Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 111 (Xui Có Thưởng). Giang hồ đổ máu thì đất nước đổ lệ
- CMN... không nóng không được...
Rồi đùng một cái ngày hôm sau lại đến nhà thằng nhỏ xét nhà diệt tộc là sao? Mặt mũi Nhất Đao để ở đâu? Hay muốn bắt bớ tìm cớ tống giam để nuốt luôn đầu lâu vàng?
- Có... trên mạng nói rất chuẩn xác!
- !!!
Tâm tư suy nghĩ muôn vàn nhưng điện thoại vừa thông suốt thì Nhất Đao lấy lại sự bình tĩnh để giao tiếp như thường lệ, chuyện gì cũng phải hỏi cho ra nhẽ sau đó có choảng nhau thì tính sau, không loại trừ khả năng Nhất Đao tái xuất giang hồ, vung đao lên giải quyết mọi việc nhanh gọn lẹ!
- !!!
- Thúi không hửi được! Anh dám thề độc là không nhắm vào đầu lâu vàng không?
- Ha ha ha... các anh nắm tin tức thật quá chuẩn... nhưng anh nói sai rồi... là tiền của tập thể chứ tôi có làm ăn gì mà phát tài!
- Thì nói mẹ nó dzậy đi! Chuyện đó 9 ly không thèm nói, tôi cũng không nói nhưng tối nay là sao... nó gọi điện xin luật sư bên tôi tới để phòng ngừa vì bên các anh éo cung cấp thông tin gì hết... làm ăn như vậy là sao? Muốn bắt muốn g·iết thì cũng phải cho người ta biết vì cái gì chứ...
- ???
- Tôi đổi anh hộp quẹt khác?
Hệ thống đang nghỉ ngơi bảo dưỡng bỗng nhiên thấy rùng mình ớn lạnh, có điêu dân tính kế hệ thống hay sao ấy...
- Thôi thôi đừng suy diễn... tôi hỏi anh... tối hôm qua anh làm gì, ở đâu?
- Nghe nói anh có giữ một cây s·ú·n·g của Tuấn Rô?
- Uy... anh cười cái gì?
Tuy nhiên mới lấy được cây bút thần kỳ nên Trụi không thèm khóc nữa... em bé khóc có sữa uống nhưng khóc nhiều quá chắc ăn tát tay ngay! (đọc tại Qidian-VP.com)
- 9 ly? Trần Văn Trụi?
Ha ha ha ha ha... cả hai phá lên cười... lạnh!
- ???
- Không... không... anh đừng nóng!
- Sếp à... thuận mua vừa bán... tui với sếp dù có quen biết như thế nào đi nữa cũng phải trao đổi công bằng đúng không? Giá 10 tỷ là giá rẻ vì quen biết nếu không phải lấy giá 100 tỷ!
- Bên trong có xe đầu lâu vàng... mới bỏ vào hồi chiều, đêm khuya cháy, sáng tìm không thấy!
Đầu dây bên kia chảy mồ hôi ròng ròng vội lên tiếng:
- S·ú·n·g này giống y như thiệt nhưng sao mở không ra?
- Ha ha ha... v·ũ k·hí nguy hiểm mới phạm pháp chứ s·ú·n·g hộp quẹt mà phạm pháp gì sếp?
- Hừm... đừng vờ vịt... giữa trưa hôm qua các anh hốt xe đầu lâu vàng của nó rồi... nó không thèm nói tiếng nào... bây giờ làm tới tới là khi dễ tụi này như cục bột, muốn nắn muốn bóp ra sao cũng được sao?
Tút... tút... tút... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hazzz... đang điều tra... phải giữ bí mật!
- Hả... tôi và anh quen hồi nào?
- Cái này... cái này... mọi chuyện đều do cấp trên chỉ thị...
Nhất Đao nổi giận đùng đùng, bên kia làm ăn kiểu gì mà riết rồi quá đáng... thằng nhỏ hôm qua mới ngồi ăn chung mâm với tứ đại thiên vương, mới ra khỏi cổng tổng đàn đã bị hốt xe đầu lâu vàng... chuyện này Nhất Đao đã nhịn vì 9 ly không lên tiếng phàn nàn gì cả, chỉ nhờ luật sư đóng phạt và liên hệ lấy lại xe theo đúng quy định.
Hồng Như Hoả đặt vấn đề với Trụi:
- Trời đất ơi... mấy ông bắt xe vi phạm giao thông không đem về bãi mà đem đi khu nghiên cứu quân sự... ha ha ha ha... thật sự là trời bất dung gian, tự làm bậy không thể sống... canh giữ không tốt rồi c·háy n·hà, cháy hết tất cả thành ra đi bắt và xét nhà khổ chủ... muốn tìm cớ tống giam khỏi đền đầu lâu vàng 100 tỷ cho nó chứ gì?
