chạy đi mua hộp 100 cái hiếu kính sư phụ!
- Hiếu kính cái đầu mày á thằng quỷ... cái tao cần là loại bcs kia kìa...
- Ủa... cái đó chỉ có 2 cái, con một sư phụ một, độc bá thế gian, chúng ta là hai Nam Vương bao hết mỹ nhân trong thiên hạ...
- Thôi đừng xạo nữa... lấy cho tao 5 cái!
- !!!
Trụi cười nhìn sư phụ... hai mắt lúng liếng lung linh.
Bảy Rolex thở dài: - Mày đừng nhìn tao... thấy ghê bỏ mẹ luôn á!
- !!!
- Rồi rồi... tiền đúng không?
Trụi gật đầu: - 5 cái 5 tỷ... lấy tiền trước giao hàng sau, chỗ sư phụ thân tình con lấy giá 50%... phải 1-2 ngày mới có hàng!
- Thiếu được hông?
- Thiếu rồi con dám đòi sư phụ hông?
- Aizzz... làm sư phụ không lẽ không thể thiếu?
- Thiếu được nhưng dễ sứt mẻ tình cảm thầy trò... thà rằng con không bán cho nó lành, hai thầy trò mõm hết nhưng tình đầy tim!
- Đ M... nói éo gì cũng không lại mày... giờ đưa số tài khoản đây tao chuyển cho!
- He he... đội ơn sư phụ!
Sau 15 phút vật vã chuyển khoản, cuối cùng tài khoản của Trụi cũng từ 700 triệu biến thành 3,2 tỷ.
- Whao... con thành tỷ phú rồi sư phụ ơi!
- Ờ... chúc mừng mày... tao thì phá sản vì mua 5 cái bcs... ngày mai ngày mốt mày không giao hàng hay hàng không đúng thì tao đốt nhà mày quá Trụi ơi!
- Sư phụ yên tâm... hàng chính hãng... nhưng sư phụ thích đốt thì cứ tự nhiên dù sao nó cũng cháy 5-6 lần rồi!
Bảy Rolex nhìn thằng đệ tử ruột mà bó tay chán nản... nó khôn VL... ông buồn bã rời đi sau khi khuyên chân thành một câu:
- Bây giờ tao về chờ mày giao hàng để tái sinh... mày coi chừng thằng Tuấn Rô, tao nghe phong phanh nó cay mày vụ văn đấu hôm bữa lắm đó!
- Không thể nào... cái đó là luật lệ do các tiền bối đứng ra chủ trì mà?
- Đ M... trên giang hồ muốn kiếm chuyện thì thiếu gì cớ hả thằng ngu!
Trụi ngậm ngùi gật đầu... Aizzz... xem ra ân oán giang hồ khó mà dứt... nhưng cũng chả có mẹ gì phải lo... Trụi 2025 này thằng nào đụng vào thì thằng đó tàn đời!
...
Cùng lúc này tại biệt phủ to nhất xóm, Thắng đô đang mè nheo mẹ:
- Con muốn mua vespa 946 Snake mẹ ơi!
Huyền nhíu mày gạt ngang:
- Chiếc đó ngáo giá, nhìn thì đẹp nhưng ẻo lả thấy mẹ... không hợp với mày!
- Mẹ à... cả năm nay con có xin mẹ mua cái gì đâu... giờ cuối năm xin mua một món đồ chơi Tết thôi mà... mẹ nỡ lòng nào...
- Bà mẹ nó... mày không xin mua đồ?
- Dạ thiệt...
- Mày chỉ xin tiền... mỗi tháng cả trăm triệu, tháng nhiều nhất là 300-400... mày có cần tao lấy sổ ra cho coi không?
- Trời... mẹ lộn rồi á... mỗi lần con lấy có 40-50 hà...
- Dạ thưa anh hai... anh lấy nhiêu đó nhưng nhiều lần, tuần nào cũng xin cũng lấy...
- Mẹ à... nhiêu đó đáng là bao... lâu lắm rồi con mới muốn xin mẹ mua một món đồ á!
- Dẹp đi mày... nó báo giá 460 triệu nhưng thị trường gấp đôi gấp ba không hà... làm sao tao chi ra được... ông ngoại mày sẽ không cho!
- Mẹ ơi... nó mắc là tại vì số lượng có hạn, cả Vi En chỉ có 30 chiếc, thế giới chỉ có 888 chiếc...
- Mày sai lầm lớn rồi... ai nói Vi En có 30 chiếc? Tao coi mạng thấy ngoài đầu đường chỗ quán khế chua có luôn 2 chiếc, người ta đang rần rần chỗ đó mấy trăm người á!
Thắng đô nghiến răng nghiến lợi...
Huyền dụ dỗ:
- Mày làm cái gì vậy... thích thì để tao ra nhờ thằng Trụi làm cho một chiếc, nghe nói nó dựng từ vespa 50 liên doanh rẻ rề!
