Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 123 (Xui Có Thưởng). Bí thuật trộm tình

Chương 123 (Xui Có Thưởng). Bí thuật trộm tình


Đét!

Một bàn tay thăm hỏi ngay mông vểnh của mỹ nhân.

- Trời ơiiiiiii... mới 1 giờ khuya chị nhắc chi chuyện ma cỏ... xung quanh rừng rú núi non... nó mà nhảy ra một cái là tiêu chị liền... ở đây ma gì không biết nhưng có một sắc ma ngay đây nè... sắp ăn chị luôn á!

Diễm bình tĩnh lại và bị chọc cười hì hì nhưng tay thì xoa mông... không phải đau mà vì ngồi xe tê tê...

Trụi cho Tiểu Kim pha đèn chiếu tòa nhà nhỏ.

Wa... nhà gỗ nguyên căn, chăm chút cực kỳ tỉ mỉ hiện nét nguyên sơ nhưng xinh xắn đáng yêu, đặc biệt là các ô kính cửa sổ sạch sẽ không nhiễm hạt bụi.

Hèn gì Cửu Nương than thở tốn nhiều tiền bảo dưỡng lắm!

Diễm hối thúc: - Mở cửa vô đi em... trời lạnh quá!

- Đúng là quá lạnh so với Sài Gon... nhưng em không có chìa khóa...

- Ê... giờ sao?

- Hôn em 1 cái em tìm cách mở!

Chốc!

Diễm hào phóng thưởng nóng một nụ hôn, Trụi lao vào dùng que kẽm mở khóa...

Ổ khóa bung ra sau vài giây nhưng cửa vẫn không mở được vì còn ổ trong cửa!

Trụi đành nhờ Venus hóa lỏng chảy vào ổ khóa để mở nó ra...

Lách cách...

Đại công cáo thành, cửa đã mở Tuyết chạy vào ngay, Trụi tìm công tắc mở đèn sau đó trở ra dắt Tiểu Kim vào nhà kho bên cạnh, cuối cùng mới chạy vào nhà đóng cửa, lọ mọ chất ít củi vào lò sưởi nhóm lò!

- Wa... có lò sưởi luôn ta... em nhóm lửa được không?

- Hì hì... chị đừng khi dễ em... lần đầu tiên tự nhóm lửa trong đời lửa cháy dữ lắm á... lúc đó em mới 5-6 tuổi thôi!

- Ờ... cháy luôn cái nhà chứ gì... hì hì!

Trụi mỉm cười sằng sặc nhớ lại ngày xưa đúng là phước lớn mạng lớn mới không c·hết c·háy!

Trụi chất củi xong thì nhóm lửa cực kỳ nhẹ nhàng nhờ s·ú·n·g 007.

Chỉ cần bóp nhẹ cò, lửa xanh bật ra bao phủ đống củi... củi khô lập tức cháy và tỏa nhiệt... hai chị em hoan hô reo to như trẻ nít. Dù Diễm nhà giàu nhưng nào giờ đi du lịch toàn ở khách sạn không hưởng thụ lò sưởi thực thụ bao giờ.

...

Nhiệt độ dần tăng, Diễm tỷ lấy lại sức sống, bắt đầu đi toilet thay đồ ngủ, Trụi thì đơn giản cứ cởi đồ bay lên giường nệm to xịn, tranh thủ kêu gọi Venus:

"Venus... dùng sóng âm đốt cháy mỡ thừa làm đẹp cho Diễm tỷ được không?"

"Trụi ca cứ yên tâm... Diễm tỷ gần 60 kg, có thể đốt cháy mỡ n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và mỡ thừa ở bụng, đùi, tay, lưng để rèn luyện cơ thể, căng da mặt, săn ngực, giúp trẻ hóa làn da, tăng cường cơ bắp, loại bỏ độc tố, thậm chí phục hồi mái tóc, phát triển móng tay móng chân tốt hơn... riêng cái vùng bí hiểm kia cũng trẻ hóa lại lúc 15-16 tuổi cho Trụi ca..."

"Trời ơi... ngươi quá thần thánh luôn á!"

"Hì hì... hiện tại thấy nó thần thánh nhưng trong tương lai ai cũng làm được dễ dàng nên đâu đâu cũng đều là tuấn nam mỹ nữ, thẩm mỹ viện và các loại mỹ phẩm sập tiệm đóng cửa hết!"

"Quá đỉnh... vậy ngươi bắt đầu luôn đi!"

"Yes sir!"

Trụi cười hì hì nhìn mỹ nhân mặc áo ngủ đi ra liền lao tới t·ấn c·ông như sói nhìn thấy quàng khăn đỏ.

Tuy nhiên khi sói lột hết đồ của quàng khăn đỏ lại không ăn thịt ngay mà nhanh như chớp điểm 108 huyệt đạo trên khắp người nàng.

