Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 87 (Xui Có Thưởng). Nữ thanh tra... 18 +

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87 (Xui Có Thưởng). Nữ thanh tra... 18 +


- Tại sướng á... sướng rồi t·ự t·ử làm gì... phải sống tận hưởng để trả thù chứ.

Sau màn này sẽ tới màn cưỡi ngựa địa ngục trần gian... dù Trụi không muốn "cứng" nhưng người ta là siêu mỹ nữ, không cứng không phải là đàn ông...

- Chị ráng nhịn, khi nào nhịn hết nổi, lại gặp stress nặng mới dám gọi cho em... gọi nhiều sợ em chịu không nổi... tất cả là lỗi của chị thích thô bạo, càng thô bạo mới càng lên cao trào!

Phía trên đã trống, phía dưới chỉ còn một trium siêu nhỏ siêu mỏng đen đen nổi bật giữa làn da trắng như tuyết... Trụi nhe răng cười không khác gì sói xám nhìn cừu non, vươn tay nắm lấy trium rồi giật mạnh, người tình tỷ bị giật nảy cả lên nhưng trium vẫn đi đời nhà ma... vậy là hai bên hòa 1-1... cả hai đều trơn bóng, Tuyết tỷ lời hai cái còng hai bên tay.

Cửa mở, một quý phụ phu nhân xuất hiện trong áo lụa ngủ dài ngang gối... nhan sắc này hơn hẳn Diễm tỷ nhưng thanh lạnh y như nhiệt độ tòa nhà.

Aizzz... tầng 27 phòng số 7, cao tít trong mây, cái này mà leo thang bộ chắc ẻ luôn quá! May là chung cư cao cấp thực sự, thang vừa to vừa nhanh lại ít người chứ nếu như những chung cư đểu khác sẽ chua chát lắm!

Chát!

- !!!

Mỗi lần trải qua combo đó Trụi héo 2 tuần, nhưng không hiểu sao cứ nghe người đẹp gọi là tí ta tí tửng chạy đi...

...

Lạch cạch...

Cả tòa nhà máy lạnh hoạt động rất tốt, bước vào cái lạnh ngắt như ở châu Âu, không gian sang chảnh từng chi tiết có điều hành lang vắng ngắt... chặc chặc... ở đây mà quay phim ma hay phim kinh dị chắc đã phải biết!

Vấn đề là cưỡi liên tục, cứng rồi mềm liên tục cho đến khi nhão ra, mặt mày tái mét, tay chân co rút, lưng đau tê tái...

Tuyết hết quẫy đạp, nằm im ngoan ngoãn và cực kỳ hồi hộp xem điều gì sẽ xảy ra... hy vọng nó đừng cư xử quá... nhẹ đối với mình...

- Sao rồi bà chị... còng người ta không sướng bằng mình bị còng đúng không?

- Hả... sao em làm được?

- Chòi oi... hèn gì bữa đó chị còn tờ rinh... vậy tại sao bữa đó được cứu rồi không bỏ đi, đè h·iếp luôn tui là sao?

- Tại sao cả gan trộm tình tới bây giờ?

- Dạ rảnh... vẫn là thuốc tây chỗ cũ hả chị?

Lược Long Lanh Óng Ánh xuất hiện trên tay, vuốt nhanh vài cái là nam vương xuất hiện ngay lập tức... hắc hắc... chuyến này cho bà chị lé con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái luôn nà!

Tòa nhà này an ninh rất nghiêm, bên trong toàn là nhà giàu hoặc quyền cao chức trọng, bảo an đã được dặn trước nên Trụi mới dễ dàng đi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trụi như đọc hiểu đối phương mong chờ điều gì nên giơ tay nắm áo lụa rồi xé toạc nó ra dã man con ngan! (đọc tại Qidian-VP.com)

Phải chăng là sợ, mệt nhưng sướng quá không thể bỏ qua?

Phòng số 7 quen thuộc đây rồi, giơ tay gõ cốc cốc Trụi sực nhớ một chuyện quan trọng:

Trụi thì vô tư, nội và ngoại không hề tồn tại trong từ điển của Trụi.

Wa... tiếng xé lụa đắt tiền nghe quá sướng tai, hèn gì ngày xưa đại mỹ nhân Bao Tự thích nghe và chỉ cười khi nghe tiếng xé lụa mà thôi!

- Thả chị ra!

- Tuyết tỷ... em tới đây... hãy xem Củ To Thần Công... yaaaaa...

- Chị mà quẫy hai chân thì em không cột chân giống chị cột em mà bỏ đi ngay lập tức, chị không lấy được điện thoại, la thì bên ngoài không nghe... sau đó phải nhịn đói, nhịn khát, tiêu tiểu trên giường vài ngày... đến khi chờ có người đến cứu thì ố dè... sụp đổ hết hình tượng luôn á!