- Tôi được lệnh không mời anh đi điều tra nữa nhưng anh phải trả lời thật một câu hỏi, tụi tôi sẽ đi xác minh nếu là thật thì thôi nếu là giả thì sẽ mời anh đi điều tra, lúc đó sẽ không quá đáng đúng không?
- Hừm... chả khác mẹ gì cả... vào tay mấy sếp rồi có cả trăm lý do để kéo dài điều tra rồi tạm giam khỏi thấy ánh mặt trời luôn... ai hỏi tới thì các anh nói bí mật... thế thì còn nói mẹ gì được nữa???
- Vậy tôi giữ nó tìm gặp Tuấn Rô để hỏi được không?
- Sao không giao nộp? Tự ý giữ v·ũ k·hí nguy hiểm là phạm pháp!
Phù... phong ba bão táp trôi qua trong yên bình... Trụi chán chán ngồi trên ghế đá nhìn ổ ong vò vẽ và đống ong trên bàn lẩm bẩm than thầm:
"Trời ơi... trời ơi... ông gay này đang bóp s·ú·n·g của em nè Tuyết tỷ ơi... ôi oan nghiệt! Hắc hắc..."
Hồng Như Hoả bị nhột liền lái qua chuyện khác ngay:
- Vậy tại hiện trường có người canh gác không... có camera không... có ai thấy 9 ly lảng vảng gần đó không? Mấy anh nắm luật, thi hành luật mà không dựa vào chứng cứ lại suy diễn động cơ... theo tôi thì mấy anh đi bắt tụi Mễ, Tàu... tụi nó mới là n·ghi p·hạm p·há h·oại số 1 đó...
Thôi chờ vụ khác cho chắc cú... năm dài tháng rộng, xui xẻo là nghề của chàng thì lo gì không có thưởng để rút!
Hồng Như Hoả vâng dạ rối rít rồi phối hợp cả đội vào nhà Trụi khám xét có sự giá·m s·át của luật sư: 10 chiến sĩ bị 10 luật sư kề bên, 1 kè 1 y như đá banh, trông vui đáo để!
- Từ sáng tới trưa ở khu biệt thự X, sau đó bị các anh hốt xe, đi taxi về nhà ăn chiều, đến tối 8 giờ chạy đến hội sở Chim Non ở địa chỉ ***** gặp Cửu Nương ăn tối, gần sáng thì chạy về nhà.
- !!!
- Không... chúng tôi chỉ mời...
- Aizzz... anh bình tĩnh chút đi... chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó... đầu lâu vàng gì đó tui không biết... chỉ biết đội tuần tra kiểm tra thông lệ và làm theo quy trình...
- S·ú·n·g của Tuấn Rô là hàng đểu?
- Thôi anh đừng quá tức giận... lần này xét nhà tôi hứa là chỉ tìm đầu lâu vàng... không xét cái khác...
- 9 ly vừa ngồi ăn với 4 người tụi tôi trưa mùng 1 thì tối nay mùng 2 các anh xét nhà bắt nó là sao? Mục đích gì?
- Rồi liên quan mẹ gì tới thằng 9 ly? Không lẽ nó rảnh háng đi đốt chỗ đó? Có nhân chứng vật chứng gì là nó làm... đưa ra đây tôi không bao giờ hỏi tới nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sao... nín rồi chứ gì... tốt nhất là mấy ông điều tra cho kỹ h·iện t·rường v·ụ á·n, chạy theo bằng chứng xác thực... tôi không nói nhiều nữa... luật sư bên tôi đã chạy đến đó, mấy ông bảo ban nhau làm việc cho đàng hoàng, đừng xách một rừng luật ra hành dân... tôi mà coi không được thì không ai vui vẻ gì đâu!
- Dĩ nhiên là... không! Sếp chụp hình quay phim thoải mái rồi đi hỏi đi, còn nó thì phải trả lại tui xài!
- ???
- Ậy... tôi nói... tôi nói được chưa!
(còn tiếp)
- Aizzz... tại vì việc này có liên quan đến nó.
- Ha ha ha... không biết... tại thấy mặt quen quen!
- Chào anh... tôi là Nhất Đao ở biệt thự X đây!
- Ok... kèm thêm 10 tỷ!
Trụi rút cọc tiền 50 triệu lì xì và cảm ơn các luật sư, tiền này chỉ bo thêm còn phí thì bên tổng đàn đã chi trả gì đó Trụi không biết.
- Ách... anh đừng suy diễn lung tung... 9 ly là một hiềm nghi quan trọng có động cơ gây án...