- Oái... em làm gì vậy?

- Điểm huyệt đạo đốt mỡ thừa và rèn luyện cơ thể cho chị.

- Xì... em giống như chọt lét thì có... nhột thấy mồ luôn!

Trụi cười hì hì dùng điện thoại của Diễm tỷ quay chụp một vòng trọn vẹn khiến nàng vừa vui vừa thẹn.

- Đây này... em quay lại làm bằng chứng... sau 1-2 tuần trị liệu chị so sánh kết quả rồi khóc thét vì mừng cho coi!

Diễm tỷ vẫn lắc đầu không tin:

- Thôi đi ông tướng... cái bây giờ chị cần là khóc thét vì sung sướng!

- He he... sắc lang tới đâyyyy.......

Căn phòng ngủ nhỏ xinh lập tức tràn đầy sắc xuân, cả khu núi rừng xém chút rung rinh vì cặp đôi quá hạnh phúc này...

Thiên đường là đây...

Từ dưới đất mau chóng leo lên tầng 1,2,3... rồi đến tận tầng 9...

Diễm tỷ hạnh phúc c·hết ngất trong vòng tay người tình, Trụi ôm tình tỷ ngủ say... lò sưởi vẫn cháy tí tách nhưng có vẻ sắp tàn vì Trụi quên không thêm củi...

Venus lặng lẽ tìm và khởi động một lò sưởi điện mini sơ cua có sẵn trong nhà để đảm bảo giấc nồng chủ nhân thật ngon!

...

Sáng tinh mơ nắng chiếu mông và tiếng chim líu lo khiến Trụi sực tỉnh... Diễm tỷ đã tắm, đang hý hoáy nấu nướng, Trụi cười hắc hắc trần trụi đến sau lưng định giở trò nhưng lại bị đá vào nhà tắm đành phải bật vòi nước ấm tắm táp mặc xà lỏn áo thun bước ra ngoài, mái tóc chỉ mới lau nhưng vẫn được chải bằng lược thần thánh khiến nó phiêu bồng bóng bẩy đẹp hoang dại...

Trụi đến chải vài nhát cho tình tỷ khiến nàng cũng đẹp lung linh... Diễm tỷ nhìn mình trong gương mà giật mình thảng thốt, ngoài mái tóc đẹp như mây lạ thường thì hai mắt đã hết quầng thâm, cặp mắt trở nên trong veo long lanh, khoé mắt như mất đi 50% vết nhăn... nàng thử cảm nhận thân thể: Wa... rất nhẹ nhàng, tràn đầy sức lực, có cảm giác người nhẹ đi nửa kg hoặc 1 kg luôn á!

- A... hiệu quả thật rồi Trụi ơi!

- He he... giờ tin chưa?

Trụi thấy góc phòng có cái cân sức khỏe, lôi ra cho Diễm tỷ cân ngay, quả thật giảm 0,5 kg... cả hai ăn bữa sáng cùng nhau thật đơn giản: hai tô cháo trắng trứng muối từ nguyên liệu có sẵn trong bếp.

Bữa sáng thanh đạm làm người tỉnh táo, Diễm lao ra vườn khám phá... nãy giờ nàng muốn đi lắm nhưng có một mình nên sợ...

Ngoài vườn rau cải xanh mướt, hoa hồng khoe sắc rực rỡ giữa nắng sáng, đang có hai cô chú chăm chút bón phân, tưới nước, nhổ cỏ.

Thấy Trụi đi ra người chồng đến chào hỏi và tự giới thiệu trước người chủ thứ hai ngoài Cửu Nương, Cửu Nương đã rất có tâm gửi hình ảnh Trụi thông báo cho hai người không ngỡ ngàng!

Đến lúc này Diễm mới tin Trụi thực sự là chủ nhân nơi này, Trụi còn lấy tiền trả tiền công nhưng hai người nhất định không chịu vì đã nhận từ Cửu Nương, cuối cùng Trụi lì xì 50 triệu nhưng hai cô chú chỉ xin nhận 5 triệu, nói mãi hai người mới chịu nhận 10 triệu lấy hên!

Lúc này Diễm đã tàn sát võ lâm trung nguyên bằng 1 cây kéo: cắt gần 20 bông hoa hồng vào chưng một bình hoa to thơm phức, nàng cất giọng hát như chim hoàng yến:

Sáng sớm em hái hoa hồng bán cho bao người qua

Anh đang từ xa bước đến ghé qua gian hàng em

Ngắm mãi những đóa hoa hồng ánh mắt như trầm ngâm

Anh mua hoa xinh tươi, nói thay cho bao lời yêu...