Vẫn là mỹ nữ này, vẫn b·ạo l·ực như mọi khi: đầu tiên sẽ lạnh lùng lột bỏ đồ Trụi sạch sẽ sau đó lấy còng số 8 còng 2 tay Trụi vào giường, tiếp đó cột luôn hai chân giang rộng tứ chi.

- Úi giời... quên bảo bối thần kỳ rồi Nobita ơi... hé hé...

Bởi vậy vừa qua giai đoạn bị lột sạch đồ thì Trụi thi triển Vô Ảnh Thần Chưởng tăng tốc độ tay nhanh như ảo ảnh lật ngược thế cờ:

Lúc trước giao thuốc như này Trụi thường teo trym nhưng Trụi 2025 này khác òi... bây giờ dù đầm rồng hay hang hổ Trụi cũng không sợ!

- Rồi mắc cớ gì một năm chỉ gọi 3-4 lần? Gọi nhiều một chút c·hết hả?

- Hic hic... bữa đó là sau ngày cưới 3 tháng của chị... và cũng là ngày chị biết lý do vì sao chồng không chạm vào mình!

- Chị hận đời... muốn phá tờ rinh sau đó đi t·ự t·ử tiếp!

Aizzz... có nhẫn Hắc Miêu rồi muốn xui xẻo lẻ tẻ như ngày xưa quá khó khăn làm Trụi lâu rồi chưa rút thưởng được rương sắt và đồng... hơi phí nhưng biết làm sao!

Két!

Rẹt...

- Trả lời mau... tại sao bữa đó t·ự t·ử?

10 phút sau:

- Chuyện gì hả anh? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Dạ phải... số cũ em mất sao chị có số này?

Vừa bước vào cửa phòng liền đóng kín, khóa trái, gài luôn chốt cơ dù có chìa khóa thì bên ngoài vẫn không vào được, Tuyết tỷ lập tức hóa thân thành báo tuyết, vẻ mặt lạnh lùng nhưng che giấu bên trong một ngọn núi lửa bùng nổ đầy uy lực.

Chương 87 (Xui Có Thưởng). Nữ thanh tra... 18 +

- Ha ha ha... bất ngờ không bà già?

- Ừ... tranh thủ mua trước Tết, qua Tết mua xui lắm.

- Khônggg... chị van em... đừng đi!

Màn tiếp theo rất chát vì nó diễn ra đúng kịch bản "tát - hỏi, hỏi - tát" chỉ là nhân vật hoán đổi cho nhau.

- Rồi rồi... em giao liền!

- Hic hic... nó là gay!

Lụp bụp...

- Rồi sao hổng t·ự t·ử còn lấy số điện thoại, lâu lâu đe doạ tui phải đến phục vụ?

- Lúc chị còng em sao không thả em?

- Ha ha... có người muốn giao "dịch"... anh phải đi giao đây... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ui... c·hết chị rồi em ơi...

Tiểu Mỹ dỗi hờn nhưng không thể cản được, ngồi lên xe quá giang về khách sạn chứ nhất định không đi nhà bên kia.

- Là thiên đường tầng 1...

- Tại sao bữa đó t·ự t·ử?

Bỏ Tiểu Mỹ xuống khách sạn tự dưng thấy sau lưng trống trống hai cái bánh bao mềm mại massage lưng nãy giờ, Trụi luyến tiếc chạy đi một tiệm thuốc tây lớn nhận đơn hàng của bà chị đã đặt online... bả mua một lần xài vài tháng hay sao á, to đùng, giá hóa đơn thanh toán hơn cả chục triệu.

Cứ mỗi câu hỏi sẽ là một cái tát chát chát nhưng không quá đau...

Trụi nhìn thấy điều này rõ ràng, kinh nghiệm phong phú giúp Trụi biết chuyện gì đang diễn ra:

- Thiên đường tầng 5...

+ 10 phút:

Hai ngọn núi của nàng không gió mà tự rung rinh, cảnh đẹp không sao tả xiết nhưng Trụi không vội bổ sung tí sữa mẹ nào cả... thời gian còn rất dài, đây là tình tỷ duy nhất có chồng làm h·ình s·ự cực kỳ nguy hiểm nhưng trái lại không bao giờ sợ b·ị b·ắt ghen! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Không sợ chồng tui là h·ình s·ự b·ắn c·hết hay sao? ... ...

Vèo vèo vèo...

Màn tiếp theo sẽ là vừa tát tay vừa hỏi:

- Alô... là em hả Trụi?

Ngắm Tiểu Kim transformer Trụi ngứa tay lắm nhưng giờ chưa tiện chạy nó, thôi thì lấy ves cỏ toạ giá đi cho lành.