Thắng đô hét to:
- Không đời nào... con mua hàng chính hãng về là để đập vô mặt nó... giờ mẹ lại kêu con mua ves cỏ của nó là sao?
Huyền chưng hửng, thì ra thằng nhỏ đua đòi, con gà tức nhau tiếng gáy.
- Như vậy càng không được... tự dưng bỏ mấy trăm triệu ra để đấu đá... mày ngu VL luôn con à!
Thắng đô tuyệt vọng toát ra vẻ mặt không thiết sống để mẹ động lòng nhưng Huyền dửng dưng vẻ mặt... hừ... chiêu này xưa như trái đất
Bất ngờ lúc này một giọng nói già nua nhưng đầy quyền lực vang lên:
- Chuyện mua xe lần này của thằng Thắng là đúng... tao ủng hộ nó!
Thắng đô suýt hát vang bài tái sinh, vội chạy đến đỡ ông ngoại ngồi rồi đấm lưng các kiểu!
Huyền: - Ủa kỳ vậy ba... ba cứ nói con đừng cưng chiều sao giờ...
- Chuyện này khác... xe vespa 946 rất có giá trị đầu tư... nó tăng giá còn nhanh hơn vàng... chơi chán bán đi lời một khúc!
Thắng: - Đó... mẹ thấy chưa... ông ngoại còn kết nó nữa là!
Huyền: - Rồi rồi... thua hai ông cháu luôn... chờ qua Tết mua liền!
- Không mẹ ơi... mua phải mua gấp, có 30 chiếc người ta đặt hết rồi sao... giờ có lệnh ông ngoại rồi con phải đi ngay! Có mấy cửa hàng đã về xe rồi, giá đắt một chút nhưng mua được!
Huyền giơ tay đầu hàng, Thắng định chạy đi nhưng ông ngoại lại lên tiếng:
- Mày mua xe về đấu với thằng Trụi nữa phải không?
- Dạ phải... nó có hai con xe cỏ thôi... gặp hàng chính hãng thì toi đời ngay!
- Ừ... làm kiểu này cũng được nhưng tao cảnh cáo: nếu lần này thua nữa thì tao đập 20 cây ba tong nghe chưa?
- Hì hì... chuyện nhỏ ông ơi... làm sao con thua được!
Thắng hí hửng chạy đi mua xe, chuyện tiền bạc khỏi lo, cứ mua sẽ có mẹ chuyển khoản.
...
Sư phụ đi rồi Trụi cất ba lô đồng hồ sau đó cỡi 67 đi một vòng phố phường, ghé tiệm thuốc tây mua luôn 1 hộp to 100 bcs treo xe sau đó uể oải quay về nhà.
Cảm giác uể oải đến từ quá nhiều việc hổm rày. Nó cũng đến từ việc ngày mai sẽ gặp lại người đàn bà kia.
Vốn dĩ 15 năm đã c·hôn v·ùi mọi ký ức, biến chúng thành mơ hồ lộn xộn chỉ có ở trong mơ, nhưng miếng bánh quy thuần phục lại khiến Trụi nhớ rõ tất tần tật hình ảnh, âm thanh, mùi hương, cảm xúc...
Aizzz... thở dài chán trường Trụi dọn đồ ăn hồi trưa ra giải quyết sạch bóc, pha thêm ly bột dinh dưỡng cao cấp rồi ra ghế đá dưới cây khế ngồi thiền cho Venus chữa trị, rèn luyện cơ thể bằng sóng âm.
Ngũ tâm hướng thiên là cái đầu, hai lòng bàn tay và hai lòng bàn chân hướng lên trời gì đó... thấy người ta bắt chéo hai chân tưởng dễ ai ngờ khó bà cố... may mắn thay sóng âm giúp Trụi nhập định cực nhanh, năng lượng và chất dinh dưỡng lưu chuyển toàn thân làm Trụi dễ chịu, bồng bềnh như đang trong thiên đường... nó không sung sướng cực khoái nhưng nó an lành, nhẹ nhàng, tâm yên...
Cùng lúc đó bên nhà chú Út, thím Út cũng đang phục hồi rất tốt, gần như đã khỏe lại 1/3... chỉ cần đầy đủ dinh dưỡng và chữa trị thêm vài ngày thím sẽ phục hồi thậm chí tốt hơn cả ngày xưa!
Chập choạng tối 6 giờ chú Lâm ba Yến ghé nhà, thấy đèn đuốc tối thui tính quay đi nhưng giật mình thấy Trụi ngồi lù lù dưới gốc khế:
- Ê Trụi...
May mắn Venus đã đánh thức kịp thời nên Trụi không bị sốc.
- A... Chú Lâm tới chơi!
- Trời ơi... mày làm gì ngồi đây... hiến máu nuôi muỗi hả?
Trụi cười hì hì đi mở đèn đóm từ trong nhà ra ngoài sân, pha nhanh bình trà mời khách...
(còn tiếp)