Trụi mỉm cười để mặc cho tình tỷ phiêu phiêu, tự mình pha ly cà phê đem ra mái hiên bên hông nhà ngắm view triệu đô: núi cao rừng thẳm phía trên, vực sâu uốn lượn bên dưới, một dòng suối to chảy xẹt qua từ trên uốn lượn quanh co từ từ đi xuống dưới.

Suối mùa này ít nước nên chỉ chảy róc rách nhẹ nhàng để lộ phần lớn mặt suối ở phía trên đầy rêu phong hoang sơ.

"Venus... thử dò xét xem có cá suối hay nấm dại gì đó ăn được không... nếu có thì lập bản đồ chút nữa ta đi săn... à quên... nếu có thú quý hiếm nhớ ghi chú mắc công vô tình ta ăn tuyệt chủng thì c·hết!"

"Hì hì... chuyện nhỏ thôi Trụi ca... ... ... wa... khu rừng sát bên tuy không phong phú nhưng không thiếu món ngon ăn được á Trụi ca... rau rừng, quả dại, nấm dại, cá suối vẫn có..."

"He he... đủ đi săn bắn hái lượm hai người ăn là được rồi!"

Diễm đi đến thấy Trụi cười quá gian thì ngạc nhiên:

- Vụ gì cười ghê vậy em?

Trụi cười hắc hắc ngăn không người đẹp ngồi ghế riêng mà kéo nàng vào ngồi trong lòng mình.

- Trời... đẹp quá em há!

- Như này xứng đáng view triệu đô chưa hả chị?

- Quá trời đáng luôn á... tối hôm qua em bão kinh hồn bạt vía tưởng đâu thăng thiên... bây giờ thì bình an yên ả chữa lành tâm hồn... chỉ riêng không khí lạnh trong lành như này cũng đáng giá bạc tỷ rồi!

- Hì hì... coi vậy chứ không dễ có đâu... tiền xây dựng thiết kế và giữ gìn chưa tính, chỉ riêng đất thì đã phải mua cả quả đồi này rồi á!

- Ủa... chi vậy em?

- Không mua hết người ta khai thác xây dựng hoặc làm nông nghiệp phun thuốc sâu thuốc cỏ tùm lum, hoặc đơn giản là ăn nhậu, hát Karaoke như Sài Gon thì làm gì còn cảnh thanh bình yên ả như thơ như hoạ này nữa!

- Aizzz... quả nhiên cái gì cũng có cái giá của nó... bảo sao đại gia và quý tộc thích mua đất đai rộng lớn để sinh hoạt như ý...

- Ha ha... bây giờ đến phiên mình làm đại gia đây... chị thấy khu rừng phía dưới không? Chút nữa chị em mình đi săn bắn hái lượm và cắm trại trong đó á!

- Wa... nghe có vẻ hấp dẫn giống trò chơi sinh tồn á!

- Chính xác... phải tự tìm thức ăn, tự nấu nướng hoang dã và cắm trại nghỉ ngơi.

- Nhưng chị không đem quần áo đi rừng!

- Ủa... chi vậy?

- Trời... rừng thiêng nước độc, phải tránh cây gai, muỗi rừng rồi rắn, vắt...

- Ui trời... ba thứ đó gặp em là chạy hết ráo.

- Lại xạo...

- Không xạo đâu... sáng giờ chị có bị con muỗi nào chích chưa?

- Òa... hình như chưa... chắc là trời lạnh không có muỗi...

- Thôi đi chị ơi... Đà Lat bây giờ nhiều muỗi lắm òi... đừng tưởng em không biết mà gạt...

- Khôn đấy... vậy chị công nhận là em ghê gớm được chưa... nhưng sao em làm được?

- Là do độc môn trộm tình của phái Tiêu Dao.

- Trộm tình thì liên quan gì?

- Ậy... trộm tình thường xuyên phải núp lùm nè, chui dưới giường, núp kẹt cửa nè... muỗi chích ngứa quá nên phải sáng chế bí thuật đuổi côn trùng sâu bọ rắn rết...

Ha ha ha ha ha ha ha...

Mỹ nhân cười to suýt gãy ghế, công nhận nghe xạo xạo cũng vui nhưng rõ ràng trong giả có thật vì đúng là không có muỗi thật.

- Vậy chị mặc quần sọt được không?

- Sao lại không... không bận gì càng tốt... hé hé...

- Thằng quỷ nè... sắc quỷ luôn đó chứ sắc ma gì!

- Xì... nước ngoài họ treo tiền thưởng quay phim luôn á... hoàn toàn trần văn trụi... biết đâu chị em mình thành phiên bản Vi En...

Bụp bụp bụp bụp...

Ầm...

Rồi xong... một cái ghế đã vinh quang ra đi!

Hic hic... tội cho em tôi... nó có làm gì đâu!!!

(còn tiếp)

Chương 123 (Xui Có Thưởng). Bí thuật trộm tình