- Tuyết tỷ không nhìn ra?

Trụi nhận tiền nhưng không hề nhắc vụ giao quyền sở hữu đất, bây giờ nó không quan trọng, có cũng được không cũng chẳng sao nhưng Đồ Thị đã quyết tâm chuyển nó cho Trụi, chỉ cần đợi qua Tết là nhờ người làm.

- Đây là đâu... sao đầy trời pháo hoa?

- Tại sao không chạm?

- Không sợ tui là thanh tra sẽ bắt giam?

Trụi sững sờ... rồi rồi... lại thêm vài điều bí ẩn trong cuộc đời khốn khổ có lời đáp... thì ra Tuyết tỷ cũng khổ sở, khó khăn, éo le...

Đồ Thị dẫn Mã Vĩ đi về nhà mẹ đẻ, Tiểu Mỹ tính đeo ca ca nhưng một cú điện thoại đã giúp Trụi thoát thân khỏi miệng hùm:

- Tại sao không để tui c·hết?

Tuyết choáng váng mặt mày, trời ơi, cha sinh mẹ đẻ 30 năm nay chưa ai tát nàng như này, dù rằng không quá đau nhưng quá sốc! Thì ra cảm giác bị tát là vậy: choáng váng, ù ù, muốn khóc, đau rát...

Các câu hỏi không có lời giải đáp cho đến tận ngày hôm nay, Trụi 2025 này sẽ quyết làm cho ra lẽ ngay trong tối nay.

mau Củ To Thần Công phát huy công dụng đưa nàng bay bổng quên hết sự đời, quên thằng chồng gay cưới hại đời mình, quên các vụ án càng làm càng thấy bẩn, quên luôn áp lực họ hàng hai bên đòi cháu nội cháu ngoại...

Xoẹt...

Trụi mỉm cười để mỹ nhân lột đồ mình một cách b·ạo l·ực... ngày xưa hơi sợ, thậm chí thống khổ chịu đựng, còn bây giờ... ha ha ha... chút xíu cho bả khóc rên bể nhà luôn!!!

Trụi quen mặt nên dễ dàng nhận hàng đem đi giao ở một tòa nhà chung cư cao cấp trong trung tâm thành phố.

Tuyết hoảng hốt vì là lần đầu tiên nàng nằm dưới thụ động nhưng thật

- Ồ... nhìn ra nhưng em xuất sắc quá... thôi vào đi kẻo người ta dòm ngó!

- Tại sao dám chiếm đoạt tui?

Trụi cười khoái chí khi gây được ngạc nhiên cho bà chị băng giá xinh đẹp này, tên bả cũng nghe lạnh teo trym luôn: Lãnh Phi Tuyết!

Nói tiếng Vi En, Tiểu Mỹ không hiểu gì cả:

Đảo tay lái như Quan Công múa đao Trụi dễ dàng tránh được 3 bãi mìn của bọn cẩu tặc!

Tuyết hết hồn trong tíc tắc rồi hưng phấn đỏ mặt... làn da trắng mịn mỡ dê dần ửng hồng lan xuống cổ và bầu ngực trần xinh đẹp như thần vệ nữ...

Lạch cạch...

- Tại sao ngày đó cứu tui?

(còn tiếp)

- Ha ha... đi c·hết đi...

Phải chăng là bồi thường cái đêm cứu người lại lấy luôn c·ái n·gàn v·àng của người ta?

Tuyết giãy dụa nhưng vô dụng, hai còng tay đáng lẽ còng Trụi thì ngược lại đang còng nàng vào giường thay cho Trụi, nàng ửng đỏ mặt mày nhưng xen lẫn lo lắng, sợ hãi nàng bỗng nhiên thấy hứng tình ghê gớm...

Tuyết á khẩu lấy hai chân cố đạp... Trụi né ra cười hì hì:

Hay đơn giản đây là tình tỷ trẻ nhất, đẹp nhất, uy quyền nhất?

Sững sờ qua đi Trụi không còn hứng thú tát tay gì nữa, Trụi xoa hai bên gò má mỹ nhân mà lòng thương hoa tiếc ngọc vô hạn... hừm... cần gì phải bạo D mới đạt cao trào... cứ để đó cho Trụi ca, đảm bảo đưa Tuyết tỷ lên thiên đàng tầng 9 n lần cũng được.

Phải chăng là thương cảm người đẹp phòng không gối chiếc?

- Ha ha ha... chỉ tốn chút thời gian là tra ra thôi... em rảnh không lấy hàng giao dùm chị.

- Ủa... em đó hả Trụi?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87 (Xui Có Thưởng). Nữ thanh tra... 18 +