Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 76 (Xui Có Thưởng). Tiêu Dao Phái... 18 +
Tin tin... iphon màu hồng phấn của Tiểu Mỹ có tin nhắn:
"Tới luôn nha con... bắt nó ở rể được thì ba ba tặng Ferrari!"
Tiểu Mỹ cười híp hai mắt lập tức trả lời ngay:
"Chuyện nhỏ... quân tử nhất ngôn..."
"Tứ mã nan truy!"
Trụi không để ý Tiểu Mỹ, để mặc cho nàng nhắn tin, thưởng thức đồng hồ còn mình thì xuống bếp nấu mì gói giải quyết cái bụng!
Mới bắt nước sôi đã có tiểu mỹ nhân nũng nịu sau lưng:
- Ca ca làm gì vậy?
Úi trời... cái giọng đà đà này y như nhỏ Yến nhưng xí xô xí xào ngứa ngứa lỗ tay luôn... Trụi cười hì hì:
- Anh nấu mì gói... em ăn không?
May mà không có nhỏ Yến ở đây nếu không chắc nó phải khóc thét... hic hic... hình như chỉ mình nó là Trụi mày tao còn lại các mỹ nhân khác thì anh em hoặc em chị ngọt xớt như mía lùi má ơi!
Tiểu Mỹ kê sát lỗ tai trai đẹp thì thào:
- Có em ở đây sao không ăn mà đi ăn mì gói...
Wa... Wa... Wa... con nhỏ này không s·ợ c·hết?
Trụi quay lại nhìn với vẻ mặt ngây ngô ngờ ngệch ngáo ngơ:
- Em mà cũng ăn được sao?
- Được... còn rất ngon nữa!!!
- Ngon hay không chưa biết nhưng anh sợ...
- Anh sợ cái gì?
- Anh sợ mẹ anh đánh anh c·hết... nhỏ em út bị sâu cắn chút xíu bả đã tát anh... giờ mà ăn em thì toi... thôi để anh ăn mì gói chắc cú!
- Hời ơi... bả không bao giờ có quyền can thiệp chuyện của em... càng đặc biệt không được đụng tới honey của em.
- Hả... ăn em là phải làm honey? Vậy lại càng không được!
- Vì sao?
- Anh còn trẻ... không muốn quen lâu dài... sư phụ anh dạy chỉ nên chơi qua đường, đừng dụng tình chi cho đau khổ!
- Hả... sư phụ anh là ai mà dạy đệ tử kỳ lạ như vậy?
- Là Tiêu Dao Tử, chưởng môn đời thứ 108 của Tiêu Dao Phái núi Bà Đeng.
- Hả... Vi En có núi đó sao? Đó là núi có tượng Phật cao lắm phải không?
- À không... núi Bà Đeng này khác, chỉ có người trong môn phái anh mới biết!
- Hời ơi... làm giống kiếm hiệp quá ông ơi... em không tin, anh gạt em đúng không?
- Ok... anh sẽ biểu diễn võ công của Tiêu Dao Phái cho em xem... bây giờ anh chấm tương ớt vào đầu ngón tay... em nhìn gương đi... mặt em sạch sẽ đúng không?
- Đúng...
- Bây giờ nhìn lại đi... đã có dấu tương ớt rồi đó!
- Á...
Tiểu Mỹ hết hồn la to... Trụi điềm nhiên chế nước pha tô mì to kèm rau sống, thịt bò phong phú dinh dưỡng... khuôn mặt Trụi tỉnh bơ như một tuyệt thế cao thủ.
- Làm... làm sao anh làm được?
- Ha ha ha... đó là Vô Ảnh Thần Chưởng bí truyền của Tiêu Dao Phái.
- Vô Ảnh... là nhanh quá nhìn không thấy sao?
- Đúng vậy.
- Em vẫn chưa tin nó vô ảnh... bây giờ em nhìn tập trung nè... anh dám làm lần nữa không?
- Ha ha ha...
Trụi ngửa mặt lên trời cười to run cả hai vai... chủ yếu là thu hút sự chú ý của mỹ nhân.
- Sao... anh làm đi... em chờ nè!
Trụi nghiêm mặt lạnh lùng như một sát thủ:
- Anh đã ra tay rồi... nhìn kiếng đi!
Tiểu Mỹ nhìn kiếng thì thấy xuất hiện vết tương ớt đỏ chót thứ hai thì hồn vía lên mây.
- Trời đất ơi... không thể nào... thật không thể tin nổi... anh làm bằng cách nào sao em không thấy, không cảm nhận được?
- Hắc hắc... vậy nên nó mới gọi là Vô Ảnh.