- Thúi lắm... không lẽ cả cái Sài Gon này cứ có cháy là tới xét nhà bắt nó?
Nhất Đao vào thẳng vấn đề:
- Chắc vậy á!
- Vậy đi xét nhà bắt nó làm gì?
Trụi rút từ túi eo ra khẩu s·ú·n·g 007, bóp cò mồi điếu thuốc phì phà ngon lành.
- Ha ha ha ha ha... lâu lắm rồi mới có người đập vô mặt Nhất Đao này câu "phải giữ bí mật"! Ok... anh cứ giữ bí mật... đó là quyền của anh... để tôi hạ Giang Hồ Truy Sát lệnh điều tra việc này... nếu có lật tung cái Sài Gon hay cả miền Nam thì anh đừng trách sao tôi không báo trước... còn nếu như vậy vẫn chưa điều tra ra cái bí mật ghê gớm của các anh thì Nhất Đao này thề tái xuất giang hồ xách đao đi hỏi cho ra lẽ mới được!
- Là thế này... tối khuya hôm qua khu nghiên cứu quân sự Sài Gon bị cháy rụi...
- Hừ... đầu lâu vàng trong tay mấy ông, còn hay mất chỉ mấy ông biết... bây giờ vào nhà thằng nhỏ thấy cái đầu lâu màu vàng khác làm sao phân biệt được cái nào là cái nào?
Tỷ số tạm hòa 1 điều sau pha chỉnh nhau nhẹ nhàng.
- Chỉ xét nhà rồi mời về điều tra...
Vị lãnh đạo ngồi thừ nhìn điện thoại bị cúp vài giây sau đó thở dài chán nản gọi điện cho đội trưởng Hồng Như Hoả căn dặn vài câu.
- Ậy... anh bớt nóng... chuyện này là có nguyên nhân...
Hồng Như Hoả thử cầm vào tay xoa bóp khám phá nó làm Trụi cười muốn bể bụng:
- Aizzz... sao tự dưng tai bay vạ gió? Chắc có lẽ liên quan đêm qua Tiểu Kim quậy phá gì đó... thôi kệ bà nó đi... nước lên thì đắp bờ, giặc đến thì đập c·hết mẹ nó luôn hơi đâu mà lo... giờ mới bị xui xẻo vầy có nên khóc lóc với hệ thống để kiếm quà không ta???
- Ha ha ha... cứ hỏi... ngay từ đầu mấy sếp nên làm như vậy, trừ phi tui không hợp tác, nói xạo thì mới bắt giữ điều tra...
Câu này cực kỳ quan trọng nên Hồng Như Hoả ghi âm rồi chuyển đáp án cho lãnh đạo sau đó rút quân về trong êm thấm.
Chương 111 (Xui Có Thưởng). Giang hồ đổ máu thì đất nước đổ lệ
- Ồ... chào anh... lâu lắm rồi anh mới gọi cho tui đó... Tết nhứt vui vẻ hả anh... nghe nói anh mới phát tài 400 tỷ?
- Nghe cho rõ đây... xét nhà thì đã có quyết định của tòa các anh cứ xét nhưng tay chân phải sạch sẽ... nếu chơi bẩn bỏ thứ này thứ kia tìm cớ thì tôi không để yên đâu... còn vụ bắt nó thì thôi bỏ đi... các anh hỏi nó một tiếng đêm qua nó ở đâu rồi xác minh để nó còn ăn Tết... mới tối mùng 2, không bằng không chứng kéo đi thẩm vấn rồi lấy cớ nọ cớ kia kéo dài vài ngày là hết Tết... chưa biết chừng tạm giam thằng nhỏ 3 tháng cho nó tàn đời với tụi đầu gấu trong trại... tôi nói trước nếu là như vậy thì tôi cầm đao tái xuất ngay! Tôi cũng biết mình tái xuất thì chả nhằm nhò mẹ gì nhưng giang hồ đổ máu thì đất nước đổ lệ, thị trường bất ổn... tới chừng đó thử coi mấy ông làm ăn thế nào!
Trong nhà sạch sành sanh không có xe đầu lâu vàng, không có hàng trắng, hàng nóng thậm chí mã tấu hay lưỡi lê cũng không, chiếc ghế xám xịt do Tiểu Kim ngụy trang cũng không ai chú ý... vậy là giai đoạn khám nhà trôi qua nhẹ nhàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nguyên nhân gì?
- Ậy... không có nhân chứng vật chứng!
Hồng Như Hoả lắc đầu trả lại s·ú·n·g rồi hỏi một vấn đề quan trọng để trả lời lại cho lãnh đạo: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha ha... sếp làm gì sờ mó nó dữ vậy?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.