- Ui trời... ai trong Tiêu Dao Phái cũng làm được như này sao? Nếu mạnh như vậy thì ai đánh lại?
Trụi thở dài:
- Aizzz... em nói rất đúng... Vô Ảnh Thần Chưởng nằm trong bộ Vô Ảnh Thần Công là môn bắt buộc phải học của đệ tử phái Tiêu Dao... mục đích đầu tiên không phải để đánh người mà là để tự vệ... mục đích thứ hai là để có siêu tốc độ lúc trên giường khiến nữ nhân hạnh phúc d·ụ·c tiên d·ụ·c tử... đây chính là chân lý của hai chữ Tiêu Dao...
- Wow wow wow... hời ơi... nhanh như vậy trên giường... chắc ết quá má ơi!
Tiểu Mỹ rên rỉ khi tưởng tượng dùng Vô Ảnh Thần Công để xyz... cô nàng ướt nhẹp phía dưới, cặp mắt lúng liếng đào hoa nắm tay trai đẹp thỏ thẻ:
- Ca ca... muội không tin... ca ca chứng minh cho muội đi!
- Aizzz... cô nương... thỉnh tự trọng... hãy tha cho tại hạ đi... tại hạ là người của Tiêu Dao Phái không thể dụng tình, chỉ có chơi qua đường không thể gắn bó lâu dài được đâu đó hả!
- Ca ca... muội không tin huynh có thể vô tình với muội... chỉ cần một lần bên muội thì ca ca sẽ thương muội suốt đời, tự động rời bỏ phái Tiêu Dao...
- Ây dà... quả là yêu nghiệt... nếu cô nương cứ chấp mê bất ngộ thì sau này tự gánh lấy hậu quả... không thể trách tại hạ không báo trước à nha!
- Tới luôn đi ca ca... xem đứa nào chịu không nổi... có sức chơi thì có sức chịu mà thôi!
- Ha ha ha... như vậy thì tại hạ sẽ không khách sáo đâu ha... Mã Vĩ ơi là Mã Vĩ... ngươi chiếm đoạt mẹ của ta... giờ ta xử con gái ngươi để báo thù rửa hận đây!
- Hừ... không phải ca ca xử ta... là ta xử ca ca mới đúng... Đồ Thị ơi là Đồ Thị... người c·ướp ba ba của ta giờ ta c·ướp lại con trai cho ngươi tức c·hết luôn a!
Bên ngoài hoàng hôn dần tắt, gió ngoài sông thổi vào lồng lộng làm lá xanh xào xạc, lá vàng rơi rụng lả tả thì trong nhà quần áo của đôi oan gia cũng rơi rụng lả tả... bất ngờ tiểu mỹ nhân la lên:
- Bcs đâu?
- Nó là cái gì?
- Thôi đừng giả điên... không có nó c·hết người đó!
- Tại sao c·hết người?
- Hời ơi... là bụng to, xảy ra mạng người...
- Ha ha ha... đệ tử của Tiêu Dao Phái không có con... có con sao gọi là Tiêu Dao!
- Wow... mạnh dữ... nhưng sẽ lây bệnh...
- Hả... không lẽ em bị bệnh?
- Tầm bậy... em làm gì có!
- Vậy anh càng không có vì anh còn zin, nguyên đai nguyên kiện!
- Zin thiệt không?
- Thiệt!
- Wow... em yêu anh... chút nữa em lì xì cho lấy hên!
- Tiêu Dao Phái không thể nói tình yêu!
- Thôi lẹ đi Tiêu Dao gì tầm này... em bấn lắm rồi... mau mau dùng Vô Ảnh Thần Công g·iết em đi...
...
Trụi chưa xài tốc độ vô địch của nhẫn Hắc Miêu thì bcs tương lai đã làm Tiểu Mỹ c·hết lên c·hết xuống n lần, toàn bộ giường chiếu ướt hết, thật đúng với câu mỹ nhân làm từ nước!
Mới 25 phút mà mỹ nhân đã ngất xỉu khi lên thiên đường tầng 7... hắc hắc... nàng công lực quá yếu, không thể lên tới thiên đường tầng 9, cần rèn luyện thêm dài dài...
Trụi đi tắm rửa sảng khoái toàn thân, thay đồ lịch sự vào bếp nhìn... tô mì.
Hic hic... nó nở tè le tét lét... mặc kệ, Trụi lao vào táp ngấu nghiến, không thể lãng phí thức ăn được!
Ăn hết tô mì to, Trụi làm thêm ly bột dinh dưỡng cho chắc bụng... tiểu mỹ nhân vẫn chưa tỉnh... Trụi có thể vô tình nhưng không thể vô tâm nên đi lấy khăn và nước ấm lau chùi bảo dưỡng cho người đẹp, mặc luôn quần áo cho nàng, Tiểu Mỹ dần dần hồi tỉnh nhưng mình mẩy rã rời nằm yên hưởng thụ gói phục vụ VIP.
Sau đó Trụi pha một ly bột dinh dưỡng cho nàng, ẵm nàng ra ngồi lên bàn uống thay bữa ăn chiều rồi đem nệm chiếu ra sau hè giặt giũ phơi phóng phi tang...
"Aizzz... ta thiệt là ngốc, ăn cỏ ngay hang nên dọn dẹp bở hơi tai... hồi nãy đưa đi khách sạn là khỏe òi! Rút kinh nghiệm lần sau!"
...
Trụi vừa quay vào thì bị người đẹp hỏi ngay:
- Vừa nãy muội c·hết ngất còn ca ca thì sao?
- Chả ra sao...
- ???
- Ta còn chưa đi được nửa đường nửa là... cụt hết cả hứng... giờ ta mới biết vì sao Tiêu Dao Phái đệ tử không có con... có xuất ra CMN gì đâu mà có!
- Hả... thật không?
- Thật 100%.
- Wow... không lẽ Vô Ảnh Thần Công lợi hại như vậy?
- Aizzz... nói cho ngươi nghe nhưng ngươi đừng buồn... lúc nãy ta còn chưa kịp sử dụng thần công đó thì ngươi đã khóc thét nức nở, c·hết lên c·hết xuống rồi!
Tiểu Mỹ nghe nhắc lại thì bên dưới lại ướt, đôi mắt hiện đào hoa liếm mép liên tục:
- Ca caaaaa... cái đó là tại vì thằng nhỏ của ca ca kỳ cục kẹo quá...
- Ha ha ha... ta chịu thôi... tâm pháp nhập môn của Tiêu Dao Phái là Củ To Thần Công... ai nhập môn thành công mới được vào môn phái... bởi vậy hễ đệ tử Tiêu Dao là Củ To chẳng sai!
- Wow wow wow... ca ca còn sư huynh đệ hay sư thúc sư bá gì không giới thiệu với muội đi!
- Hừ... một mình ta mà ngươi còn c·hết ngắc ở đó mà tham lam... nhưng ngươi cũng đừng nghĩ nhiều... cả phái Tiêu Dao giờ chỉ còn mình ta thôi... tất cả người khác đều độ kiếp phi thăng hết rồi!
- Hời ơi... lợi hại... quá lợi hại... họ độ kiếp gì? Tứ cửu thiên kiếp, lục cửu thiên kiếp hay cửu cửu thiên kiếp?
- Ngươi a... ngươi bị lậm tiên hiệp quá rồi... họ độ là độ Đào Hoa kiếp... nói nôm na là CMN bị đ·ánh g·hen sau đó phi thăng tức là đăng xuất đó biết chưa?
Ha ha ha ha ha ha ha...
Tiểu mỹ nhân ôm bụng cười té ghế, trong lòng bán tín bán nghi chả biết đâu là thật đâu là giả... nhưng nàng chắc chắn ca ca này thiên phú dị bẩm, là báu vật của chị em phụ nữ!
Trụi tranh thủ đưa gấp Tiểu Mỹ về khách sạn của nàng vì con nhỏ này ăn no lại đòi hỏi mà Trụi thì không muốn dọn dẹp lần hai, không thể té hai lần ở cùng một cái hố...
Tại phòng riêng khách sạn của Tiểu Mỹ, một trận chiến kinh tâm lại diễn ra giữa hai người... chăn ga gối giường lại ướt nhẹp, tiểu mỹ nhân có hiện tượng mất nước khiến Trụi phải vừa chiến đấu vừa đẩy nàng đến tận tủ lạnh để nàng bổ sung nước uống trong lúc giao chiến ác liệt.
Đúng 29 phút tiểu mỹ nhân lại c·hết ngất khi vừa lên tới thiên đàng tầng 8...
Whao... công nhận con nhỏ này tiến bộ rất nhanh... hé hé...
Trụi sảng khoái tắm rửa lần hai rồi dứt áo ra đi sau khi đeo tặng một đồng hồ và đét vào mông trần xinh đẹp của nàng một phát hiện rõ hình bàn tay.
Phi xe bỏ đi Trụi lẩm bẩm:
- Mẹ à... con thay mẹ giáo huấn con riêng khó ưa rồi đó... mẹ thấy con hiếu thảo dữ hông!!!
(còn tiếp)